Song Tử

Chương 25: Hối Hận


Bạn đang đọc Song Tử: Chương 25: Hối Hận

Bên trong không gian, hai người Vân Du khuôn mặt càng thêm đen sau mỗi lời LaLa nói, bọn LaLa thấy khuôn mặt đen thui thối hoắc của bọn Vân Du thì rất lo sợ chủ nhân vì tức giận người râu ria mà phát tác lên bọn nó.
Thì ra Vân Lăng đang vờ như chấp nhận Đặng Tiếu Tiếu, gia đình nàng ta rất giàu có, thế lực sâu và rộng, nàng ta vì si mê Vân Lăng mà không tiếc dẹp qua một bên thân phận thiên kim tiểu thư mà vào công ty Phong Vân làm thư ký, cha nàng ta là Đặng Thanh Bình nhà tài phiệt giàu có nhất thành Miêu Đế, vợ ông ta đã qua đời từ lâu, ông ta chỉ có mỗi Đặng Tiếu Tiếu là con gái độc nhất, vì thế mọi tình thương ông ta đều đổ dồn vào Đặng Tiếu Tiếu nên đã vô tình xây dựng cho con gái ông ta tính cách điêu ngoa, âm độc.
Ông ta ngầm động tay động chân vào tập đoàn Phong Vân, nay công ty gặp khó khăn, Vân Lăng với Dật Thần chạy vạy vất vả, hết chỗ này đến chỗ khác vì công ty, ông ta ngầm uy hiếp đối tác làm khó làm dễ. Tập đoàn Phong Vân đang trên bờ phá sản. Gia đình bên nội Vân Du chạy vạy cứu tập đoàn Phong Vân nhưng chẳng ích gì, còn gia đình mẹ đẻ Phạm Tú Quyên thì khỏi phải nói, bọn họ là gia đình thuộc trung lưu không thể giúp được.
Vân Lăng vì vợ vì con không thể không nhường nhịn, vì nếu không chấp nhận Đặng Tiếu Tiếu thì cha nàng ta sẽ làm tập đoàn Phong Vân phá sản và nợ nần ngập đầu, tới lúc đó không những không lo được cho vợ con còn đem tới tai họa.
Còn nếu chấp nhận thì phải ly hôn với Phạm Tú Quyên, Vân Lăng rất đau khổ khi phải nghĩ đến chuyện ly hôn Phạm Tú Quyên, bọn họ sống với nhau gần chục năm, yêu thương sâu đậm thế mà bây giờ bị người khác uy hiếp phải bỏ vợ bỏ con, trong lòng Vân Lăng phẫn hận nhà họ Đặng.
Nếu ly hôn anh vẫn chu cấp đầy đủ cho ba mẹ con, còn nếu không ly hôn thì cả nhà sẽ lâm vào cảnh nợ nần, tương lai sau này của con gái bọn họ tối tăm mù mịt. Đặng Thanh Bình gia hạn cho Vân Lăng trong 3 tháng phải ly hôn Phạm Tú Quyên.
Hai người Vân Du giờ phút này trong lòng phẫn hận, hận họ Đặng vô sỉ, bọn họ thừa biết Vân Lăng đã là người có vợ con thế mà còn bức ép người ta bỏ vợ bỏ con, trong mắt Vân Du giờ phút này nổi tên sát tâm, đúng vậy cô muốn giết hết cả nhà Đặng Tiếu Tiếu.

Vân Ca trong đầu nhanh chóng tìm cách giải quyết, nếu không mau chóng giải quyết việc này không chừng hai chị em bọn họ thành trẻ không cha mất, cô quay đầu định hỏi ý kiến Vân Du thì thấy ánh mắt Vân Du khát máu, nhìn mà bọn Vân Ca nổi lên tầng tầng mồ hôi lạnh, thật đáng sợ mà.
“Du, em làm bộ mặt thấy sợ quá.”
Vân Du nghe giọng nói Vân Ca thì choàng tỉnh, quay đầu nhìn Vân Ca rồi gượng cười, trong lòng suy nghĩ cha con Đặng Tiếu Tiếu nếu đã dám động đến cha mẹ và chị gái cô thì đừng trách cô tàn nhẫn, khó khăn lắm cô mới có một gia đình trọn vẹn, kiếp này cô đã thề sẽ bảo vệ gia đình mình tới cùng, bất cứ kẻ nào cũng đừng mong làm hại người nhà cô.
“Ca, em muốn dùng thuốc, độc chết bọn họ.” Vân Du nói tới đây thì khuôn mặt hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Vân Ca giật mình, cô chưa từng thấy Vân Du bày ra khuôn mặt này, thật là đáng sợ mà
“Chị thấy nếu giết bọn họ thì cũng chưa diệt được tận gốc đâu, chị muốn triệt luôn đường kinh tế làm ăn của bọn họ, cho bọn họ tới bước thân bại danh liệt thì mới yên tâm bọn họ không trả thù mình.” Vân Ca giết người thì cô không muốn, nhưng làm cho kẻ đó sống trong hèn mọn thì cô muốn làm hơn.
Vân Du nghe xong lời Vân Ca thì gật đầu đồng ý, đúng vậy tuy giết bọn họ cũng chưa chắc những người khác sẽ không nhân cơ hội đó nuốt luôn tập đoàn Phong Vân.

Hai người TaTa nhìn thấy chủ nhân bọn họ như thế thì nhớ lại kiếp trước, kiếp trước chủ nhân ngây thơ trong sáng nhưng từ khi Kỳ Phi Dương ra đi thì chủ nhân thay đổi chóng mặt, tàn nhẫn vô tình, bọn LaLa rất sợ chủ nhân sẽ lại giống như trước kia.
Vân Du nhìn LaLa lạnh mặt :”Hai người các ngươi thay nhau ra ngoài đi điều tra nhà Đặng Tiếu Tiếu, thu thập bằng chứng chống lại bọn họ cho ta.” Vân Du không tin nhà Đặng Tiếu Tiếu làm ăn không phạm pháp.
Nghe Vân Du phân phó bọn TaTa thì Vân Ca cảm thấy không ổn lắm, thứ nhất bằng chứng phạm pháp dễ tìm như vậy sao?, thứ hai dù bọn họ có bằng chứng thì cũng chưa chắc sẽ lật được nhà họ Đặng, theo bọn TaTa tìm hiểu thì thấy nhà họ Đặng liên quan tới giới xã hội đen, nhà họ Đặng giàu có quyền lực, khắp thành Miêu Đế này không có đối thủ.
Chẳng lẽ họ Đặng kia không bày bố người mình trong chính phủ hay sao chứ, nếu bọn họ dù có bằng chứng khi đưa tới cảnh sát không chừng bị thủ tiêu à, có câu có tiền xui ma khiến quỷ đều được, nghĩ đi nghĩ lại Vân Ca điều cảm thấy không ổn nhưng vẫn không ngăn cản bọn TaTa đi làm.
Bỗng Vân Ca nhớ tới vài hôm cô vô tình đọc cuốn sách trong không gian thì thấy nó dạy về thuật bày trận ma pháp, cô chỉ lật lật vài trang thì để lại chỗ cũ, bày trận này có nhiều loại, bày trận hại người, bày trận cứu người…, Vân Ca mắt sáng rỡ, đi thẳng tới giá sách.
Ba người Vân Du nghi hoặc, có chuyện gì vậy, giờ này mà còn có tâm trạng đọc sách sao, Vân Du đi tới chỗ Vân Ca :”Ca, chị tìm gì vậy?”

Vân Ca không trả lời mà đi khắp giá sách tìm tìm, thấy nó phía trên, cô vớ tay lấy xuống lật ra xem, Vân Du đi tới ghé mặt xem, càng xem hai người Vân Ca mắt trợn to, khích động há hốc miệng.
Sách dạy bày trận ma pháp, bày trận có thể làm cho người ta tan cửa nát nhà, làm ột nhà nghèo rớt mồng tơ giàu lên vô cùng nhanh chóng, làm cho người bệnh nặng sắp chết cải tử hồi sinh, làm cho người sống trơ trơ chết bất đắc kỳ tử, còn có thể bày trận trấn ma quỷ không hại người …, nhưng nó chỉ dùng cho người phàm trần, ma quỷ, không thể dùng ở trên người tu tiên và ở Linh giới.
Đọc xuống hàng cuối thấy dòng chữ tu thành địa tiên mới bày trận ma pháp được, hai người Vân Ca xụ mặt, nếu bọn họ bày trận pháp được bây giờ thì tốt rồi, đỡ phải nhức đầu suy nghĩ cách đối phó họ Đặng kia.
Cả đêm hai người Vân Ca liều mạng tu luyện, bọn họ nhất định phải đạt tới Địa tiên trong thời gian nhanh nhất …..
Thời gian trôi qua một cách lặng lẽ
Gia đình Vân Du thời gian này không êm ấm, Vân Lăng thường đi sớm về khuya, tránh gặp mặt Phạm Tú Quyên, còn Phạm Tú Quyên thì dọn ra phòng khác ngủ, khuôn mặt âu sầu, hai người Vân Du thấy tình trạng này thì lòng chẳng vui sướng gì, mỗi lần thấy nét mặt Phạm Tú Quyên là hai người Vân Du hận nhà họ Đặng kia thấu xương.
Nhờ vào thuốc hỗ trợ linh lực bọn LaLa chế ra, tuy nó chỉ là thuốc sơ cấp 1 thôi nhưng đối với người mới nhập tu tiên như bọn họ thì có tác dụng rất lớn rồi, 2 tuần nay bọn Vân Du đã đột phá trung nhập tiên, bọn họ gần tới nửa bước trung nhập tiên rồi. Tuy không biết ngày tháng năm nào mới đạt tới địa tiên như bọn họ vẫn ra sức liều mạng cố gắng.
Hai người Vân Du ở đây thì liều mạng tu luyện còn ở một nơi khác thành Avrada

“Vậy đó chủ nhân, Đặng Thanh Bình gia hạn cho Vân Lăng sau 3 tháng phải ly hôn Phạm Tú Quyên, Vân Lăng đang cố chèo chống để công ty đứng vững nhưng việc này không khả quan lắm, gia đình Vân tiểu thư đang trên bờ vực tan vỡ ….” Tịch Mạc vẻ mặt lành lạnh báo cáo hết thảy việc xảy ra ở gia đình Vân Ca.
Dương Hàn cúi đầu tay mân mê tấm hình trên tay, biểu hiện như không hề chú ý lắng nghe, nhưng thật ra cậu nghe không sót lời nào của Tịch Mạc nói.
Nhìn tấm ảnh trên tay, tấm ảnh trắng đen, đã sờn bạc, cũ mèm, có hai người trong ảnh, một cô gái chừng 16 17 tuổi, khuôn mặt xinh đẹp, nụ cười hạnh phúc, kế bên cô gái là một chàng trai, khuôn mặt điển trai, nụ cười cưng chiều nhìn cô gái.
Nhìn vào khuôn mặt cô gái môi Dương Hàn lộ ra nụ cười cưng chiều, cậu nhớ tới trước kia, lúc bọn họ còn đang những ngày tháng hạnh phúc, nhớ tới cô hay cười cậu nói nhiều như mấy bà thím, nhớ tới cô hay giận dỗi vô cớ, nhớ tới mỗi nụ cười, ánh mắt, cử chỉ của cô, bỗng trong đầu hiện ra hình ảnh cô gái ngoài 20 tuổi, khuôn mặt lạnh nhạt xa cách nhìn cậu, trong mắt cô không hề che dấu vẻ ghê tởm đối với cậu, tới đó thì lòng Dương Hàn trận trận đau đớn, cậu nào muốn cô dùng ánh mắt đó nhìn cậu…nhưng đó là tự cậu gây ra, hối hận thì cũng đã muộn.
“Chắc phải tới thành Miêu Đế một chuyến.” Dương Hàn đứng dậy nhìn ra cửa sổ, khuôn mặt âm trầm rét lạnh, những ai uy hiếp tới cô thì cậu sẵn sàng diệt trừ kẻ đó. Tuyết rơi là đà bên ngoài, ngoài trời lạnh giá nhưng không lạnh giá bằng lòng cậu hiện giờ, vẻ mặt Dương Hàn cay đắng, nếu như thời gian có trở lại cậu sẽ nắm giữ thật chặt cô ấy, nhưng nào trên đời này có nếu như.
Tịch Mạc nhìn chủ nhân mình đau khổ thì lòng nó cũng chẳng sung sướng gì, suốt ngàn năm qua chủ nhân luôn dõi theo nàng ấy khắp nơi trong vũ trụ này, nhìn nàng ta được sinh ra rồi lại chết đi, mỗi lần như thế nó thấy chủ nhân đau đớn tê tâm liệt phế…..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.