Thanh Xuân Bên Anh

Chương 43: Lo lắng của cha mẹ Diệp


Đọc truyện Thanh Xuân Bên Anh – Chương 43: Lo lắng của cha mẹ Diệp

Dì Năm cup máy xong liền lên phòng của Diệp Chi Lăng gõ cửa

Cốc cốc

– Ông bà chủ, hai người có ở đó không

Cha mẹ Diệp hai người đang say giấc ngủ thì có tiếng gõ cửa làm phiền. Mẹ Diệp bèn phục dậy, đứng lên mở cửa

Cạch

– Có chuyện gì vậy dì Năm, đã muộn thế này rồi…..

Mẹ Diệp vừa nói vừa ngáp ngủ. Mấy ngày nay ông bà đã bận bao nhiêu công việc. Khó khăn lắm mới có một ngày nghỉ ngơi như vậy mà lại bị làm phiền

– Cô Diệp đã muộn như vậy vẫn chưa có về nhà thưa bà chủ. Nghe cậu Pierre nói là có đến 128 đường xyz đón cô ấy về nhưng đến nơi thì không thấy cô ấy đâu. Gọi điện thoại cũng không được…

– Sao cơ Tiểu Diệp đi làm từ sáng đến giờ vẫn chưa về…

– Đúng vậy thưa bà chủ, giờ này đã tan tầm từ lâu

Nghe dì Năm nói trong lòng mẹ Diệp dâng lên một nỗi sợ hãi. Tiểu Diệp của bà chưa bao giờ về muộn, mà nếu có về muộn thì chắc chắn sẽ thông báo về nhà, này đây điện thoại còn không gọi được. Có khi nào…có khi nào. Bà không dám nghĩ nữa, liền đi vào gọi cha Diệp dậy

– Ba nó ơi… mau dậy đi, có chuyện rồi


Cha Diệp mơ màng phục dậy

– Có chuyện gì vậy…

– Diệp Nhi nó đến bây giờ vẫn chưa có về nhà, điện thoại không liên lạc được…. Tôi…tôi sợ

– Bình tĩnh đã, bây giờ gọi điện cho bên nhà Tiểu Lân xem sao

…..

– Anh chị Mạc nói Tiểu Lân nó cũng không có ở nhà. Phải làm sao đây… nhỡ đâu chuyện này có liên quan đến bọn chúng thì sao

Mẹ Diệp vừa nói, nước mắt vừa dơm dớm ra. Cha Diệp thấy thế thì chạy lại vỗ vai lau nước mắt cho bà

– Đừng lo, tiểu Diệp chắc sẽ không có việc gì

Mặc dù rất lo lắng cho con gái nhưng ông đường đường là trụ cột của gia đình không thể tỏ ra là yếu đuối được, nếu không mọi người sẽ phải làm sao. Phải dựa dẫm vào ai

Lúc này Pierre cũng lần mò tìm được đường về nhà

– Cô chú Diệp, Tiểu Diệp vẫn chưa có về nhà sao

– Tiểu Diệp mất tích rồi, phải làm sao đây

Pierre trong lòng nghi ngờ. Sao tự nhiên lại mất tích. Nhà họ có ân oán với ai sao

Thấy được nghi ngờ trong mắt Pierre, mẹ Diệp giờ đây không còn gì để giấu nữa cả. Bà đành kể lại sự tình cho Pierre nghe.

Pierre lại không ngờ rằng, Mạc Kì Lân để bảo vệ người con gái mình yêu lại hy sinh nhiều đến như vậy. Mặc dù rất ghen tỵ nhưng lúc này đâu phải. Quan trọng là phải tìm kiếm Tiểu Diệp

– Con hiểu rồi. Con sẽ đi tìm Tiểu Diệp về

Mẹ Diệp thấy anh định đi thì ngăn cản

– Không được, nhỡ đâu là bọn chúng thì con sẽ gặp nguy hiểm. Bác không muốn liên luỵ đến con

Đúng vậy, anh chỉ là người ngoài mà thôi. Về đây ở nhờ với tư cách gì? À, bạn bè… và Tiểu Diệp là hướng dẫn viên du lịch cho anh. Nghĩ đến anh không khỏi cười khổ

– Tiểu Diệp là bạn tốt nhất của con. Hơn nữa chúng con đã kết tình anh em, con không thể bỏ mặc em ấy. Bác đừng lo, con đường đường là đại uý đấy…


Mẹ Diệp hơi lưỡng lự, nhưng cuối cùng cũng gật đầu đồng ý. Cha Diệp tiến lên nắm lấy bàn tay của cậu

– Vậy Tiểu Diệp nhờ vào cậu rồi

– Hai bác yên tâm, con nhất định sẽ mang Tiểu Diệp về bình an

Nói rồi Pierre quay bước ra ngoài, lấy điện thoại ra liên lạc với một vài người lính trong quân đội Trung Quốc hợp tác tìm kiếm người.

– Lần cuối cùng tôi liên lạc được với cô ấy là ở chỗ này. Sau đó chúng tôi mất liên lạc. Hơn nữa còn không có về nhà

Pierre kể lại mọi việc cho đội trưởng tìm kiếm

– Nhưng theo điều lệ, phải mất tích trên 24h mới được báo là mất tích

Đội trưỡng dõng dạc đáp

– Nhưng là gần đây cô ấy luôn bị rình rập nguy hiểm, nếu không mau chóng tìm ra sợ rằng sẽ không kịp

Nghe vậy chỉ huy hơi lưỡng lự, dù sai cũng là một mạng người. Mà anh phải làm tròn trách nghiệm bảo vệ nhân dân. Như vậy liền gật đầu đồng ý, sau đó quay sang nói với với các đồng chí tìm kiếm trong đội

– Các đồng chí chia ra làm ba đội tìm kiếm quanh khu vực này. Có phát hiện gì hãy dùng bộ đàm thông báo

– Rõ

Chỉ huy của đội tìm kiếm một lúc không tìm thấy dấu vết gì thêm thì chia tản mọi người ra khu vực phía xa hơn.

Pierre mặc dù là đại uý của nước Pháp nhưng dưới đất nước Trung Quốc này cũng chỉ như khách du lịch bình thường mà thôi


– Mọi việc nhờ cả vào các anh

– Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức

Chỉ huy đội liền gật đầu đáp lại Pierre rồi tiếp tục công cuộc tìm kiếm người

Nói rồi Pierre cũng đi theo đoàn đội của chỉ huy luôn. Pierre cũng được cấp một khẩu súng để phòng thân luôn nếu như có gặp nguy hiểm

– Chỉ huy…chỉ huy…khu vực phía Tây có phát hiện nhiều vết xe, còn có cả dấu vết của một vụ đấu súng

– Nghe rõ các đồng chí cứ ở đó

– Rõ

Xong chỉ huy liền thông báo với các đồng chí khác

– Ở phía Tây có phát hiện dấu vết của vụ đấu súng, các đồng chí bên đó không có phát hiện gì khác thì qua đó

– Đã rõ thưa chỉ huy

Mộ người đều nghe rõ âm thanh của chỉ huy từ bộ đàm. Bên đây không có phát hiện gì mới nên qua hết bên phía Tây để nghiên cứu hướng đi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.