Sự thử thách của tình yêu

Chương 21: THỰC HIỆN... 


Bạn đang đọc Sự thử thách của tình yêu – Chương 21: THỰC HIỆN… 

Vy dọn về nhà thương sống… lúc về nhà, linh vẫn mê man trong phòng k0 biết gì! Trúc, kiệt, nam ở nhà thì ngạc nhiên khi thấy vy làm thương phải giải thích tất cả từ đầu! kế hoạch cũng được nói ọi người biết, mỗi người sẽ có 1 nhiệm vụ thix hợp!
Mọi người về phòng nghỉ ngơi để lấy sức cho ngày mai, thương gọi điện cho ai đó:
– alo! Cô chủ ạ!
– Uh`! tôi muốn nhờ ông chút truyện được k0? Thương hỏi
– Vâng! Được cô chủ nhờ cậy là niềm vinh hạnh cho tôi mà! Có chuyện gì thế ạ?
– Tôi muốn mượn của ông vài 10 người khỏe mạnh, nhanh nhẹn và nhất là phỉa biết giữ mồm giữ miệng k0 được bép xép…
– Vâng! Tưởng chuyện gì khó khăn chứ chuyện đó thì chẳng nhằm nhò gì!
– Cảm ơn ông! Nhưng mong ông đừng nói cho cha tôi biết việc này!
– Cô chủ đừng lo, tôi sẽ k0 để cho ông chủ bix!
– Uh`! thôi cũng muộn rồi! ông nghỉ đi! Bảo 10 người đó sáng sớm ngày mai đến biệt thự nhà tôi, ông bix chứ! Nơi tôi đang ở chứ k0 phải nhà lớn!
– Vâng! Cô chủ ngủ ngon!
– Ông cũng vậy!
Thương cúp máy, cô ngồi xuống ghế sofa ở phòng, mắt hướng ra ngoải cửa sổ ra chiều nghĩ ngợi lắm!
Sáng hôm sau, nhi ra mở cổng thì đã thấy 10 đứng đợi trước nhà! Cô ra hiệu cho họ vào nhà. Số người còn lại đều đã đi xuống và đang bàn lại kế hoạch sao cho thật hoàn hảo!~ thương thấy 11 người bước vào liền ra hiệu cho họ ngồi xuống và chia như thế này:
– nghe em phổ biến kế hoạch đây: 10 chắc chưa biết gì đúng k0? Tôi nhờ mọi người đến đây là để thực hiện 1 kế hoạch: bắt cóc cô gái này:

– kiệt! anh đưa linh đi chơi và tuyệt đối không được để nó biết 1 tí gì hết! nó mà biết thì anh biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi chứ? Dám nó làm cho nhà đó phải quỳ xuống mà lạy nó luôn đấy!
– được! chuyện này cứ giao cho anh! Kiệt gật đầu
– uh`! theo thông tin mà tôi điều tra được thì phương luôn có 2 vệ sĩ đi theo mình nhưng cô ta không hề hay biết! 2 tên này là vệ sĩ đặc biệt nên cần được “chăm sóc” đặc biệt! thương nói và quay ra 10 người kia! 3 người 1 tên! Các anh làm được k0?
– Dạ!

– Tốt! nhưng phải làm nhanh gọn và không để lại dấu vết gì hết! chỉ cần cho bọn chúng nghỉ ngơi 1 lúc thôi! 1 ngày là đủ.
– Dạ!
– 4 người còn lại chịu trách nhiệm bắt cóc phương đưa về dãy nhà kho đường X! Chúng tôi sẽ đợi ở đó! Kế hoạch là như vậy, có ai có ý kiến gì k0? Thương hỏi sau khi phổ biến xong kế hoạch.
– Tôi thấy kế hoạch này có vẻ chưa ổn! quân lên tiếng! thứ nhất: chúng ta k0 biết phương sẽ đi đâu mà thực hiện, lỡ cô ta ở trong nhà suốt thì sao? Thứ hai: liệu dãy nhà kho đó có an toàn k0?
– Uh`! cậu nói có lí! Thương gật gù! Nhưng dãy nhà kho thì cậu khỏi lo! Đó là ai của tôi! Không ai được phép đặt chân vào mà chưa có lệnh của tôi!
– Còn về điều thứ nhất thì anh khỏi lo! Vy lên tiếng! em đã gọi điện hẹn cô ta đến quán café Z để nói chuyện lúc 8h!
– Tốt lắm! kế hoạch coi như đã được hoàn chỉnh! Giờ đã gần 7h30’ rồi, chúng ta xuất phát ngay kẻo muộn! khánh lên tiếng! mọi người nhớ rõ kế hoạch và công việc của từng người nhé!
– Xuất phát thôi!
Nhi nói xong câu đó thì tất cả mọi người đều đồng loạt đứng dậy! 5 chiếc ôtô phóng ra khỏi nhà!
Liệu kế hoạch có thành công hay không? Đó vẫn còn là 1 điều băn khoăn… Đường Z. 7h45’:
– đối tượng đã xuất hiện! cô gái mặc váy hồng! Nguyên – đội trưởng của 10 người vừa nãy, gọi điện nói cho 6 người đang chuẩn bị để chăm sóc 2 tên vệ sĩ!
– Rõ! minh. Đã phát hiện ra 1 tên, mặc quần jeen, áo khoác đen, mũ trắng đứng mua báo cách đó k0 xa!
– Tôi cũng phát hiện ra tên thứ 2! Đi xe đạp phía sau khoảng 50m, mặc quần bò áo thun, vẻ thư sinh!
– Tốt! nguyên nói: 2 tên mất bao nhiêu phút?
– Cỡ 15 phút gì đấy! hoặc có thể nhanh hơn! Minh đáp
– 10 phút! Chúng ta phỉa bắt cóc được phương trước khi cô ta vào quán! Nguyên nói! Làm được k0?
– Chắc được! minh đáp
– Tôi thì k0 vấn đề gì!
– Làm đi! Nguyên cất điện thoại và tiếp tục theo dõi phương…
*tên thứ 1:

Minh giả vờ bị đánh, thều thào chạy ra nắm áo anh chàng đang mua báo:
– c ứu … Tôi với… cướp! bạn… gái tôi còn ở trong đó!
minh nói và chỉ vào con hẻm gần đó! tên thứ nhất có vẻ bối rối! có nên giúp hay k0? Nhìn người vừa cầu xin mình thì thật thê thảm: mặt bị đánh bầm dập ( phấn trang điểm), tay thì chỗ xước chỗ bị bay da ( kĩ xảo hết)…. Hắn quay ra nhìn tên thứ 2 trao đổi gì đó bằng ánh mắt, tên thứ 2 gật đầu, hắn liền đỡ anh chàng kia zậy và nói:
– được rồi! anh dẫn đường đi!
Chỉ chờ có thế, minh ngồi dậy và kéo áo hắn về phía con hẻm kia… vừa kua vào hẻm hắn đã bị ai đó bịt miệng bằng 1 chiếc khăn tẩm thuốc mê => ngất ngây tại chỗ!
Minh lấy điện thoại và gọi cho nguyên:
– tên thứ nhất đã giải quyết xong!
– Tốt!
* tên thứ 2:
Tên này đi xe đạp nên có vẻ khó khăn hơn…. Nhưng với đầu óc thông minh, nhanh nhẹn, minh đã nghi ngay ra 1 kế, đó là: rải đinh trên đường!
Minh cho người giả và đi trên đường và bị té nhưng thật ra là nhanh tay rải đinh lên chỗ vừa bị té…
Tên đi xe đạp thì cứ canh chừng cô chủ nên k0 chú ý trên đường, y như rằng, xe cán phải đinh nên lủng lốp mà lủng lốp thì phải sửa! hắn đành dắt xe vào 1 quán sửa xe bên đường ( đã được 3 người ngụy trang thành thợ sửa xe)… định vứt xe ở đó và chạy theo cô chủ nhưng vừa dắt xe vào thì quán đóng sập cửa lại, còn đang ngơ ngác k0 hiểu gì hết thì cũng như tên đầu, hắn bị chụp thuốc mê, ngất ngây luôn!
Minh báo cáo lại với nguyên và bây giờ đến lượt nguyên ra tay cho phi vụ lớn! chiu vào chiếc xe ôtô có sẵn người của mình lái…. Chiếc xe đi từ từ đến bên cạnh phương, nguyên mở cửa xe chui ra và chụp ngay chiếc khăn tẩm thuốc mê làm cho phương chưa kịp định thần chuyện gì đang xảy ra thì đã ngất đi! Nguyên nhanh chóng đưa phương lên xe và tiến thẳng đến dãy nhà kho…. Nguyên làm 1 cách nhanh gọn nên không ai kịp để ý là có chuyện gì xảy ra, mọi người vẫn thản nhiên đi lại trên đường…
6 người kia cũng lên xa tiến thăng đến nhà kho X…
Nhà kho X:
3 chiếc ôtô đen từ từ tiến vào cổng nhà kho… Nguyên vác phương trên vai và tiến thẳng vào điểm hẹn… anh trói phương vào 1 chiếc ghế… thương, nhi, quân, khánh, nam, trúc bước vào và ra hiệu ấy người ra ngoài! Trước khi ra ngoài k0 quên tạt cho thương 1 xô nước vào mặt để cô tỉnh dậy…
– đây là đâu? Câu hỏi muôn thưở khi tỉnh lại của tất cả mọi người!
– cô tỉnh rồi ak? Thương lên tiếng…
– thương? Là cô sao? Sao tôi lại ở đây? Sao tôi lại k0 nhúc nhích được thế này? Các người trói tôi? Có phải các người sai cái bọn hèn hạ kia bắt tôi đúng k0? Có phải…

– cô im đi là vừa rồi đấy! khánh gắt lên…
– Chúng tôi mời cô tới đây để nói chuyện… nhi lên tiếng.
– Mời? các người có nhầm k0 vậy? các người sai người bắt tôi đến đây mà dám nói rằng mời tôi đến ư ??? Phương mỉa mai…
– Cô k0 mỉa mai người khác thì cô k0 chịu được ak? Tốt nhất là im miệng đi khi tôi còn chưa điên lên… trúc gắt…
– Mày là cái thá gì mà dám nói tao? Còn các người nữa! các người dám bắt cóc thiên kim tiểu thư của tập đoàn SM ư? Các người muốn chết ak? Phương đến giờ vẫn chưa biết thân phận thật của 3 người….
– SM là cái gì? Cùng lắm chỉ 1 tập đoàn kinh doanh nhỏ bé thôi! Thế cô có muốn ngày mai nhà cô đi ăn xin k0? Tôi k0 thix đùa đâu…. Còn bây giờ thì banh tai ra mà nghe tôi hỏi: có phải cô là người gây nên tất cả mọi chuyện đúng k0? Thương nói
– Chuyện gì? Tao chẳng gây nên chuyện gì cả!
– Thế cô dám khẳng định cô k0 xúi Hà My chia rẽ tình cảm của chúng tôi chứ? Khánh lên tiếng?
Phương nghe đến đây thì chột dạ nhưng vẫn ngoan cố chưa chịu nhận….
– tôi k0 biết hà my là ai cả! các người đừng có mà vu khống cho tôi!
– Cô vẫn ngoan cố nhỉ? Nhưng k0 sao! Tôi sẽ làm cho cô phải nhận hết tội của mình! Nhi mỉm cười… nụ cười đó thường ngày thì rất đẹp nhưng bây giờ lại là 1 nụ cười của ác quỷ…. Cô lấy điện thoại và gọi cho nguyên:
– Đưa cô ta vào!
– Cô cứ đợi mà xem nhé! Nhi vẫn cười làm phương có vẻ lo lo…
Nguyên dẫn theo 1 cô gái đi vào, vừa thấy sự xuất hiện của cô gái là mặt phương tím lại! đang môi bặm lại vẻ tức giận… vâng! Cô gái ấy chính là Hà My:
– hello phương! Lâu lắm rồi k0 gặp nhỉ? Từ hỏi cô bày trò cho tôi chia rẻ hai người nọn họ nhỉ? My cười cười nhìn phương, phương nhìn my với ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống cô…
– mày dám phản bội tao? Phương gào lên đầy uất hận….
– tôi k0 phản bội cô, tôi chỉ đứng về công lý mà thôi!
– Đồ phản bội mà còn ở đó già mồm…
– Suỵt! hình như cô la hơi to rồi đó, nhưng đó chỉ mới là bắt đầu, chúng tôi muốn nói chuyện với cô thêm tí nữa! quân đứng nãy giờ bây giờ mới lên tiếng: cô đã thuê người đánh vy và đổ tội cho linh đúng k0? Cô đừng chối làm gì? Nên nhớ lúc đó tôi cũng có mặt ở đó đấy!
– Hừ biết rồi thì cần gì chối? đúng! Tất cả mọi chuyện xảy ra với nó đều do tao làm đấy! bọn mày vừa lòng chưa? Bọn mày nên cầu trời đừng để tao thoát khỏi đây nếu k0 thì tao sẽ san bằng cả nhà mày….
Bốp… 1 cái tát từ thương bay tới… mất hết kiên nhẫn cô cũng hét lên:
– mày im lặng ngay cho tao? kể cả việc giết người bịt đầu mối mà mày cũng làm được! với từng việc làm xấu xa đó mà mày khổng cảm thấy hối hận hay ăn năn gì hết sao? Tao ghê tởm mày…
– mày im miệng đi! Mày biết gì mà nói! Nếu k0 phải chị em mày ép tao thì tao có trở thành như vậy k0? Phương gào lên đầy phẫn uất…. tụi mày chuyển tới trường, con linh đã cướp đi người tao yêu nên tao mới trở thành như thế! Vậy thử hỏi tất cả mọi chuyện là do ai? Do ai hả ???

– đó k0 phải là tình yêu! Đó chỉ là cô muốn sở hữu tôi thôi đúng k0? Giọng duy cất lên làm tất cả mọi người ngạc nhiên…. Phương là ngạc nhiên nhất…
phương ‘s POV: cái gì? Sao duy lại có mặt ở đây? Chết rồi? làm sao bây giờ ???
End phương ‘s POV.
– duy! Sao anh lại có mặt ở đây? Quân lên tiếng…
– anh kiệt đưa anh tới! duy nói và chỉ vào người bên cạnh! Thương nhìn kiệt với ánh mắt “đắm đuối” khiến anh nổi cả da gà… nhi lên tiếng:
– anh kiệt! thế linh đâu?
– Con bé về nhà chú rồi! chú gọi nó qua làm gì ấy! thế nào? Cô ta nhận tội chưa ???
– Rồi! vừa nhận xong thì 2 người đến! khánh đáp…
– Phương! Tôi thật k0 ngờ cô có thể lợi dụng tất cả mọi người nhằm phục vụ cho cái yas nghĩ điên rồ của cô! Giết người mà không ghê tay… tôi bái phục cô luôn! Tôi thật sự thấy hối hận khi đã nghe theo lời cô…
– Anh….duy… em xin lỗi! em biết lỗi rồi mà! Phương thổn thức, những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống!
liệu có phải là những giọt nước mắt ăn năn hay k0? Hay vẫn chứng nào tật nấy? giả dối ???
– Em biết lỗi rồi! mọi người tha lỗi cho em đi! Em xin lỗi mà! Chỉ vì yêu thương 1 cách mù quáng mà em trở nên như vậy… em xin lỗi mà…
Bốp…. 1 cái tát của vy làm mọi người sững sờ, chạy tới nắm cổ áo phương kéo lên, vy rít lên từng tiếng:
– cô trả chị Ly cho tôi đi! Cô xin lỗi thì chị ly của tôi có sống lại được k0? Cô ác lắm cô biết k0? Cô nghĩ chỉ 1 lời xin lỗi của cô là mọi chuyện chấm dứt ư ??? Đền mạng chị Ly cho tôi… Vy gào lên, nhưng giọt nước mắt thi nhau rơi xuống, cô đưa tay lên định đấm cho phương 1 cái nhưng bị quân giữ lại:
– thôi đi vy!
– Anh im đi! Anh biết gì mà nói? Anh có bik mất đi người thân duy nhất đau khổ như thế nào k0 ??? Vy gào lên…
– Có thể anh k0 biết nhưng thật sự anh không muốn em buồn… quân nói và ôm trọn vy vào lòng, thật sự anh k0 hiểu mình đang làm gì…. Anh yêu linh… nhưng anh lại k0 muốn thấy người con gái này khóc…
– Thôi mọi người! tôi giải quyết như vậy mọi người có đồng ý k0? Phương, chúng tôi sẽ k0 giao cô cho cảnh sát đâu, tòa án lương tâm sẽ hỏi tội cô! Thương lên tiếng…
– Quyết định như vậy đi! Nam cũng góp lời! nguyên, anh cởi trói cho cô ta….
– Nhưng cô nên nhớ rằng: bây giờ dù 1 hành động nhỏ nào của cô chúng tôi đều biết hết nên đừng có dại dột mà định lừa thêm ai nữa! nhi
– Về thôi mọi người! trúc nói…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.