Sẽ Đến Một Ngày Anh Hiểu Được Em

Chương 28: Nhiệm Vụ Đầu Tiên (2)


Đọc truyện Sẽ Đến Một Ngày Anh Hiểu Được Em – Chương 28: Nhiệm Vụ Đầu Tiên (2)

***Bến cảng khu A
Bọn anh đã ngồi trong xe đợi rất lâu nhưng vẫn chưa phát hiện mục tiêu của mình. Cả hai đã ngồi đợi hơn mười phút mà không thấy gì cả.
Hồng Quân chán nản ngã người ra phía sau, đôi mắt nhắm hờ, mệt mỏi. Thường ngày anh vẫn thức đến giờ chơi game có buồn ngủ gì đâu, không hiểu sao hôm nay cơn buồn ngủ lại ập tới ngay lúc này. Hàn Phong ngồi bên cạnh cũng bắt đầu cảm thấy chán nản.
Bên tai hai anh liền nhận được tín hiệu, bọn anh dẹp hết sự mệt mỏi của mình, đưa tay ấn vào thiết bị headphone bên tay
– Mục tiêu xuất hiện!!
Bên đầu dây bên kia nói, theo sau là tiếng Tút
Chẳng bao lâu một chiếc xe contenner màu xanh xuất hiện, chiếc xe chạy từ bến cảng ra ngoài và chạy dọc theo con đường rừng núi.
Bọn anh lập tức lấy lại tinh thần, đạp ga và chạy theo sau.
Chiếc xe hàng cứ chạy phía trước mà không biết phía sau đang có một chiếc xe khác bám theo mình. Chiếc xe contenner cứ chạy thẳng rồi lại quẹo, rồi chạy thẳng khiến bọn anh cảm thấy bực mình.
– Cái bọn dở hơi này, sao bọn chúng cứ chạy tùm lum thế này _Hồng Quân tức giận quát lên
Vừa dứt câu phía sau đã phát ra một âm thanh quen thuộc vang lên.
” Quéo.. quéo.. quéo”
Bọn vận chuyển hàng nghe âm thanh reo lên inh ỏi đằng sau, bọn chúng hốt hoảng tăng tốc. Không ngừng chửi rủa
– Chết tiệt! Bọn chó săn khốn kiếp, mình đã bí mật vận chuyển bằng đường rừng vậy mà bọn chúng cũng biết? _Tên lái xe tức giận quát lên

– Mày chạy nhanh đi, bọn chúng mà đuổi kịp thì tiêu! _Tên ngồi kế giục tên lái xe, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi
Chiếc xe tải bắt đầu tăng tốc hơn lúc đầu, phía sau bọn anh cũng đang tăng tốc để bám kịp bọn chúng. Đằng sau bọn cớm cũng chẳng thua gì, cảnh tượng trước mắt như là một trận đua xe, rượt đuổi nhau, ai chạy về đích trước sẽ dành chiến thắng.
Trên con đường không một bóng người bỗng từ đâu xuất hiện một con bò đi giữa đường, bọn nhập cảnh may mắn chạy qua khỏi con bò, còn bọn anh lại bị vướng lại, chiếc xe contenner từ từ mất dấu, còn phía sau thì bọn chó săn cũng sắp đuổi kịp. Hai bên đều là đồng lúa, bọn anh không biết phải làm. Hàn Phong tức giận đập tay vào vô lăng cau có, Hồng Quân khuôn mặt từ từ biến sắc.
Một tiếng “Tút” vang lên bên tai, bọn anh lập tức nhấn vào thiết bị headphone bên tai. Lập tức bên bọn anh liền nhận được hướng dẫn
– Lùi lại phía sau năm mươi mét có một con đường nhỏ _Lạc Hy nhìn vào màn hình lap, mắt không rời khỏi một giây càng ngày chấm đỏ trên màn hình càng xuất hiện nhiều phía sau xe của bọn anh, chỉ đành liều thì mới có cơ hội trốn thoát.
– Nhưng bên kia sẽ hướng vào rừng _Hàn Phong cau mày nói
– Cứ cho quay đầu xe rồi chạy đi _Lạc Hy nói
Hàn Phong nghe theo lời Lạc Hy cho quay đầu xe rồi quẹo vào con đường Lạc Hy nói. Bọn chó săn thấy xe bọn anh quẹo vào con đường đó, bọn chúng cũng bắt đầu quẹo theo.
– Có hai lối, chạy hướng nào? _Hồng Quân nhìn về hai con đường phía trước nói
Lạc Hy nhìn vào màn hình, đôi lông mày chau lại rồi giãn ra.
– Cho xe chạy về con đường nhiều sương mù nhất
Chiếc xe lập tức rẽ vào con đường nhiều sương mù. Bọn cớm chạy theo nhưng được một lúc thì mất dấu bọn anh vì sương mù quá dày đặc khiến bọn chúng không nhìn thấy đường nên đành quay đầu lại. Bọn anh cứ theo sự chỉ dẫn của Lạc Hy nên có thể thoát ra đống sương mù kia một cách dễ dàng.
– Cho xe chạy thẳng sẽ ra đường cao tốc, chắc chắn sẽ thấy xe của bọn chúng _Lạc Hy nhìn vào màn hình cảm thấy không có chướng ngại gì ở phía trước, gật đầu hài lòng

Chiếc xe từ từ chạy vào đường cao tốc, chẳng bao lâu trước mắt bọn anh xuất hiện một chiếc xe contenner nhưng khoan.. Không phải một mà là hai chiếc đang chạy song nhau. Ắc hẳn một trong hai trước sẽ có một chiếc đang chở hàng nhưng là chiếc nào, vì hai chiếc quá giống nhau, lẫn biển số.
– Khốn kiếp, hai chiếc thì biết chiếc nào là thật đây _Hàn Phong tức giận
– Mày khoan nóng, có hai chiếc đành liều vậy, nếu chọn đúng thì đuổi theo, còn không thì coi như nhiệm vụ thất bại, công cốc! _Hồng Quân nói
-Khoan, mày nhìn xem, chiếc bên trái bánh xe nó hơi nghiêng qua một bên, còn chiếc bên phải bánh xe thì không như vậy _Hàn Phong tập trung nhìn vào chiếc bên trái nói
– Đúng rồi, chiếc xe bên trái hơi bị nghiêng tao nghĩ nó là chiếc xe chở hàng, còn chiếc bên phải là chiếc xe rỗng _ Hồng Quân nhìn hai chiếc xe đang chạy phía trước phân tích, nở nụ cười nhếch môi
Một lúc sau, hai chiếc xe cùng rẽ ra hai hướng, bọn anh lập tức tăng tốc rẽ theo hướng chiếc xe bên trái.
Cơ hội đã tới, Hàn Phong nhấn ga chạy nhanh, vượt qua mặt chiếc contenner, chặn đầu xe chúng. Hai tên lái xe hoảng hốt thắng xe lại, nhìn chiếc xe phía trước chắn đường mình.
Hàn Phong và Hồng Quân bước xuống xe, bước đi đến xe bọn chúng.
– Bọn bây chặn đầu xe bọn tao là có ý gì _Tên lái xe hung hăng lên tiếng, ánh mắt dò xét bọn anh
– Đừng nóng anh bạn, bọn tui chỉ có ý tốt nhắc anh thùng hàng phía sau chưa khóa chốt cửa thôi _Hồng Quân nhếch miệng nói
Hai tên lái xe nhìn nhau, thầm thì gì đó, tên lái xe bước xuống và đi ra phía sau kiểm tra thùng hàng. Hồng Quân nhìn Hàn Phong gật đầu rồi đi theo tên đó.
Tên kia sau khi kiểm tra xong thì không thấy gì, hốt hoảng chạy ra phía trước dường như hắn nhận ra điều gì đó nhưng đã quá muộn. Một cánh tay đập vào sau gáy hắn khiến hắn ngất xỉu tại chỗ.
“Bụp”

– Xin lỗi chú em _Hồng Quân nói rồi mỉm cười
Tên phía trước thấy đồng bọn mình chưa lên nên đi xuống sau xem sao, vừa đi tới thì thấy tên kia nằm dưới đất, hắn ta lật đật xoay người lại thì thấy Hàn Phong đứng đó nhìn hắn cười, tên đó tức giận định bay lại đánh anh nhưng không thành công.
“Bụp”
– Mày…..
– Ngủ ngon _Hàn Phong nói rồi bước đi
Hai anh cùng cởi đồ bọn chúng ra mặc vào người mình không quên lấy thể kiểm soát của bọn hắn.
– Thành công!! _Cả hai đập tay nhau rồi leo lên xe chạy về tổ chức
————————————————– Quay về bọn cô
Chiếc xe của hai tên người Ấn dừng lại tại một khu đất trống, hai tên đó nhanh chóng bước ra khỏi xe và bước vào trong.
Bội Bội và Nại Nại cũng mau chóng xuống xe, chạy lại bụi cây gần đó núp vào để dễ hành động và quan sát. Tiểu Huân leo lên một cây to gần chỗ bọn hắn giao dịch. Ánh mắt quan sát không rời đi một giây.
Một lúc sau, hai chiếc siêu xe chạy vào bãi đất trống, cánh cửa được mở ra, hai người cùng bước ra cùng một lúc. Khuôn mặt ai cũng nham hiểm. Theo sau hai người họ là mấy chục tên đàn em của bọn chúng.
Tiểu Huân ngồi trên cây quan sát từng hoạt động của bọn chúng. đôi môi mấp máy nói.
– Mỗi bên có hai mươi tên đàn em, ai cũng có súng và mã tấu! Nên cẩn thận
– Tụi tao hiểu rồi!
Bội Bội và Nại Nại gật đầu hiểu ý, hai cô vẫn tiếp tục núp trong bụi cây quan sát, bao nhiêu tên cũng không quan trọng chỉ còn chờ lệnh hành động mà thôi.
Hai bên bắt đầu cử hành giao dịch, hai tên thuộc hạ cầm hai chiếc vali, vali được mở ra, trước bao nhiêu con mắt đó là một số tiền không nhỏ, nó có thể trên trăm triệu. Hai bên đều thỏa mãn cười to. Nhưng không ngờ một trong hai bên lại lật lọng. Hai bên đều rút súng ra chĩa vào nhau. Trận chiến bắt đầu diễn ra.

– Hành động! _Tiểu Huân ra lệnh, ánh mắt vẫn quan sát trận chiến không rời
Bội Bội và Nại Nại sau khi nghe được lệnh, cả hai cùng chạy ra, nhắm vào chiếc vali, nhưng lại không dễ dàng khi có một đám người xông lại phía bọn cô. Hai cô gái đấu với mấy chục người, mùi máu tanh bay khắp bầu không khí. Hai cô gái một người dùng châm độc, một người dùng súng chẳng mấy chốc đã hạ được mười mấy người.
Mười phút sau.
Nơi đâu cũng toàn là xác người, máu bắn tung tóe khắp mọi nơi. Trên người bọn họ đâu đâu cũng là những cây kim độc chỉ cần chúng một cây của Nại Nại cũng có thể chết ngay tức khắc, Bội Bội nhanh nhẹn sử dụng cây súng của mình bắn vào chân, tay, ngực của bọn chúng.
Cuối cùng bọn cô cũng dẹp xong lũ ngốc này. Cũng nhờ bọn chúng chém giết lẫn nhau nên bọn cô cũng giảm được số người cần khử.
Hai cô nhanh nhẹn chạy lại giật lấy hai chiếc vali tiền, tên cầm hai vali tiền nhanh chóng ôm tiền chạy nhưng không thành, ông ta đã bị trúng một viên đạn của Bội Bội vào ngay chân phải, hắn đành bất lực.
Hai cô tưởng đã thành công, hoàn thành nhiệm vụ lần này một cách dễ dàng nhưng bọn cô đã lầm. Từ đâu một phát ra một tiếng nổ lớn, một làn khói trắng bao phủ chỗ bọn cô đang đứng, trong màn khói trắng xóa xuất hiện một thân hình ngỏ bé, nhanh nhẹn cướp lấy hai chiếc vali trên tay của Bội Bội.
Bội Bội và Nại Nại hơi bất ngờ khi thấy có một bóng người xuất hiện trong lớp sướng mùa cướp đi hai chiếc Vali trên tay bọn cô, nhưng cũng nhanh chóng giành lại vali tiền. Hai chọi một, Nại Nại dùng những cây châm của mình để hạ đối thủ nhưng cũng không thành, cả hai quyết định sẽ dùng võ thay vũ khí. Nại Nại và Bội Bội ra chiêu gì cô gái kia cũng có thể đỡ được và thành thục đánh trả.
Bội Bội dùng chân của mình bất ngờ một cước đá vào bụng cô ta làm cho cô ta do quá bất ngờ mà ngã xuống đất. Nại Nại nhanh chóng thừa cơ hội đá một chân vào tay cô ta và dành lại được một túi, còn một túi vẫn còn trong tay của cô gái đó. Cô gái đó nhanh chóng bỏ đi, hòa mình làm màn khói trắng xóa, trước mắt bọn cô từ từ không được bao phủ bởi màn khói nữa, Nại Nại và Bội Bội chỉ dành lại được một túi vali còn một túi đã bị cô ta dành mất.
Tiểu Huân từ nãy đến giờ ngồi trên cây quan sát trận chiến. Cô nở một nụ cười nửa miệng.
– Cũng không tệ!
Nại Nại và Bội Bội khuôn mặt hớn hở bước ra xe thì gặp ngay Tiểu Huân ở đó.
– Nhiệm vụ hoàn thành! _Nại Nại hớn hở đập tay với Tiểu Huân và Bội Bội
Cả ba cùng nhau lên xe trở về tổ chức báo cáo nhiệm vụ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.