Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 284: Pháp thuật và tay sai
Editor: Nguyetmai
Thư viện Hogwarts.
Không còn nghi ngờ gì nữa, cả không gian trong này đã được pháp thuật mở rộng, trong phòng phủ kín thảm đỏ, mọi nơi đều là bàn học, giá sách ngang dọc, giống như một mê cung to lớn.
Điều này làm cho Alina bắt buộc phải cẩn thận theo sát Hannah, tránh cho việc bất cẩn đi lạc trong đại dương tri thức.
Mỗi giá sách ít nhất cũng cao đến năm tầng, trên đó đặt đầy loại sách. Thậm chí trong giới pháp thuật còn có một cách nói được hiểu ngầm, chỉ có sách được thư viện Hogwarts thu vào mới được xem là có giá trị pháp thuật.
Rất nhiều người cho rằng có lẽ đây là khu vực lưu trữ sách lớn nhất châu Âu, thậm chí là lớn nhất toàn thế giới pháp thuật.
Mà khu sách cấm trong truyền thuyết lại ở một khu vực phía sau của thư viện Hogwarts, bị một cánh cửa đóng chặt tách ra khỏi khu vực bình thường trước đó. Sau khi nhận được giấy cho phép mà giáo sư tự tay kí tên, học sinh mới có thể mượn cuốn sách tương ứng ở đây.
Đối với Alina mà nói, đó chắc chắn là một tin tức vô cùng tồi tệ.
Phải biết rằng trong kế hoạch ban đầu, vốn dĩ cô định mô phỏng theo cách làm trong văn phòng Snape buổi sáng, để Thức Ăn Dự Trữ được giấu trong lồng ngực lén lút lấy sách trong khu sách cấm ra.
Trong thư viện, trên giá sách có chứa rất nhiều bùa chú phòng ngừa học sinh làm bẩn hoặc ăn trộm sách.
Dựa theo lời cảnh cáo trên quy định mượn đọc sách trong thư viện mà phu nhân Pince viết… “Nếu bạn cắt, xé, gấp mép, làm bẩn, làm hư, làm mất, bỏ quên hoặc dùng bất kì một cách thức làm hư hao, hành hạ hoặc khinh nhờn cuốn sách này, ta sẽ dùng quyền lực trong phạm vi của mình để bạn phải gánh chịu hậu quả đáng sợ nhất.”… Thế nhưng con cú mèo thì đâu thành vấn đề.
Càng không cần phải nói đến chuyện ngài Lỗ Tấn đã từng nói: “Trộm sách không tính là trộm.”
Là một học sinh Hogwarts, lần này Alina có vẻ khá đúng lí hợp tình.
“Xem ra phải nghĩ cách xin một tờ giấy cho phép mới được. Sau khi trải qua sự kiện khế đất của lâu đài, chắc chắn rất khó lấy được chữ kí của lão củ cải, không biết chữ kí của lão khoai tây có được tính không nhỉ…”
Alina thèm thuồng nhìn cánh cửa gỗ vào trong khu sách cấm, ngăn chặn ý muốn dùng pháp thuật mở khóa đang rục rà rục rịch trong lòng, sau đó đăm chiêu thầm thì.
Cho dù là “thuốc cường lực” ghi chép một lượng lớn cách chế biến độc dược cao cấp, hay là “Pháp thuật chí độc” do người từng nắm giữ cây đũa phép cổ Godelot viết, thậm chí là cuốn ” Chính văn lịch sử” liên quan đến thời kì Trung Cổ, bị chủ lưu giới pháp thuật hiện nay giấu đi…
Trong khu sách cấm Hogwarts ẩn giấu rất nhiều bí mật hấp dẫn, càng không cần phải nói đến chuyện trên khu sách cấm thật ra còn có một “phòng kín nhỏ”, dùng để cất giữ một số sách pháp thuật cực kì nguy hiểm.
Trong mắt Alina, thậm chí giá trị của nơi đó còn vượt xa “Phòng yêu cầu” trong truyền thuyết.
Dù sao Phòng yêu cầu cũng không phải là “đại dự ngôn thuật” thật về mặt ý nghĩa. Giống như nhân vật chính trong bộ tiểu thuyết “Harry Potter – Truyền kỳ học bá” Alina từng đọc ở kiếp trước đã thử nghiệm căn phòng này vậy. Nó không thể biến thành lò phóng tên lửa chiến lược, cũng không thể biến ra bệ phóng tên lửa đa nòng lớp Tornado, thậm chí có khi ngay cả một cây súng AK-47 cũng không biến ra được.
Dù sao trên lý thuyết mà nói, những thứ “vũ khí Muggle” này không nằm trong danh sách chọn mua của các phù thủy, cũng không nằm trong phạm vi hiểu biết logic của “Phòng yêu cầu”.
Thế nhưng nếu có thể hoàn toàn nắm giữ sách pháp thuật trong khu sách cấm, lại kết hợp với tư duy khoa học nhất định, Alina cho rằng như vậy sẽ hoàn toàn khác.
Đừng nói là bỗng dưng dựng một máy gia tốc phân tử cỡ lớn, cho dù thử chế tạo một cỗ máy thúc đẩy hành tinh hội tụ lại với nhau cũng không phải là không thể.
“Alina, cậu mới nói gì à?”
Hannah Abbott đang đứng bồi hồi trước giá sách, nghiêm túc tìm những cuốn sách liên quan đến lịch sử pháp thuật ở cách đó không xa quay người lại, nghiêng đầu tò mò hỏi. Ở bên cạnh cô đã có hai ba cuốn sách dày cộp.
“Không có gì, mình chỉ đang nghĩ không biết có thể tìm được phiên bản đầu tiên của cuốn “Lịch sử Hogwarts” không. Trên lý thuyết, tuy rằng phiên bản chưa được chỉnh sửa sẽ không chặt chẽ, thế nhưng chắc chắn sẽ để lộ ra nhiều tin tức nhất.”
Alina chớp mắt, thuận miệng tìm một lý do có vẻ không chút sơ hở để qua loa lấy lệ.
Nếu bây giờ không thể xông vào khu sách cấm, vậy không cần thiết để cho cô bé làm bằng sắt đơn thuần này biết nhiều tin tức hơn, cô cũng không muốn trên đường về ký túc xá còn bị Hannah lải nhải một trận.
Tương lai còn dài, bây giờ mới chỉ là ngày đầu tiên nhập học, hoàn toàn không cần phải vội vàng nhất thời.
Hơn nữa hôm nay đến thư viện còn có một mục đích khác, thật ra cô cũng đã đạt được rồi. Nhân lúc Hannah không chú ý, Alina nhẹ nhàng chọt vào đống thịt nhỏ trong lồng ngực, thấp giọng nói:
“Nhớ kĩ đường chưa? Nhớ kĩ thì cục một tiếng. Nếu lần sau dẫn đường sai, hừ hừ…”
“Cục!”
Ừm, không thể không nói Thức Ăn Dự Trữ khá thông minh, còn lợi hại hơn trí tuệ nhân tạo gì gì nữa.
Alina hài lòng gật đầu, đi đến bên cạnh Hannah, sau đó ôm sách dưới đất lên, nhẹ nhàng nói:
“Được rồi, cứ như vậy đi… Bây giờ cũng đủ sách rồi, chúng ta về trước đi. Nếu ở thêm một lát nữa, có lẽ phu nhân Pince sẽ dùng chổi lông gà đuổi chúng ta ra ngoài.”
Là quân dự bị chúa tể hợp lệ, sao cô có thể khuất phục dưới một thuộc tính kỳ lạ như mù đường chứ?
Phải biết rằng đây là thế giới pháp thuật vượt qua lẽ thường, kẻ mạnh thực sự luôn có thể tìm ra mọi biện pháp để bù đắp sở đoản của mình. Từ thế kỷ hai mươi cho đến nay, những phù thủy kia đã làm ra rất nhiều gương sáng cho Alina.
Ví dụ như giống Gellert Grindelwald vậy, cải tiến thần chú độn thổ ở mức độ lớn, cho dù là chiến đấu trong cự li ngắn hay dịch chuyển tức thời trong lúc chiến đấu, hoặc là di chuyển giữa khoảng cách dài như giữa các thành phố, chỉ cần biết rõ vị trí và mục tiêu của mình là có thể không quan tâm đến tất cả con đường trung gian, trực tiếp đến nơi.
Lại ví dụ như Tom Riddle khi chưa hoàn toàn phân cách linh hồn, đại đa số người đời sau chỉ nhớ ông ta am hiểu nhất là Lời nguyền chết chóc, nhưng lại xem nhẹ trình độ pháp thuật vĩ đại khác của ông ta là: [Pháp thuật Họ tên].
Cái tên “Voldemort” đã được thi triển thần chú, chỉ cần có người đọc lên cái tên này, ông ta và Tử thần Thực tử sẽ có cảm ứng, hình thành tín hiệu không gian “phiên bản pháp thuật” không bao giờ bị lạc.
Kết hợp với pháp thuật độn thổ đã được thay đổi của Chúa tể Hắc ám đời đầu, Voldemort đương nhiên cũng thành công thực hiện việc thống trị khủng bố của mình đối với khu vực nước Anh. Tuy rằng Alina suy đoán nhân tố khủng bố giai đoạn đầu của Voldemort đến từ việc bản thân ông ta lạc đường, dẫn đến hành động phá hoại ngẫu nhiên không phân chia ai với ai.
Có điều thực lực pháp thuật của Alina hiện nay vẫn khá thấp, không thể làm ra quá nhiều cải tiến đặc biệt trên phương diện pháp thuật.
Thế nhưng cô vẫn có phương thức đặc biệt thuộc về mình… hoặc nói là tay sai và nanh vuốt.
Newt Scamander đã dùng sự thật để chứng minh rằng chỉ cần linh hoạt sử dụng đặc tính của các bạn động vật, dù là đối diện với Grindelwald thì cũng có sức để đánh một trận công bằng.
Càng không cần phải nói đến huyết thống trời sinh khiến cô có được ưu thế trời cho trên phương diện lôi kéo lòng người. So với Grindelwald chỉ dựa vào thực lực và sức hút cá nhân để tụ tập thánh đồ, cô không chỉ có thể dựa vào giá trị nhan sắc mà thậm chí còn có thể ra vẻ dễ thương.
“Han ~ nah ~”
Alina ôm cánh tay của cô bé bằng sắt, lắc lư để lấy lòng, cố gắng dùng Thức Ăn Dự Trữ trong lồng ngực cọ qua cánh tay của cô bé.
“Cậu đi theo mình đến tầng tám của lâu đài một chuyến, tìm đến vị trí trước tấm thảm treo tường Barnabas the Barmy đi… Mình dẫn cậu đi xem một chỗ vô cùng thú vị.”
“Không. Mình từ chối.”
Hannah lạnh lùng liếc nhìn lọn tóc đang hưng phấn trên đỉnh đầu Alina, từ chối không chút do dự.
Ừm, dựa theo kinh nghiệm tổng kết ra trong mấy ngày qua của Hannah, căn cứ vào trạng thái của cọng tóc ngốc nghếch này để phán đoán, chắc chắn lúc này cục bông trắng…