Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 272: Tập Dưỡng Sinh


Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 272: Tập Dưỡng Sinh


Trong vòng tay của bốn cô gái xinh đẹp, được các nàng quan tâm chăm sóc, trong lòng Vũ Lôi Phong cảm thấy thật ấm áp
Được Sinh Mệnh Nguyên Lực từ Hồ Điệp Y truyền vào, cánh tay Vũ Lôi Phong cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều
Nhưng ảnh hưởng quá lớn, lại là chín lần đau đớn cộng dồn lại, bấy nhiêu Sinh Mệnh Nguyên Lực của Hồ Điệp Y vẫn có chút không đủ dùng.

Vũ Lôi Phong không nỡ, hắn nhìn nàng nói
– Điệp Y! Đừng cố, muội vẫn phải chiến đấu mà!
Hồ Điệp Y trừng mắt nhìn hắn, nói
– Ngồi im!
Vũ Lôi Phong giật nảy mình vội vàng im phăng phắc, bốn cái nóc nhà nhìn nhau cười khúc khích, xem bộ dạng của Vũ Lôi Phong lúc này làm bọn họ vui vẻ không thôi
Vũ Lôi Phong cũng vui vẻ, hắn nể mặt mấy người chúng nữ nên không bao giờ quản việc chúng nữ bắt nạt mình, tuy có chút đanh đá nhưng bọn họ đều dựa vào hắn làm chủ
Trong lòng thầm hô khẩu quyết của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, từng chút Nguyên Lực và Linh Hồn Lực cạn kiệt của Vũ Lôi Phong dần dần khôi phục, sau đó là hiệu quả chữa thương đáng kinh ngạc
Hỗn Độn Âm Dương Quyết, tu luyện thì rất chậm, nhưng để khôi phục thì hiếm có công pháp nào có thể so sánh với nó, vừa vận Hỗn Độn Âm Dương Quyết, Vũ Lôi Phong đã cảm thấy cơ thể mình dần dần khôi phục
Hồ Điệp Y cũng nhìn ra tình trạng của Vũ Lôi Phong khôi phục nhanh hơn một chút, ánh mắt nghi ngờ nhìn hắn
Chúng nữ thì cẩn thận đánh giá toàn thân Vũ Lôi Phong, xác định hắn không có thiếu mất bộ phận nào mới thở phào một tiếng
Mà đoàn viên thì trong nước mắt, nhưng ủy mị vừa xong sẽ đến giờ luận tội.

Linh Nhi ánh mắt sắc bén đầy lạnh lẽo liếc nhìn đũng quần hắn, trên tay từ từ ngưng tụ ra một con dao nhỏ bằng băng

– Lôi Phong yêu quý.

Ta hỏi cái này chút nhé!
Vừa nghe đến đây, Vũ Lôi Phong mồ hôi tuôn ra như mưa, hắn đã sớm biết thế nào cũng bị chúng nữ tra khảo, nhưng không ngờ lại dữ dội đến mức này a
Nhưng Lưu Thiên Kim lập tức phất tay, Tử Vong lực bay đến làm băng trên tay Linh Nhi tan chảy, nàng nghiêm mặt nói
– Linh Nhi! Muội đừng làm loạn, bây giờ không phải lúc!
Hồ Điệp Y cũng nhìn Linh Nhi gật đầu, chỉ còn Trần Lệ là bẽn lẽn đứng một bên ôm chặt tay Vũ Lôi Phong
Lưu Thiên Kim, giải thích
– Đại hội Thập Đại Cường Giả sẽ tiếp tục, mà ngay khi Thập Đại Cường Giả được xác lập, cũng là lúc phong ấn của Thúy Hằng Thánh Địa mở ra, luật lệ của Thúy Hằng Thiên Đế sẽ không còn tác dụng.
– Và đây chính là lúc…đại nạn của Nghịch Phong Minh ập tới
Linh Nhi trầm xuống, Hồ Điệp Y thở dài, Trần Lệ lo lắng nói
– Phong Vân Môn và Tử Vân Tông, Bách Lý Gia và Lam Thiên Gia đối với chúng ta đã không chết không thôi! Chỉ sợ ngay khi phong ấn giải khai, bọn họ sẽ lập tức gửi truyền âm đi, xuất động đại quân san bằng Phong Lôi Môn và Nghịch Phong Minh, chúng ta tại nơi này cũng sẽ gặp nguy hiểm, còn có mấy người chưởng môn nữa…
Vũ Lôi Phong trấn an chúng nữ
– Không sao đâu! Về phần mấy người ở Phong Lôi Môn cũng như Nghịch Phong Minh, ta đã lo liệu rồi! Việc chúng ta cần lo là việc ở đây!
Chúng nữ nhíu mày nhìn Vũ Lôi Phong, Hồ Điệp Y hỏi
– Huynh đã lo liệu việc ở bên ngoài rồi á? Nhưng làm sao?
Vũ Lôi Phong đánh mắt ra hiệu, Hồ Điệp Y chợt bừng tỉnh, ánh mắt sáng như sao mỉm cười
– Ra vậy! Huynh cũng sớm định trở mặt từ trước rồi đi!
Vũ Lôi Phong cười cười không nói.

Lưu Thiên Kim cũng đã hiểu Vũ Lôi Phong đã giở trò, nàng nói
– Hiện tại, xem như tình huống ở ngoài đã không cần phải lo, Lôi Phong cũng đã đạt quán quân đứng đầu Thập Đại Cường Giả, việc của chúng ta là gì các tỷ muội hiểu chứ?
Linh Nhi lúc này cũng đã nghĩ thông, nàng đáng yêu nói
– Nắm lấy toàn bộ thứ hạng đầu! Còn phải kéo dài những trận đấu thật lâu để Lôi Phong có thời gian dưỡng sức!
Lưu Thiên Kim gật đầu, vuốt tóc Linh Nhi
– Đoán đúng rồi đấy! Linh Nhi xem ra đã biết nghĩ hơn xưa rất nhiều!
Linh Nhi đắc ý cười tươi như hoa nở, Trần Lệ lúc này mới nói
– Nhưng mà Đệ Nhị Thập Đại Cường Giả thì….Chúng ta không xứng đáng a!
Chúng nữ dường như cũng có cùng suy nghĩ với Trần Lệ, nên cả đám gật đầu nhìn nhau, ánh mắt mang theo ý cười sáng lạn

Hắc Y trưởng lão tuy cay cú đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng nghĩa vụ của hắn là điều hành đại hội Thập Đại Cường Giả, hiện tại hắn là đại diện của Nhất Tông, Nhất Môn, Nhất Cung, Nhất Giáo và Tứ Linh Thần, không còn đơn giản là trưởng lão của Phong Vân Môn nữa.

Nên dù trong lòng rất muốn liều mạng với mấy người Vũ Lôi Phong, nhân cơ hội hắn trọng thương mà kết liễu.

Nhưng nghĩ đến vị trí của mình, lại nghĩ đến hậu quả khi phạm luật, Hắc Y Trưởng Lão không dám
Vậy nên hắn chỉ có thể ủ rũ lơ lửng lên không trung, lớn tiếng tuyên bố
– Vũ Lôi Phong của Phong Lôi Môn đã thành công lấy một địch chín, một lần hành động đoạt đệ nhất Thập Đại Cường Giả, hiện tại sẽ tiếp tục trận đấu tiếp theo chọn lấy những vị trí tiếp theo
– Hiện tại sẽ tiếp tục bốc thăm chọn ra người khiêu chiến tiếp theo, trong số đó không tính thí sinh Phượng Yên Đan và Linh Nhi vì hai người đã chiến đấu trước đó!
– Tổng cộng sẽ chỉ có 6 khối cầu vì thí sinh Bách Lý Tuyệt Phong đã bị đánh chết, ai rút được khối cầu đen sẽ được quyền khiêu chiến!
Sáu khối ngọc giản bay về phía đám người, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y, Trần Lệ, Long Thiên Linh, Long Ngạo Thiên và Lân Kiêu Hùng nhanh tay bắt lấy
Đinh một tiếng, khối cầu trong tay Hồ Điệp Y phát sáng lên rực rỡ, sau đó chuyển thành một màu đen tuyền
– Ta rút được ngọc giản đen!
Hồ Điệp Y nói, sau đó cũng không đợi tên trưởng lão trên không trung yêu cầu, nàng đã điểm mũi chân lên mặt đất nhảy lên chiến đài, ánh mắt nhìn chằm chằm Trần Lệ
– Tiểu Lệ! Lên so với tỷ vài chiêu đi!
Trần Lệ ánh mắt bừng chiến ý, thân ảnh như một cơn gió nhẹ nhàng nhưng lại nhanh đến cực hạn.

Đặt chân lên chiến đài mỉm cười
– Điệp Y tỷ! Muội tới!
Đã có Vũ Lôi Phong làm nền, các nàng cũng không thèm che giấu thực lực nữa, từ hai thân ảnh bắt đầu phát ra khí tức hủy thiên diệt địa
Trần Lệ cầm Bôn Lôi Kiếm phiên bản hàng nhái được làm từ Lôi Nguyên Lực Hữu Hồn mà ra, trên người không ngừng có Phong và Lôi thuộc tính dung hợp gào thét, khí tức Hữu Hồn Cảnh Lục Trọng không giữ lại nữa, toàn bộ phát ra ngoài
Hồ Điệp Y cũng không muốn che giấu làm gì, khí tức Hữu Hồn Cảnh Ngũ Trọng bộc phát, quanh người dao động hai loại thuộc tính Sinh Mệnh và Mộc.


Cảm giác tươi mát nhanh chóng bao trùm khắp nơi, tràn đầy sức sống mãnh liệt
Nhìn thấy tu vi của hai người, đám khán giả cũng khá ngạc nhiên, nhưng sau khi chứng kiến Vũ Lôi Phong phát uy khiến họ không còn nghĩ mình có thể ngạc nhiên bởi bất kỳ nguyên nhân nào nữa, việc vô lý nhất trên đời bọn họ đã thấy rồi
Hai nữ không chút câu nệ, lao vào nhau
Khán giả tập trung nhìn chúng nữ chuẩn bị động thủ, đánh giá xem thực lực đôi bên sẽ thế nào
Bốp!
Tiếng va chạm vang lên…
Bịch!
Bộp!
– Con mẹ nó! Hai nữ nhân đáng chết!
– Rõ ràng đây là tập dưỡng sinh! Đậu má!
Khán giả ngơ ngác, còn đám người Phong Vân Môn và Tử Vân Tông cùng hai gia tộc chửi ầm lên
Đến mức này, ai mà không biết hai người này đang câu giờ cho tên Vũ Lôi Phong kia khôi phục thương thế chứ, một đứa con nít cũng thấy không hợp lý nữa là
Trên chiến đài, hai thân ảnh một xanh một đỏ, đánh ra từng quyền cước với lực đạo bằng không, hoàn toàn là gãi ngứa lẫn nhau…à không, đến cấp độ như bọn họ thì nhiêu đó lực cũng không đủ gãi ngứa.
Mấy người khán giả thì không ý kiến gì, chỉ lặng lẽ ngồi xem náo nhiệt.

Trong khi mấy người Phong Vân Môn – Bách Lý Gia Tộc và Tử Vân Tông – Lam Thiên Gia Tộc thì nghiến răng nghiến lợi


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.