Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 62:
Lời ngươi nói, một chữ ta cũng không tin.
Lời của Tả Triều Chi trĩu nặng trong tim Đường Miên, đến khi nàng loé tỉnh thì Tả Triều Chi đã xé sạch quần áo trên người nàng, quần áo lộng lẫy chỉ chốc lát đã trở thành giẻ rách, lòng bàn tay to lớn của Tả Triều Chi đã văn vê bộ ngực nàng thông qua lớp yếm làm bằng ngọc trai, hạt ngọc trai lăn lăn trên da, da thịt đau đớn khiến Đường Miên rơm rớm nước mắt.
Nhưng nỗi đau da thịt này thực sự chẳng là gì so với nỗi đau trong tim, nàng cảm thấy có lỗi với Tả Triều Chi, nhưng nàng bất lực, không biết làm sao để xoa dịu Tả Triều Chi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nếu hắn muốn thân thể nàng thì nàng sẽ cho hắn. Dù sao đi nữa, vào cái lúc Hứa Thượng Thư chọn sai phe, nàng đã không còn gì cả, tất cả những gì nàng có lúc này đều là hắn bố thí cho.
Đôi môi nóng hổi quét qua ngực nàng, trên người nàng chỉ còn lại lớp vải rách nát và những dâm cụ, làn da trắng nõn hiện lên muôn vàn dấu đỏ do bị hắn cào cấu, hắn gặm mút như phát điên, cuồng dã và thô bạo hơn bình thường rất nhiều, như thể đang cố chứng minh điều gì đó từ nàng.
Chứng minh rằng hắn sẽ không bị hấp dẫn nữa, chứng minh rằng hắn nỡ tàn nhẫn xuống tay.
Bởi vì động tác nhào nặn của hắn, mớ ngọc trai trên yếm phát ra âm thanh loạt xoạt. Một bên ngực bị hắn nhào nặn thành nhiều hình dạng, những viên ngọc trai lăn lăn trên đó, bên còn lại được đưa vào miệng hắn, tiếng nút chụt chụt khá to.
Hai nụ hoa bị tác động mạnh cương lên đỏ ngầu, xung quanh nổi hết da gà, Tả Triều Chi lại liếm mút dọc theo đầu vú xuống bên dưới, hắn dùng hai má xoa xoa bụng dưới của Đường Miên, hắn cắn mút bụng dưới nàng cho hả giận.
Xoẹt một cái, váy của Đường Miên cũng bị xé rách và bị quăng sang một bên khác trên mặt đất, quần lụa trên người cũng bị xé ra dễ dàng.
“Đừng nhìn ta bằng cái ánh mắt đó!” Tả Triều Chi vô tình bắt gặp bộ dạng hoảng sợ của Đường Miên, tim co thắt dữ dội, bực quá, hắn lấy chìa khóa mở khoá trinh ra
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lạch cạch, lạch cạch, đồ bảo hộ rơi xuống đất, âm hộ lộ ra, huyệt nhỏ khẽ khép mỏ, thỉnh thoảng có thể nhìn thấy mị thịt mềm hồng bên trong, cho dù động tác của hắn thô bạo, nhưng nàng đã động tình.
Khi cửa huyệt khép lại, ngọc thế ẩn sâu bên trong ló đầu ra, noãn ngọc bị mị thịt màu hồng co rút ra vào, thoáng chốc nhổ ra nửa cây, chớp mắt lại hút vào sâu. Đường Miên vừa liếc xuống, sắc mặt đã đỏ bừng, nàng ngượng ngùng mà cắn chặt môi dưới, cảm giác tê dại không ngừng ập đến giống như đợt sóng không ngừng vỗ vào bờ, sóng khẽ gột rửa cơ thể mẫn cảm ngứa ngáy tê dại.
Khối ngọc thế đó được điêu khắc dựa trên kích thước của Tả Triều Chi, lại dùng noãn ngọc làm chất liệu nên nó có nhiệt độ cơ thể, khi đặt trong hoa huyệt, cảm giác cứ như thể chính hắn đang làm mình, mỗi một khắc đều khiến Đường Miên đỏ mặt, tim đập loạn nhịp. Hiện đã được vài canh giờ, nhiều lần nàng không kìm được mà kẹp chặt chân mình, cánh bướm căng rộng như bươm bướm tung cánh, hạt châu gợi cảm sưng to bằng hạt đậu đỏ.
Cảnh tượng phóng đãng như vậy làm cho huyết mạch Tả Triều Chi sôi sục, khoái cảm dâng lên khó tả, thân dưới ương ngạnh ngóc đầu lên và gào thét đòi làm nát nữ nhân nhỏ bé trước mặt.
Hai mắt Đường Miên mờ mịt, ngón tay cái của Tả Triều Chi ấn chặt vào viên trân châu nhỏ nhô ra rồi văn vê. Đường Miên vốn đã lâng lâng trên mây, không ngờ còn có thể lên tới mức cao hơn, theo nhịp văn vê của hắn, chỗ ấy tích lũy khoái cảm, sau khi đạt được cực khoái, cơ thể không chịu được kích thích mà lên đến đỉnh.
Sau khi phun nước, ngọc thế bị vách trong điên cuồng co rút rồi rớt bịch xuống giường, ngọc thân loé sáng, bên trong thân dưới của Đường Miên hội tụ mật dịch.
Tả Triều Chi nhặt ngọc thế lên, nhỏ chất lỏng hơi sền sệt lên cái bụng trắng như tuyết của Đường Miên, chất dịch trong suốt trông thật hoa lệ.
Phải chăng cơ thể Đường Miên làm bằng nước? Tả Triều Chi cầm ngọc thế cọ xát vào đầu ti của Đường Miên, làm cho nhũ hoa nàng ướt đẫm và dinh dính, nhũ hoa nhạy cảm nổi da gà, cơ thể nàng run lên vì sự trêu chọc của hắn, mị huyệt lại co rút, cái lỗ huyệt của nàng như cá chép xin ăn, cầu xin ai đó cho nàng no bụng.
“Sau kẻ đáng ghét giao cấu suốt mười năm, thân thể Đường Đường cũng trở nên dâm đãng rồi đúng không? Dù rất ghét ta, nhưng vẫn muốn ta lắm phải không?” Tả Triều Chi lật người Đường Miên lại. Hắn không nghe nàng lên tiếng cũng không thấy nàng tỏ thái độ, nên mới cứng lòng và đối xử tàn nhẫn với nàng. Chỉ là khi thấy nàng run rẩy, hắn cảm thấy đau lòng. Hắn đau, nàng cũng đau, công bằng quá đúng không?
“Ah…Umm” Ta không ghét chàng! Thực sự không ghét chàng! A Triều…
Trong lòng Đường Miên gào thét chói tai, trong lòng bắt đầu có chút tuyệt vọng, Tả Triều Chi hoàn toàn không muốn nghe nàng nói, vậy nàng phải làm sao bây giờ?
Có lẽ bị Tả Triều Chi vứt bỏ vẫn không phải tình huống thảm nhất, mà thảm nhất là khi hắn giữ nàng lại nhưng hoàn toàn không tin nàng.