Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng

Chương 8


Bạn đang đọc Tam Đại Tiểu Thư Danh Tiếng – Chương 8

(¯`•.¸(¯`•.¸† CHAP EIGHT †¸.•´¯)¸.•´¯)
♂ ♥ ♀
Nắng nhạt nhòa rọi nghiêng vào từng phòng học. Lớp 10 no.1 trước mắt, hơi ồn ào, đang tụm 5 tụm 3 lại bàn tán, chắc là vấn đề sốt dẻo về những hs mới rồi. 3 cô gái xinh đẹp vui vẻ bước gần đến cửa lớp, phía sau là 3 chàng trai rảo bước theo bản năng, cơ bản là đang suy nghĩ điều gì mông lung. Ngược chiều, một người phụ nữ chừng 30 mấy, khá ưa nhìn, thướt tha trong tà áo dài xanh trời cũng đang hướng tới lớp 10 no.1
_Các em chờ ngoài cửa một chút – Cô giáo-người phụ nữ ấy-dịu giọng nói với 6 hs mới, sau đó bước vào lớp. Hs trong lớp nháo nhào trở về chỗ ngồi, chỉnh chu lại tác phong, đứng lên chào cô
_Các em nói gì vui thế? Chắc là hồi sáng trước cổng trường các em đã thấy có hs mới đúng không? Sao nào – Cô giáo từ tốn nói chuyện với hs như những người bạn. Cái khác biệt của DHS là ở đấy, GV không ép buộc nặng nề mà rất tâm lí và gần gũi.
_Dạ, hs đẹp cực đấy cô, cô thấy rồi đúng không? – một hs nam đứng lên

_Chắc cũng không phải con nhà tầm thường – 1 nữ sinh nói với ánh mắt mơ mộng
_Không, thấy mấy nhỏ kia giàu có gì, nhìn không ưa mắt – 1 nữ sinh khác. Mục tiêu đầu tiên, 3 nàng nhìn nhau cười ẩn ý sau khi nghe cuộc nói chuyện trong lớp
_Cô thấy rồi. Muốn biết lắm đúng không – cô ngừng một lát, hs ở dưới gật đầu đồng tình – Vậy thì…6 bạn hs học chung lớp với ta đấy, hoan hô nào – Cô giáo ra hiệu cho 6 đứa bước vào. Một tràn vỗ tay, rầm rú, đập bàn đập ghế để hoang nghênh. Hơi quá khích rồi!!
_Im lặng nào. Để cô giới thiệu.
_Đây là William, tên đầy đủ là Đoàn Lâm Tường, con cháu Đoàn gia-gia đình danh giá nhất TG – Cô chỉ tay về phía William. Không ngần ngại, chàng cười thật tươi.
_Đây, Dylan, đầy đủ là Phan Đăng Khoa, dòng máu Phan gia-g/đ danh giá thư 2 tg – Dylan vẫy tay chào cách lãng tử
_Còn đây là Wind, Trương Thiện Phong, thiếu gia của g/đ danh giá thứ 3 Tg – Wind lạnh lẽo gật đầu có lệ. Sau phần giới thiệu cùng một chuỗi hành động rất ư là dễ thương, đám nữ sinh ngất ngây đến quên đường về nhà
_Còn 3 em, cô nghĩ nên tự giới thiệu chứ trong tờ lí lịch thầy hiệu trưởng đưa cho cô có vẻ chưa đầy đủ – Cô nói nhỏ đủ để 4 người nghe
_Cô cứ giới thiệu như trong đó là được rồi ạ – Rose đáp

_Đây là Thanh Tâm, Song Nhi và Bảo Thư – Cô giáo hướng tay lần lượt về từng đứa. Rose và Narcissus cười thật tươi, hút hết thần trí những nam sinh đang mê mê mẩn mẩn, duy chỉ Violet, gương mặt vẫn lạnh nhạt
_Ủa vậy thôi sao cô, còn họ, gia thế, làm sao vào được đây? – 1 bạn nữ không mấy thiện cảm. Toàn bộ hs và cả 3 chàng đều hướng mắt để nghe câu trả lời. Cả cô giáo lẫn Rose, Narcissus cũng úng túng.
_Người thì chỉ có một số cái họ, tụi mình cũng vậy, không gì đặc biệt cả. Còn bạn muốn biết gia thế và làm sao để tụi mình có mặt ở 10 No.1 danh tiếng này thì mình xin trả lời. 3 đứa mình thuộc gia đình bình thường, không muốn nói là thấp hơn thế. Nhưng mình tự hào vì học lực không thua kém ai, điểm tb suốt cấp 2 đều 10 và còn nhiều điều hơn thế nữa. Cám ơn các bạn đã quan tâm – Violet dõng dạc nói rành mạch từ đầu đến cuối như thể được tập trước vậy. Rose và Narcissus cười toe toét, thầm vỗ tay đôm đốp trong bụng để khen ngợi sự thông minh tuyệt đỉnh đỉnh đỉnh của Violet. 3 chàng thì càng thêm khó hiểu, tưởng sau câu hỏi đó thì sẽ nhận được câu trả lời giải tỏa mọi vấn đề từ sáng tới giờ…ai dè. Lớp học cừ trố mắt nhìn chằm chằm, một phần do thành tích học tập khá đáng nể, chính yếu là vì giọng điệu tự tin, bất cần và rất huyền bí của Violet.
_Thôi, các em vào chỗ nhé. Một nam ngồi với một nữ, là qui định của lớp xưa nay, còn 4 bàn cuối ấy – Cô nên chấm dứt tình trạng này thì hơn, trễ giờ học lắm rồi. William chớp nhoáng đem Rose đi mất tiêu, Rose cũng không phản kháng gì: “Ngồi kế William còn đỡ hơn ngồi 1 mình hay tên nam nào khác”. Narcissus cũng nhanh chóng mất tiêu trong cái lôi tay của Dylan, cố chống cự nhưng không được phải đành nuốt đắng ngồi cạnh thôi. Từ chuyện hồi tối, Narcissus không dám đối mặt với Dylan nữa. Được 2 cô gái ấy ngồi kế bên thì còn gì bằng, hớn hở ra mặt.Wind định rủ Violet ngồi kế nhưng nàng đã đi xuống dưới lớp rồi. Còn 2 bàn trống trên dưới nhau, Wind ngồi xuống cái bàn trên, nghĩ bụng Violet sẽ ngồi xuống cạnh nhưng không, Violet ngồi vào bạn cuối một mình. Violet lúc nào cũng muốn yên tĩnh. Phựtttt….cái balo vừa được tháo từ vai Violet đã bị Wind nhanh tay giật lấy để lên ghế bên cạnh
_Lên đây ngồi với tôi này – Wind nói ra mệnh lệnh. Violet chỉ định im lặng với tay lên lấy lại balo thôi nhưng bắt gặp vô số ánh mắt của hs trong lớp. Thì ra nãy giờ nhất cử nhất động của cả 6 người đều được hs trong lớp rất chú ý, nhất là đám con gái hám trai.Kì lạ, mới vào trường chưa đầy 2h, 3 chàng thiếu gia đã hút trọn hồn của toàn bộ nữ sinh trong DHS rồi. Đúng là ma lực không nhỏ. Trong đầu Violet nhếch lên một suy nghĩ rồi lạnh nhạt nói khá lớn
_Này, vô duyên vừa thôi, tôi muốn ngồi một mình

_Lên đây – Wind nhấn giọng
_ơ hay, có quen biết gì đâu mà ra lệnh cho tôi. Nhìn thiếu gia danh giá mà bất lịch sự quá – Violet không thèm nhìn Wind, tay mở cái balo ra. Violet càng bướng càng dễ thương, càng bướng thì Wind càng muốn chiếm hữu nàng.
_Tôi bảo lên – Wind bước ra khỏi chỗ ngồi, nắm tay kéo Violet lên bàn trên rồi cho nàng ngồi bên trong phía tường, Wind ngồi ngoài. Tránh bỏ trốn và dễ quản lí. Ôi ôi…nhầm rồi, Wind là osin cao cấp của Violet cơ mà!! Thật chất, nàng thừa sức kháng cự nhưng cố tình chịu thuận theo để giữ ít thể diện cho Wind và thực hiện ý đồ. Nữ sinh trong lớp chỉ muốn la toán lên ai oán, tại sao 3 “con nhỏ đó” được ngồi cạnh 3 anh đẹp trai chứ. Nhưng phải giữ trật tự vì sợ….bị phạt.
Đố mn, 3 nàng ta đang có âm mưu gì đây??? Trả lởi thử xem…….Chap sau sẽ mập mờ hỉu ra thui


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.