Quậy Tung Hogwarts

Chương 281: Vài chuyện nhà Luna


Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 281: Vài chuyện nhà Luna

Editor: Nguyetmai

Thời gian ngược dòng về trước đó vài tiếng, trong thôn Ottery St Catchpole, nhà Lovegood.

“Luna, đến giờ ăn rồi.”

Xenophilius Lovegood buồn rầu xoa mái tóc màu vàng nhạt, không nhịn được cất cao tiếng nói.

Mặt trời chiều xuyên qua cánh cửa điêu khắc rọi vào phòng khách chật hẹp, kéo một cái bóng đang ngồi thẫn thờ trước cửa sổ ra rất dài.

Đã là ngày thứ bảy.

Từ khi ngài Lovegood gửi thư tới Hogwarts, bức thư ấy như đá chìm xuống đáy biển, không có thư trả lời, con cú mèo kia cũng không trở lại.

“Cha, cha nói xem, có phải Snorkack sừng gãy bị lạc đường rồi không.”

Nhìn lên đám mây trên trời, mặc dù đã rất mệt mỏi nhưng cô vẫn đang cố gắng phân biệt những bóng đen bay qua chân trời, nói nhỏ:

“Hay là nó gặp bạn mới ở bên ngoài, chơi đến mức quên giờ giấc rồi.”

“… Luna.”

Ông Lovegood thở dài một hơi, đặt bát canh trong tay xuống.

Snorkack sừng gãy là bí mật của hai người, mỗi lần nói đến cái tên này, hai cha con đều có thể tạm thời quên đi muộn phiền, thảo luận và tìm kiếm sinh vật huyền bí này một cách hồn nhiên, cố chấp.

Thế nhưng, chỉ có lần này không được, bởi vì ông biết rằng Snorkack sừng gãy mà Luna nói đến chỉ là một con cú mèo đầu dẹp mà ông mua cho Luna đỡ buồn sau sự cố đáng sợ một năm trước.

Người đàn ông đứng lên, bước tới cạnh cửa sổ với vẻ mặt bất đắc dĩ, vươn tay khoác lên vai con gái.


“Có lẽ Dumbledore đang viết một bức thư trả lời rất dài. Đợi con ăn cơm xong, nó sẽ trở lại.”

“Lúc trưa cha đã lấy cái cớ này rồi.”

Đôi mắt vô hồn của Luna nhìn lên đám mây trên trời, nói một cách ngẩn ngơ, giọng nói như vọng lại từ một nơi xa xăm.

“Hơ?”

Xenophilius Lovegood gãi mái tóc rối, nói vụng về:

“Hogwarts có phòng hộ pháp thuật đặc biệt, con có nhớ không? Có thể phải đợi đến sáng mai…”

“Đây là câu nói tối qua của cha.”

Không đợi người đàn ông nói xong, giọng nói xa xăm của cô bé vọng lại.

Giọng nói mang theo sự oán hờn, đây là tình huống rất hiếm thấy, dựa theo kinh nghiệm của Xenophilius Lovegood, thường thì lúc này ánh trăng nhỏ của ông đã tức giận rồi.

Mà một khi Luna tức giận, độ khó của việc dựa vào hai ba câu nói để dỗ dành cô không khác gì bắt một con Snorkack sừng gãy đang nhảy nhót đặt trước mặt cô.

“Ớ.”

Xenophilius Lovegood nhăn nhó túm lấy mấy sợi râu ngắn trên cằm, nếu Pandora vẫn còn… Nghĩ tới đây, đôi mắt của nam phù thủy tối đi một chút.

Nhìn khuôn mặt ngày càng giống với mẹ mình của Luna, đôi mắt Xenophilius trở nên dịu dàng, ông ngồi xuống bệ cửa sổ, cùng nhìn lên trời rồi ngẩn người với con gái.

“Hay là… ngày mai cha tới Hogwarts một chuyến? Dẫn cả con theo nữa.”

Đôi mắt của Xenophilius Lovegood nhìn theo cánh chim đang nhảy nhót trên cây trong rừng cây phía xa xa, ông hỏi dò.


Đây là cách tốt nhất mà ông có thể nghĩ ra.

Phải biết rằng, để dỗ con gái vui vẻ, Kẻ Lý Sự đã dừng cập nhật ba ngày rồi. Nếu tiếp tục như thế thì chẳng bao lâu sau, tiền sinh hoạt của hai người sẽ tiêu hết.

Đương nhiên, trước đó, người chẳng thiết ăn uống gì như Luna và ông có thể sẽ ngã gục cũng nên.

“Chúng ta… Được rồi, cha nên đi viết bản thảo đi, còn có nhiều độc giả đang chờ cha cập nhật đấy.”

Luna quay đầu lại, nhìn người cha ngồi dưới đất, cô cắn môi nhẹ một cái.

“Một ngày nào đó, nó sẽ trở lại, con biết.”

“Luna.”

Xenophilius Lovegood lo lắng vươn tay đặt lên vai con gái.

Soạt!

Đúng lúc này, một con cú mèo màu xám xoay vài vòng nơi chân trời, bay thẳng vào cửa sổ đang rộng mở.

Một chiếc phong bì mỏng xoay vòng tròn, rơi vào đầu gối ông Lovegood.

Trên phong bì viết một hàng chữ ngay ngắn bằng mực nước màu xanh đậm: Xenophilius Lovegood/Luna Lovegood.

Miệng phong bì có một họa tiết tinh tế – sư tử vàng nền đỏ, ưng đồng nền xanh lam, chồn đen nền vàng và rắn bạc nền xanh lục, tất cả tạo thành một chủ thể họa tiết, giữa trung tâm là một chứ “H” lớn – họa tiết huy hiệu trường học pháp thuật Hogwarts.


“Cha biết ngay mà! Đúng thế, ngay từ đầu cha đã biết!”

Ông Lovegood hơi sửng sốt, kích động cầm phong bì lên nhìn kĩ, đúng là thư gửi từ Hogwarts:

“Chắc chắn Albus Dumbledore sẽ hứng thú với nội dung của Kẻ Lý Sự.”

“Thế nhưng, vì sao không phải Snorkack sừng gãy?”

Luna lẳng lặng quay đầu nhìn con cú trắng đang uống nước trên bàn ăn nhà bọn họ, hỏi khẽ.

Thông thường, trừ khi là cú mèo gửi đồ, nếu không thì đa số thư trả lời sẽ gửi lại bằng cú mèo đã đưa thư.

“Ồ, Luna của cha, con không hiểu rồi. Đây là lễ nghi giữa các phù thủy trưởng thành.”

Xenophilius Lovegood vẫy bức thư trong tay, cố gắng đè nén sự hưng phấn trong giọng nói.

“Lễ nghi… giữa phù thủy trưởng thành?”

Luna nhếch lông mày lên, nhìn cha mình mà không có biểu cảm gì cả.

Trong ấn tượng của cô, ngoại trừ một số văn hóa sinh hoạt cơ bản thì cha mình rất ít có những tiền lệ sự nghiệp thành công, đáng tin. 

Điều đáng tự hào duy nhất là hầu như năm nào cũng có một khoản thu nhập khả quan đến từ Áo. Dựa theo những gì mà Lovegood nói, chắc chắn đó là một phù thủy bác học giàu có và có chí tiến thủ, rất ít người phàm hiểu được sức hấp dẫn của Kẻ Lý Sự.

“Không sai. Đây là sự tôn trọng, có ý nghĩa là trò chuyện nghiêm túc và chính thức.”

Một lần nữa cảm nhận được sự chất vấn của con gái, ông Lovegood như bị kim châm, chỉ vào con cú mèo đang uống trộm nước trên bàn ăn, đôi mắt sáng lên và giải thích với vẻ mặt nghiêm túc:

“Dumbledore là một phù thủy vĩ đại, ông ấy sẽ không làm nhiều chuyện vô nghĩa. Nếu thư trả lời chỉ do Snorkack sừng gãy mang về thì cùng lắm chỉ hạn chế là cuộc đối thoại bí mật giữa cha và Dumbledore. Thế nhưng, khi con vật đưa thư đổi thành cú mèo pháp thuật của Hogwarts, con nghĩ thử xem, điều này có nghĩa là gì?”

“Có nghĩa là…”

Luna nghiêng đầu chớp mắt, ngẫm nghĩ và nghịch sợi dây chuyền trước ngực, trả lời không mấy chắc chắn:


“Bức thư này, không chỉ từ góc độ của Dumbledore, mà là tiến hành trả lời từ góc độ của trường học pháp thuật Hogwarts?”

“Hoàn toàn chính xác! Một năm nữa là con sẽ tới học ở Hogwarts. Thế giới bên ngoài rất phức tạp, con cần học cách hiểu những hàm ý sâu xa phía sau những chi tiết nhỏ.”

Ông Lovegood dựng thẳng ngón tay lên, gật đầu một cách hài lòng, khuôn mặt hiện lên nét lưu luyến và vui mừng.

“Thế nhưng, vì sao trong thư còn có tên của con?”

“Ha ha, chuyện này thật sự là quá rõ ràng. Ý của Dumbledore là “gia tộc Lovegood” – như vậy mới có thể tương ứng với “trường học pháp thuật Hogwarts”. Nhưng để bảo đảm thư được gửi tới chính xác, ông ấy phải dùng cách viết này.”

Xenophilius Lovegood búng ngón tay vào bức thư một cách tự hào, phát ra tiếng vang giòn tan.

“Không có gì để nghi ngờ, bức thư trả lời này sẽ thay đổi cuộc sống của chúng ta hoàn toàn. Đương nhiên, nó được quyết định bởi thành ý của Dumbledore, nếu chỉ đầu tư vốn vào Kẻ Lý Sự, cha không bảo đảm sẽ chia quá nhiều lợi ích cho ông ấy…”

Vừa nói, người đàn ông vừa xé phong bì ra với tâm trạng khoái trá, mở bức thư mỏng bên trong ra.

Sau đó… Như bị trúng Bùa tê liệt, giọng nói của ông Lovegood im bặt lại.

“Xảy ra chuyện gì vậy?”

Luna nhíu mày lại một cách khó hiểu, đứng lên nhảy tới bên cạnh cha mình, tò mò nhìn vào bức thư trả lời trong tay người đàn ông, khuôn mặt tinh xảo vô lo vô nghĩ trở nên trắng bệch đến mức mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.

“Sao… Lại thế được… Là giả ấy chứ…”

Nội dung trên tờ giấy không nhiều, chỉ có ba hàng chữ ngắn ngủi.

(Có thể nhìn thấy nội dung trả lời trong thư)

Và một chữ kí vô cùng lạ lẫm: “A.K trung thành của hai người.”

Khi bức thư được mở ra, một chiếc lông cú mèo nhăn nhúm chậm rãi bay xuống sàn nhà.

Một bức thư đe dọa tống tiền… cực kì chính thức.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.