Đọc truyện Ta Có Thể Biến Thành Cá – Chương 378: Kho Báu (Phần 1)
Dịch: Dũng
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
– Ùm.
Chiếc thuyền máy bị đánh lật úp rồi chìm nghỉm ngay xuống lòng biển, văng từng bụi nước bắn tung toé lên trên ba mét, hai chiếc thuyền nước ở hai bên bị cú huých dữ dội vừa rồi làm cho chao đảo, đám binh sĩ đứng ở trên thuyền mặt mũi hoảng hốt cực độ nhìn lấy con quái vật kinh khủng trước mắt.
– Đây là quái vật gì vậy? Võ tổng và đám người đứng phía trên cùng với Hàn Sơn tướng quân đang bám vào dây thừng lơ lửng trên không trung mặt mũi tái xanh đi khi chứng kiến con quái vật to cực đại bằng xương bằng thịt ở phía dưới, ai nấy cũng hồn bay phách lạc.
– Quái thú bảo vệ kho báu trong truyền thuyết chăng? Một thanh niên thốt ra một câu phỏng đoán, trong lòng sợ hãi vô cùng.
Hàn Sơn tướng quân đang xuống được một nửa thì mặt mũi tái nhợt đi, liền sau đó định thần lại nhanh như một cơn gió trèo ngược trở lại lên trên, ở trên đó nhìn lấy con quái vật hung tợn bên dưới.
– Tấn công, tiếp tục tấn công nó cho ta. Hàn Sơn tướng quân hạ lệnh cho đám binh sĩ đứng trên thuyền máy.
Mười mấy binh sĩ nhận được lệnh như sét đánh ngang tai, nuốt nước bọt khan nhìn nhau, trên mặt nhễ nhại mồ hôi lạnh, chần chừ một hồi lâu, sau đó run rẩy cầm lấy súng ống chầm chậm nhắm chuẩn về phía con quái vật đó.
– Pằng pằng pằng. Đạn lại một lần nữa được xả ra như mưa, bắn vào trên người con cá quỷ đen biến hình đấy chỉ để lại có một chút vết thương nhỏ, có thể nhìn ra muốn dùng súng tiểu liên làm trọng thương con quái vật này là điều nằm mơ giữa ban ngày, từng hàng đạn bắn ra với lượng đạn dày đặc như vậy cũng chỉ làm xước mình nó có đôi chút thôi thì làm sao mà giết được nó kia chứ.
– Ùm. Con cá quỷ đen biến hình đó bị tấn công lần nữa, nó liền cựa quậy cơ thể tiếp tục lao tới cái con thuyền máy láo toét dám tấm công nó kia, quất mạnh người vào con thuyền khiến nó bị méo mó, liền sau đó bị lật nhào chìm xuống đáy biển.
Từng cái vũ khí sắc nhọn được mọc đều trên cơ thể nó như là cái liềm gặt lúa vậy, sắc nhọn đến từng chi tiết, còn những binh sĩ kia giờ đây chỉ như là mấy ngọn lúa mầm cắm trên mảnh ruộng, lưỡi hái chỉ chực lao tới xén một phát là đi đứt cả gốc lẫn rễ.
Hai chiếc thuyền máy còn lại cũng bị đánh chìm nghỉm xuống đáy biển, nhưng đèn ở trên đó vẫn chưa bị tắt, vẫn chiếu rọi cả một cảnh tượng kinh hoàng, cảnh tượng thảm khốc máu me be bét hiện ra rõ mồm một, vô cùng thê thảm.
Đám người cùng Hàn Sơn tướng quân đứng ở phía trên mặt mũi biến sắc, bợt đi không còn một giọt máu, đồng thời cũng đầy khiếp đảm nhìn lấy con quái vật dữ tợn ở phía dưới.
– Tướng quân, súng ống bình thường chỉ có thể làm xước xát lớp da phòng bị bên ngoài của nó thôi, hơn nữa ở dưới đó nói không chừng còn có thêm nhiều con quái vật kinh dị khác. Một viên sĩ quan đứng ở bên cạnh vừa nói vừa lấy tay quệt mồ hôi lạnh tấm tấm trên trán xuống, nói thầm thì với tên tướng quân, ý tứ hắn ám chỉ rất rõ ràng rồi, rằng bọn họ đánh không lại đâu, đừng có mạo hiểm nữa.
– Im miệng. Hàn Sơn tướng quân nóng nảy rống lên một câu hét vào mặt viên sĩ quan kia:
– Ngươi có biết ở phía dưới đó có gì không? Báu vật của vua hải tặc Cát Lí đấy, kho báu của vua Cát Lí, hôm nay bất luận như thế nào ta cũng phải có bằng được, đi mau, gọi người vác hoả tiễn, bom cùng một số vũ khí hạng nặng khác đến đây cho ta, dù cho phải tắm máu nơi đây ta cũng phải tới bằng được chỗ có ko báu đó.
– Dạ dạ thưa tướng quân. Viên sĩ quan đó vội vội vàng vàng gật đầu, sau đó đưa một đám binh sĩ đi ngay ra phía ngoài.
– Các ngươi, mau đi chuẩn bị thêm một ít thuyền máy tới đây. Hàn Sơn tướng quân quay sang hạ lệnh cho một viên sĩ quan khác.
– Nhận lệnh!
Sau khi bố trí việc cho đám thuộc hạ của mình, hắn liền sầm mặt xuống nhìn xuống phía dưới, hướng mắt về cái bóng đen khổng lồ kinh tởm vẫn còn đang bơi lượn quanh đấy.
Võ tổng giờ khắc này cũng mồ hôi cha mồ hôi mẹ thi nhau túa ra như tắm nhìn xuống con quái vật dưới biển kia, có bản lĩnh chắn đỡ được sự tấn công chi chít của đạn dược súng ống như vậy, loại quái vật này đúng là hiếm gặp vô cùng.
Cả một không gian tĩnh lặng như tờ, bọn họ yên lặng dõi theo cái bóng to lớn ấy.
Con cá quỷ đen biến hình đó vẫn chỉ lộ ra nửa phần cơ thể y như cũ, chĩa cả cái thân hình đồ sộ của nó về phía miệng lỗ hổng, không hề thấy mắt của nó, nhưng có thể cảm nhận được một luồng khí thế hung hăng vô hình tản ra từ khắp cơ thể con cá quỷ đen biến hình đó khiến cho ai nhìn cũng phải khiếp sợ.
Nửa tiếng sau, từng binh sĩ một lại lần nữa kéo nhau vào bên trong, trong tay bọn họ mỗi người đều ôm một khẩu hoả tiễn, các loại hình hoả tiễn, thậm chí còn vác tới một ngư lôi [1] loại bé tới để tiếp đón con quái vật kia.
Võ tổng nhìn thấy những vú khí hạng nặng này thì liền méo mặt lắc đầu, kể cả cái kho báu này là do bọn họ phát giác ra đầu tiên, thế nhưng khả năng về tay chắc cũng không còn là bao.
– Nhắm chuẩn con quái vật ở phía dưới biển, tấn công dữ dội hết công suất cho ta. Hàn Sơn tướng quân nhìn thấy các binh sĩ của mình đã kiếm đầy đủ vũ khí tới thì liền gầm rít lên, khuôn mặt của hắn trông đáng sợ không kém con cá quỷ đen biến hình dữ tợn kia.
– Dạ vâng thưa tướng quân. Một viên sĩ quan gật đầu, nhìn về phía sau vẫy vẫy tay, vài binh sĩ đẩy vũ khí có sức sát thương kinh hoàng ngư lôi chầm chậm tiến đến miệng cái lỗ hổng.
Đám người liền dạt ra nhường chỗ cho ngư lôi, còn mấy binh sĩ khác phụ trách điều chỉnh phương hướng của ngư lôi sao cho chuẩn xác nhất.
– Phóng ngư lôi, tiễn cái con quái vật dị hợm ngu suẩn kia về chầu diêm vương. Viên sĩ quan mặt mày sắc lạnh ra lệnh cho các binh sĩ.
– Nhận lệnh. Một binh sĩ lớn tiếng trả lời lại, lập tức cho ngư lôi hướng về phía dưới phóng thẳng vào bóng đen đó.
Con cá quỷ đen biến hình đang bơi ở dưới biển không hề cảm nhận được bản thân đang gặp nguy hiểm, khi ngư lôi tấn công vào nó, nó liền duỗi cơ thể ra, phẩy người một cái tấn công ngược đáp trả lại sự tấn công của ngư lôi.
– Đùng. Một thanh âm nổ rền trời vang lên inh cả tai.
Hàn Sơn tướng quân lấy làm hưng phấn lắm, mười mấy binh sĩ khác vác hoả tiễn trên vai bước tới bên rìa nhắm chuẩn mục tiêu bên dưới.
– Haha, tốt lắm. Hàn Sơn tướng quân phấn khởi cười sang sảng, hai mắt sáng rực lên nhìn về phía cái con cá quỷ đen biến hình đã bị bom nổ cho rách tách đôi người đó gầm rống lên:
– Tấn công, tiếp tục tấn công, phải giết bằng được nó.
– Tuân lệnh. Một đám binh sĩ tay cầm hoả tiễn nhắm vào con cá quỷ đen biến hình kia.
– Bùm bùm bùm. Tiếng hoả tiễn phóng xuống nước vang lên nặng nề, con cá quỷ đen biến hình cảm nhận được sức công phá khủng khiếp của vũ khí ban nãy, lần này nhanh chóng lặn ngay xuống dưới đáy biển.
Thế nhưng kể cả có như vậy, nó vẫn hơi coi nhẹ uy lực của hoả tiễn.
Mười mấy khẩu hoả tiễn cùng tấn công một lúc, thì dù do con cá quỷ đen biến hình có chuẩn bị tốt cách mấy vẫn bị tác động đến, vết thương khi nãy do ngư lôi gây ra chảy máu loang lổ thành một vũng lớn nổi lên trên bề mặt nước trông vô cùng kinh khủng.
Ngay sau đó, toàn bộ mặt nước xuất hiện từng mảng máu đỏ tươi bắn ra tung toé, nổi lên trên mặt nước cùng với mười mấy cái xác đang trôi lềnh phềnh dưới ấy tạo ra một cảnh tượng khiếp đảm vô cùng.
– Tốt lắm. Hàn Sơn tướng quân hứng khởi ra mặt:
– Mau hạ thuyền máy xuống dưới biển, bên trên yểm trợ, chia thành hai đội xuống dưới biển trong lòng đất, ở giữa cách nhau tầm mười mét, chú ý nhớ yểm trợ cho nhau.
Hàn Sơn tướng quân ra hàng loạt mệnh lệnh, nhưng không thể nghi ngờ gì được hắn ta rất có tướng tá của người chỉ huy, câu nào câu nấy buông ra chắc nịch.
Đám binh sĩ chung quanh được điều động rất có trật tự, ban đầu là hạ thuyền máy xuống, tiếp sau đó là từng binh sĩ một trườn xuống biển dưới lòng đất.
– Chú ý chung quanh, chỉ cần phía dưới có bóng vật thể khả nghi, hay là máy thám trắc phát hiện ra thì lập tức tấn công.
Rất nhanh sau đó, ba con thuyền máy đã được đáp an toàn xuống dưới biển, từng binh sĩ một không ai là không thủ sẵn trên vai mình một khẩu hoả tiễn, thận trọng hết sức do thám tứ phía, còn có vài binh sĩ khác trong tay cầm máy thám trắc, chỉ cần có xuất hiện một sinh vật khổng lồ thì liền sẽ được hiển thị ngay lên trên màn hình.
Còn trong lúc này, con cá quỷ đen biến hình khi nãy hình như đã bị dính chưởng quá nặng, trọng thương mà lặn mất không thấy tăm hơi đâu, ở phía xung quanh cũng không bề phát giác ra bóng hình của nó khiến cho đám người trên thuyền thở đánh phào nhẹ nhõm một cái.
Hàn Sơn tướng quân do dự hồi lâu cuối cùng cũng nắm lấy dây thừng đu xuống phía dưới, kế đó Võ tổng cũng đi ngay theo sau.
Trong lúc đó, ở dưới biển trong lòng đất, bảy con cá màu đen dài tầm nửa mét đang ở ngay phía dưới con thuyền máy, trên cơ thể chúng không hề có tí thương tích nào, nhìn vẫn còn khoẻ như vâm, cứ như chưa từng xảy ra trận tấn công ban nãy vậy.
Thế nhưng chỉ có duy nhất một sự khác biệt, đó chính là số lượng, vốn dĩ chúng có tám con cả thể nhưng giờ lại bị thiếu mất một con.
Mà con cá bị thiếu ấy chính là con bị bọn người kia khổ sở mãi mới giết chết được.
Thực ra, ban nãy không chỉ có một con cá quỷ đen biến hình bị thương, mà phải tới bốn năm con đã bị dính chưởng.
Thế nhưng bọn chúng ở hữu một năng lực vô cùng biến thái, đó chính là hút máu.
Cá quỷ đen biến hình vẫn luôn dựa vào cách hút máu này để duy trì sự sống, hay nói cách khác là chúng uống máu để tồn tại, chỉ cần bọn chúng được hấp thụ một lượng máu tươi vừa đủ thì có thể duy trì sự bất tử của mình, kể cả cho có bị đánh trọng thương cách mấy, chỉ cần được tiếp thêm máu, nhất là máu của đồng loại, thì chúng liền có thể nhanh chóng hồi phục lại sức lực đã bị tiêu hao khi nãy.
Cá quỷ đen biến hình là một loài sinh vật thù dai vô cùng, chỉ cần nhìn từ hôm Sở Tiên trêu chọc nó, khiến cho con quái vật ấy vẫn cứ lởn vởn ở chung quanh đây là thấy nó thù dai tới mức nào rồi.
Cái đám người này lại dám giết chết một người bạn của chúng thì làm sao chúng có thể tha cho bọn hắn dễ dàng như vậy được.
Hàn Sơn tướng quân cũng bọn Võ tổng đã đặt chân được lên chiếc thuyền máy, bọn họ ngay lập tức cầm lấy kính viễn vọng nhìn về phía hòn đảo cách đó không xa.
– Đi thôi. Ba con thuyền máy cùng khởi hành, có tổng cộng tất cả hơn ba mươi người, đồng lòng tiến về phía hòn đảo ngay trước mắt.
Tốc độ của thuyền máy không hề nhanh, bởi vì bọn họ ai cũng không thể biết trước được trước mặt sẽ có những gì sẽ xảy ra, đám nhười trên thuyền máy ai ai cũng cảnh giác cao độ.
Bảy con cá quỷ đen biến hình đó âm thầm bơi theo sát phía sau, sau đó chầm chậm tiếp cận con mồi.
– Tít tít tít. Thiết bị thám trắc trong tay các binh sĩ đột nhiên truyền đến những tiếng báo động.
– Cẩn thận, bây giờ đang ở dưới thuyền máy của chúng ta. Một binh sĩ mặt tái mét thất kinh chỉ vào bên trái của con thuyền máy, hoảng hốt nói to nhắc nhở.
– Ùm. Thế nhưng, hắn ta vừa dứt lời thì cả con thuyền máy liền bị bay lên trên khỏi mặt nước.
Đúng vậy, chính là bay lên, sức mạnh lớn khủng khiếp của con cá quỷ đen biến hình khiến cả con thuyền máy bị hất tung bay lên trong không trung, cho dù chỉ còn lại bảy con cá quỷ đen biến hình hợp thể lại thành một khối, nhưng sức mạnh vẫn vô cùng lớn, nó vẫn là một con quái vật mang sức công phá khổng lồ.
Không hề khoa trương chút nào khi nói, nếu như con vật kinh khủng này có được trí tuệ của loài người thì chắc chắn nó sẽ là một quái thú tàn sát hàng loạt dân số một cách khủng khiếp.
– Tấn công. Hàn Sơn tướng quân đứng ở một bên nhìn chiếc thuyền máy cứ như một cọng lông bay véo lên không trung, thì mặt mày kinh hãi thất kinh tột độ gầm rống lên.
– Đùng đùng đùng. Ngay sau đó mười mấy khẩu hoả tiễn đồng loạt tấn công vào bóng đen dưới nước.
– Ùm. Mười mấy khẩu hoả tiễn đạn pháo của nó có uy lực không hề tầm thường, cả người cá quỷ đen biến hình ra sức lặn xuống dưới đáy biển, nhưng mà nó vẫn chảy một vũng máu tươi.
– Tiếp tục săn đuổi con quái vật đó cho ta! Hàn Sơn tướng quân vẫn không hề ngơi nghỉ, tiếp tục chỉ tay xuống biển hạ lệnh cho thuộc hạ tiếp tục ra tay.
– Đùng đùng đùng. Từng trái hoả tiễn xuyên xuống dưới làn nước, thêm một lần nữa khiến dưới đó nổi lên một mảng máu đỏ tươi.
– Tiếp tục đi. Sau một hồi tấn công bằng hoả pháo thì Hàn Sơn tướng quân không hề có ý định bảo thuộc hạ của mình dừng tay lại.
Tiếp đó, một lớp đạn hoả tiễn dày đặc lại được bắn ra thêm một lần nữa, mặc dù không tấn công trúng con cá quỷ đen biến hình kia, thế nhưng cái tiếng động rền trời này cũng kinh hoàng vô cùng, biển ở dưới lòng đất như được phen có mưa sao băng dưới lòng biển vậy, từng lớp đạn xuyên xuống dưới cơ hồ tạo ra một cảnh tượng trắng xoá cả một vùng nước, kể cả cho ở cách đó hàng mười mấy mét thì những viên đạn lạc ấy vẫn có thể xuyên trúng cơ số những con cá xấu số khác chưa kịp bơi trốn đi.
Đám binh sĩ chung quanh ra sức bắn, sau một hồi nhìn thấy chung quanh bao nhiêu cái xác cùng máu tươi nổi lên lềnh phềnh, cả bọn ai cũng nôi cả da gà lạnh sống lưng.
– Tiếp tục đi thôi. Hàn Sơn tướng quân gằn giọng ra lệnh.
Con thuyền máy tiếp tục khởi hành, tất cả mọi người ai cũng cẩn thận hết sức, cố gắng chấn áp sự sợ hãi trong lòng mình.
Lúc này Võ tổng cũng bắt đầu cảm thấy hối hận không yên khi đứng trên con thuyền đáng sợ này, vì một khoản vài chục tỉ không rõ nguồn gốc thực hư mà lại ném tính mạng bản thân bào nơi nguy hiển như thế này, thật không đáng chút nào.
“Mong là đừng có xuất hiện thêm một con quái vật nào khác nữa” Đây là ý nghĩ của tất thảy mấy chục con người liều lĩnh đang có mặt tại đây.
May mắn thay, cho tới khi bọn họ cập bến tới hòn đảo thì không hề gặp thêm bất cứ nguy hiểm nào nữa, điều này khiến cho ai cũng như gỡ được tảng đá đang đè nặng trên lưng xuống.
– Lên bờ, giữ lại năm người ở đây canh chừng, còn tất cả đi theo ta vào trong đảo. Hàn Sơn tướng quân hưng phấn tột độ hạ lệnh.
Hòn đảo này không to cũng chẳng nhỏ, diện tích khoảng tầm một hai km, một đám người lần mò thận trọng tiến vào trong.
Ở trên hòn đảo này không hề có một sinh vật hay thực vật nào cả, chiếu đèn về phía xa có thể nhìn thấy từng nhà có kiến trúc mang phong cách Myanmar, thậm chí còn có dấu tích của con người sinh sống ở nơi đây.
[1] Quả đạn có điều khiển hoặc không, di chuyển được trong nước, dùng diệt tàu nổi, tàu ngầm, phá huỷ bến cảng… ( Chú thích từ người dịch)