Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 282: Ta có một ý tưởng to gan
Editor: Nguyetmai
Cú mèo là một sinh vật nhã nhặn và cao ngạo. Cú mèo trưởng thành hoang có tính cảnh giác rất cao. Bình thường, kể cả vô tình bị người ta bắt được thì cũng khó thuần phục. Bọn chúng thà tuyệt thực chết đói chứ không dễ dàng ăn thức ăn mà người lạ cho.
Đặc tính này cũng áp dụng trong thế giới pháp thuật.
Bởi vậy, mỗi khi phù thủy nhỏ muốn lựa chọn cú mèo làm thú cưng của mình, phù thủy trưởng thành sẽ nhấn mạnh nhiều lần: Cả đời cú mèo chỉ nhận một người chủ nhân, bắt đầu từ thời khắc nuôi nó, sẽ kí kết khế ước không thể kết thúc và không thể xé bỏ được, chỉ có cái chết mới có thể tách nó ra khỏi mình.
Thế nhưng, cú mèo đưa thư đã loại trừ một phần dã tính trở nên thoáng hơn.
Quãng đường dài dằng dặc và hàng hóa nặng nề khiến chúng phải nhận thức ăn của người xa lạ ở một mức độ nhất định nào đó, đảm bảo mình có đủ sức lực để hoàn thành sứ mệnh, hoặc là… cố gắng để mình sống sót, đợi đến ngày được trở về bên cạnh chủ nhân.
…
Hogwarts, trong phòng ngủ Hufflepuff, một góc của ký túc xá nữ.
Con cú mèo đầu dẹp nào đó lẳng lặng ăn hết ngũ cốc trong máng, nó ngước cái đầu nhỏ lên, nhìn đồng loại tàn bạo khác hẳn với bề ngoài đang ở ngoài lồng sắt, đôi mắt tròn xoe hiện lên nét cầu xin.
“Chít! Chít!”
“Chít cu cu! Chít chít!”
Thức Ăn Dự Trữ đảm nhiệm chức “ngục tốt” tạm thời, nó vỗ cánh một cách không kiên nhẫn, đôi mắt hung hăng nhìn vào cái mặt tròn ở trước mặt, mặt gà béo tròn vo hiện lên nét lạnh lùng và cảnh giác.
Thức Ăn Dự Trữ không bao giờ quên được, sau khi nó vui vẻ mang con chuột bắt được tới bên cạnh gối đầu của chủ nhân… Cảm giác sợ hãi khi bị cánh tay vận mệnh bắt lên nồi sắt đen sì và xác của gà béo mặt tròn rơi đầy đất bên cạnh chiếc nồi sắt.
Bởi vậy, mặc dù một thời gian trước đó, chủ nhân Alina không ở trong trường học nhưng Thức Ăn Dự Trữ vẫn cẩn trọng làm đúng chức trách của mình, bảo đảm rằng trước khi Alina trở về, không có bất cứ ai có thể thả con gà béo mặt tròn đã mạo phạm cục bông trắng đi.
Để đảm bảo cái tên đầu dẹp này không lén chạy mất, hoặc là tuyệt thực đói chết, thậm chí Thức Ăn Dự Trữ còn vô tư cống hiến máng ăn, bát nước và chiếc lồng sắt mà mình chưa được ngủ mấy lần.
“Chít… chít chít chít…”
Cú mèo đầu dẹp ủ rũ cúi đầu xuống, gục đầu núp vào một góc, biến thành một quả cầu lông chẳng nói chẳng rằng gì.
Không để ý tới tù binh nhỏ đáng thương, hai nhúm lông trên tai Thức Ăn Dự Trữ rung lên một cái, cái đầu xoay tròn một trăm tám mươi độ, đôi mắt sáng rực nhìn về phía cửa.
Ngay sau đó, cánh cửa ký túc xá nữ được người ta đẩy ra.
Những nữ sinh năm nhất của Hufflepuff bước vào, hai người đi đầu là Alina và Hannah.
Khác với sự hưng phấn sau khi kết thúc tiết học còn lại, trải qua tiết Lịch sử pháp thuật đặc biệt này, tất cả các phù thủy nhỏ đều không muốn nói chuyện quá nhiều, ít nhiều gì trên mặt mọi người cũng mang theo nét nặng nề và mê man.
Nỗi lo của Giáo sư Binns không sai, đối với những đứa nhóc vừa bước vào thế giới pháp thuật, đây quả là lượng kiến thích lịch sử quá nặng nề, mặc dù nội dung mà ông kể chỉ là một đường phác thảo về thời đại đó.
“Alina, Hannah, các em… xảy ra chuyện gì vậy?”
Chú ý tới bầu không khí lạ thường ở cửa, nhìn những học sinh mới ngập tâm sự, một nữ sinh khóa trên đang ngồi đọc sách trên bàn ký túc xá đứng lên, nhíu mày và tỏ vẻ khó hiểu.
Trong ấn tượng của cô, chẳng mấy khi tình huống nặng nề như vậy xuất hiện ở nhà Hufflepuff nhiệt huyết, cởi mở.
“Chị Lydia, hôm nay…”
Hannah ngẩng đầu, đang chuẩn bị trả lời.
“Em nghĩ, hẳn là mọi người chỉ buồn ngủ thôi, dù sao tối hay cũng là Lịch sử pháp thuật mà.”
Không đợi Hannah nói hết, Alina đột nhiên ngắt lời Hannah, trả lời với tốc độ rất nhanh.
“Mặc dù bọn em đã cố gắng học tập nhưng lịch sử vẫn làm người ta thấy nặng nề và buồn ngủ.”
Vừa nói, Alina vừa giơ quyển Lịch sử pháp thuật (của Hermione) nặng trịch lên lắc lắc, tỏ vẻ bất đắc dĩ vừa đủ.
“À, tối nay các em học Lịch sử pháp thuật của Giáo sư Binns à?”
Nữ sinh khóa trên của Hufflepuff liếc nhìn sách giáo khoa trước ngực Alina, hiểu ra và gật đầu.
“Thì ra là thế, đúng là tiết Lịch sử pháp thuật của Giáo sư Binns rất gian nan. Theo chị, trong cả Hogwarts, nó gần bằng môn Độc dược. Vậy các em mau chóng tắm rửa rồi nghỉ ngơi sớm đi.”
Nghe thấy cuộc đối thoại của ba người, những nữ sinh đang định bước tới hỏi thăm cũng đều tỏ ra rùng mình, không hề nghi ngờ gì nữa, một lần nữa trở lại vị trí và tiếp tục làm chuyện của mình.
“Hơ?”
Hannah Abbott nhếch mày lên, nhìn cục bông trắng bên cạnh bằng ánh mắt lạ lùng.
Thế nhưng Alina không trả lời ngay mà liếc nhìn về phía giường mình, nhìn con cú mèo đầu dẹp đằng sau Thức Ăn Dự Trữ và chìm vào sự trầm ngâm. Nói ra thì, có lẽ nhóc này có thể phát huy ra tác dụng lớn hơn.
Theo suy nghĩ của cô một tuần trước, kế hoạch lúc đầu chỉ là vơ vét ít đồng vàng Galleon, tiện thể dùng con cú mèo nhỏ này làm cầu nối để thành lập mối liên hệ với Luna Lovegood đáng yêu, rồi học kì sau có thể hoàn thành kế hoạch tiến công.
Thế nhưng, sau tiết Lịch sử pháp thuật này, cô đột nhiên sinh ra một ý tưởng to gan.
Lịch của thế giới pháp thuật bị cắt đứt vào khoảng hơn ba trăm năm trước, vì kết thúc hận thù vô nghĩa, các phù thủy lựa chọn chôn cất lịch sử pháp thuật, cố gắng giấu các hoạt động của thế giới pháp thuật dưới sự vận chuyển hằng ngày của thế giới phi pháp thuật.
Thế nhưng sau hơn ba trăm năm, dù là bố cục chính trị thế giới, hay là cấu trúc xã hội của văn minh nhân loại đều đã thay đổi hoàn toàn, các phù thủy lại một lần nữa vươn xúc tu pháp thuật đến thế giới phi pháp thuật.
Lần này, nó hiền hòa hơn, cũng kín kẽ hơn.
Chính phủ pháp thuật các nước vốn được thành lập dựa trên văn hóa khu vực, dần trở thành những nơi có thể thành lập quan hệ ngoại giao với chính phủ phi pháp thuật tương ứng. Bên cạnh những lãnh đạo chính phủ hầu hết đều có Thần Sáng của Bộ Pháp thuật phụ trách công việc bảo vệ hằng ngày, một mặt là vì kiểm soát hành vi của các phù thủy nước khác, một mặt là có thể áp chế thế giới phi pháp thuật bất cứ lúc nào.
Dù sao thì hai cuộc chiến tranh thế giới đã thúc đấy sự tiến bộ của khoa học ở mức cực lớn, không chỉ các phù thủy mới có thể lật úp bàn cờ.
Có lẽ nếu đối kháng ở phạm vi nhỏ, thế giới pháp thuật vẫn có ưu thế tuyệt đối. Nhưng về cách để gây sát thương lớn loài người, phá hủy địa hình thành thị, thế giới phi pháp thuật đã nắm giữ vũ khí đáng sợ khiến các phù thủy bắt buộc phải thận trọng.
Dưới loại thế cục này, cô có thể tạo nên một kỉ nguyên pháp thuật mới từ một số điểm không đáng chú ý.
“Hannah, mình có một ý tưởng to gan…”
Liếc nhìn cú mèo đầu dẹp đang run rẩy, ngón tay của Alina gõ lên bìa sách dày cộp, đôi mắt dần sáng lên.
“Thay vì học tập tri thức lịch sử một cách bị động, có lẽ chúng ta có thể làm một số chuyện thú vị hơn…”