Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng

Chương 9


Bạn đang đọc Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng – Chương 9

»-(¯`v´¯)-» CHAP NINE »-(¯`v´¯)-»
♂ ♥ ♀
Sân trường yên tĩnh, dịu nhẹ…một chút gió lùa kẽ lá vắng lặng….thi thoảng lại có vài bóng giám thị bước ngang qua từng dãy lớp cùng giọng nói của giáo viên đứng lớp
2 tiết đầu của lớp 10 No.1-lớp toàn tài nhất khối 10 ở DHS-là tiết toán của cô Chủ nhiệm luôn. Bài giảng rất tuyệt, bài tập nâng cao hóc búa thì cũng gây khó khăn, hại não cho đa số hs trong lớp, dĩ nhiên trừ 6 hs cuối lớp ra, đối với họ thế là tầm thường như học đếm đó mà. Mặc dù hôm nay 3 anh chàng có chút phân tâm vì bạn ngồi cùng bàn.
Những hs nam ngồi bàn trên cứ liên tục quay xuống tươi cười, bắt chuyện với Rose. Cô cũng không ngần ngại vui vẻ, hòa đồng với họ. Điều này làm William rất khó chịu. Hệt như cảm giác hôm trước ở nhà sách vậy
_Này, cô thôi nói chuyện thân thiện với họ quá vậy đi – William cằn nhằn giọng thấm vị giấm chua
_Ủa, gì kì vậy, quen không mà quản tôi – Rose làm lơ
_Cô nói gì, sao lại không quen chứ, quá quen nữa là khác – William bất ngờ trước thái độ của Rose. Giật mình, cô nàng nhìn dáo dác xung quanh xem có ai nghe thấy câu nói đó không. Phù, may quá, quay lên học hết rồi.
_Nè, tôi nói gì phải nghe, cấm cãi. Nếu không…. – Rose răn đe nhưng nói không quá lớn, tránh gây chú ý – Mà tôi nói chuyện với ai can hệ gì tới anh nào – Rose lấy lại ngữ khí bình thường
_Sao không, thấy tôi đang học à, đừng làm phiền tôi – William chỉ tay vào cuốn tập trên bàn

_Xí…thì học đi, ai kêu anh để ý tôi, bộ ghen sao?? – Rose nói lại
_Ghen á! Hơ hơ, tôi chưa từng biết viêt chữ này thế nào. Mà ai thèm ghen với cô – William cố gắt lên để xua chữ “ghen” đó đi. Và cứ thế, chí chóe tới cuối tiết không biết mệt
—–
_Này, hồi tối… cảm thấy thế nào? – Dylan lại giở cái mặt đểu cán
_Câm đi, tôi chưa tính sổ anh là may lắm rồi – Lại nhắc đến chuyện đó, Narcissus ngượng không thôi, rõ ràng, nàng có hợp tác mà. Giờ khơi lai, cô nàng đâm ra bực tức
_Tính sổ? vợ yêu định làm gì anh đây? – Dylan nói nhỏ vào tai Narcissus tựa hồ đốt nóng hết mặt cô
_Tránh xa ra, tôi đã nói không quen anh, đừng giở trò – Nhớ đến “đại sự”, Narcissus vội vàng đẩy Dylan ra xa, vờ như không có bất kì quan hệ gì. Chứ không cô đã đánh cho tên này bầm dập
_Sao vậy, vợ giận anh hả? – Dylan xem như chưa nghe gì, vòng qua eo và kéo cô nàng sát lại cạnh mình. Phậpppp…Narcissus di mạnh chân lên bàn chân phải của Dylan kèm theo ánh mắt cực giận dữ, nhấn mạnh từng chữ:
_Đừng làm trái những gì tôi bảo, rõ chưa – Dylan đau điếng, bỏ tay ra khỏi eo nàng, ôm chân và hét toán lên. Công nhận, đạp đau thật, may là chỉ mang giày búp bê đế thấp thôi đấy!!
_Này em kia, im lặng nếu không muốn lên phòng giám thị – Cả lớp cùng cô giáo đều bị tiếng la làm giật mình quay lại tìm kiếm. Dylan ngoan ngoãn cúi đầu xuống, ráng kiềm cơn đau lại và tiếp tục làm bài
_Hihi, đáng đời – Narcissus khoái chí bụm miệng cười khúc khích. Dylan cũng cười , cảm giác đau đớn cũng bị cuốn theo nụ cười ấy. Đối với anh, thấy người con gái đó cười vui vẻ là hạnh phúc lắm rồi.
——-
_Này, làm dùm tôi bài này nhé – Wind đẩy cuốn tập qua cho Violet
_Tôi biết anh biết làm – Violet vẫn cấm cúi vào vở mình, biết tổng Wind đang giở trò
_À, ừ, thì biết…nhưng viết nhiều mỏi tay lắm, làm dùm đi – Wind vẫn cố nài nỉ
_Không rảnh – Violet lắc đầu cự tuyệt
_Đi mà, một bài thôi – Wind cười hiền như nai ấy

_Tôi không biết anh là ai cả, anh nhờ tôi không nhất thiết phải làm – Violet vẫn diễn cực đạt
_Quen chứ, làm dùm nếu không tôi sẽ nói thân phận cô ra – Wind chuyển sang đe dọa
_Nếu không thiết sống thì mời.. – Violet nâng nhẹ mép môi
_Không làm thì thôi – Wind kéo cuốn tập về, tỏ vẻ giận hờn. Sao lạ vậy, bình thường Wind luôn là người chín chắn nhất mà, giờ lại như trẻ con trước Violet. Cô cũng bó tay với thái độ ấu trĩ đó, thở dài một cái rồi giành lấy vở của Wind
_Mệt ghê, đây – Violet mở nắp cây bút máy ra, đặt bút làm bài như bản năng cơ bản. Từng nét viết đều đặn, sạch sẽ hiện dân trên trang vở trắng. Wind chỉ biết chống cằm say sưa nhìn: “Lúc Violet học, quả thật rất đẹp”
_Nè – Violet trả lại tập sau khi làm bài xong – Sao anh khoái hành hạ người khác quá nhỉ? – Violet nói. Lấy lại cuốn vở trên tay Violet đặt xuống bàn, nhanh chóng nắm chặt bàn tay cô lại, tay còn lại nâng nhẹ gương mặt khả ái lên để đối diện với mặt mình. Khoảnh khắc đó, gần đến nỗi 2 chóp mũi chạm vào nhau, nghe được từng hơi thở ấm
_Anh chỉ thích hành hạ một mình em thôi –Wind cất tiếng thật nồng nàn. Violet vẫn lạnh lùng như không, rút tay ra, nở một nụ cười cực nhẹ nhàng rồi tiếp tục làm bài mặc dù nơi nhịp tim có chút biến đổi. Điều này làm Wind thêm băn khoăn: “Với hành động đó, con gái nào mà không như điếu đổ, sao Violet cười vu vơ đến thế?”. Wind hơi đánh giá thấp cô nàng rồi.
——-
Tiếng chuông ra chơi vang lên. Thoải mái. 3 cô gái bỏ mặt 3 new-hot-boys ở lại bị lũ mê trai vây kín, hỏi thăm đủ điều. Trong vòng buổi sáng, thông tin 3 anh chàng đẹp trai này loan ra khắp trường với tốc độ kinh khủng
_Ê, sao mình cũng đẹp chói lóa, học giỏi mà cũng đâu bị bu như mấy cha đó – Narcissus quay đầu lại phía lớp rồi hỏi 2 nhỏ bạn
_Ngốc – Rose cốc Narcissus một cái – Mình thiếu một thứ rất quan trọng mà 3 tên kia có thừa nên mới không có FC đông đảo đến vậy…
_Hiểu, hiểu. Là giàu có chứ gì – Narcissus thông suốt vấn đề
_Nè, lúc nãy trong lớp, bà nói như vậy có quá xấc xược không – Rose hỏi Violet

_Ừ, mới ngày đầu. Đã vậy còn cố tình phản đối thái quá với Wind nữa – Narcissus cũng nói theo
_Càng xấc xược, chống đối bọn công tử đó lại càng hay. Mình đang cần xem ai sẽ ra mặt “xử lí” bọn mình theo kiểu giang hồ mà – Violet cười khẩy đáp lại chứa đầy mưu đồ
_Ừ nhỉ. Mà mấy bà tìm dược bao nhiêu hs rồi? – Rose gật đầu, quay sang hỏi lại
_Cũng nhiều, toàn hs có thành tích pro nhưng không may mắn trong thi cử – Narcissus tươi cười trả lời. Từ phía sau, tiếng bước chân dồn dập như đang chạy đang tiến lại rất gần
_Trời…sao đi lẹ vậy….chờ tụi tôi với – William thở dốc nói đứt đoạn. 3 chàng đang hớt ha hớt hải trốn fan, mồ hôi nhễ nhại.
_Chờ á? Cùng lắm là học cùng lớp thôi, sao phải chờ mấy người đi chung – Nói xong, 3 nàng quay lưng đi luôn
_Này, mấy cô đang suy tính gì thế? – William chen lên đi cùng Rose
_Tôi nghĩ gì thì liên quan gì mấy anh – Rose nở nụ cười hút hồn, bất chợt vòng tay qua khoác lên tay William khiến anh ngỡ ngàng nhưng cũng vẫn không rút tay ra. Thích thế mà!! Rõ ràng, Rose muốn làm cho đám FC tức lồng lộn lên mà gây chiến….Mua một mớ đồ ăn trong canteen, cả nhóm ra một góc sân sau, mơi có nhiều cây tán rộng mát mẻ mà ngồi xuống ăn uống. Chỉ duy có Violet là không động một chút dù mọi người cố thuyết phục….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.