Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

5
GIỚI THIỆU

Thông tin truyện: Sư Huynh Ta Quá Ổn Trọng

--GIỚI THIỆU:
-
Đương ——

Đương ——


Tiếng chuông du dương phiêu đãng trong mây, là trung tâm của ba ngàn thế giới, Hồng Hoang Ngũ Bộ Châu chào đón một ngày mới, khi mặt trời mọc lên từ phía đông, những vì sao lui vào bầu trời xanh.


Tây bắc Đông Thắng Thần Châu, hẻo lánh không đáng chú ý gần Trung Thần Châu. Một tòa đại trận trơn láng mỏng manh, giống như chiếc bát lưu ly úp ngược, bao phủ hơn mấy chục ngọn núi xanh biếc vào trong đó.


Dưới ánh mặt trời, vách tường đại trận tỏa ra ánh sáng bảy màu nhàn nhạt, bằng mắt thường có thể thấy được từng cỗlinh khí đang luân chuyển trong trận.


Trên dãy núi, tiên cầm linh thú đang vui đùa. Bên trong mây mù, chợt có mấy thân hình hiện ra.


Khói trắng lượn lờ, tiên nhạc vang lên.


Bên cạnh mảnh đất trống trong rừng có một số ngôi nhà, không ít người đang ngồi xếp bằng thổ nạp, bay múa khắp nơi, tạo thành một khung cảnh thần tiên.


Bỗng có một đóa mây trắng từ Đông Hải chậm rãi bay tới gần tòa đại trận này.


Trên mây đứng hai người, một cao một thấp, cao là một lão đạo tóc bạc. Lão mang theo một bé gái xinh xắn khoảng tám chín tuổi.


Mây trắng lững lờ lòng lặng lẽ, gió mát mình ta sao phải buồn?


Bỗng nghe lão đạo cất tiếng ngân nga:


"Hồng Mông mở đường long phượng kiếp, vạn nguyên ngàn sẽ trong nháy mắt qua.


Không gặp tiên đài đăng lâm các, chỉ nghe cửu trùng cửu hoa ca.


Độ người độ mình độ u sông, cười người cười thần tiêu tai họa.


Hỏi quân dùng gì quyến quê cũ, tiên hiền róc xương đến vận rơi.


Linh Nga ngươi hãy nghe kỹ!

SStruyen mời các bạn xem tiếp...

 Bình luận

Để lại một bình luận