Bạn đang đọc Song Tử: Chương 43: Vạn Hoa Trượng
Ban đêm
Bên ngoài ban công khách sạn tầng 3, có hai bóng người mặc toàn thân màu đen nhảy từ ban công xuống, hai bóng đen tiếp đất toàn hoàn nhẹ nhàng, nếu có người thấy chắc chắn sẽ tưởng mình đang xem phim hành động, hai người Vân Du dùng thân pháp Mị Ảnh chạy nhanh tới phía trước, hai bóng đen thoắt ẩn thoắt hiện nhìn vô cùng quỷ dị.
Bọn họ mặc trên người trang phục màu đen ôm sát cơ thể và đi bốt cao, bên ngoài mặc áo choàng dài tới đầu gối có nón che, cả hai còn mang thêm mặt nạ bạc, khuôn mặt bọn họ quá thu hút người khác, nếu để ai nhìn thấy thì cả hai gặp phiền phức, nghe bọn LaLa nói bên trong thành bắc mọi người đều mặc trang phục màu đen che mặt mình lại, nên mọi họ mới chọn trang phục như điệp viên thế này.
Vào thành hai người thấy không khí bên trong tràn đầy hơi thở hắc ám, cảm thấy mình như đang đi vào động quỷ vậy, mọi người xung quanh đều mặc trang phục màu đen từ đầu tới chân, tất cả đều che kín khuôn mặt của mình, bọn Vân Ca thở phào, bọn họ sợ mình lạc loại giữa cái thành này.
Càng đi vào trong thành số người mặc áo đen càng nhiều, xung quanh toàn những khu nhà rất hoang phế cũ kỹ có thể sụp bất cứ lúc nào, hai người thầm cầu nguyện cho những người sống ở đây không bị nhà sụp đè chết. Vô tình cử động con mắt Vân Ca chạm ngay ánh mắt đang nhìn cô, ánh mắt này nhìn rất quen mà Vân Ca không nhớ ra là ánh mắt của ai, người đó chắc chắn một người đàn ông, anh ta mặc toàn thân đen.
Vân Ca vội chuyển mắt sang hướng khác, cô nghe bọn TaTa nói trong thành bắc này giết người không bị pháp luật trừng trị, ở đây là khu tự trị không thuộc về chính phủ, nơi này là nơi bọn tội phạm trú ẩn, nơi buôn bán vũ khí công khai và rất rất nhiều thứ nguy hiểm khác.
Hai người Vân Ca đi tới cuối đường rồi rẽ nhiều đoạn, cả hai đi tới một cửa hiệu lớn, phía trên treo bảng “Thụy Hàng”, có hai người đàn ông to lớn lực lưỡng đang đứng bên ngoài trên tay còn cầm súng, hai người đó nhìn bọn Vân Ca bằng ánh mắt tối đen, cả hai cảm thấy mình như bị độc xà nhìn.
“Người mới?.” Người đàn ông bên phải nói
“Đúng.” Vân Du giọng không nghe ra tí cảm xúc nào.
“Lộ phí.” Người đàn ông đó giọng nhẹ hững.
Vân Du lấy ra tấm séc của ngân hàng hành tinh Cygnus, trên đó in hình bông hoa màu trắng, con số trên tấm séc lên tới 4 số.
Người đàn ông thấy trên tấm séc in chữ Cygnus thì nhìn bọn Vân Du thêm kỹ, ngân hàng hành tinh Cygnus không phải ai cũng có, hầu hết mọi người tới đây đều là ngân hàng các thành phố các hoặc đưa tiền mặt.
“Vào đi.” Người đàn ông nhìn hai người bọn họ nheo mắt lại.
Cả hai đi vào thì thấy một cô gái đi tới nhìn hai người cười cười :”Chào quý khách, hai vị muốn tham gia đấu giá hay là chơi bạc đây?.”
“Đấu giá.” Vân Du cất tiếng, cô không muốn đứng nấn ná ở đây lâu, nhìn cô gái trước mắt thì trông vô hại nhưng thật ra cô ta nguy hiểm hơn hai người đàn ông bên ngoài rất nhiều.
“Vâng, mời đi theo tôi.” Cô gái cười quyến rũ đi đằng trước dẫn đường.
Hai người Vân Ca đi theo, bên trong ánh đèn mờ mờ, bọn họ đi ngang qua rất nhiều gian phòng thấy các con bạc đang sát phạt hăng say, đi theo cô gái lên tầng hai, bước lên cầu thang hai người nghi ngờ có khi nào nó sụp không, lên tới phía trên, cô gái quay đầu nhìn bọn họ cười nói :”Quý khách muốn ngồi ghế lô hay gian phòng riêng?.”
“Gian phòng riêng.” Vân Du lại lên tiếng, hai người bọn họ đã thống nhất, vào đây chỉ mình Vân Du nói chuyện là được rồi.
“Vâng.” Cô gái cười cười, ánh mắt như có như không nhìn Vân Ca nghi ngờ.
Vân Ca tự hỏi có phải cô ta tưởng cô bị câm không?, nghĩ tới đây thì Vân Ca muốn bật cười nhưng cố nín nhịn xuống.
Đi tới gian phòng bên ngoài đánh số 9, cô gái mở cửa ra cho bọn họ, bên ngoài thì nhìn cũ kỹ thế mà bên trong lại rất sang trọng, căn phòng nhỏ 4m vuông, ở giữa gian phòng có một bộ bàn ghế da màu đen sang trọng, phía trước là một chiếc tivi 55 inch, trên trần căn phòng có chùm đèn pha lê rất đẹp, xung quanh tường không hề cũ kỹ như bên ngoài.
Ba người đi vào, bọn Vân Ca ngồi xuống chiếc ghế da, cô gái đứng bên cạnh cầm remote lên bấm, bọn họ nghe tiếng “tít”, màn hình nguyên bản đen hù thì hiện ra khung cảnh khán phòng, có chừng hai hoặc ba trăm ghế ngồi, mọi người đang lũ lượt ngồi vào ghế.
“Hai vị nếu muốn đấu giá thì đè nút đỏ trên tay vịn ghế và nói giá.”
Hai người Vân Ca gật đầu.
“Hai vị muốn ăn trái cây hay gì không?.”
“Ừ” Vân Du giọng ngang phè.
Cô gái cười duyên rồi đi ra ngoài. Vân Ca dùng linh thức nói vọng vào không gian :”TaTa, ngươi xem xung quanh phòng có camera hay máy nghe trộm không?.”
Im lặng khoảng 10 giây thì giọng nói TaTa vang lên :”Không có chủ nhân.”
Hai người Vân Du thở phào, Vân Du quay đầu nhìn Vân Ca :”Ca, chị có thấy cô ta kỳ kỳ không?, em cảm nhận được thiên lực dao động trên người cô ta.”
Vân Ca gật gật đầu :”Ừ, chị có cảm nhận được, nhưng rất yếu.”
Vân Du gật đầu tán thành, đang định nói thì cửa bị đẩy ra, cô gái khi nãy đi vào còn đẩy theo một xe thức ăn, nào là trái cây, nước soda, bánh ngọt và một đĩa thịt viên.
Vân Ca nói tiếng cảm ơn, cô gái cười cười mở cửa đi ra ngoài.
Cả hai nhìn vào thức ăn, hai người cầm lên xâu thịt viên ăn ngon lành, bọn họ biết ở đây thức ăn không có thuốc độc nên cả hai vô tư ăn.
Nhìn lên màn hình tivi thấy người tới gần kín hết ghế rồi, bỗng ánh đèn trong màn hình tối đen, rồi ánh sáng tập trung lên khán đài, mọi người im lặng ánh mắt đều nhìn lên khán đài, có một người đàn ông ngoài 30 tuổi đi ra, phía sau ông ta là sáu cô gái xinh đẹp, ăn mặc gợi cảm, trên tay còn bưng theo sáu cái khay được trùm kín.
“Chào mừng các vị đến buổi đấu giá hôm nay.” Lời người đàn ông vừa dứt thì xung quanh tiếng vỗ tay vang lên.
“Những vật phẩm Thụy Hàng đấu giá hôm nay đều được những chuyên gia hàng đầu kiểm tra qua nên mọi người không phải lo sợ chất lượng không đảm bảo.” Người đàn ông nhìn mọi người xung quanh một vòng rồi cất tiếng nói tiếp :”Tôi tin những vật phẩm đấu gia hôm nay không làm mọi người thất vọng.”
Một tràn vỗ tay khác lại nổ ra, người đàn ông cười hài lòng phất tay, cô gái đứng thứ nhất bước lên phía trước mỉm cười quyến rũ nhìn mọi người rồi đặt cái khay lên bàn ở giữa khán đài.
Người đàn ông đi tới lột tấm khăn trùm trên khay xuống, lộ ra trước mắt mọi người là hai cây quyền trượng, cả hai đều dài 1m, phần đầu quyền trượng hình hoa cẩm chướng đang rũ xuống, mỗi cánh hoa là một màu: vàng, nâu, lam, đỏ, lục, tím, trắng, đen. Lá đài, đế hoa và cuống hoa là tập hợp màu sắc pha trộn lại với nhau, thân trượng màu trắng lấp lánh như kim cương, hoa văn nổi đủ màu sắc uốn theo chiều dài thân trượng, cả hai chiếc trượng đều giống như như đúc. Vừa nhìn mọi người đều biết đây là vật quý hiếm, khán phòng sôi trào hẳn lên.
Nhìn hai cái quyền trượng này làm bọn Vân Ca cảm thấy thân thiết vô cùng, cả hai không hiểu tại sao trong lòng bọn họ cứ như gặp lại bạn cũ, nội tâm xôn xao khó tả.
“Chủ nhân đó là Vạn Hoa Trượng của người, mà sao nó lại thay đổi màu sắc và trở thành hai cái thế này.” Hai người LaLa kinh hô, bọn nó không có nhìn lầm đi, Vạn Hoa Trượng đã đi theo chủ nhân từ ngày người mới tới Linh giới, sau khi chủ nhân chết đi nó cũng biến mất biệt tăm sao nay lại xuất hiện ở đây.
“Vạn Hoa Trượng sao?.” Hai người Vân Ca thì thầm, cảm thấy cái tên này rất quen thuộc với bọn họ.
“Đúng đúng, trước nó là màu trắng và đen, sao nay lại thành đủ loại màu sắc thế kia.” Cả hai người TaTa và LaLa nhíu mày nghi ngờ.
Gian phòng VIP số 1
Dương Hàn ngồi nhìn vào màn hình tivi cười nhạt, Tịch Mạc đứng kế bên cảm thấy kỳ quái nên mở miệng hỏi :”Chủ nhân, sao người không trả thẳng quyền trượng cho hai vị Vân tiểu thư mà lại gửi đấu giá thế này, nhỡ bị người khác mua được thì sao?.”
Yêu linh Tịch Mạc hoàn toàn không hiểu ý đồ của chủ nhân nó, không phải chủ nhân đã rất quý hai chiếc quyền trượng này sao, người đã cất công tìm kiếm mấy trăm năm qua, sao không đưa thẳng cho Vân tiểu thư mà lại âm thầm lặng lẽ làm việc này, trước kia Vân tiểu thư không biết sự hiện diện của chủ nhân nhưng bây giờ thì đã biết, sao chủ nhân không nhờ cơ hội này tiếp cận Vân tiểu thư nối lại tình cảm xưa.
“Ngươi nghĩ ta không muốn trực tiếp đưa sao?.” Dương Hàn cười cay đắng, cậu nào không muốn đưa tận tay cho cô chứ, ngàn năm qua luôn âm thầm trong bóng tối giúp đỡ che chở cho cô, nhưng giờ cô đã biết cậu là ai, cô biết cậu đã làm gì với cô trong quá khứ, nếu cậu cứ tiếp cận cô thì sẽ làm cô thêm chán ghét cậu thôi.
“Vâng, ta đã hiểu.” Tịch Mạc thở dài trong lòng, thấy chủ nhân đau khổ nó cũng rất phiền lòng.
…
Người đàn ông trên khán đài nhìn biểu hiện trên mặt mọi người cười hài lòng :”Chúng ta đều là người tu tiên nên tôi không cần phải nói về tầm quan trọng của quyền trượng là thế nào rồi nhỉ.”
Hai người Vân Du sửng sốt, bọn họ không ngờ ông ta nói thẳng ra như vậy, thế trong phòng đấu giá hôm nay toàn là người tu tiên, cả hai nhìn nhau, tuy bọn họ đã nghe bọn LaLa nói buổi đấu gia hôm nay có nhiều món đồ mà giới tu tiên cần nhưng không ngờ số người tu tiên ở đây nhìu như vậy.
“Hai cây quyền trượng này tên là “Vạn Hoa Trượng” chúng tôi được một người khác gửi đấu giá, chúng tôi đã kiểm tra qua nên bọn người cứ yên tâm.” Người đàn ông cười cười nói tiếp :”Mọi người cũng đã biết quyền trượng rất khó để chế tạo, hai cây quyền trượng trên đây là báu vật, bọn người không nên bỏ qua nha.”
Quyền trượng không phải ai cũng có, thứ nhất người chế tạo phải có linh lực cực cao, thứ hai nguyên liệu chế tạo quyền trượng chỉ ở Linh giới mà thôi, nên số lượng quyền trượng có mặt ở hành tinh Cygnus hầu như không có, không thể nghi ngờ rằng quyền trượng bán đấu gia hôm nay giá cao cỡ nào.
“Giá khởi điểm là 100 ngàn kim.” Tiền tệ ở hành tinh Cygnus là kim, tỷ giá như tiền đô ở trái đất.
“110 ngàn.” Một người phụ nữ ngồi hàng đầu lên tiếng.
“120 ngàn.”
“130 ngàn.”
“…”
Vân Du nhìn qua Vân Ca, cả hai đều muốn lấy cái trượng đó, thứ nhất bọn họ đang cần quyền trượng, thứ hai là bọn LaLa nói quyền trượng đó là Vạn Hoa Trượng, quyền trượng trước kia của bọn họ, hai người cũng cảm thấy nó thân thiết với bọn họ vô cùng.
“1 triệu.” Vân Du bấm nút đỏ trên tay ghế chậm rãi lên tiếng.
Lời Vân Du vừa ra mọi người đều nhìn về phía căn phòng VIP số 9 trên tầng 2, chưa gì tăng lên cả mấy trăm ngàn.
“1 triệu 1 kim.” Một người thêm giá.
Nhìn quanh không thấy ai ra giá nữa thì người đàn ông vừa ra giá vẻ mặt hiên lên sự hài lòng, nhưng chưa được đắc ý bao lâu thì giọng nói của Vân Du vang lên.
“10 triệu.”
“10 triệu 1 kim.” Người đàn ông nhăn mặt nói
“50 triệu.” Vân Du hờ hững nói, làm như số tiền 50 triệu cô nói chỉ là 5 kim vậy.
Hành động nâng giá này của Vân Du làm mọi người trong khán phòng kinh ngạc, không khỏi nhiều lần nhìn về phía căn phòng VIP số 9
“50 triệu 1 kim.” Một người phụ nữ cắn răng nói.
“51 triệu.” Không bao lâu thì một người khác hô lên
“100 triệu.” Giọng nói lành lạnh của một người đàn ông trong căn phòng VIP số 2
Mọi người trong khán phòng há hộc miệng, số tiền này đủ để một người sống sung sướng cả đời rồi.
Hai người Vân Ca nhíu mày, ánh mắt quét một vòng ở khán phòng, tầm mắt rơi vào phòng VIP số 2.
“200 triệu.” Vân Du không có một điểm do dự nói ngay.
“500 triệu.” Người ở phòng số 2 lại lên tiếng không nhanh không chậm.
“1 tỷ.” Khóe miệng Vân Du nở ra một độ cong nguy hiểm.
Nghe thấy số tiền lên tới 1 tỷ thì người xung quanh vẻ mặt như gặp quỷ, trời 1 tỷ, bọn họ kiếm cả đời cũng không được, thế mà vừa ra tay là 1 tỷ, người đàn ông trên khán đài cười tươi cực kỳ.
Thấy người ở phòng số 2 không ra giá nữa, người đàn ông phía trên gõ búa ba lần rồi tuyên bố :”Quyền trượng thuộc về vị khách phòng VIP số 9.”
Nghe tới đây hai người Vân Du thở phào nhẹ nhõm, không phải bọn họ không có tiền theo tới cùng mà bọn họ sợ cái tên phòng số 2 ép giá phá bọn họ.