Solo Leveling - Thăng Cấp Một Mình

Chương 19: Cày cấp


Đọc truyện Solo Leveling – Thăng Cấp Một Mình – Chương 19: Cày cấp

Con Lycan vừa nhảy qua đầu cậu giờ đang nhìn cậu đầy sợ hãi. Đuôi nó hạ xuống, con sói đang từ từ lùi lại.

“Gì vậy…?”

Vậy ra đây là kết quả của việc đút hết điểm vào “Sức mạnh” à?

Khi cậu nhìn vào cái đầu con Lycan mà cậu đang cầm trên tay, còn cái cơ thể của nó cũng đã hết co giật và đã chết hẳn, thì một âm thanh quen thuộc lại vang lên

ring~

Bạn đã đánh bại Lycan nanh thép.

Bạn đã lên cấp!

“Lên… lên cấp????”

Để chắc chắn không nghe nhầm, Jinwoo nhanh chóng mở cửa sổ trạng thái của cậu.

Tên: Sung Jinwoo

Level: 2

Nghê nghiệp: Không

Danh hiệu: Không

HP: 205

MP: 22

Mệt mỏi: 0

Chỉ số

Sức mạnh: 32

Thể lực: 11

Nhanh nhẹn: 11

Trí tuệ: 11

Giác quan: 11

(Điểm còn lại: 0)

Kỹ năng

Kỹ năng thụ động

(Chưa xác định) (Lv. Max)

Tinh thần bất khuất (Lv. 1)

Kỹ năng chủ động

Tăng tốc (Lv. 1)

Cậu đã thật sự lên cấp. Với việc lên cấp, toàn bộ chỉ số của cậu đã được cộng một điểm. Cậu chợt nhận ra rằng còn có cách khác để nâng cao chỉ số của cậu, không chỉ có mỗi phần thưởng của nhiệm vụ mới làm được điều đó.

“Má, lên level được thiệt luôn ông nội ơi…”

Thứ mà cậu mơ ước, nghĩ ngợi hằng ngày giờ đây thành sự thật.


Tim cậu một lần nữa lại đập nhanh phấn khích

“Mà tính ra thì số điểm nhận được còn nhiều hơn cái Nhiệm vụ hằng ngày nữa”

Số điểm cậu nhận được từ nhiệm vụ là 3 điểm

Còn điểm nhận được từ việc lên level là 5 điểm.

Mặc dù cậu không thể phân chia 5 điểm này theo ý muốn, nhưng tổng chung lại thì cậu vẫn lời hơn cái phần thưởng từ nhiệm vụ.

“Ủa mà tính ra mới giết có hai con đã lên level rồi…”

Trong những game RPG, thì những nhân vật có level thấp sẽ có thể lên level nhanh hơn.

Jinwoo đang ở level 2. Mọi người có thể nói cậu cùi bắp, nhưng sự thật thì level không phản ánh đúng sức mạnh thật của cậu.

Suy cho cùng, thì cậu đã nâng “sức mạnh” của mình lên mức trên 30; thử nghĩ mà xem, 1 level tương đương với 1 điểm sức mạnh, thì Jinwoo đã có sức mạnh của một nhân vật trên level 20. Và khi một nhân vật cấp 1 đi săn với sức mạnh của nhân vật cấp 20, thì sẽ nhanh cỡ nào?

Có lẽ đây là “sức mạnh vượt cấp” mà mọi người thường nói?.

Cú đấm mang sức mạnh hủy diệt ngoài mong đợi là một minh chứng cho sự tiến bộ của cậu.

Tính ra, chỉ số “sức mạnh” của mình nhiều hơn gấp ba lần so với level hiện tại, nhưng mình cảm thấy mình còn mạnh hơn cái gấp ba lần đó nữa.

Sức mạnh ở level 1 là 10, nhưng cậu là 30. Sự khác biệt giữa chỉ số “sức mạnh” 10 và chỉ số “sức mạnh” 30 là gấp ba lần, nhưng cậu cảm thấy sức mạnh của cậu còn ghê gớm hơn nữa.

Hay là…

Nếu cậu cứ tăng vào cái điểm “sức mạnh” này thì… Trên hết, các chuyển động của cậu cũng đã nhanh hơn. Nếu là cậu của ngày hôm qua, ú u ú ù, thì cậu sẽ chẳng thể tưởng tượng được cảnh mình tránh né đòn tấn công của quái vật, hay nắm đấm mình nhanh đến mức có thể tạo ra tiếng gió…

“Hay là tăng điểm “sức mạnh” làm cho mình nhanh hơn nhỉ…”

Có vẻ như tăng điểm chỉ số “sức mạnh” là tăng luôn cả “sức mạnh” và “tốc độ”. Trận chiến với con Lycan là một minh chứng khá rõ ràng.

Nhưng mà còn chỉ số nhanh nhẹn? Nếu không phải tốc độ, thì nó tăng khả năng gì?

Jinwoo biết rằng cậu không thể thỏa mãn trí tò mò của mình nếu cậu không có thêm điểm chỉ số.

Móe, nếu có thêm vài điểm nữa….”

Cảm thấy hơi lãng phí khi sử dụng hết điểm chỉ số từ phần thưởng nhiệm vụ để tăng chỉ số “linh hoạt”. Nếu cậu có thể tăng cả sức mạnh lẫn tốc độ của mình thông qua chỉ số “sức mạnh”, thì đút hết điểm vào “linh hoạt” để làm cái quái gì?

Nếu là trường hợp đó, thì nó có một câu trả lời.

“Phải lên level càng nhanh càng tốt”

Điểm chỉ số sẽ tăng đều nếu cậu lên level, nặng nhặt thì chặt bị. Khi mà các điểm chỉ số đủ cao, nó sẽ tạo ra được sự khác biệt, và lúc đó cậu sẽ có câu trả lời.

“Được rồi, chơi thôi nhỉ?”

Cậu sực nhớ đến con Lycan còn lại.

“Ủa, con chó điên đó đâu mất tiêu rồi?”

Con Lycan mới vừa khúm núm trước cậu đã biến mất. Jinwoo nhìn xung quanh nhưng chẳng có dấu vết nào của nó cả. Có vẻ như, nó đã tranh thủ bỏ chạy khi cậu đang mải tập trung vào bảng trạng thái của mình.

“Chậc.”

Cậu tặc lưỡi, thất vọng vì điểm exp đã co giò chạy mất, cậu bắt đầu tiến về phía trước.

“À mà khoan, mấy con này có rớt ra lõi ma thuật không?”

Cậu sững lại, chợt nghĩ.


Mọi con quái vật được tìm thấy trong các “Cánh cổng” đều có lõi ma thuật trong cơ thể nó; đôi khi, một con còn có thể có vài lõi ma thuật cơ. Cơ mà nếu may mắn, còn có thể tìm thấy một cục Runestone, cái thứ chứa đựng kỹ năng, còn có thể bán với giá cực cao. Sẽ không quá lời khi nói rằng mục tiêu chính của hầu hết các Thợ săn trong một cuộc đột kích chính là lõi ma thuật.

Và Jinwoo cũng là một Thợ săn, nếu như cậu phải bước ra khỏi trận chiến với tay không, thì đó thật sự là nỗi thất vọng cực lớn. Trong trường hợp đó, cậu đã mổ bụng con Lycan nhưng thật sự không tìm thấy gì cả. Có vẻ như, những con quái vật này khác với những con quái vật thông thường.

Trong tất cả những kinh nghiệm đi săn của mình, Jinwoo không hề nhớ đã nghe thấy bất cứ con quái vật trông giống như chó sói, và được gọi là Lycan như vầy cả.

Khi Jinwoo lau tay, và đứng dậy để rời đi, thì

“Hmm?”

Cậu thấy thứ gì đó sáng sáng trong miệng con Lycan. Jinwoo cạy hàm nó ra, một trong những cái răng của con Lycan sáng lấp lánh. Khi cậu đưa tay tới, bảng tin nhắn xuất hiện.

Bạn đã tìm thấy “Răng nanh của Lycan”

Bạn có muốn lấy không?

“Lấy”

Răng nanh của Lycan

Hạng: Không

Loại: Rác

Chiếc răng nanh lớn và sắc của con Lycan.

Bạn có thể giữ vật phẩm trong hòm đồ.

Bạn có thể bán vật phẩm cho Cửa hàng.

Jinwoo đọc thông tin về chiếc răng nanh trên tay cậu, rồi đột nhiên cậu siết chặt tay lại,

Có cả cửa hàng???

Thằng nào phát minh ra cái “Hệ thống chả giúp ích được gì” này thế? Không được chỉ dẫn bất cứ thứ gì, buộc người dùng tự mình tìm ra mọi thứ. Jinwoo chợt nhớ lại nó đã chẳng cho cậu lời giải thích nào về “Nhiệm vụ Phạt”; nó chỉ đơn giản là quăng cậu vào “khu vực phạt” và mong rằng cậu sẽ chạy thoát được mấy con rết, cho tới khi cậu muốn chết vì kiệt sức.

Jinwoo nghiến chặt răng và nói,

“Cửa hàng”.

Cậu dường như đã tin rằng sẽ có một NPC bán hàng sẽ xuất hiện như bụt, nhưng không. Cậu thất vọng khi thấy cửa hàng cuối cùng cũng y hệt như bảng thông báo trôi nổi trên không khí. Như thể chưa chọc cậu đủ, bảng thông báo chỉ hiện lên đúng hai chức năng với chữ màu xanh lá cây,

Mua

Bán

“Wow, một cái cửa hàng nhìn thật “tuyệt vời”… “

Jinwoo chọn “mua” trước. Mặc dù cậu chả có đồng xu cắc bạc nào dính trong túi, nhưng cậu khá tò mò về loại vật phẩm nào sẽ được tìm thấy trong cái “cửa hàng” này. Tất nhiên, cái “Hệ thống” cũng chẳng tử tế cho lắm.

Bạn chưa đủ trình để sử dụng chức năng “mua”.

Nhưng cậu cũng đã quen việc bị khinh rẻ khi không có tiền rồi.

“Vâng ạ, vâng ạ, vãi cả chưa đủ level.”

Mặc kệ nó, mà không mặc kệ thì cậu cũng chẳng thể làm gì được cái “Hệ thống” này. Cậu hướng mắt về hướng chức năng còn lại

Bạn có muốn bán “Răng nanh của Lycan” không?


“Bán.”

Với âm thanh của mấy đồng xu rơi xuống, hòm đồ của cậu hiện lên. Ở hàng cuối cùng của hòm đò, cái chỗ ghi chữ “Vàng” đang hiển thị 20, còn hôm qua, thì là 0.

“Những 20 vàng?”

Nghe có vẻ nhiều, nhưng cậu không thể sử dụng số vàng đó ở thế giới thực. Nên thực chất, cậu chả biết giá trị của nó như thế nào cả.

“Mình nghi là chả có gì trong cái Dungeon hạng E này hữu dụng đâu… haiz…”

Mặc dù cậu không sử dụng được nó ngoài đời thực, nhưng Jinwoo vẫn muốn nhặt hết mấy cái răng Lycan khác, nhưng…

“À phải, mình thổi bay cái đầu nó đi đâu mẹ rồi…zời ơi~…”

Thất vọng, cậu quay lưng bỏ đi. Cậu thất vọng vì để lọt mất 20 vàng, cái thứ là cậu cũng chả chắc chắn là nó có giá trị gì không nữa. Nhưng tính ra, cậu cũng không muốn bỏ phí thời gian, để tìm kiếm mấy cái răng bé bé xinh xinh đó nó đang ở cái xó xỉnh nào. Khi cậu quay lưng định bỏ đi, thì sự thất vọng của cậu tan đi như bông tuyết vậy.

Grrrrrrrrừừừ

Grrrrừừ

grrrrrrrl~

Grrrrrrừừừừ~~

Con Lycan khốn nạn vừa nãy bỏ chạy giờ đang đứng trước mặt cậu, cùng cái “hội” của nó. Thì ra là nó đi gọi hội lại dập cậu.

Khuôn mặt của Jinwoo nở nụ cười hạnh phhucs. Chớp mắt phát, đã có hơn 20 con đang đứng trước mặt cậu nở nụ cười lòi ra mấy cái răng nanh, cùng tiếng gừ gừ dễ thương hơn bao giờ hết.

“Trúng con mợ nó cái mánh to quá!!”

“Mà khoan, nghe không giống mình tý nào… mà thôi kệ đi”.

Đây chắc chắn là thứ mang lại hạnh phúc cho cậu. Vẫn giữ nụ cười tươi như bông hoa trong nắng sớm, cậu từ từ siết chặt thanh kiếm trong tay mình.

“Chúa! Tạ ơn người vì bữa ăn, à mà không, vì đống răng nanh mới đúng”.

Trước cặp mắt tham lam hiện rõ của cậu, đám Lycan co rúm trong sợ hãi.

Jinwoo nhảy vọt về phía lũ quái vật.

Bạn đã lên level!

Bạn đã lên level!

Bạn đã lên level!

Đúng như dự đoán, level của cậu tăng lên nhanh chóng. Để trả công cho việc chạy loanh quanh tầng 1 để tìm đám Lycan còn sót, level của cậu đã lên level 7. Một bước nhảy vọt khá lớn với 5 level.

Ư ử ư ử -!

Khi cậu hạ gục con Lycan cuối cùng, thì bảng tin nhắn hiện lên.

ring~

Bạn đã nhận được danh hiệu “Kẻ diệt sói”

“Danh hiệu???”

Kẻ diệt sói

Tất cả chỉ số tăng 40% khi chống lại các quái vật hệ dã thú.

Danh hiệu được trao cho thợ săn có kinh nghiệm trong việc săn sói.

Bảng trạng thái của cậu cũng hiện lên danh hiệu mới ngay lập tức:

Tên: Sung Jinwoo

Level: 2

Nghê nghiệp: Không


Danh hiệu: Kẻ diệt sói

HP: 766

MP: 81

Mệt mỏi: 3

Chỉ số

Sức mạnh: 37

Thể lực: 16

Nhanh nhẹn: 16

Trí tuệ: 16

Giác quan: 16

(Điểm còn lại: 0)

Kỹ năng

Kỹ năng thụ động

(Chưa xác định) (Lv. Max)

Tinh thần bất khuất (Lv. 1)

Kỹ năng chủ động

Tăng tốc (Lv. 1)

Tăng chỉ số khi chống lại các con quái vật hệ dã thú. Mặc dù hiệu ứng cũng hơi hạn chế vì chỉ có tác dụng với hệ dã thú, nhưng mức chỉ số tăng tới 40% cũng không có gì để buồn phiền cả.

“Đây mới là tầng 1, có lẽ còn khá nhiều quái vật hệ quái thú, cái danh hiệu này có thật sự hiệu quả không nhỉ?”

Nếu có, nó sẽ giúp ích khá nhiều cho cậu. Tuy nhiên xét cho cùng, thì các chiến lợi phẩm tính cho đến nay là khá thất vọng.

“34 răng nanh, 2 con dao găm rỉ sét, 1 bộ quần áo thám hiểm, tính luôn viên Hồi quy thạch… haiz, bèo qá đêêêêê.”

Thỉnh thoảng, sẽ tìm được vật phẩm trong bụng con sói, tuy nhiên, hầu hết là không đặc biệt hữu ích lắm. Mấy con dao găm rỉ sét thì thôi không cần nói cũng biết nó có sức tấn công yếu hơn thanh kiếm thép của cậu nhiều, rồi còn thêm bộ đồ thám hiểm nữa chứ, chả hiểu nó để làm cái huần hòe gì nữa. Cơ mà sau khi bán hết ba cái linh tinh đó, Jinwoo đã kiếm được hơn 1 nghìn vàng.

Vàng hiện tại: 1,060

“Nhìn thì có vẻ nhiều, mà chả biết có nhiều thật hay không nữa…”

Mặc kệ là cậu kiếm được bao nhiêu, nhưng thực tế là chả có chỗ nào cho cậu tiêu số vàng đó cả.

Tạm bỏ qua số vàng, vật phẩm duy nhất mà cậu còn lại bây giờ là viên Hồi quy thạch. Cậu nhớ lại cái hàng rào vô hình đã cản không cho cậu thoát ra khỏi đây, “Hệ thống” đã thông báo với cậu rằng phải cần thứ này để thoát ra. Vì vậy, cậu biết là cậu có thể rời đi bất cứ lúc nào.

Jinwoo đang ở ngã ba đường.

Phía trước là cầu thang đi xuống tầng 2.

Còn trong tay cậu, là viên Hồi quy thạch.

“Đi tiếp hay dừng lại… Bà mẹ, có phải chơi gameshow đâu cơ chứ…”

Nếu là cậu của ngày xưa, thì cậu sẽ chạy mà không cần đến 1 giây suy nghĩ, cuối cùng thì đó là cách duy nhất giúp cậu sống sót qua nhiều cuộc Đột kích với khả năng yếu ớt của mình. Những người khác thấy cậu sống sót thì nói đó là phép màu, nhưng đối với cậu, đó là một nước cờ thông minh.

Nhưng bây giờ thì khác.

Cậu không muốn bỏ cuộc ở đây.

Nếu cậu bỏ cuộc ở đây, cậu có cảm giác rằng cậu sẽ không được quay lại đây nữa…

“Mình chán việc chạy trốn đến tận cổ rồi.”

Đây là lúc cậu phải tập đương đầu với hiểm nguy phía trước. Sau khi quyết tâm, cậu bỏ viên Hồi quy thạch vào túi.

Bước chân cậu đi xuống cầu thang, nơi duy nhất được thắp sáng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.