Sự thử thách của tình yêu

Chương 20: KẾ HOẠCH 


Bạn đang đọc Sự thử thách của tình yêu – Chương 20: KẾ HOẠCH 

– Alo! Cậu chủ ak?
– Uh`! tôi đây! Anh có thể giúp tôi điều tra về người này được không?
– Vâng! Ai vậy ak?
– Ngô Thùy Nhã Ly và mối quan hệ của cô gái này với Hoàng Nguyễn Tố Phương! Tôi muốn có kết quả càng nhanh càng tốt!
– Vâng! Tạm biệt cậu chủ!
Quân cúp máy, lẳng lặng đi mua 1 ổ bánh mì và 1 ít cháo dưới canteen bệnh viện, quân liền đi về phòng linh! Sau khi đã ăn uống no say! Quân đưa linh về nhà, linh cứ 1 mực đòi lái xe nhưng quân không cho, lí do anh đưa ra là:
– cậu còn đang mệt! không lái xe được! lỡ chẳng may lái xe thẳng vô cột điện thì tàn đời tớ ak? Quân nói! Lí do thì là vậy thôi chứ trong thâm tâm quân vẫn còn nhớ hôm linh chở anh về nhà! Ôi! Nghĩ tới cảnh cô ấy phóng bạt mạng trên đường là quân nổi hết da gà lên rồi
– không sao! Cậu để cho tớ lái! Linh vùng vằng…
– tớ nói không là không! Sao cậu lì thế nhỉ? Quân nghiêm mặt nói làm linh không dám ho he gì hết!
– được rồi! cậu lái là được chứ gì? Linh phụng phịu mở cửa xe và chui vào…
– ngoan! Quân mỉm cười và bước vào!
Sau 1 hồi vi vu trên đường với tốc độ hơn con sên bò chút xíu (theo suy nghĩ của linh), quân và linh cũng về được tới nhà! Vừa bẫm chuông được 1 lần thì nhi đã chạy ngay ra, cô vội vàng mở cổng và nói:
– linh! Em bỏ đi làm mọi người lo muốn chết đây này!
– Em xin lỗi! linh cúi đầu tỏ vẻ ăn năn
– Thôi đi chị nhi! Cô ấy bị suy nhược sức khỏe cần phải nghỉ ngơi, chị đừng mắng cô ấy nữa… quân lên tiếng.
– Chị không biết đâu! Em vàp nhà mà giải thích với mọi người! nhi bỏ vào nhà và để lại hai con người đang lo sợ vì mình có thể bị đem lên chảo rán…
Sau 1 hồi đấu tranh tư tưởng. linh và quân lầm lũi bước vào nhà, vừa đặt chân tới ngưỡng cửa quân đã bị 1 người mạnh bạo đẩy ngã và chạy tới ôm linh! Anh lúi húi đứng dậy, không quên ban tặng cho ke đẩy ngã mình một ánh mắt “trìu mến” hơn, và lửa từ đầu anh đang bốc lên khi thấy 1 chàng trai đang ôm linh của anh ( nhận vơ > – anh kiệt. đau em…linh nhăn mặt nói và….
– này! Buông ra! Quân bay vào chen giữa hai người đang ôm nhau thắm thiết
– cậu là ai mà nhiều chuyện vậy? kiệt quắc mắt nhìn quân với vẻ khó chịu
– ơ.tôi. quân ngớ người, anh không biết nên giải thích thế nào cả! linh lên tiếng giải vây:
– anh kiệt! đây là quân, bạn em. Quân, đây là kiệt, anh họ tớ!
– chào anh.em xin lỗi! quân ngượng ngiụ xin lỗi trông đến là iu (> – Uh`! k0 có gì! À linh, cả buổi sáng em đi đâu thế hả? có biết anh chị lo lắng lắm không? Kiệt hỏi… mà tay em làm sao thế kia? Sao lại bó bột?
– Thôi đi anh, để cho con bé vào nhà đã! Nó có vẻ sắp ngất đến nơi rồi kìa! Thương từ trong nhà nói vọng ra…

– Uh`! hai đứa vào nhà đi kiệt nói và nhường đường cho 2 người.
Cả 3 người cùng ngồi xuống ghế, ngẫm nghĩ 1 hồi, quân lên tiếng trước:
– chị thương! Em nghĩ linh cũng mệt rồi! với lại bác sĩ nói cô ấy bị suy nhược nên cần phải nghỉ ngơi…
– thôi nhi, em đưa linh lên phòng đi, chị có chuyện muốn hỏi quân! Thương nói.
– …
Nhi không nói gì chỉ lẳng lặng đỡ linh lên phòng, chờ hai người kia đi hết, thương lên tiếng:
– quân! Em có biết chuyện gì đã xảy ra với linh không? Cả ngày hôm qua và sáng hôm nay nó không ắn uống gì hết, chỉ đóng cửa phòng và khóc thôi! Thương nói, cô nhìn thẳng vào mắt quân và hi vọng câu trả lời là cậu có biết.
– em có biết đôi chút! Quân nói và kể tất cả mọi chuyện ọi người nghe, từ chuyện duy tát linh và rồi chuyện linh bị đánh trong hẻm và cả chuyện nhã ly bị tông xe nữa!
– em chỉ biết có vậy thôi! Quân dứt lời, kiệt liền nổi xung lên:
– Quân! Duy là thằng nào? Nó là cái thá gì mà dám đánh linh? Anh sẽ giết nó! Vừa nói kiệt vừa nghiến răng, sát khí tăng vù vù (má ơi)
– Thôi anh kiệt! anh đừng tức giận nữa! em hiểu tất cả nhưng chỉ không hiểu: tất cả mọi chuyện xảy ra với linh đều do phương gây ra? Em không hiểu nổi câu đó… thương nói…
– Em cũng vậy! em đã sai người tìm hiểu về mối quan hệ giữa hai người đó rồi….quân đang nói thì chuông điện thoại reo:
– Alo!
– Cậu chủ! Tôi đã có toàn bộ tư liệu về người cậu chủ muốn tìm rồi…
– Như thế nào? Quân hỏi…
– Nói qua điện thoại có lẽ không tiện lắm…
– Ah! Anh mang đến biệt thứ số 9, đường… quân nói địa chỉ…
– Vâng! Cậu chủ đợi tôi 1 lát!
Quân cúp máy, anh liền nói với thương, nhi đang từ trên lầu đi xuống nhà cũng bay vào nhập hội luôn…. Khánh lên tiếng ( khánh, nam, trúc đang có mặt ở đây:
– em tìm hiểu về mối quan hệ của hai người đó thế nào rồi?
– uh`! 1 tí nữa sẽ có, em đã cho người đó địa chỉ ở đây rồi! quân đáp…. Mấy phút sau họ nghe thấy tiếng chuông cửa, nhi nhanh nhảu nhảy ra mở cổng:
– xin lỗi cô! Có cậu Dương Ấn Quân ở đây không? Người đó lễ phép…
– có! Anh đi theo tôi… nhi nói và bước vào nhà, người kia cũng đi theo…

– chào các cô cậu, cậu chủ! Những tư liệu mà cậu cần đây! Người đó nói và đặt 1 xấp giấy xuống trước mặt mọi người….
quân cầm lên và bắt đầu xem xét…. Những tư liệu đó có đầy đủ ngày tháng năm sinh, những nơi đã từng học không có gì nói về quan hệ của hai người này hết! hiazzz… đầu mối coi như mất, mọi người ngồi đó, mỗi người theo đuổi 1 suy nghĩ riêng của mình, quân bỗng nhớ lại khuôn mặt của Vy, đôi mắt to tròn đó… bỗng nhiên, quân bật dậy, đúng rồi, vy. Cô ấy là em gái của ly, cô ấy có thể biết được mối quan hệ giữa ly và phương… – em gái. Đúng rồi! chị thương! Ly có 1 người em gái, có thể cô ấy sẽ biết được quan hệ giữa ly và phương…
– đúng rồi! thương cũng bật dậy… thế em có biết địa chỉ của ly không? Chúng ta sẽ đến đó hỏi em gái cô ấy…
– nhưng! Nhà cô ấy đang có… Như vậy có được không? Quân lấp lửng nói và nhìn thương…
– không sao đâu! Chúng ta sẽ cố gắng thuyết phục cô ấy, với lại theo em kể thì linh đã giúp cô ấy, chị nghĩ cô ấy cũng sẽ giúp đỡ thôi… trúc lên tiếng….
– trúc nói đúng đấy quân, chuyện này phải làm rõ mới được! chị không muốn phải thấy 1 đứa yêu đời như con linh lúc nào cũng buồn buồn đâu! Đây là lần thứ 2… nhi đang nói thì im bặt vì bị thương tặng cho 1 cái nhìn hết sức “trìu mến” để cảnh cáo…
– quân, em có địa chỉ nhà ly không? Chúng ta đến đó luôn đi… nam nói…
– thôi đi ông! Bây giờ cũng muộn rồi! nhà tôi cũng rộng… nếu mọi người không chê thì ở lại đây, sáng mai bắt đầu điều tra, chuyện này trước sau gì cũng phải giải quyết sáng tỏ thôi! Thương nói…
– vậy cũng được! mọi người ở lại đây nhé… khánh nói…
– được ở cùng người iu vui lắm hay sao mà mày hí hửng thế khánh? Nam chêm vào khiên khánh và thương đỏ mặt…
– haha! Làm gì mà phải đỏ mặt đồng lọat thế? Bộ ông nam nói đúng ak? Trúc thêm vào…
– Thôi! Đừng chọc hai người bọn họ nữa! anh kiệt, anh và quân sẽ ở phòng của anh, còn nam và khánh đi theo tôi, nhà tôi còn dư 1 phòng, chắc cũng đủ cho 2 người! nhi nói, tất cả mọi người vội vàng làm theo lời chỉ dẫn….
Sáng hôm sau, 4 người: thương, quân, khánh, nhi cùng nhau đi đến nhà vy….
Xe dừng lại trước 1 căn biệt thự cũng dễ nhìn nhưng họ đều cảm thấy không khí quanh đây thật nặng nề, căn biệt thự đẹp nhưng lại mang 1 vẻ u ám! Mọi người nhìn nhau, ai cũng hiểu nguyên nhân, họ cùng cảm thấy thương cho vy, ngần ngừ 1 lúc, quân mới dám nhấn chuông cửa: tính toong… tiếng chuông kêu lên trong bầu không khí tĩnh mịch khiến ai cũng giật mình.
Một lúc sau, 1 cô gái vóc người nhỏ nhắn bước ra, nhìn đôi mắt sưng húp và đỏ hoe thế kia ai cũng biết là cô ấy đã khóc! Cô gái mỏ cổng ra và ngạc nhiên khi thấy những người đứng trước nhà mình:
– các anh, chị là ai?
– Chắc cô vẫn chưa quên tôi đâu nhỉ? Quân từ sau bước ra nói, cô gái nhẹ nhàng mỉm cười và gật đầu chào…
– Chào anh! Mời mọi người vào nhà… cô gái nhẹ nhàng mở cổng và bước vào nhà, 4 người đi theo ngay sau cô ấy… khi đã yên vị trên chiếc sofa êm ái ở phòng khách, quân lên tiếng:
– Xin lỗi, nếu tôi có nói gì quá đáng thì xin cô thứ lỗi nhé! Chị cô… quân ngập ngừng….
– Chị.chị ấy được ông bà đưa về quê an táng rồi, tôi sắp thi học kì nên không thể về được!. vy nói, cô khẽ mỉm cười nhẹ nhàng nhưng ai cũng biết sau nụ cười ấy là 1 sự đau khổ đến tột đỉnh….
– Uh`! vào đề luôn nhé! Cô vy, cô có biết người trong ảnh là ai không? Thương nói và đưa ra 1 tấm ảnh:
– tôi có biết! cô ta là người đã gây nên những đau khổ cho chị em tôi! Vy nói, cô nắm tay lại thành hình nắm đấm, ánh mắt ánh lên sự tức giận.

– vậy cô có biết cô ấy và chị cô có quan hệ gì không? Nhi nhẹ nhàng hỏi…
– mấy anh chị là…? Vy ngập ngừng…
– đừng sợ… chúng tôi không làm gì cô đâu! Chúng tôi chỉ muốn điều tra về quan hệ của chị cô và tố phương! Theo như quân kể, thì trước khi chị cô … Chị cô chết, cô ấy đã nói rằng: tất cả mọi chuyện xảy ra đối với em gái chúng tôi đều do phương gây ra…. Khánh giải thích…
– Em gái mấy người là ai? Vy thắc mắc…
– Là cô gái này! Thương nói và đưa tấm ảnh của linh ra

– chị ấy là người đã cứu tôi hôm trước! tôi không biết chuyện gì đã xảy ra với chị ấy nhưng tôi sẽ nói tất cả quan hệ của chị tôi và phương ọi người nghe… ngừng 1 lúc, vy nói tiếp:
– chị gái em một lần suýt chết đuối ở biển và đã được phương cứu, từ đó mọi việc gì phương muốn, chị em đều làm theo lời cô ta! Nếu em nhớ không nhầm thì vào ngày halloween, phương đã nhờ chị em đánh ai đó, em nghe thấy chị ấy nói chuyện với tên cường – 1 đại ca giang hồ có tiếng! rồi vụ em bị đánh hôm qua đều do phương gây ra nhưng lại đổ tội cho chị này! Vy nói và chỉ vào tấm hình linh…
– Chị biết tên cường đó! Là người đón đầu xe mình hôm hallowen đó nhi! Thương nói…
Khánh đang định nói gì đó thì chuông điện thoại reo vang, khánh nhìn trên màn hình thì thấy 1 số lạ! anh bắt máy:
– alo! Khánh nghe…
– Anh khánh! Hức! anh đừng đối xử với em như vậy mà! Em biết lỗi rồi mà! Hức tiếng hà my vang lên đầy nức nở…
– Là cô ak hà my! Tôi đã nói với cô là từ nay đừng bao giờ xuất hiên hay làm phiền tôi nữa mà! Khánh gắt lên…
– Oaoaoaoa! Anh khánh… em biết lỗi rồi mà! Anh đừng đối xử với em như vậy! huhuhuhu
– Tôi đối xử với cô như vậy cô thấy bất công lắm ak? Vậy cô nghĩ những việc làm của cô tôi có thể tha thứ sao? Nực cười… khánh nhếch mép cười mỉa mai….
– Hức hức… không! Không phải em… em không phải là người như vậy! anh biết rõ em mà!!!!!!
– Hừ! đúng rồi! cô thì tôi còn lạ gì nữa! cô là người trơ trẽn thấy sợ luôn. Nói vậy mà không cảm thấy xấu hổ ak? Tôi xấu hổ thay cho cô đấy!
– Em… có có 1 cô gái bày cho em cách này! Cô ta nói em dễ dàng trao anh cho người khác sao? Vì không chịu được nên nên em mới làm như vậy…anh đừng nghĩ sai cho em!
– Hừ! cô không còn lí do nào khác hay hơn sao? Mấy lí do này cũng rích rồi!
– Không! Em nói thật mà! Cô ta tên là phương…. Cô ta…. Hà my đang nói thì bị khánh chặn lại…
– Phương? Cô nói phương nào?
– Hoàng nguyễn tố phương! Chính cô ta bày cho em trò này! Cô ta nói vì em gái của thương cướp bạn trai của cô ta nên cô ta mới trả thù…. Anh anh đừng giận em nữa nhé! Em biết lỗi rồi mà! Em sẽ không phá rối anh với thương nữa đâu! Em…
– Thôi được rồi! để tôi suy nghĩ thêm! Khánh nói và cúp máy thẳng thừng chưa kịp để my nói thêm câu nào! Anh nhìn 4 người còn lịa đang nhìn anh với dấu chấm hỏi to đùng trên trán…
– Hà my gọi! cô ta nói chuyện hiểu lầm giữa tôi và thương cũng là do phương gây ra…. Hà my còn nói lí do phương giúp hà my là vì em gái của thương, tức linh đã cướp bạn trai của cô ta nên cô ta mới làm như vậy?
– Cái gì? Chuyện giữa anh và chị em cũng là do cô ta gây ra sao? Nhi thốt lên ngạc nhiên…
– Bạn trai của cô ta là ai? Mà linh làm gì cướp giựt ai đâu! Thương thắc mắc….

– Ah`! 1 lần em nhặt được tấm hình này trong phòng chị ly khi phương vừa ra về…
Nói rồi, vy vụt chạy đi lên lầu… 1 lúc sau trở lại với tấm hình trên tay:
– có thể là người này không? Vy hỏi.

– duy! Khánh thốt lên…
– chẳng lẽ vì không muốn duy đi lại với linh nên phương đã…. Nhi tiếp lời
– hèn gì! Anh trai em từ trước đến nay chưa bao giờ đánh con gái nhưng tối hôm đó lại tát linh…. Chỉ vì con rắn độc này! Quân nói và chỉ vào tấm hình…
– mọi tội lỗi của cô ta thì chúng ta đã nắm gần hết rồi nhưng làm sao để chính miệng cô ta tự nhận lỗi đây? Thương hỏi…
– hưm““““““““““““““… cả 5 người ngồi suy nghĩ…
– A! em có cách này… nhi thốt lên và cả 4 người còn lại nhao nhao lên…
– Cách gì… cách gì ???
– Mọi người lại gần đây! Nhi nói, đợi mọi người tới gần cô liền nói kế hoạch của mình cho 4 người còn lại nghe…
– Ưm`! nhưng làm sao chúng ta kiêm được những thứ đó? Vy nói…
– Em đừng lo! Trên đời này không có chuyện gì là có thể làm khó chị em nhà này được! thương nói…
– Thôi! Chuyện cần biết cũng đã biết… bọn anh chị về đây! Cảm ơn em đã cho biết… nhi nói…
– Ah! Nếu các anh chị có việc gì cần đến em thì gọi em nhé… em sẽ cố gắng hết sức để giúp! Vy nói…
– Uh! À bây giờ em ở đây đây có 1 mình thôi ak? Nhi hỏi…
– Vâng! Chị em, ba, mẹ đều đã mất… nói đến đây thì vy lại rưng rưng nước mắt… chắc khi nào em thi xong em sẽ về quê học tiếp…
– hay em đến nhà chị ở đi! thương đề nghị…
– Em. Làm sao có thể như vậy được! vy hốt hoảng nói…
– Không sao đâu mà! Nhà chị cũng rộng… với lại khi làm theo kế hoạch thì cứ phải chạy đi đón em thì mệt lắm… em đến nhà chị đi!. nhi thuyết phục…
– Em…em. Cảm ơn chị… vy òa khóc… lâu lắm rồi cô mới có thể cảm nhận được tình cảm chị em…
– Thôi! Đừng khóc nữa! cô lên dọn dẹp đồ đạc đi rồi chúng ta về nhà! Quân lên tiếng…
– Uh! Vy nói và quay gót đi…
– Để chị giúp em…. Thương nói và bước theo vy…
– Cả em nữa! nhi nói…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.