Bạn đang đọc Ranh Giới Giữa Tình Yêu Và Thù Hận: Chương 20
Cô Liên hôm nay khá lạ. Cô mệt mỏi đi tới bàn giáo viên ngồi vào ghế rồi nằm dài ra bàn. Đôi mắt quầng thâm chứng tỏ cô thiếu ngủ. Có vẻ cô rất mệt mỏi.
Học sinh ở dưới không chú ý đến điều đó nhưng chú ý đến sự xuất hiện của cô. Một học sinh nữ mạnh dạn đứng lên hỏi:
_ Cô ơi, hôm nay không có tiết của cô… – cô bạn cố gắng cân nhắc từng chữ tiếp theo để không chọc cô giận.
Nhưng chưa đợi cô học sinh nói hết, cô Liên đã nói:
_ Cô quên mất!!!
Cả lớp nghe tới đây thì muôn phần thắc mắc. Nhưng không giám hó hé gì.
_ Cô đến để giới thiệu học sinh mới.
Cả lớp nhao nhao lên bàn tán. Cô Liên như lấy lại được tinhthần. Cô vui vẻ đứng lên cười nói:
_ Các em có muốn cá cược cho vui không?
_ Có ạ. – cả lớp đồng thanh nói.
_ Các em đoán là học sinh nam hay nữ? – Cô vui vẻ hỏi.
_ Nam…
_ Nữ…
Cả lớp mỗi người một kiểu.
_ Thôi được rồi!!! Giờ ai nói học sinh mới là con trai thì giơ tay lên. – cô Liên nói.
Lần lượt những cánh tay giơ lên cô Liên bắt đầu đếm. Tất cả có 5 học sinh.
_ Giờ ai nói học sinh mới là nữ thì giơ tay. Nhưng không ai được giơ tay hai lần đâu đấy.
Những cánh tay lúc nãy hạ xuống, những cánh tay khác giơ lên. Lần này được 13 học sinh.
_ Hình phạt dành cho bên thua là phải mời cả lớp một chầu được không??
_ Được ạ. – cả lớp vui vẻ thỏa thuận.
_ Không ai được trốn đâu đấy. – Cô Liên ám chỉ cả đám ngồi cuối lớp là không được trốn không đi và cũng là ám chỉ bên thua không ai được trốn.
_ OK luôn. – chẳng suy nghĩ nhiều cả lớp đồng ý.
Rainy ngồi dưới thì đang cười không thôi, tay gõ xuống bàn chờ đợi. Rainy đang muốn xem kịch vui.
Bên ngoài cửa lớp có một người đang khá bực mình vì phải đứng lâu. Nhưng nghĩ đến việc được gặp ai đó thì bất giác nở nụ cười nhẹ.
_ Được rồi em vô đi. – cô Liên nói với người đang đứng bên ngoài.
Cả lớp im lặng đến mức nghe thấy tiếng bước chân của người đang bước vào.
Và người bước vào là…
Nam
13 người chọn nữ đang bắt đầu khúc mặc niệm cho túi tiền của mình. Họ nghĩ biết thế thì chọn nữ cho rồi.
Còn 5 người chọn nam thì đang mừng, miệng cười đến không kép lại được.
Anh ta có đôi mắt màu cà phê đậm, tóc đen để mái xéo, đeo cặp kính cận hình chữ nhật hơi to che đi đôi mắt. Dù trên người là bộ đồng phục bình thường nhưng trên người chàng trai này thì lại không hề bình thường.
Rainy thì ý cười càng đậm. Cô quay sang nhìn nó xem nó phản ứng ra sao. Nhưng nó chẳng có vẻ gì là ngạc nhiên cả. Cô thất vọng nhìn sang Windy thì thấy Windy vẻ mặt đăm chiêu như suy nghĩ gì đó. Ken bên cạnh thì đang chơi Ipad không để ý đến xung quanh. Devil thì mắt nhìn vào Sun, khoanh tay ngồi thẳng lưng, trán nhăn lại như đang suy nghĩ điều gì đó. Rainy thấy thái độ của Devil thì nhếch mép cười nụ cười băng giá.
_ Các em có thái độ gì thế?? Vỗ tay chào bạn mới đi chứ. – Cô Liên nói tỏ vẻ không hài lòng.
5 người chọn nam thì ra sức vỗ tay thật to. 13 người chọn nữ thì miễn cưỡng vỗ tay vài cái rồi gục mặt xuống bàn muốn khóc.
_ Đây là bạn Sun du học sinh mới về nước.– Cô Liên giới thiệu.
Đúng như cái tên của mình. Sun mỉm cười cúi chào mọi người và nói:
_ Mong mọi người giúp đỡ.
Miệng thì nói nhưng ánh mắt anh thì đang nhìn hết lượt như tìm kiếm ai đó.
_ Cuối cùng cũng về rồi sao?
Một giọng nói thanh như tiếng chuông ngân vang lên. Ai cũng ngạc nhiên không biết là ai nói.
Sun lắc đầu rồi bước xuống chỗ nó ngồi nói vẻ không hài lòng:
_ Em đón anh như vậy sao Snow?
Cả lớp chấn động trước câu nói của Sun. Không ngại trừ Ken và Devil. Họ thật sự không hiểu quan hệ của hai người là gì.
_ Snow nói đúng đó! Làm gì có ai vô tâm như anh chứ. – Windy lúc này đã nhớ ra Sun là ai.
_ Em đó hả Windy? – Sun nói vẻ ngạc nhiên.
_ Không em thì ai? – Windy hơi giận nói.
_ Anh nhớ em mập lắm mà. – Sun chau mày như cố nhớ lại gì đó.
_ Anh… – Windy tức giận định nói lại thì nghe tiếng Rainy, cô nói:
_ Đang trong giờ học nha. Sun anh qua ngồi cạnh em.
Ken nghe Sun và Windy nói chuyện thì trong lòng dâng lên một cảm xúc khó chịu. Ngay cả Ken cũng không biết nguyên nhân tại sao lại như vậy. Nói chung là anh rất khó chịu khi thấy Windy cười nói với Sun. Không biết làm gì để giải tỏa cảm xúc đó, Ken đành nằm úp mặt xuống bàn và ép mình cố ngủ để quên nó đi.
Cả lớp vẫn trong tình trạng sốc nặng khi mà Sun đã ngồi cạnh Rainy. Cô Liên thì thấy thú vị khi biết họ có quan hệ. Không phải là quan hệ bình thường mà còn rất thân thiết. Cô cũng muốn nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của học sinh thêm chút nữa nhưng cô giáo bộ môn đã đứng ở ngoài nên đành phải…
_ Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra 15 phút.
Học sinh dù đang làm gì mà nghe câu này thì cũng phải giật mình. Dĩ nhiên là học sinh lớp 12a1 cũng không ngoại lệ. Nhưng họ nhanh chóng nhận ra rằng hôm nay không có tiết của cô Liên và cô thì đang cố tình trêu họ. Họ dùng ánh mắt hình viên đạn để nhìn cô. Cô Liên vờ như không thấy và vui vẻ nói:
_ Chiều nay 3h tập hợp tại quán Sweet Dream đường xy nhé. Không ai được trốn đâu đấy. Ai trốn sẽ phải chịu hình phạt của lớp đề ra. Thôi cô đi đây. Good bye, see you leter.
Cô Liên vừa bước ra khỏi lớp vừa vẫy tay cười thật tươi. Cô giáo bộ môn bước vào.