Đọc truyện Ta Là Pokemon (Pokemon – Đấu La) – Chương 40: Bị đánh
Suốt 3 tháng huấn luyện ma quỷ của Đại Sư, mỗi ngày hai canh giờ đối chiến, tình huống đối chiến mỗi ngày cũng không giống nhau. Song đấu tiến hành theo tổ hợp ngẫu nhiên, có khi lại là một chọi một, có khi một đấu hai, hai đấu hai, thậm chí là ba đấu ba, ba đấu bốn…v…v có lúc Bạch Li cũng được yêu cầu vào tham chiến, Dạ Lãnh Thiên cũng vào chỉ có hai lần chiến. Vì sao chỉ có 2 lần? Vì mỗi lần hắn đều dùng nhất chiêu chế trụ, Spychic là thừa sức cản đối thủ. Bạch Li hơi rùng mình khi thấy Lãnh Thiên thong thả mà hạ gục 1 vs 4, tuy cô hiểu mấy chiêu thức hệ tâm linh cần rất lớn tinh thần lực, vì cô cũng có một chiêu. Nhưng một lúc mà chế trụ bốn người, vậy tinh thần lực của con Umbreon này mạnh cỡ nào a?! (°-°)
Trong khi đối chiến, mỗi ngày Ngọc Tiểu Cương lại đưa ra một ít yêu cầu đặc thù, tỷ như cho phép sử dụng hồn kỹ dạng gì, không cho phép sử dụng cái gì, hoặc phương thức hạn chế nào đó. Sau khi chấm dứt huấn luyện đối chiến, thì tiến hành huấn luyện thể năng. Giống như ngày đầu tiên, lúc huấn luyện không cho phép sử dụng hồn lực, đồng thời phải là bảy người cùng nhau hoàn thành, nếu kiệt sức thì Bạch Li có thể giúp nhưng mỗi lần Đại sư đều ra giới hạn số lần giúp đỡ. Phương pháp huấn luyện thể năng đại sư có thể tăng dần lên. Đơn giản nhất là chạy mang phụ trọng, còn có phương pháp leo núi mang phụ trọng, nhưng bất luận là phương pháp nào cũng làm cho đám Sử Lai Khắc quái vật có chịu đựng tới cực hạn. Kết quả là nhóm học sinh Sử Lai Khắc tuy hồn lực không tăng lên gì nhiều nhưng bọn họ đều có sự thay đổi rõ rệt.
Đới Mộc Bạch rõ ràng trở nên thêm phần cường tráng, đôi con ngươi tà dị phát ra thêm vài phần uy thế. Cả người nhìn qua giống như tràn ngập lực lượng sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào. Áo Tư Tạp biến hoá càng rõ ràng hơn, cả người gầy hơn một chút, nhưng nếu bây giờ nhìn hình dáng cơ thể của hắn, tuyệt đối không có ai nghĩ rằng hắn là phụ trợ hệ hồn sư mà là chiến hồn sư.
Bề ngoài Đường Tam biến hoá nhỏ nhất, tướng mạo vẫn ôn hòa bình thường như trước, nhưng cả người nhìn qua càng thêm nội liễm, vóc người cũng không có phô trương thái quá, chỉ cao hơn một chút. Cảm giác giống như là một thiếu niên bình thường, nhưng lại tuyệt đối là dạng hiếm có khó tìm.
Mã Hồng Tuấn thì gầy đi khá nhiều, nhìn qua không giống như tên béo trước kia, nhìn hắn khá đầy đặn, không quá béo nhưng lại khiến cho người khác cảm giác mạnh mẽ. Tiểu Vũ vẫn bộ dáng như cũ không gì thay đổi, trong tất cả đám học sinh thì nàng ngay cả biến hoá bên ngoài nhỏ nhất cũng khó thấy.
Trữ Vinh Vinh thì so với khi vừa vào học viện đã bớt kiêu căng nhiều, đôi mi nàng toát vài phần anh khí, tính cách nội liễm làm nàng càng trở nên tràn ngập mị lực. Về phía Chu Trúc Thanh, không thể không nói, nghị lực của nàng một chút đều không kém nam tử.
Bạch Li thì bề ngoài chút thay đổi đều không có, nhưng 3 tháng huấn luyện ma quỷ của Đại Sư giúp cô có sức bền bỉ cải thiện rất nhiều. Lúc trước, mỗi khi giao đấu hay huấn luyện thì cơ thể cô chỉ có thể căng khoảng 1 tiếng hơn. Bây giờ cô có thể liên tục chiến đấu hoặc huấn luyện khoảng 3 tiếng đồng hồ mà không cảm thấy mỏi mệt. Không hổ danh là Đại Sư, huấn luyện ma quỷ có khác! (°w°) Không những thế cô còn tăng lên thêm 1 cấp.
Nguyễn Bạch Li
Nickname: Tiểu Vi
Giới tính: Nữ
Loài: Eevee, Pokemon tiến hoá
Level 48
Ability: Anticipation
HP_130
Attack _106
Defense _109
Sp. Attack_106
Sp. Defense_105
Speed_116
Attack moves:
Wish _ Tackle _ Swift _ Stored Power _ Hyper Voice _ Quick Attack _ Shadow Ball _ Refresh _ Protect
Điểm: 174020
Ba tháng huấn luyện ma quỷ của Đại Sư cuối cùng cũng kết thúc, Đại Sư cho phép nhóm tiểu quái vật nghỉ ngơi bảy ngày. Vừa thông báo xong là nhóm sinh viên mỗi người ai làm việc nấy. Áo Tư Tạp thì lăn đùng ra ngủ, Đường Tam tiếp tục luyện tập như mọi khi, còn Chu Trúc Thanh kiên trì rèn luyện trụ cột thân thể. Thấy vậy chàng Bạch hổ cũng chủ động yêu cầu được giúp đỡ, Tiểu Vũ và Trữ Vinh Vinh cũng tranh thủ bảy ngày nghỉ ngơi thật tốt, Phượng béo Mã Hồng Tuấn thì chạy đi giải quyết tà hỏa…
Thấy ai cũng có việc riêng, Bạch Li nghĩ nghĩ rồi quyết định trong thời gian này vẫn cứ rèn luyện đi, chỉ là mức độ không căng như Đại sư, giống như mọi khi là được. Rèn luyện phải biết sắp xếp cùng nghỉ ngơi hợp lý thì mới có lợi Bạch Li gật gù rồi sau đó cô tự thưởng bản thân bằng cách chạy đến phòng ăn, có thực mới vực được đạo mà lị, tất nhiên là rủ thêm đồng bọn Pokemon rồi.
Trong nhà ăn gặp được Đới Mộc Bạch, không hiểu sao chị mèo không ở cạnh, chắc bị từ chối đi. Mà thôi chuyện tình cảm không nên hỏi, cho dù có hỏi thì cũng không ai hiểu cô nói gì (=,=) Bạch Li cười cười kêu một tiếng chào, Đới Mộc Bạch thấy cô cùng Dạ Lãnh Thiên, hắn cũng cười chào lại đồng thời múc hai dĩa đồ ăn. Trong suốt thời gian qua, Đới Mộc Bạch bọn họ cũng hiểu được Bạch Li tính tình. Nếu cô không cùng ở với Đường Tam thì sẽ ở chỗ Tiểu Vũ, nếu không ở chỗ hai người kia thì hãy đi nhà ăn, 80% là cô ở đó. Thế là trong mắt họ, cô thành một tiểu hồn thú ngoan ngoan, ngốc ngốc và tham ăn cũng là thành viên nhỏ không thể thiếu trong Sử Lai Khắc Thất quái đâu.
Hôm nay thực đơn có đùi gà nướng, Bạch Li nhìn đùi gà của mình với con mắt tràn đầy sao sáng. Thấy cô như vậy thì bạch hổ cười nhẹ rồi bắt đầu xử lý phần ăn của mình, Lãnh Thiên thì nhàn nhạt liếc cô sau đó hắn nhẹ nhàng ăn phần của bản thân… có điều chỉ một cái liếc nhìn đó, trong ánh mắt của hắn không hề lạnh nhạt, mà là thú vị cùng bất đắc dĩ ngay cả hắn cũng không hay biết.
Bạch Li đang vui vẻ hạnh phúc với đùi gà của mình thì nhà ăn tiến vào ba người, không phải ai xa lạ là Đường Tam, Xúc xích đại thúc với Phượng béo, nhưng mà…
“Mập mạp?… ngươi bị làm sao thế?!”
Chứng kiến bộ dáng chật vật của Mã Hồng Tuấn, Đới Mộc Bạch cũng vô cùng hốt hoảng. Tính tình của hắn so với Đường Tam thì nóng nảy hơn nhiều, hung dữ đứng dậy, đôi mắt tà dị loé sáng. Bạch Li thì ngơ ngác nhìn tên béo, trên mặt và tay chân có vài vết bầm, quần áo thì lôi thôi lếch thếch, nhìn thôi cũng biết là bị đánh. Cô giận, tuy không biết vì sao Mã Hồng Tuấn bị thành thế này nhưng người nhà bị bắt nạt thì cô tuyệt không bỏ qua.
Mã Hồng Tuấn vẻ mặt muốn khóc “Đới lão đại, ngươi phải vì huynh đệ tác chủ a! Ngươi xem, bọn chúng đánh ta, khiến cho khuôn mặt anh tuấn của ta méo mó, sau này ta làm sao mà tán gái a!”
“Khuôn mặt anh tuấn của ngươi vẫn còn nguyên vẹn đây mà, có khác gì cái đầu heo đâu. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, trước tiên ngươi kể đầu đuôi cho chúng ta nghe đi đã” Áo Tư Tạp phì cười an ủi không chút thành ý.
Phượng béo ấm ức kể ra đầu đuôi, hắn tìm được cô nương giúp hắn ai dè bị một gã trung niên tên Bất Nhạc giành. Hai bên tranh chấp lên, từ động miệng sang động tay. Không ngờ đối thủ là Hồn Tôn hơn 40 cấp, bị đánh thành đầu heo còn không nói, tên Bất Nhạc này còn vũ nhục điều nam nhân tự hào của Mã Hồng Tuấn khiến hắn cực kỳ cực kỳ ấm ức.
Nhóm Đới Mộc Bạch nghe xong giận thật, quyết định vì huynh đệ báo thù nên cả nhóm bèn bàn bạc kế hoạch. Bạch Li thì… được rồi, cô hoàn toàn vô biểu tình được chứ? (=-=) Khi biết người nhà mình bị đánh vì loại lý do thế này, cô thực không biết thế nào cho phải. Nhưng nhớ lại vẻ mặt uất ức của Phượng mập, từ khi mới biết nhau đến giờ cô chưa từng thấy hắn bị ăn đau đến vậy. Cô quyết định rồi, áp dụng chính sách “đánh trước nói sau” người nhà không bao che nhau, ai bao?
Quyết định xong, đám người vội vã ăn xong cơm tối, mập mạp lại ăn thêm hai cái khôi phục hương tràng của Áo Tư Tạp, bốn người cùng hai thú lúc này mới lặng lẽ rời khỏi học viện…
…