Bạn đang đọc Ta Là Vua Giác Đấu – Chương 273: Nổ Bỏng
Thúy Hằng Thánh Địa, không gian tràn ngập những sự cay cú
Đám người đến từ Phong Vân Môn và Bách Lý Gia Tộc cùng mấy người Tử Vân Tông – Lam Thiên Gia Tộc tức muốn xịt khói, khuôn mặt ai nấy đều khó coi vô cùng
Bởi vì trên chiến đài, có hai thân ảnh nữ tử đang không ngừng lao vào nhau, hai nữ tử này một người mang cung trang màu xanh lục, người còn tại toàn thân trong bộ váy đỏ đậm, hai người không ngừng tung ra từng chiêu thức mang tính hủy diệt đối với…một con muỗi.
Từng quyền, từng cước, từng đòn thế trông thì rất uyển chuyển, nhưng lực đạo trong đó lại yếu đến đáng thương, nhìn thế nào cũng giống như mấy cụ già tập Thái Cực Quyền ở công viên mỗi buổi sáng ở Trái Đất
À không… Thái Cực Quyền nếu các cụ vận dụng thành thạo, nó còn có lực sát thương hơn cả hai người lúc này nữa cơ
Hồ Điệp Y cùng Trần Lệ một chút Nguyên Lực hay Linh Hồn Lực cũng không động đến, hoàn toàn dùng thể lực mà ra chiêu.
Nếu chỉ ra chiêu đơn thuần như vậy mà dùng toàn bộ thể lực cũng thôi, hai người này trực tiếp giảm lực đạo xuống mức thấp nhất, thế là gây ra tình cảnh như hiện tại
Dưới sân đấu, Vũ Lôi Phong vẫn một mực khoanh chân ngồi khôi phục trạng thái đỉnh phong, dưới tác dụng chữa thương nghịch thiên của Hỗn Độn Âm Dương Quyết, từng vết thương dùng tốc độ cực nhanh khôi phục, hơn hết là trong người hắn cũng có Sinh Mệnh Nguyên Lực, trợ giúp rất lớn đối với các vết thương
Phượng Yên Đan cũng ngồi xuống vận công khôi phục, nàng sau khi thi triển Phượng Hoàng Sinh Tử Nghiệp Hỏa cũng đã cạn kiệt toàn bộ Nguyên Lực và Linh Hồn Lực, phải mất nửa tháng nữa mới có thể trở lại đỉnh phong.
Phượng Yên Đan cũng không quá quan trọng thứ hạng của mình trong Thập Đại Cường Giả lắm, được đánh với tên Vũ Lôi Phong kia một trận nảy lửa là ổn rồi.
Thế nhưng thấy tình huống lúc này, Phượng Yên Đan đoán chắc đến mười phần mấy người Linh Nhi, Lưu Thiên Kim, Hồ Điệp Y và Trần Lệ sẽ thay phiên nhau kéo dài thời gian lâu thật lâu để tên Vũ Lôi Phong kia khôi phục toàn bộ thực lực
Vũ Lôi Phong khi đó tung ra một chiêu khủng khiếp như thế, Phượng Yên Đan đoán chắc hắn đã sử dụng toàn bộ những gì mình có, một Ý Hồn Cảnh Nhị Trọng như Phượng Yên Đan nàng phải mất đến nửa tháng không ngừng khôi phục mới có thể trở lại trạng thái đỉnh phong, vậy tên Vũ Lôi Phong yêu nghiệt tu vi Ý Hồn Cảnh Tam Trọng chuyên vượt cấp trang bức này có lẽ phải mất hơn một tháng tịnh dưỡng, vậy nàng thoải mái lấy lại phong độ tối đa để tiến vào top 2 rồi
Vậy là tràng cảnh diễn ra khiến mọi người bất đắc dĩ không thôi, mấy người Nghịch Phong Minh và những khu vực khác còn đỡ, về phần hai cỗ thế lực kia, một đám cường giả thiếu điều muốn chửi mẹ nó
Trên sân đấu, hai người Trần Lệ và Hồ Điệp Y thi nhau tập dưỡng sinh, từng đòn như rùa nện vào nhau, còn giả bộ té ngửa ra như là ăn đòn rất đau vậy.
Mà từng đòn này phải công nhận rất khó đoán, huyền cơ trong đó nhiều vô số, khiến đám khán giả mắt sáng rực chăm chú nhìn.
Dưới sân đấu, Linh Nhi và Lưu Thiên Kim thi nhau tách hạt ngô (bắp) sống ra, sau đó cho toàn bộ vào một cái nồi thật lớn, đổ một đống dầu đậu nành và bơ vào sau đó đòi Vũ Lôi Phong dùng Hữu Hồn cùng Ý Hồn tạo ra một ngọn lửa dưới đáy nồi.
Hai nàng đổ hạt ngô vào nồi dầu, sau đó đậy kín, rồi lấy một cái túi siêu to khổng lồ trùm lên
Vũ Lôi Phong và Phượng Yên Đan mỗi người một nơi, xếp bằng khôi phục thương thế và lực lượng, quanh người cả hai đều phát ra hào quang màu đỏ cam, khí tức từ từ khôi phục, Nguyên Lực và Linh Hồn Lực dao động không ngừng quanh thân hai người
Ba người Long Thiên Linh, Long Ngạo Thiên và Lân Kiêu Hùng thở dài lười biếng ngồi một bên quan sát tình hình.
Long Ngạo Thiên và Lân Kiêu Hùng vừa gặp đã thân, mới đầu còn xa cách nhưng trong lúc nhất thời lại xưng huynh gọi đệ, cùng nhau nghiên cứu các quyền pháp của ai người trên sân đấu
Long Thiên Linh thì khác, đánh nhau mãi, một nữ nhân như nàng thật chẳng còn hứng thú nữa, đằng nào cũng vào ba hạng chót, quan tâm làm gì nhiều, không bằng đi xem hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim đang làm gì, hóng hớt nếu học được gì thì học, mấy người này chuyên có mấy món ngon lạ lùng nha, nhìn bộ dạng nhị nữ chắc chắn đang nấu món gì đó rất ngon.
Long Thiên Linh nghĩ nghĩ một lúc cũng lân la lại gần nhìn nhìn
– Này… Hai người đang làm gì vậy? Có cần ta giúp gì không?
Lưu Thiên Kim và Linh Nhi đang chống cằm ngồi nhìn cái nồi ngô sôi sùng sục, thấy Long Thiên Linh tiến tới bắt chuyện, Linh Nhi liền kéo tay nàng ngồi xuống kế bên
– Thiên Linh tỷ, lại đây ngồi đợi với bọn muội! Lát nữa sẽ có đồ ăn ngon!
– Thật sao?
Long Thiên Linh vui vẻ ngồi xuống, cũng học theo bộ dạng hai người Linh Nhi và Lưu Thiên Kim, chống hai tay lên mặt nhìn nồi dầu sôi
…
Đùng!
Khán đài ngơ ngác…
Long Thiên Linh giật nảy mình…
Lân Kiêu Hùng đang ghé sát tai Long Ngạo Thiên phân tích những chiêu thức của Hồ Điệp Y và Trần Lệ đánh ra, nghe thấy tiếng nổ, Long Ngạo Thiên giật mình bất giác quay mặt lại, đúng lúc Lân Kiêu Hùng đang chăm chú phân tích.
…
Chụt…!!!
…
– Ọe…Ọe…Ọe…!
Hai thân ảnh lập tức tách rời đôi môi nhau ra, sau đó mỗi người một nơi không ngừng nôn ọe.
Vừa nôn vừa chửi…
– Con mẹ nó! Long Ngạo Thiên! Ngươi quay mặt lại làm gì…Huệ Huệ!!!
– Đệt mợ nhà ngươi! Mắc cái giống gì ngươi lại ghé mặt vào sát ta thế? Ọe…!
– Đậu má! Ngươi thân là thiên kiêu Long Linh Thần Nhất Tộc, chỉ một tiếng nổ như vậy lại có thể làm ngươi giật mình! Thật đúng là phế vật mà!
– Ngươi con mẹ nó quá biến thái! Nói chuyện phân tích tình huống thôi! Ghé tai sát vào ta làm gì? Muốn ám sát ta sao?
Hai thanh niên vừa nôn vừa chửi, trong mắt ngập tràn lửa giận cùng xấu hổ
Mà một màn này đã sớm khiến con tim biết bao thiếu nữ của Long Linh Thần Nhất Tộc và Lân Linh Thần Nhất Tộc tan vỡ thành từng mảnh nhỏ
Khán đài một trận huyên náo, đám cường giả Long tộc và Lân tộc lấy tay che mặt, thiếu điều muốn lấy cái quần đội lên đầu.
Mẹ nó! Mất mặt a!
Nhưng sau đó, mọi người lại chú ý đến nguyên nhân phát ra tiếng nổ hơn, hai người Trần Lệ và Hồ Điệp Y cũng dừng lại quan sát
Chỉ thấy cái túi siêu to của Linh Nhi trùm lên cái nồi nhanh chóng bị lực nổ thổi nhảy dựng lên, sau đó liền nặng nề rơi xuống
Nhìn bên ngoài, có thể thấy trong túi có rất nhiều vật nhỏ, Linh Nhi vội vàng túm lấy miệng túi không để rơi chút gì ra ngoài
Một mùi thơm truyền ra, mùi thơm này vô cùng mê người, ngửi qua có cảm giác ngọt ngào cùng béo ngậy hòa tan
Ngửi được mùi này, Linh Nhi thèm thuồng mở túi nhìn vào trong, vừa mở túi ra, mùi thơm càng trở nên đậm đà, kích nổ bao tử của đám người không thôi.
Long Thiên Linh trực tiếp đứng cạnh Linh Nhi đợi phần của mình, nàng phát hiện ra chúng nữ Phong Lôi Môn rất đáng yêu và dễ gần, chỉ cần không chọc đến họ sẽ rất dễ ở chung
Phượng Yên Đan còn đang nhập định, chợt cái mũi khẽ hít một cái, sau đó liền mở mắt
Nhìn thấy cái túi thơm lừng trong tay Linh Nhi, Phượng Yên Đan lập tức không thèm tu luyện khôi phục nữa, nàng đứng dậy đi xin ăn
– Cái này thơm thật, đây là gì vậy?
Long Thiên Linh không nhịn được mà hỏi
Phượng Yên Đan cũng gật đầu, hiếu kì nhìn về Linh Nhi
Linh Nhi cười đáng yêu, sau đó nói
– Đây gọi là Bỏng Ngô, hay còn gọi là Bắp Rang Bơ.