Bạn đang đọc Ranh Giới Giữa Tình Yêu Và Thù Hận: Chương 15
Những tiết học còn lại trôi qua một cách tẻ nhạt. Và nó, Windy và Rainy lại cúp tiết ra sau trường ngủ. Chiều hôm đó sau khi về nhà, nó thì làm việc, Rainy thì lo thiết kế, Windy chán quá không biết làm gì nên đi chế tạo độc dược. Tối hôm đó cả ba ngủ cùng nhau.
Rainy nói không ngủ được nên sang ngủ cùng nó. Thật ra cô đang nghĩ đến chuyện của cô và Blood. Rainy muốn chọn thời điểm thích hợp để nói cho nó biết. Còn Windy cô không hiểu sao cứ nghĩ đến Ken hoài. Cô muốn biết tại sao Ken không đi học. Cô thật sự lo lắng cho Ken. Tuy nhiên cô vẫn giấu trong lòng. Nhưng cô đâu biết nó biết hết những tâm tư tình cảm của cô. Nó không muốn nói vì muốn để mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Còn Rainy do suy nghĩ việc của mình nên không nhận ra.
Moon và White thì không biết đã chạy đi đâu chơi mất tiêu.
Tối đó, Ken đã xuất viện. Ken và Devil đến bar Kill và được nghe chuyện xảy ra hôm trước. Ken vẫn nhớ cô gái đó.( Windy chớ ai!) Anh bất giác nở nụ cười khi nghĩ về cô. Anh muốn gặp lại cô. Anh cũng muốn gặp Windy nữa. Tự dưng lại thấy nhơ nhớ. Còn Devil thì uống rượu say rồi ngủ nhà Ken.
——————————————
Tại khu vườn nọ.
_ Alo có gì nói mau đi. – Giọng một người đàn ông khá gắt gỏng.
_ Hôm nay lại thêm một người vào sống ở khu biệt thự. – giọng người đàn ông trung niên cung kính nói.
_ Có quan hệ gì không?
_ Là chị của Snow. Dạ hết rồi ạ.
Tút… tút… tút…
Người đàn ông bên kia nghe đã hết nên cúp máy luôn. Còn người đàn ông trung niên lại tháo vỏ điện thoại và vứt sim đi.
—————————————–
Sáng hôm sau,Lúc 6h nó nhận được một cuộc điện thoại. Nghe điện thoại xong nó liền gọi Rainy và Windy dậy. Hai người mắt nhắm mắt mở hỏi nó:
_ Có chuyện gì mà gọi chị dậy sớm vậy? – Rainy nói giọng hơi khó chịu.
_ Đúng đấy nói lẹ đi tao còn ngủ tiếp! – Windy còn ngái ngủ nói.
_ Hôm nay có ba nhân vật đặc biệt đi học phải đón tiếp chứ nhỉ.
Windy ngồi bật dậyhỏi:
_ Có phải ba con nhỏ đó không? – cô tỉnh ngủ luôn.
_ Ukm đúng rồi. – nó xác nhận.
_ Ba con nhỏ nào thế? – Rainychưa tỉnh ngủ cũng cố hỏi.
_ Lại đây em kể cho nghe. – Windy kéo Rainy ngồi dậy và bặt đầu kể chuyện về ba con Lili, Lisa và Vy.
_ Thế thì chúng ta phải chuẩn bị chu đáo chứ nhỉ. – Rainy nở nụ cười thâm hiểm nói.
Cả ba cùng chuẩn bị tới trường sớm để chuẩn bị món quà bất ngờ cho ba nhỏ.
Lúc tụi nó bước ra khỏi biệt thự thì có một người đứng ở đằng sau cười nụ cười thâm hiểm.
Tích tắc… tích tắc…
Thời gian trôi qua…
Bây giờ đã là 7h30’…
Két…
Chiếc xe hơi chở ba nhỏ dừng lại trước cổng trường. Ba nhỏ kiêu hãnh bước xuống xe. Tóc đã được nối dài và đánh lớp phấn còn dày hơn trước kia để che đi vết bầm chưa tan hẳn. Nhưng đi chưa được ba bước đã đồng loạt vấp té. Nhưng chỉ suýt ngã. Rainy và Windy đứng từ xa nhìn thấy phải cố gắng nín cười. Học sinh xung quanh cũng phải cố nín cười nếu không muốn ba nhỏ đó hành hạ. Thật ra có những gia đình thế lực và giàu có hơn mấy nhỏ nhưng họ muốn học yên bình cho hết năm nên không tỏ vẻ gì. Còn ba nhỏ thì càng được nước hống hách hơn.
_ Nhìn gì mà nhìn? – Lili tức giận nói.
Rainy hôm nay búi tóc và được nó hóa trang trông giống nó y chang lúc ở trường. Nó đang chuẩn bị những bước cuối cùng để tạo bất ngờ ấy nhỏ. Windy và Rainy nhịn cười bước lại giả vờ lo lắng hỏi:
_ Mấy chị có bị làm sao không? _ Windy hỏi và lấy tay phủi quần áo cho Lili và Lisa. Rainy cũng nói vậy và phủi cho Vy.
_ Trời ơi dơ hết rồi nè! Giờ phải làm sao đây? – Lili nói.
_ Mà ai cho các cô đụng vào chúng tôi? – Lisa cao giọng nói.
_ Các cô đừng có thấy sang mà bắt quàng làm họ nghe chưa. – Vy hất mặt nói.
Rainy và Windy bấm bụng cố cười và diễn cho hết màn kịch.
_ Dạ tụi em không dám ạ. –Windy nói.
_ Dạ phải ạ, tụi em chỉ xin mấy chị đừng đuổi học tụi em thôi. – Rainy cúi đầu nói để che đi ánh mắt khinh bỉ của mình.
_ Thì ra là mấy cô. – Lili khinh bỉ nói.
_ Không phải hôm trước còn hùng hồn lắm sao? – Lisa tỏ vẻ thách thức.
_ Dạ tụi em biết lỗi rồi ạ! Mong các chị bỏ qua ạ! – Windy nhẫn nhịn nói.
_ Được thôi nếu các cô quỳ xuống xin lỗi chúng tôi! – Vy tỏ vẻ thương hại nói.
_ Dạ được nhưng xin mấy chị đi theo chúng em một chút ạ! – Windy nói.
_ Chúng em có một bất ngờ muốn dành ấy chị. – Rainy nói.
_ Đi không? – Lili hỏi hai nhỏ kia.
_ Đi thì đi sợ gì! – Lisa tỏ vẻ bất cần nói.
_ Tao cũng muốn xem tụi nó giở trò gì. – Vy nói xem thường.
Windy và Rainy muốn đánh lắm rồi nhưng vì “sự nghiệp vĩ đại” nên cố nhịn.
_ Vậy thì để tụi em đi trước dẫn đường ạ. – Windy nói.
Học sinh xung quanh thì hết sức ngạc nhiên trước thái độ của Rainy( Hiện tại mọi người đang nhìn ra là nó) và Windy.
Windy và Rainy đi trước nháy mắt với nhau và nở nụ cười gian. Ba nhỏ thì vẫn vô tư nói chuyện.
Hai người dẫn ba nhỏ ra khu vườn sau trường. Nơi đây được trang trí khá đẹp bằng bóng bay đủ màu sắc. Có một bàn ăn, ba cái ghế. Mặt bàn được phủ khăn trắng và bên trên là ít bánh và đồ ăn. Ba nhỏ không ngạc nhiên mấy vì thấy quen rồi. Windy nói:
_ Mời các chị ăn ít bánh và uống nước ạ?
_ Trong bánh có thuốc độc không thế? – Lili ngờ vực hỏi.
_ Dạ tụi em nào giám ạ! – Rainy bình tĩnh nói.
_ Tụi nó chẳng giám làm gì đâu. – Lisa nói.
_ Ăn xong rồi quyết định có đuổi học hay không cũng chưa muộn! Đằng nào sang nay cũng chưa ăn. Nhưng dậy sớm nên tao đói quá. – Vy nói.
Không ăn sáng nhưng dậy sớm là vì phải trét phấn lên mặt chứ gì?
Đó là ý nghĩ chung của cả Rainy và Windy.
Mấy nhỏ vui vẻ ăn và khen bánh ngon. Nhưng đâu biết ngon là do có thuốc.
Trong lúc mấy nhỏ ăn và nói chuyện vui vẻ thì Rainy và Windy chạy lại chỗ nó đứng. Nó đang đứng ở góc của sân sau. Tay cầm một cái điều khiển, lưng dựa vào gốc cây đằng sau. Mắt nhắm như đang ngủ. Nghe tiếng bước chân biết là Rainy và Windy nó hỏi:
_ Xong hết chưa?
_ Con mồi đã vào bẫy thực hiện bước cuối cùng đi.
Windy nói rồi nở cụ cười như sắp được xem kịch hay. Rainy cũng chẳng khác gì cô.