Thầm Yêu Cậu

Chương 3: Phiền phức hay là quan tâm


Đọc truyện Thầm Yêu Cậu – Chương 3: Phiền phức hay là quan tâm

….
Yan bước về phía bàn cuối ngay sau bàn nó. Đi qua nháy mắt cho nó 1 cái..
Nó tự nghĩ, mắt tên này bị gì à.
o.0
Giờ ra chơi, nó ra đứng 1 mình ở lan can hóng gió, mặc kệ lớp bên trong đang quan tâm cậu Yan kì lạ nọ. Nhóc Moo cũng ra đứng cùng…
Moo: Cậu giỏi quá, thật không ngờ nhé. :3
J:May mắn thôi, cậu mới giỏi ấy..
-Tớ từng làm rồi, rất lâu, rất lâu mới làm ra…. 🙂
-Tớ cũng thế :>
– >”
2 người đang nói chuyện thì Mi chen ngang vào:
-Ôi chà, tâm sự riêng cơ đấy, 2 “giáo sư” tâm đầu ý hợp ghê!
Moo ngượng ngùng:
-Đâu có, thấy Jun đứng 1 mình nên tớ ra đứng cùng thôi. mới nói được 2 câu…
-Ôi dào. Tôi đùa đấy.
Mà Jun thấy Yan đẹp trai không. hihi. hình mẫu của tớ đấy…
=.=
-Không phải mẫu của tớ, nhạt nhẽo..

Yan đứng góc lớp vô tình nghe được…. cậu ta lặng lẽ trở lại bàn học, nằm ngủ tiếp…
Mi: Ơ cái con bé này, thế như Moo mới là mẫu à..
J: Cậu đùa à..
Moo ngượng quá bỏ đi cho 2 bà cố nói chuyện…
Mi: sao? :)))
Jun: Haizz. tớ không quan tâm bọn con trai….
Mi: Không tin..
Jun: thật mà…
Mi: không tin
Jun: thật mà…
Mi: Ờ… hì hì. Nói thế thôi chứ cậu đừng giận. Cậu không biết đấy thôi. Lớp mình may mắn vì có 2 người nổi tiếng. Yan & Moo. Moo vốn nổi tiếng vì học đều tất cả các môn và rất xuất sắc. Mặc dù nhà thuộc dạng tầm cỡ kếch xù, tiền như lá rải ngoài đường nhưng cậu ấy rất giản dị và chịu khó học tập, khiêm tốn, hòa đồng. Là học sinh cưng của các giáo viên… Yan- cái thấy được ở cậu ấy đầu tiên là rất rất đẹp trai. Cậu ấy có giọng nói rất lạnh nhưng giọng hát thì ngọt ngào, tình cảm… Khác với Moo, cậu ấy không chú tâm mấy vào việc học, nghỉ hoặc ngủ là thói quen của cậu ấy. Tuy nhiên chẳng ai dám đụng đến cậu ta vì nhà cậu ấy siêu cực giàu và quyền lực… Nếu như Moo là hồn thì Yan là sắc… Nếu Moo là hình mẫu của tri thức thì Yan là thần tình yêu… bla… bla…
-Thôi được rồi, tớ có bảo cậu kể đâu. Đang cần yên tĩnh…
-Ui dào. hjhj. Cậu không nghe thì tớ tự kể tự nghe chứ sao. Mà không thì tớ nói cho không khí nghe …
(Bó tay coan nhỏ này)
-Ừ.. hì… À..
-Sao. Lại định chế giễu tớ nữa à?
-Không có. Tớ không….
Mà…. cậu… làm bạn … với tớ nhé…? @@
(Nó đưa tay ra …)
– Ừa. Con dở này. Thì đã là bạn rồi mà!!!
(Mi đưa tay ra đập cho 1 cái)
-Uh.. hì :3
Rồi những tiết học cũng qua mau. Có 1 tên nào dó lén lút nhìn trộm phía sau 1 nhóc ngố suốt buổi. 1 tên thầm ngưỡng mộ ai đó mà không tập trung suốt buổi… haha…
Hôm nay trên đường ra về, nó rất vui, trước giờ ít bạn nên khi được bạn bè quan tâm, mặc dù tỏ ra lạnh lùng nhưng nó rất hạnh phúc…
* * *
Sáng hôm sau, nó đến lớp sớm hơn. Hôm nay thật lạ lùng vì Yan cũng đến sớm như nó.
-Chào cậu….
Yan tỏ vẻ thân thiện..
-Uh. chào cậu….
– Cậu là học sinh mới à…

-Ừm…
-Tớ tên Yan..
-Ừm..
-Cậu là Jun?
Vừa dứt câu Yan chạy lên bàn nó ngồi cùng… Nó vẫn ngồi yên và trả lời một cách không mấy tự nhiên và trờn mắt nhìn sang kiểu đe dọa:
-Ừmmmmmmm
Tên đó cười cười và nhìn vào:
-Ừm.. haha..
Mà cậu hôm nay nhìn rõ không?
-Mắt tôi cận chứ không bị mù….
-Thế thấy tớ đọep trai không? ^w^
-Sặc. Cậu không về soi lại gương đi..
-Thế cậu chê tớ chỗ nào?
-Nhạt nhẽo. Cậu nghĩ ai cũng ham hố cái vẻ bề ngoài nhạt nhẽo ấy hả? 0.o
Nói xong nó đẩy Yan sang một bên và đứng ngoài lan can lớp…
“Quả thật cậu không nhìn rõ mà, mới có mấy ngày cậu đã quên tôi” Yan thầm nghĩ….
Lớp hoc diễn ra bình thường. Duy có điều, 3 con người ấy không bình thường chút nào… Yan thì mọi người cũng biết lý do là gì. Nó thì trách mới sáng đã đen đủi. Còn Moo… haha
“Tại sao cậu ta không mặc váy, huhu. Định hại chết người ta à… Cô nghĩ sao lại bảo mình đi bắt con gái mặc váy đúng quy định chứ.. ~~” …..
Ra về….
Nó chầm chậm đi và cảm nhận như có ai đó đang theo dõi mình….
Nó từng học Taekwondo và một ít boxing mà ít khi được áp dụng.. hehe.. Đợi tên nào đó lại gần nó chơi 1 cú 360* đau điếng.. Hơ hơ…

Nạn nhân không phải ai xa lạ mà là Moo đại nhân
-Ôi Jun à.. Là tớ, là tớ đây. huhu. Cậu ác quá đi mất…
-Ôi cái tên này, cho tớ xin lỗi…Nhưng sao cứ lén lén lút lút như thế kia hả…
-Tớ điịnh hù cho cậu giật mình mà cậu làm như thế. Tớ… tớ không dám nữa…
Nó phì cười.. Cái tên nhát gan này thật là…
Hai đứa cũng nhau đi về. Đi dọc đường Moo hỏi…
-Jun à.. Sao cậu không chịu mặc cho đúng đồng phục thế..?
-Không thích…
-Bạn nữ nào chẳng vậy..
-Tớ nói là không thích…!!!
-Nhưng mà cô bảo phải thế…
-Tớ bảo cậu im ngay… !!!
-Tớ xin lỗi.. Nhưng mà….
-Đi chỗ khác…
(Nói thế chứ thực ra nó cũng ngượng….)
Hôm nay với nó là ngày phiền phức mà….
*****************************************


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.