Đọc truyện Solo Leveling – Thăng Cấp Một Mình – Chương 20: Con Trùm đầu tiên
Bạn đã lên level!
Bạn đã lên level!
Không giống như mấy cái Dungeon bình thường, mấy cái Dungeon tức thời này có thời gian cho quái vật hồi sinh. Quái vật ở level 1 đã hồi sinh khi cậu đang dọn đám quái ở level 2, rồi bọn quái vật level 2 sẽ hồi sinh khi cậu quay lại hốt đám quái level 1.
Bạn đã lên level!
Bạn đã lên level!
Jinwoo cứ đi qua đi lại giữa khu vực quái level 1 và quái level 2, cho tới khi mà level của cậu không tăng được nữa.
“Haiz… không biết khi nào mới có cơ hội như này nữa….”
Sau một khoảng thời gian, điểm giác quan của cậu đã được nâng khá cao nên cậu đã dự đoán được những con quái vật sẽ tấn công từ đâu.
“Một con khỉ ở trên kia.”
Cậu dễ dàng né được móng vuốt của con khỉ đang nhào tới cậu, và đâm vào ngực nó bằng thanh kiếm của mình.
“Còn mấy con báo ở hai bên.”
Cậu chém vào cổ của những con báo đen nhảy ra từ hai bên.
Bạn đã đánh bại Briga vuốt nhọn.
Bạn đã đánh bại Razan bóng tối.
Bạn đã đánh bại Razan bóng tối.
Với giác quan đã được nâng cao của mình, thì tất cả quái tầng 2 đã bị cậu dọn sạch, nhưng level của cậu vẫn giữ ở mức level 15. Có vẻ như đó là giới hạn tăng level của cậu khi tiêu diệt quái vật ở tầng 1, và tầng 2.
Cửa sổ trạng thái.
Chỉ số
Sức mạnh: 45
Sức bền: 24
Nhanh nhẹn: 24
Trí tuệ: 24
Giác quan: 24
(Điểm chỉ còn lại: 0)
Sau khi tăng vài level, các chỉ số của cậu cũng tăng lên tương ứng. Chỉ số nhanh nhẹn đã là 24; sau khi điểm nhanh nhẹn đã hơn 20 cậu đã có thể nhận ra được sự khác biệt khá rõ rệt giữa việc tăng sức mạnh và tăng sự nhanh nhẹn. Thay vì chỉ tăng tốc độ vật lý, sự linh hoạt tăng lên khiến tầm nhìn cộng với tốc độ nhìn của cậu cũng tăng lên, sự tác động của nó làm cho các kẻ thù của cậu như đang chậm lại.
“Như là thước phim quay chậm ấy nhỉ”.
Khi cả khi con khỉ rớt xuống, còn con báo thì nhảy về phía cậu, cậu nhìn thấy tất cả như đang quay chậm trước mắt cậu vậy. Tác dụng của điểm nhanh nhẹn khiến cho việc né tránh các đòn tấn công dễ dàng hơn, và phản công cũng dễ dàng hơn. Nó chắc chắn làm cho cậu cảm thấy “nhanh nhẹn” hơn.
Tốc độ chỉ là tương đối.
Khi chỉ số nhanh nhẹn của cậu được nâng cao hơn nữa, sự khác biệt giữa cậu và đối thủ của cậu sẽ càng rõ rệt. Nó sẽ làm cho các chuyển động của cậu dường như là nhanh hơn đối phương.
“Có vẻ như đây là một sự kết hợp tuyệt vời giữa các chỉ số sức mạnh và nhanh nhẹn”.
Và đó là suy nghĩ của cậu về chỉ số “nhanh nhẹn”
“Vầy là hết rồi hả.”
Cậu quay đầu lại.
“Mình có nên…”
Cậu đang nhìn vào cái cầu thang đi xuống tầng level ba.
Mặc dù con đường xuống tầng level rộng mở, nhưng có lý do khiến cậu dành thời gian cho tầng level 1 và level 2.
“Mình cảm thấy ớn lạnh ở dưới đó”.
Vì chỉ số giác quan của cậu tăng lên sau mỗi lần lên level, nên cậu cảm nhận được sự nguy hiểm ở tầng level 3 này. Ngay cả khi không nhìn thấy, Jinwoo vẫn có thể chắc chắn là có thứ gì đó rất mạnh ở dưới. Cậu chợt nhớ lại bảng thông báo từ lối vào Dungeon…
Bạn không thể thoát ra khỏi Dungeon.
Hãy đánh bại con Boss hoặc sử dụng “Hồi quy thạch”
Vậy thì cái thứ dưới đó chắc chắn là con boss.
Để chuẩn bị đối mặt với nó, Jinwoo đã săn giữa tầng level 1, và tầng level 2 vô số lần. Ngay cả khi chuẩn bị đến như vậy, cậu vẫn cảm thấy áp lực đến khó chịu trước lối xuống tầng level 3.
Cậu vỗ mạnh hai bên má của mình để xua tan sự căng thẳng.
“Vào Dungeon, đi tới tận đây, thì ít ra cũng phải nhìn mặt con Boss một cái chứ nhỉ?”
Một sự lo lắng nhỏ là tốt cho việc sẵn sàng đối mặt. Và theo cậu thì sự lo lắng hiện tại của cậu đang ở mức vừa đủ.
Nắm chặt thanh kiếm, Jinwoo từ từ bình tĩnh bước xuống cầu thang.
“Mình hoa mắt hay là cái cầu thang này nó dài hơn bình thường nhỉ?”
Nuốt nước bọt, mặc dù ánh sáng ở tầng ba mờ hơn nhiều so với tầng một và tầng hai, nhưng cậu vẫn có thể nhìn rõ xung quanh.
“Đây là vì chỉ số giác quan hả ta?”
Thị lực của cậu đã được cải thiện.
Khi cậu thận trọng bước xuống, cậu đi qua mấy cái sân ga nơi mà các đoàn tàu sẽ dừng lại. Nhưng bên cạnh các sân ga, thay vì là đường ray của các đoàn tàu, thì bây giờ là một khối nước khổng lồ đen kịt.
“Cái quái gì đây?”
Nó giống như một cái sông hay cái hồ. Jinwoo tiến tới để nhìn kỹ hơn.
Đột nhiên, thứ gì đó lớn, lớn lắm, như là khúc gỗ khổng lồ vật, bắn lên từ mặt nước
sliiiiide-!
Xì xì-! ’
– “Nhanh quá!”
Cái thứ đang nhắm thẳng vào cậu trong chớp mắt đó, không phải là khúc gỗ, mà là một con mãng xà khổng lồ.
“Vãi…”
Jinwoo theo phản xạ chém vào đầu con mãng xà.
Choang!
Mắt cậu mở to.
“Cái quái….?!”
Mặc dù cậu cố gắng phản đòn con mãng xà, nhưng giờ cậu đang bàng hoàng nhìn thanh kiếm gãy vụn, cậu nhanh chóng thủ thế. Bị bất ngờ trước đòn tấn công của Jinwoo, con mãng xà giữ khoảng cách, cuộn mình lại, và nhìn thẳng vào cậu với ánh mắt sắc lẹm.
Kẻ thống trị đầm lây, Casaka nanh độc.
Cái tên màu cam rõ ràng mạch lạc nổi lên trên đầu nó.
So với những con quái vật bình thường có tên màu trắng mà cậu gặp cho tới bây giờ, thì đây là con quái vật có tên màu cam đầu tiên. Và dĩ nhiên, tốc độ nhanh lẫn lớp da của nó cứng cáp hơn nhiều những con quái vật bình thường kia.
“Trời đất, thanh kiếm có sức mạnh ma thuật mà còn gãy nát như thế này….”
Jinwoo nuốt nước bọt và bắt đầu phân tích Casaka bằng những gì cậu quan sát được. Lớp vảy màu xanh của nó lấp lánh, và nhìn như một lớp giáp được bao phủ từ đầu đến đuôi vậy. Và nó thật sự cứng đến nỗi thanh kiếm bị gãy nát. Nên có lẽ, những nắm đấm của cậu cũng không có tác dụng.
Khi mà cậu còn đang xem xét tất cả các khả năng để đập nó, thì Casaka, đã xác định rằng cậu là con mồi, và lao về phía cậu với một tốc độ của một đoàn tàu.
Xì xì xì -!
Jinwoo nheo mắt tập trung.
“TỚI ĐÂYYYYYY!”
Khi cậu kéo căng tất cả các dây thần kinh để tập trung hơn, thì cậu đã bắt đầu thấy các chuyển động của Casaka rõ ràng hơn. Đây là hiệu quả của việc tăng chỉ số “nhanh nhẹn”.
Khi Casaka đến một khoảng cách đủ gần so với cậu, cái hàm bự vãi linh hồn của nó mở ra, Jinwoo tập trung nhảy ra sau cái đầu to lớn của Casaka để né. Cùng lúc đó, cậu dùng cả hai tay khóa cái đầu to lớn đó và siết chặt.
Crắc!
Dù gì thì chỉ số “sức mạnh” của cậu cũng gần đạt tới con số 50 rồi, nên đó là một sức mạnh khủng khiếp đang siết chặt đầu con mãng xà, khiến cho các dây thần kinh và động mạch của nó chịu một lực ép kinh khủng. Cảm thấy không thể thoát ra khỏi thế khóa của cậu, con mãng xà tự đập đầu của nó xuống đất, cái vị trí mà Jinwoo đang đu bám trên đó. Jinwoo nín thở chịu đau, và cắn chặt răng gồng thêm nữa để tăng cường sức mạnh.
Ầm! Ầm!
Ngay cả khi bị con mãng xà đập xuống sàn, hay đập lên tường, cậu vẫn cố gắng siết chặt hơn.
“Nếu mà mình không lên được tới level này thì toi đời rồi…”
Không có hồi kết trong câu chuyện “Nếu như” của Jinwoo…
Nếu như mà mình không lên trước level thì….
Nếu như mà mình không tăng điểm vào “sức mạnh” thì…
Thì có thể cản trở đáng kể đến cơ hội hạ gục được Casaka, và đây sẽ là cái mồ chôn của cậu. Quyết định cày level ở tầng 1, và 2 trước khi xuống đây là một quyết định khôn ngoan nhất của cậu.
Crắc!
Với một âm thanh nổi da gà, hộp sọ của Casaka đã bị nghiền nát.
Bạn đã đánh bại được Kẻ thống trị đầm lầy, Casaka nanh độc.
Bạn đã lên level!
Bạn đã lên level!
Đúng như mong đợi từ con Boss của Hầm ngục. Hạ gục được Casaka mang cho cậu 2 level. Jinwoo siết chặt nắm đấm của mình trong sự phấn khích. Level đang đứng cứng ngắt ở 15 nay đã vọt lên 17. Cậu bắt đầu ở level 1, và giờ, “bùm” level 17.
‘Còn bây giờ thì…”
Những người đi săn Boss không chỉ vì exp to lớn mà nó mang lại, còn thứ giá trị hơn cả đống exp khủng kia chính là vật phẩm của Boss rớt ra.
Khi nhìn qua cơ thể ngổn ngang đồ sộ của con mãng xà, Jinwoo thấy hai đốm sáng phát ra từ cơ thể nó.
“Có vẻ như Boss rớt ra nhiều nhỉ?”
Với khuôn mặt thích thú, cậu vươn tay về phía đốm sáng.
ring~
Ting~
Bạn đã tìm thấy “Nanh độc của Casaka”
Bạn có muốn lấy nó?
Bạn đã tìm thấy “Tuyến nọc độc của Casaka”
Bạn có muốn lấy nó?
– Lấy tất cả.
Ngay khi cậu nói, một con dao găm làm từ xương và một cái túi xuất hiện trong lòng bàn tay đang đưa ra của cậu.
Nanh độc của Casaka
Hạng: C
Loại: Dao găm
Sức tấn công +25
Có cơ hội gây ra hiệu ứng “Tê liệt” và “Chảy máu” trong mỗi đòn tấn công.
Tê liệt: Làm cho mục tiêu bị bất động.
Chảy máu: Khiến mục tiêu mất 1% máu một giây.
Một con dao găm làm gì răng nanh tẩm độc của Casaka, vẫn còn chảy ra độc.
Bạn có thể giữ vật phẩm này trong hòm đồ.
Bạn có thể bán vật phẩm này cho Shop.
Jinwoo gục gặc đầu khi đọc bảng thông báo mô tả về con dao găm.
“Hừm, không phải làm từ xương mà là từ răng nanh à. Chỉ số và hiệu ứng tốt ghê ấy chứ nhỉ…”
Rồi cậu nhìn qua cái túi.
Tuyến nọc độc của Casaka
Hạng: A
Loại: Thuốc
Buff “Lớp giáp vảy của Casaka” cho người sử dụng.
Debuff “Cơ bắp suy yếu” cho người sử dụng
Lớp giáp vảy của Casaka: Giảm sát thương vật lý nhận vào 20%
Cơ bắp suy yếu: Sức mạnh -35
Một túi chứa nọc độc đã được tinh chế của Casaka. Uống sẽ giúp cho bạn có lớp da cứng cáp vĩnh viễn, nhưng nọc độc cũng sẽ làm hỏng cơ bắp của bạn vĩnh viễn.
Vật phẩm hiếm rơi từ Casaka.
Bạn có thể giữ vật phẩm này trong hòm đồ.
Biểu hiện của cậu cứ lan man giữa vui và buồn.
Nanh độc của Casaka là một vũ khí tốt để thay thế thanh kiếm thép đã gãy. Trên thực tế là sức mạnh của con dao găm nhiều hơn gấp đôi thanh kiếm thép, và nó thậm chí còn có hiệu ứng “Tê liệt” và “Chảy máu” nữa.
“Nhưng mà còn cái nọc độc thì chắc….”
Ban đầu cậu rất hào hứng với một vật phẩm có độ hiếm hạng A, nhưng cậu nhanh chóng phát hiện ra nó cũng không hẳn là món đồ tuyệt vời lắm. Tất nhiên, giảm 20% sát thương vật lý nhận vào xứng đáng với danh hiệu hạng A, nhưng tác dụng phụ là mất đi 35 điểm “sức mạnh”, tương đương với hoàn thành 12 cái Nhiệm vụ hằng ngày, hoặc lên 35 level, đó là cái giá quá đắt. Đặc biệt là khi cậu xem xét thực tế rằng cậu đã dồn hết điểm mình có vào chỉ số “sức mạnh” này.
Mặc dù là con dao hai lưỡi, nhưng nó vẫn là món đồ mà cậu không muốn bán hay vứt đi. Cậu nghĩ, tới cái ngày mà 35 điểm “sức mạnh” cũng không đáng là bao, thì cậu sẽ sử dụng vật phẩm này.
“Bây giờ thì cứ nằm im trong hòm đồ nhoa bóe”.
Với vẻ mặt đợm buồn vì hơi thất vọng, cậu cất con dao và túi thuốc vào trong hòm đồ… nếu mà là con dao hạng A còn túi thuốc chỉ hạng C thì…
Khi mà cậu còn đang dang dở câu chuyện “nếu như” của mình, thì một cửa sổ tin nhắn hiện lên.
Ting~
Boss đã bị đánh bại, Hầm ngục sẽ đóng và mọi thứ sẽ trở lại bình thường.
Mọi thứ xung quanh cậu mờ đi. Jinwoo cảm thấy hơi chóng mặt khi thế giới quay trở lại với cậu. Nhìn xung quanh, thì cậu đang đứng giữa một cái sân ga hoàn toàn bình thường, đèn đóm sáng rực bình thường, còn cái hồ nước trở lại thành đường ray cũng bình thường nốt.
Nhưng mà sao không thấy ai hết vậy?
Cái quan trọng là chả thấy ai, mà cũng chả thấy tàu. Có lẽ đã quá giờ tàu chạy chăng? Jinwoo kiểm tra thời gian, đồng hồ đã điểm 10 giờ tối. Cậu đã vào Dungeon sau bữa trưa một chút và đã dành gần 9 tiếng trong đó.
” Lâu dữ dậy luôn hả trời”.
Nếu lên level mà không được hồi phục trạng thái, có lẽ cậu đã sụp đổ từ khá lâu rồi.
“Ủa mà, cũng còn sớn mà, sao lại hết tàu chạy nhỉ?”
Cậu rời khỏi nhà ga, sau khi đã đứng lại chờ xem có tàu nào đến hay không. Đi qua tầng 2 rồi lên tầng 1, cậu không thấy bất cứ người nào xung quanh cả. Nhưng khi cậu bước những bậc cầu thang cuối cùng để đi ra ngoài nhà ga, thì có ai đó hét lên gọi cậu,
– “Anh kia!”
Giọng nói khá là không chào đón cậu, Jinwoo ngẩng đầu lên thì thấy đó là một người lính quân đội.
“Xưng tên đi! Anh làm cái gì ở dưới đó? Anh không nghe thông báo à?”
Thấy người lính có vẻ nghiêm trọng, Jinwoo cũng trở nên nghiêm túc.
“Có chuyện gì xảy ra à?”
“Anh nói “có chuyện gì” là sao?! Anh không biết gì hết à?!”
Mắt của người lính đang nhìn dò xét cậu từ trên xuống dưới, thì bắt gặp cậu đang cầm thanh kiếm gãy. Giờ Jinwoo mới biết, nếu vật phẩm hư, gãy, vỡ thì sẽ không thể bỏ vào hòm đồ được, vì không muốn vứt nó đi, nên cậu đã định cầm nó về nhà. Người lính nhìn tới thanh kiếm thì dừng lại, đôi mắt và thái độ dường như thay đổi, anh tiếp tục nhìn kỹ Jinwoo, và nhận thấy quần áo cậu rách khá nhiều.
Người lính quân đội đang duy trì thái độ nghiêm trang, bỗng trở nên thân thiện hẳn.
“Có phải anh là một Thợ săn không?”