Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 63:
Hai sợi trân châu dính chặt ở cửa âm hộ, lỗ nhỏ sau cơn sóng tình bị ngón tay dài khớp đốt rõ ràng xâm phạm, ngón tay gập thành cái móc câu, lần mò trong hang động ẩm ướt.
“A…” Đầu óc Đường Miên đã hoàn toàn rối loạn, toàn thân mềm nhũn, hai chân không còn chút sức lực nào. Tả Triêu Chi tìm được chính xác phần thịt mềm tập trung nhiều dây thần kinh và nhạy cảm nhất ở bên trong, xung quanh đó, dưới sự kích thích và rung động của ngón tay linh hoạt, Đường Miên không nhịn được rên dài một tràng. Nếu là ngày thường thì nàng nhất định đã bắt đầu cầu xin rồi, nhưng hôm nay thì chỉ còn lại những âm thanh này, trái lại khiến Tả Triêu Chi hưng phấn không tả nổi.
Đường Miên muốn né tránh cơn kích thích mãnh liệt này, cặp mông trắng như tuyết bất giác đong đưa, trong mắt Tả Triêu Chi, muốn có bao nhiêu cám dỗ thì có bấy nhiêu cám dỗ, khiến đôi mắt hắn sâu hun hút.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tả Triêu Chi kéo sợi trân châu ở giữa khe mông, trong khi hắn kéo sợi dây ấy, hai sợi trân châu ở cửa âm hộ cũng biến động theo, hắn cứ kéo ra rút vào, tạo thành kích thích giác quan đồng thời ở nhiều chỗ.
Sự kích thích mãnh liệt hết đợt này đến đợt khác không ngừng, thân thể Đường Miên không chịu đựng nổi, cả người nàng mỏi nhừ, nghiêng hết về phía trước, lún trong chiếc chăn gấm ở đầu giường.
Tả Triêu Chi buông sợi trân châu ra, một tay nắm chặt cánh tay nàng, dễ dàng nhấc cả người nàng lên, khiến nàng bày ra tư thế nằm nghiêng. Từ góc độ của Tả Triêu Chi, có thể nhìn thấy sườn mặt xinh đẹp và mềm mại của nàng, gương mặt nhỏ nhắn rõ ràng đang rất hưởng thụ.
Khóe miệng cong lên, Tả Triêu Chi không chừa đường lui, lại đâm tay vào. Xì xì, xì xì, ngón tay nhanh chóng đâm rút điên cuồng trong lỗ nhỏ, lượng lớn nước dâm thấm đẫm ngón tay, mỗi lần rút ra đâm vào đều mang theo thứ nước mật lẳng lơ động tình của thiếu nữ.
Dòng nước phun trào văng ra bốn phía, tung tóe khắp nơi, hạt châu đặt trên âm hộ vì động tác hơi thô bạo mà lún vào mép thịt, nương theo động tác ngón tay đùa nghịch điểm G, nó cọ đi cọ lại phần thịt non mẫn cảm, mang đến niềm vui xác thịt mãnh liệt không thể kháng cự được.
“A, ư…” Đương Miên không thể thốt thành lời, chỉ có thể phát ra những tiếng rên rỉ. Dù là như thế, nghe vẫn nũng nịu không gì sánh được.
“Miệng nhỏ bên dưới của Đường Đường biết cắn quá, miệng họng bên trên cũng thật dâm, không thể nói chuyện mà vẫn rất mê người.” Ngón tay Tả Triêu Chi đâm rút càng mạnh, càng nhanh, hiện tại ngay cả lòng bàn tay cũng dính nước mật, thậm chí đã chảy xuống tận cánh tay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Niềm vui sướng trong cơ thể trở nên kịch liệt hơn, thịt mềm mẫn cảm nhất bị cọ qua cọ lại, dồn vào đè ép. Những đốm lửa nhỏ dần cháy lan ra đồng cỏ, cơn sảng khoái kéo đến như bẻ nhánh cỏ khô, dời núi lấp biển. Trong đầu, pháo hoa nổ tung khắp trời, cơ thể Đường Miên không chịu nổi mà co giật. Trong khoảnh khắc ấy, tất cả những bi thương và đau đớn đã hoàn toàn bị niềm vui xác thịt nguyên thủy nhất thay thế.
“Ừm…” Tiếng ngâm nga kéo dài và mềm mại thoát ra khỏi cánh môi anh đào, trong nháy mắt, một lượng lớn nước dâm phun ra, chảy xuống ròng ròng, thấm ướt mặt đất.
Xấu hổ và sung sướng song hành, Đường Miên không ngừng thở dốc, muốn hoàn hồn từ niềm vui hủy diệt tâm trí con người ấy, nhưng Tả Triều Chi không hề cho nàng cơ hội bình tĩnh lại. Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, cây gậy đã hưng phấn bừng bừng hung hăng cắm thẳng vào cái lỗ xinh đẹp đang trong cơn cao trào.
Lỗ nhỏ đang co rút không ngừng bị vật lớn xâm phạm, co rút càng gắt gao hơn.
“A a a a….” Đường Miên gần như hét thành tiếng, không thể phớt lờ cảm giác bị xâm nhập, nàng cảm thấy bản thân như sắp bị xé rách linh hồn.
Xì xì, xì xì, nước mật chưa kịp chảy ra đã bị đẩy lại vào trong, dính dớp ở nơi hai người hợp làm một thể.
“Ha… ư…” Lỗ nhỏ đang trong cơn sóng trào, thật sự không thể chịu nổi sự xâm phạm của dương vật thô to, nhanh chóng co rút chặt chẽ, hung hăng xoắn lấy cây gậy thịt đang phấn chấn bừng bừng. Thịt mềm cắn chặt thân gậy gồ ghề, mút lấy từng sợi gân xanh nổi lên, dòng máu của hắn dường như đang chảy cùng nhịp với nàng.
Da đầu tê rần, dòng điện chạy tán loạn trong cơ thể, nơi chạm đến vừa xốp vừa ngứa, Tả Triều Chi lùi cơ thể về phía sau, cong thành một cánh cung, mỗi một tấc bắp thịt đều căng chặt. Hắn dường như phát điên, vặn thắt lưng không ngừng, tạo ra tiếng bạch, bạch, bạch vang dội.
Một tay bóp chặt vòng eo Đường Miên, một tay kéo cánh tay nàng, con rồng điên cuồng đâm vào hang, khơi lên bọt sóng kịch liệt, hết lần này đến lần khác nhét phân thân đàn ông của mình vào trong lỗ hoa vừa ướt vừa nóng kia. Cơ thể ra sức va chạm với thiếu nữ quyến rũ dưới thân, cùng nàng hưởng thụ niềm vui xác thịt đỉnh cao nhất.
“Đường Đường, Đường Đường…” Tả Triều Chi động tình tột cùng, sung sướng và đau khổ cùng kéo đến. Bất luận trong lòng oán hận cỡ nào, hắn vẫn thích nàng, vẫn yêu nàng. Tại sao lại có thể đáng thương đến thế? Thứ có thể hoàn toàn đi ngược lại với nỗi thống khổ trong lòng là niềm vui đạt được trên cơ thể, cảm giác cực lạc ấy khiến hắn nếm không bao giờ ngán, tự nhiên chìm đắm, giống như ăn phải ngũ thạch tán (*), trầm mê trong cơn sảng khoái không thể thoát khỏi, rõ ràng biết đó là độc, nhưng lại không thể cai nổi, cứ sa vào hết lần này đến lần khác.
(*) Ngũ thạch tán: Bột 5 loại khoáng thạch. Người xưa cho rằng khoáng thạch có khả năng làm “nhẹ người, giảm phì, tráng dương đạo, ích tinh khí.
Bạch bạch bạch….
Tốc độ va chạm trong cơ thể tăng nhanh, giống như những hạt châu lớn châu nhỏ rơi xuống bàn ngọc, âm thanh vang vọng cả buồng xe. Kèm với tiếng thở trầm thấp và tiếng gầm phát tiết của hắn, Đường Miên đã chẳng thể thốt thành lời, chỉ có thể rên rỉ không ngừng. Thắt lưng bị bóp hằn cả dấu, âm thanh lộ rõ vẻ yếu đuối, không cần nói gì cũng có thể nghe ra nàng đang cầu xin. Nhưng lúc này Tả Triều Chi hoàn toàn không định ngừng lại, cũng không định tha cho nàng.
Càng va chạm càng ác liệt, càng đâm vào càng thêm sâu, mỗi lần đều hung hăng chạm đến cửa tử cung. Gương mặt Đường Miên đã chảy đầy nước mắt sinh lý, một tay nàng bị Tả Triều Chi nắm giữ, tay còn lại túm chặt đệm chăn, nước mắt cứ thế rơi từ sườn mặt xuống chăn gấm.
Sợi trân châu mắc ở thân gậy của Tả Triều Chi, viên châu tròn trịa lăn lộn không ngừng trên thịt âm hộ, thân thể trải qua niềm vui sướng cường độ cao lại bị ép thức tỉnh một lần nữa. Niềm an ủi từ nhiều nơi dồn về, Đường Miên hoa hết cả mắt, thở dốc không ngừng, cảm giác tê dại ập đến vừa nhanh vừa mạnh. Nàng hệt như con thuyền cô độc trong đêm mưa gió bão bùng, bị cơn sóng dữ cuốn hết mọi thứ xung quanh đưa vào giữa dòng nước xiết, phập phù chìm nổi, cho đến khoảnh khắc hoàn toàn bị nhấn chìm.
Trước mắt một màu trắng xóa, Đường Miên há to miệng, từng trận cao trào kéo đến không ngừng, sung sướng quá dữ dội, suy nghĩ của nàng tạm thời bị đứt đoạn.
Lỗ nhỏ bắt đầu co giật, hành lang vốn nhỏ hẹp giờ càng thêm chặt chẽ, tầng tầng lớp lớp thịt mềm hút chặt dương vật từ bên ngoài tiến vào, thoải mái đến mức Tả Triều Chi rùng cả mình.
“Sắp cắn chết ta rồi…” Tả Triều Chi thở dốc, gậy thịt bị thịt trong hang cắn chặt, mỗi lần ra vào đều càng thêm khó khăn.
Sau khi ra sức đâm rút mấy trăm lần, Tả Triều Chi gầm nhẹ một tiếng, cuối cùng đâm thẳng vào nơi sâu nhất, như muốn đục ra một cái lỗ to bằng móng tay ở cửa tử cung, hắn siết chặt eo nàng, quy đầu xông vào nơi thai nghén sinh mệnh, một lượng lớn tinh dịch đặc sệt và nóng bỏng trút ra, bắn đến nỗi Đường Miên hơi trợn mắt, giống như vừa đi qua cửa tử một lần.