Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 256: Ý Vui Pha Trò


Đọc truyện Quốc Sắc Kiều Phi – Chương 256: Ý Vui Pha Trò


CHƯƠNG 255: Ý VUI PHA TRÒ


Dịch giả: Luna Wong


Sau khi Thôi Diễm vào cung, dáng dấp hưng cao thải liệt.


Hoàng thượng đang uống canh ngân nhĩ hiền phi nương nương đưa tới, nghe được Thôi Diễm cầu kiến, không khỏi buông cái thìa cười cười: “Hỗn trướng tiểu tử này lại tới làm gì? Sẽ không phải là ở bên ngoài gây phiền toái gì, lại tới tìm trẫm cáo trạng chứ?”


Hiền phi cầm khăn động tác mềm nhẹ giúp hoàng thượng lau lau khóe môi, lúc này mới vừa cười vừa nói: “Hoàng thượng nhớ tình cũ, trông nom Thôi Diễm tốt đẹp, trong lòng Bác Lăng hầu rất cảm kích, người có tình nghĩa như hoàng thượng như vậy cũng không nhiều.”


“Ha ha, ngươi nha, biến đổi thuyết pháp dụ trẫm vui vẻ.”


“Thần thiếp lại không có nói sai, chính là bởi vì hoàng thượng khoan dung với người khác, các thần tử ở dưới mới có thể vui lòng phục tùng, toàn tâm toàn ý thuần phục hoàng thượng. Đoạn thời gian trước khai đào thủy cừ, nghe Ninh Từ nói, bách tính càng ủng hộ kính yêu hoàng thượng, không ít người đều quỳ xuống đất hô vạn tuế ba lần đó.”


Hoàng đế nghe xong lời này, cười cười cũng không có nói gì, bất quá tâm tình trên mặt lại là cao hứng hơn nãy rất nhiều: “Gọi Thôi Diễm vào đi.”


Hiền phi đứng dậy: “Vậy trước hết hoàng thượng và Thôi công tử gặp mặt, ngày mai thần thiếp trở lại đưa canh cho hoàng thượng.”


“Không ngại, lưu lại là được. Thôi Diễm suốt ngày cũng không có chính sự, ngoại trừ cáo trạng chính là cáo trạng, bất quá tính tình của hắn trái lại hoạt bát, lúc nói chuyện luôn có thể chọc người thoải mái, ngươi cũng ở bên cạnh cùng vui một chút.”

Hiền phi cười xưng vâng, ngồi xuống cái ghế một bên, nét mặt hàm chứa tiếu ý, nhưng trong lòng hiện lên tự định giá: Hoàng thượng đây là xem Thôi Diễm thành biễu diễn chọc cười có thể dụ cho người thoải mái? Đây nếu để cho Bác Lăng hầu biết, không biết trong lòng nên nghĩ thế nào?


Thôi Diễm vào cửa, thấy hiền phi nương nương đã ở, trong lòng nhất thời có nắm chắc hơn: “Nô tài gặp qua hoàng thượng, gặp qua hiền phi nương nương.”


“Mau đứng dậy đi, sao lại vội vội vàng vàng tiến cung rồi.”


Thôi Diễm đứng dậy, dáng dấp hỉ hình vu sắc: “Hoàng thượng, nô tài có chuyện muốn mời hoàng thượng hỗ trợ.”


“Nga? Chuyện gì nói nghe một chút.”


“Đây không phải là mắt thấy sinh thần của gia gia ta sắp tới sao? Hoàng thượng hàng năm đều ban thưởng vài thứ cho gia gia ta, hai ngày trước ta có được thứ đồ chơi tốt, nếu bản thân tặng, tốc độ không có nhanh như vậy, cho nên muốn tới xem thử hoàng thượng bên này có thể tiện đường mang hộ giúp ta hay không.”


“Vật gì quý giá như vậy?”


“Quý giá trái lại không tính là quý giá, chính là dễ hỏng. Chút thời gian trước trong Tứ Quý các trồng ra một loại nấm, trên nấm mang theo chữ, để người nhìn có chút tân kỳ, ta đây không phải càng nghĩ, cũng không có vật gì tốt có thể tặng cho gia gia, cho nên để người chọn mua một ít trong Tứ Quý các.”


Bookwaves.com.vn


“Trên nấm còn có thể trồng ra chữ sao?”


“Đúng nha, lúc đó ta nhìn thấy cũng cảm thấy thập phần tân kỳ, vừa lúc gia gia ta cũng chưa thấy qua, lấy cái này làm lễ vật là được.”


“Mặc dù nói đồ là tân kỳ, nhưng lại không quá quý trọng, ngươi không sợ gia gia ngươi mất hứng trong lòng?


“Thiên lý tống ngỗng mao, lễ khinh tình ý trọng, gia gia ta nhất định không sẽ để ý.” Thôi Diễm nói không quá để bụng.


“Cũng được, trẫm để người giúp ngươi mang trở về, bất quá nếu gia gia ngươi mất hứng, sợ rằng sẽ viết thư đến chửi.”


Thôi Diễm bày dáng dấp lợn chết không sợ nước nóng: “Không có việc gì, nếu gia gia mắng thì cứ để hắn mắng đi, phản chính ta nhìn tới nhìn lui cũng quen rồi.”


“Ngươi nha.”


“Hoàng thượng, lần này ta tới xin người giúp đỡ bất quá là nhân tiện, chủ yếu nhất là muốn tặng người một thứ tốt.”


“Nga? Ngươi lại tìm được đồ chơi gì tốt?”

“Vật này thật đúng là vô cùng tốt, hoàng thượng người là vạn kim chi khu, ăn, mặc, dùng tự nhiên đều phải dùng cực cực tốt, nhưng nước trong kinh thành lại không được tốt lắm, vừa lúc trước đó vài ngày ta nghe nói trên Thanh Tuyền sơn đào ra một nguồn nước suối, nước suối trong suốt ngọt thành, vị đạo cực kỳ tốt, sau khi nấu sôi cũng không có dảm khí lưu lại, cho nên nô tài liền mua lại tặng cho hoàng thượng.”


“Thanh Tuyền sơn? Sao trẫm chưa nghe nói qua phụ cận kinh thành có ngọn núi này?”


Hiền phi nương nương ở một bên mở miệng giải thích: “Hoàng thượng chưa nghe nói qua, thần thiếp trái lại có nghe thấy.”


“Ái phi là từ chỗ nào nghe được?”


“Trước đó vài ngày Ninh Từ không phải nháo muốn hỗ trợ khởi công xây dựng thủy cừ sao? Lúc tiến cung thỉnh an có nói với ta, hình như là Hứa Vân Noãn trước dâng lên phương pháp trồng rau xanh trong noãn bằng vào đông, ở chung quanh kinh thành mua mấy tòa núi hoang, tốn không ít bạc? Vốn tưởng rằng trên núi hoang kia quang ngốc ngốc không có tác dụng gì, lại không nghĩ rằng lại ngẫu nhiên đào ra một thanh tuyền, chất nước của nước suối không tệ, còn có người đồn nói là nước suối kia có thể trị bách bệnh.”


“Nhất phái hồ ngôn, nếu nước suối có thể chữa bệnh, còn cần thái y làm cái gì?”


Bookwaves.com.vn

Thôi Diễm vội vã mở miệng: “Hoàng thượng, nước suối tuy rằng không thể chữa bệnh, thế nhưng vị đạo lại cực kỳ tốt, dùng để pha trà uống rất không tệ, cho nên nô tài tài chuyên từ trong tay của Hứa cô nương mua qua đây, lúc đó Mục tướng quân cũng ở tại chỗ, thấy thần sắc lạnh lùng của hắn, ta còn đánh vài cái rùng mình nữa!”


Hoàng đế hơi hé mắt: “Nói như ngươi vậy trẫm trái lại nghĩ tới, Hứa Vân Noãn chính là Mục gia đi?”


“Đúng vậy, Hứa Vân Noãn kia là cô nãi nãi của Mục tướng quân, muội muội của Vệ quốc công, thế nhưng tuổi cập kê, nhìn qua có chút thú vị.” Thôi Diễm thuận miệng nói chuyện, dáng dấp không nhìn ở trong mắt.


“Tuổi còn nhỏ nhưng bối phận cao, không phải chuyện ngạc nhiên gì? Ngươi muốn từ trong tay của Hứa Vân Noãn mua thanh tuyền, Mục Thiên Trù và Mục Trần Tiêu đáp ứng?”

“Ta tiêu bạc mua, vì sao bọn họ không đáp ứng?” Thôi Diễm bày dáng dấp không hiểu.

Hiền phi mở miệng nói rằng: “Nghe Thôi Diễm vừa nói như vậy, thần thiếp trái lại cũng muốn nếm thử nước trên Thanh Tuyền sơn kia, đến tột cùng có gì đặc biệt?”


Thôi Diễm hăng hái bừng bừng mở miệng: “Vừa lúc lần này ta vào cung dẫn theo một ít nước suối.”


Hoàng đế tự định giá chỉ chốc lát, quay đầu phân phó Lý Lâm một bên: “Ngươi mang nước đi, để người nấu sôi pha bình trà đưa qua đây.”


“Vâng.”


Hiền phi cười nói: “Như vậy thần thiếp có lộc ăn rồi, đa tạ hoàng thượng.”


Thôi Diễm đứng ở một bên, miệng cũng không nhàn rỗi: “Hoàng thượng, nô tài nói với người, nước suối trên Thanh Tuyền sơn này còn suýt nữa gây ra nhiễu loạn nữa, chọc một trận nghị luận ở trong kinh thành.”


“Bất quá là một nguồn nước suối mà thôi, có thể gây ra loạn gì?”


“Sau khi trên Thanh Tuyền sơn đào ra được nước suối, bởi vì vị đạo tốt, sau khi nấu sôi không có dảm khí gì, vừa nhìn đó là chất nước thượng cấp, nhưng sau này không biết vì sao, truyền, truyền, lại nói nước này thành linh đan diệu dược, nói cái gì uống một ngụm đấu thần tiên, uống một hớp nước tiêu bách bệnh, chọc cho trong kinh thành có người ngã bệnh, không muốn xem chẩn, ngược lại muốn chạy ra y quán lén trộm nước suối uống, thiếu chút nữa nháo ra nhân mạng.”


Hoàng thượng nhíu nhíu mày, cực kỳ không thích loại đồn đãi này.


Thôi Diễm lại phảng phất không có phát hiện, nói tiếp: “May là bệnh nhân kia xem ở Hồi Xuân đường, tay nghề xem bệnh của Ôn Như Xuân ngược lại không tệ, trực tiếp cứu người về, đồng thời còn nói rõ với bách tính, loại nước suối này không có tác dụng gì, ngã bệnh vẫn là phải xem đại phu uống thuốc, cũng không biết sao, một chút đưa tới rất nhiều đại phu y quán đều xuất khẩu lên tiếng ủng hộ, có người nói còn viết không ít văn chương, ra một quyển tập nữa.”



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.