Bạn đang đọc Saron, Trái Tim Của Quỷ: Chương 78
Gió biển rít khe khẽ qua lọn tóc. Mưa đến, trút xối xả lên hiên nhà. Mưa lam lam gào thét cùng gió hoang vu bí hiểm, không ngừng tẩy gội cái khô cằn của đất mùa hạ.
Ánh nến leo loét trong căn phòng hốc hác, ai nấy đều không tài nào chợp mắt được. Cơn mưa hanh khô bướng bỉnh, háo thắng trút sạch nước tận 7 giờ mới dứt. Nước nhiễu ton ton xuống bậc thềm cũ kĩ. Nike tựa đầu cạnh cửa sồ, đầu óc mơ màng khe khẽ nhắm mắt. Nhiều ngày liên tiếp xảy ra chuyện khiến đầu óc chàng trai vừa tròn 16 tuổi cảm thấy mệt mỏi khủng khiếp.
Bích Lâm mơ màng…Một làn khói trắng tinh sương hòa quyện vào không khí, thơm ngào ngạc. Nó đưa người ta tới thiên đường của khoái lạc. Vô sầu, vô ưu.
Hai hàng mi nặng trĩu, một chút cảm giác buồn ngủ ập đến khiến đầu óc nó không thể nào tỉnh táo thêm được nữa.
Lắc nhẹ đầu, nó lay lay Jen đang gục bên cạnh mình. Anh đã ngủ say như chết.
Một linh cảm không lành ùa đến. Trong phút chốc, nó thấy bất an kinh khủng. Dường dư một số điều không hay đã xảy ra..
Vớ tay lấy chiếc đồng hồ : Đã điểm hơn 9 giờ.
Lisza vương vai một cách uể oải,. ngó lơ chung quanh rồi hơi bất ngờ. Cô lay lay vai Lyan và Cristy, thều thào nho nhỏ vì sợ đánh thức nó.
Ánh nắng tinh sương trong trẻo, thuần khiết tung tăng réo rắc nhảy trên những tán lá rừng xanh non mơn mởn. Những cây lộc vừng, hoa mẫu đơn mới thoan thoắt có vài ngày ươm nụ cũng trổ hoa.
-“Lyan, anh có thấy Ryan đâu không?’’
Chất giọng lẹ bè mềm mỏng của Lisza khe khẽ vang lên. Cristy nhanh chóng đảo mắt quanh căn phòng. Mọi người dường như đều ngủ say giấc.
-“Tối qua, có lẽ do mệt mỏi quá nên tôi đã ngủ thiếp đi. Cũng không để ý nữa..lúc đấy hình như không thấy Ryan đâu cả!”
-“Không phải chứ! Sao mau quên vậy? Trước chạng vạng, lúc trời chưa mưa em trai tôi đã bảo ra chợ mua một số đồ dùng cá nhân vừa hết rồi mà..Lisza? Em không biết hả?”-Lyan vừa ngơ ngác vừa nhìn Lisza nói
Cô như sực nhớ ra điều gì, à lên một tiếng rõ to
-“Có! Ryan có nói với em! Nhưng sao tận giờ vẫn chưa về?”
Cả ba bắt có chút chột dạ, ngó chung quanh mọi người nằm như thây chết. Không phản ứng gì! Hốt hoảng, Cristy bước đến lay lay vào từng người một.
Nó dụi mắt mơ màng, ánh sáng hắt vào khiến Saron cảm thấy chói. Nó đưa tay ngăn ánh nắng phản chiếu, ngơ ngác
-“Đã sáng rồi sao? Tối qua tôi mệt quá nên…”
Câu nói nó im bẫng khi lướt mắt chung quanh, mọi người cũng ngủ say sưa như nó. Có lẽ tất cả đều cảm thấy mệt mỏi lắm rồi!
Nó bước đến khều mọi người. Ai nấy đều có phản ứng giống hệt nó, sững sờ, ngạc nhiên.
Bảo nhìn nó như muốn hỏi
-“Không phải tối qua chúng ta đều đang bàn bạc việc lên Thủy Trúc Lâm sao?”
Ánh mắt nai tơ của Khả Lợi bừng tỉnh, cô hốt hoảng quờ quoại trong khung trung, hai cánh tay liên tục cào vào không khí, khuôn mặt tái xanh
-“Đừng…Đừng mà…Đừng..!!”
Jen hốt hoảng đỡ cô dậy, lo lắng
-“Tiểu Lợi Tử, lại gặp ác mộng nữa hả?”
Cô như chưa định thần kịp, bờ môi lắp bắp như cắn vào nhau, tay bấu chặt vai Jen, mồ hôi tràn lên trán.
Từ hôm bắt gặp ba xác chết thê thảm ngoài thủy trúc, cô đã ngất tới lúc này mới tỉnh dậy. Tinh thần vẫn còn loạn lạc
Nó lắc nhẹ đầu, vỗ vai cô, trấn an
-“Ổn cả rồi! Em không sao chứ?”
Khả Lợi run bần bật, hai tay khư khư giữ chặt Jen, mắt dáo dác nhìn chung quanh
-“ Chị ơi..Họ đến bắt em.Jen..họ đến bắt em thật rồi!”
Nó ngơ ngác nhìn Jen khó hiểu.
-‘Tiểu Lợi tử, em nói gì vậy? Vẫn còn mê sảng hả?Hay là ám ảnh việc của A Ngưu?”
Cô lắc đầu nguầy nguầy
-“Không! Là bọn bắt cóc, chúng muốn tống thuốc mê em..là chúng…Chúng lại đến rồi! Tối qua em đã ngửi thấy xạ lưu hương, chính là bọn chúng”
Trong cơn kích động, cô ngất đi, khuôn mặt vẫn nổi gân xanh, hốc mắt sâu hút vì hoảng sợ.
Đúng là lúc sau khi nó được Khắc Lâm mang về một năm sau đó có xảy ra một vụ bắt cóc tống tiền, mà nạn nhân không ai khác chính là Trạch Khả Lợi-con gái cưng của Trạch Khả Ân (Venus) và Tiểu Mạn. Theo điều tra của cục cảnh sát năm đó thì chúng đã dùng Xạ Lưu hương (*) để khiến Khả Lợi bất tỉnh. Nhưng không ngờ sau vụ việc đó khiến Khả Lợi có xúc giác nhạy bén hơn, nhất là mùi hương của Xạ Lưu.
Rồi như bừng tỉnh, nó ngó sang chung quanh, mọi người không phải vì mệt mỏi mà ngủ! Là do tác dụng của chất gây mê.
-“Ryan đâu? Chuẩn bị lên đường thôi!”-Nó im lặng sau một lúc suy nghĩ.
Lúc này, tất cả mới để ý tới sự mất tích của một người, ai nấy ngó chung quanh, tìm kiếm quanh đó hơn 50 dặm mà vẫn không thấy.
Hì hục thở gấp, mọi người nhìn nhau hoang mang
-“Tôi không thấy!”
-“Tôi cũng không”
Gia Bảo và Quân Hạo cùng lúc lên tiếng
-“Tối qua Ryan ra ngoài rồi dường như không trở về! Tôi…tôi có linh cảm không hay…”-Lisza mếu máo
Nó đưa tay ngăn lại hành động của mọi người, đầu óc cũng trở nên rối bời không kém. Việc tối qua cả phòng bị chuốc hương mê không ai biết cả! Cùng lúc đó, Ryan mất tích không rõ nguyên do. Anh ra ngoài rồi thực ra có trở về phòng không?
-“Quay về quán trọ đi!”-Nó ra lệnh trước những đôi đồng tử lo lắng, hoang mang cùng cực
-“Ryan, đừng đùa với anh như vậy chứ!”-Lyan hai tay chắp vào nhau, căng thẳng nói. Cậu là anh trai song sinh của Ryan, ngoại trừ màu mắt, cả hai không có điểm gì khác nhau cho lắm!
Nó chăm chú ngó nghiêng xuống vệt đất lúng sâu bởi những vết giầy. Kích thước khá dài, rõ là giầy của nam nhi.!
Do tối qua trước khi Ryan ra ngoài trời vẫn chưa mưa, nên dù trước đó có dấu giầy đi chăng nữa thì thực tế cũng bị mưa làm tan rồi mới đúng.!
Lúc nãy, cả bọn đi tìm Ryan ra bằng cửa sau, dấu giầy này lúng sâu như vậy rõ ràng đã để lại sau một thời gian nhất định.
“Có nghĩa là..Tối qua thực tế Ryan đã về quán trọ…?”-Nó cảm thấy vô cùng rối trí.
Nhìn từng dáng người đang tiến vào phía trong, Saron không khỏi nghi ngờ. Đáng lí đều là người nhà cả, không lí do gì để nó suy đoán…Nhưng..
Lisza là người yêu của Ryan, nếu Ryan xảy ra chuyện gì chắc chắn cô ấy sẽ không muốn
Lyan là anh trai, tình thương em của cậu ấy ai ai cũng biết
Cristy-người gắn bó với Ryan trong những cơn thập tử nhất sinh
Từ Gia Bảo
Diệp Thanh Phong –Nike
Đơn Quân Hạo
Chu Bích Lâm
Trạch Khả Lợi…
Ai là nguyên nhân của sự mất tích….
-“Các người ở đây cả rồi! Chúng tôi vừa tìm thấy chàng trai tóc xanh dương đi cùng các người ở bên ngoài Thủy Trúc Lâm..”-Minh Nhật tái mặt, ấp úng báo tin
-“Cái…cái gì..? Ry…Ryan-Lisza ngập ngừng-Ryan đến đó…làm gì?”
Mọi người nhìn nhau, rồi mạnh ai nấy phóng như bay tới ngoài cánh rừng Thủy Trúc, mặt dần dần biến sắc
Âu Dương Lạc khụy ngay bên cạnh gốc cây cổ thụ, hoảng loạn
-“Hoàng Hạc cố tộc, xin người đừng ra tay xác hại người vô tội nữa…”
Bảo Đỡ vội Lisza trước khi cô kịp ngất, miệng còn nấc nhè nhẹ
-“Ryan….”
Ánh mắt cô hướng tới cái xác đang lủng lẳng treo trên cành cổ thụ.