Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 27: Thời gian còn lại cho Alina không còn nhiều nữa
Translator: Nguyetmai
Về nguyên do và khuynh hướng Liên Xô giải thể, những nhà sử học sau này đều có thể phân tích một cách rõ ràng.
Nhưng mà ở thời điểm này, gần như không một ai tin rằng quốc gia cách mạng khổng lồ này lại có thể sụp đổ chỉ trong một đêm.
Cũng giống như lời nhận xét của nhân viên tình báo tiền Liên Xô thất bại nhất thế giới: “Ai không thương tiếc cho việc Liên Xô giải thể thì người đó không có lương tâm, ai muốn khôi phục lại Liên Xô trước kia thì người đó không có đầu óc.”
(Đứng ngay sau vị này, nhân viên tình báo thất bại xếp thứ hai chính là James Bond của Anh, tỉ lệ bại lộ của hai người này trên phạm vi thế giới quả thực cao đến mức khiến người ta không thể nào tin được.)
Theo Alina thấy, giả sử trên thế giới này thật sự tồn tại việc sắp xếp tuyến thế giới, vậy thì vụ biến động chính trị khu vực nghiêm trọng nhất xảy ra vào năm 1991 này chắc chắn là một trong những sự kiện “tất yếu” khó lay động nhất trong lịch sử nhân loại.
Nếu thật sự có thể tham gia vào sự kiện lớn Liên Xô giải thể, Alina tuyệt đối sẽ không lựa chọn lội ngược dòng chảy thời đại, thử ngăn cản việc Liên Xô giải thể xảy ra.
Xét về bản chất, cô cũng giống như phần lớn những người xuyên không, đều thuộc loại người lương tâm yếu mềm, trong đầu chỉ suy nghĩ đến việc làm thế nào để túm được vớt vát được chút lợi ích từ cơn biến động lớn này.
Có điều khi bước vào thế giới pháp thuật… Nói chính xác ra là trước khi tới ngân hàng Gringotts, Alina không hề đặt quá nhiều sự chú ý vào việc Liên Xô giải thể.
Dù sao thì đối với Alina, tất cả những chuyện này có phần quá xa vời, mà tuổi tác của cô cũng còn quá nhỏ.
Bất luận là việc lấy những vật dụng sinh hoạt giá rẻ để đổi lấy vật tư công nghiệp quân sự có giá trị gấp vài lần, hay là học theo rất nhiều con cá sấu tài chính khổng lồ, chia nhau miếng mồi kinh tế quốc dân Liên Xô, đều không phải là lĩnh vực mà một cô bé mười tuổi sống trên cao nguyên Scotland có thể nhúng tay vào.
Nhưng mà… cơ hội, lại tới đúng vào lúc cô không ngờ nhất như vậy.
“Nếu nói… tôi muốn vay tiền ở ngân hàng Gringotts, vay một loại tiền Muggle thì sao?”
Alina hít sâu một hơi, cố gắng đè nén sự kích động trong lòng, giả vờ bình tĩnh nhìn gã yêu tinh trước mặt, hỏi.
Muốn vay một loại tiền Muggle ở ngân hàng Gringotts?
Gã yêu tinh phía sau quầy đảo mắt, lộ ra một nụ cười gian xảo, lại là một phù thủy loài người tự cho mình là thông minh.
Là ngân hàng phù thủy duy nhất của cả giới pháp thuật, chúng đã gặp nhiều kẻ tự cho mình là siêu phàm, những phù thủy ngu xuẩn căn bản không thể biết được đám yêu tinh vẫn còn có sức ảnh hưởng không nhỏ đối với tiền tệ của giới phi pháp thuật.
“Đương nhiên, có điều chi phí mà ngân hàng Gringotts chúng tôi thu không phải là khoản tiền mà một người bình thường có thể trả nổi đâu. Được rồi, cô bé, dịch vụ giải đáp nghi vấn để thỏa mãn lòng hiếu kì của cô đã kết thúc rồi, mau đổi Galleon rồi đi đi!”
Gã yêu tinh sờ chòm râu nhọn dưới cằm, trả lời với vẻ mất kiên nhẫn, nể mặt cụ Dumbledore, nó tự cho rằng mình đã thể hiện đủ kiên nhẫn rồi.
Bộp!
Alina rút hai tờ tiền giấy ra từ chiếc túi nhỏ bên thắt lưng một cách không hề do dự, vỗ lên chiếc bàn gỗ.
“Tôi không có vàng Galleon, chỗ này là năm mươi Bảng Anh, chắc bằng khoảng mười đồng vàng Galleon nhỉ! Có đáng tiền hỏi mấy câu không?”
“Ôi… Tiểu thư Kaslana yêu quý của tôi, chỗ này đủ để cô hỏi hết cả một buổi chiều ấy chứ. Andy Serkis rất vui lòng giải đáp thắc mắc cho cô.”
Ánh mắt của gã yêu tinh tự xưng là Serkis liền sáng lên, hai ngón tay thon dài nhanh chóng cầm tiền lên, chậm rãi nhét vào trong túi áo của mình, ngồi thẳng người dậy, khuôn mặt nở nụ cười, gã bày ra vẻ mặt khiêm tốn mà rửa tai lắng nghe.
“Cậu thật quá đáng, Serkis! Chẳng qua chỉ là trả lời một vài câu hỏi đơn giản của một cô bé còn chưa đi học, ấy vậy mà cậu lại có thể thu phí một cách thoải mái như vậy, cậu như vậy căn bản không thể nào kéo dài giao dịch với các khách hàng được đâu.”
Gallywix đứng sau lưng Alina la ầm lên một cách bất mãn, đồng thời thu cánh tay phải vồ hụt trên bàn về không để lại dấu vết, do vị trí đứng nên tốc độ tay của nó hơi chậm hơn nửa giây so với Serkis.
“Câm miệng cho tôi, Wix! Nếu như cậu còn quấy nhiễu giao dịch giữa tôi với khách hàng nữa, tôi có quyền gọi bảo vệ ném cậu ra ngoài đó!… Vâng, tiểu thư Kaslana, cô nói tiếp đi!”
Andy Serkis nheo mắt lại một cách nguy hiểm, móng tay vừa dài vừa sắc của gã gõ lên mặt bàn, uy hiếp gã yêu tinh tên Wix bằng giọng điệu không tốt lành gì, ngay sau đó lại nở nụ cười tươi tắn nhìn về phía Alina, nói với vẻ cung kính.
Alina hơi mỉm cười, nhẹ giọng hỏi.
“Vậy thì, câu hỏi của tôi là, nếu như sau khi tôi vay tiền, có cách nào đột phá hạn ngạch giao dịch mỗi năm năm vạn không, đổi tiền Muggle sang tiền vàng Galleon thì sao? Hoặc là đổi sang loại tiền tệ khác?”
“Chuyện này sao…” Vẻ mặt gã yêu tinh Serkis lộ vẻ khó xử, gã nói quanh co một cách ngập ngừng, ngón trỏ và ngón cái tay phải cọ xát vào nhau.
Quả là… một yêu tinh thực dụng mà đáng yêu.
Bộp! Lại là một tờ năm mươi Bảng Anh đập lên mặt bàn.
Alina nhún vai, so với loài người phức tạp thì những yêu tinh con buôn này có lúc lại hợp với tính cách của cô hơn.
“Đương nhiên không vấn đề gì! Mặc dù quy tắc đã yêu cầu như thế, nhưng chỉ cần trả thêm tiền boa, chúng tôi có thể hoàn thành đổi tiền ngoài luồng giúp cô. Dù sao thì, ngân hàng Gringotts không chỉ mở cửa cho phù thủy loài người, cho dù là Tiên Cắn, chỉ cần ấn dấu vân tay, cũng có thể giúp cô hoàn thành giao dịch đổi tiền.”
Thái độ của Serkis ngày càng thân thiện hơn, ánh mắt nhìn Alina gần như giống hệt ánh mắt khi nhìn vàng Galleon, nó thật sự chưa từng gặp một phù thủy nhỏ nào hào phóng mà ngu xuẩn đến vậy.
“Ồ? Hóa ra là vậy sao…”
Ánh mắt cô bé tóc bạch kim chậm rãi đảo qua một vòng phòng khách trung tâm ngân hàng Gringotts huy hoàng, cùng với đáp án khẳng định mà gã yêu tinh trước mặt đã đưa ra, cô cảm thấy mỗi một tế bào trong cơ thể đều trở nên hưng phấn. Một ngân hàng có thể bất chấp giới hạn quốc tịch như thế này, ở thời điểm hiện tại, nếu như hoạt động thỏa đáng thì sẽ đột phá được hiệu quả và lợi ích kinh khủng đến mức nào đây.
Phải biết rằng, cho dù những năm gần đây Liên Xô đã xuất hiện một vài dấu hiệu suy tàn, nhưng là một trong hai cực của thế giới phi pháp thuật, đồng Rúp của Liên Xô vẫn có giá trị tiền tệ tương đối vững chắc.
Nếu Alina không nhớ lầm thì mãi tới trước trung tuần tháng tám, dưới sự thay đổi nhanh chóng về hình thức, tỉ giá hối đoái của đồng Đô la Mỹ và đồng Rúp vẫn ổn định trong phạm vi 1 Đô la Mỹ = 1.8 – 2.0 Rúp.
Nhưng mà đi kèm với lá quốc kì Liên Xô rớt xuống vĩnh viễn vào lễ Giáng sinh năm nay, chỉ vẻn vẹn trong cuối năm 1991 ngắn ngủi, tỉ giá hối đoái giữa đồng Đô la Mỹ và đồng Rúp sẽ đột ngột biến thành 1 Đô la Mỹ = 170 đồng Rúp.
Mà ngay sau đó chính là liệu pháp cơn sốc khiến người ta nghẹt thở của chính phủ Nga – từ ngày 2 tháng 1 năm 1992 trở đi, phóng thích 90% giá thành hàng tiêu dùng và 80% giá tư liệu sản xuất. Đồng thời xóa bỏ giới hạn đối với tăng trưởng thu nhập, mức lương của công nhân viên chức tăng lên 90%, tiền trợ cấp nghỉ hưu được nâng cao đến 900 Rúp mỗi năm, trợ cấp gia đình, tiền cứu trợ thất nghiệp cũng tăng lên như diều gặp gió.
Đến tháng 4, giá cả hàng tiêu dùng quốc nội Nga đã tăng lên 65 lần so với tháng 12 năm 1991, cũng có nghĩa là nói từ góc độ sức mua, đồng Rúp đã lại một lần nữa mất giá 65 lần, mà sau đó…
Nói tóm lại, bỏ qua lí thuyết trò chơi chính trị và nhà nước, chỉ riêng xét trên phương diện lợi ích và hiệu quả tài chính, đầu cơ tích trữ, làm cổ phiếu khống gì đó đều cực kỳ yếu ớt. Thủ đoạn kiếm chác lợi ích thô bạo và đơn giản nhất chỉ có một, vay đồng Rúp trên quy mô lớn, đồng thời đem đồng Rúp đã lấy được đổi sang bất cứ loại tiền tệ nào thuộc hệ thống tiền tệ ngoài Liên Xô, ví dụ như Đô la Mỹ hoặc là vàng Galleon.
Sau đó? Sau đó chẳng cần làm gì, chỉ cần ngồi ở Hogwarts, thong dong uống một tách hồng trà, đợi đồng Rúp sụp đổ hoàn toàn rồi lại đổi Đô la Mỹ hoặc vàng Galleon trong tay thành đồng Rúp, trả hết nợ nần là có thể kiếm được tiền lời gấp ngàn lần rồi.
(Lấy một ví dụ đơn giản, lúc này cha của các bạn vay 11700 Rúp, đổi ngang giá thành 6500 Đô la Mỹ. Đợi tới lúc tỉ giá hối đoái sụp đổ đến 1 Đô la Mỹ = 6500 Rúp, chỉ cần lấy ra nhiều nhất 3 đô là có thể trả hết nợ bao gồm cả tiền lãi trong đó.)
Alina suy tư xoa mu bàn tay trái trắng trẻo bóng loáng đúng y như cụ Dumbledore đã nói, chỉ cần không cố ý kích thích, căn bản đã không thể nhìn thấy dấu vết nào còn lại của lời thề Bất Khả Bội.
Muốn khiến một trường học trường tồn mãi mãi, hai điểm quan trọng nhất không phải chính là con người và tiền sao? Xét trên phương diện nguồn nhân lực, chỉ cần xã hội loài người vẫn còn tồn tại thì vĩnh viễn không thiếu trẻ con được sinh ra. Còn trên phương diện tiền bạc, dường như cô đã tìm ra một con đường ít nhất có thể khiến cô sống cả đời nhàn nhã vô lo rồi.
Chỉ cần giải quyết hết tất cả những điều này, lời thề mà cô đang gánh trên lưng chỉ còn lại hai điều mà thôi. Cô không muốn trong cuộc đời dài đằng đẵng sau này lại phải cõng theo trách nhiệm to lớn là kéo dài một ngôi trường mà bước tiếp đâu.
Vấn đề duy nhất nằm ở chỗ…
Alina liếc nhìn lão phù thủy già đứng sau lưng mình, đang lắng nghe câu hỏi của cô với vẻ mặt hiếu kỳ. Chí ít phải đợi tới lúc Dumbledore không có ở đây mới được.
“Tóm lại, mau giúp tôi đổi chút tiền tiêu vặt này sang Galleon trước đã. Thời gian chính là tiền bạc, bạn của tôi ạ. Sau này chúng ta còn có rất nhiều việc quan trọng phải làm nữa.”
Alina rút từ trong chiếc ba lô nhỏ ra một xấp Bảng Anh đặt lên quầy, cố ý nhấn mạnh hai chữ “chúng ta” và “sau này”, đồng thời lẳng lặng nháy mắt ra hiệu với Serkis, ý bảo gã coi chừng cụ Dumbledore đang đứng sau lưng cô.
Còn về việc gã sẽ liên tưởng như thế nào, thì đối với cô, đại khái đều là chuyện tốt.
Việc cấp bách hiện nay là nhanh chóng kết thúc nhiệm vụ tới Hẻm Xéo mua sắm lần này, rồi tiễn cụ Dumbledore đi.
Hiện tại là 9 giờ sáng ngày 31 tháng 7 năm 1991.
Thời gian còn lại cho Alina đã không còn nhiều nữa rồi.
Chương 28: Vàng Galleon không phải là tiền vàng
Sau khi trả hai tờ năm mươi Bảng Anh làm phí tư vấn, quá trình đổi tiền vàng Galleon của Alina thuận lợi ngoài dự kiến.
Trong vòng chưa đến mười lăm phút, gã yêu tinh Serkis đã hoàn tất một loạt những thủ tục rườm rà bao gồm đăng kí thông tin, mở tài khoản, đổi tiền… sau đó đưa túi vải chứa đầy tiền tới trước mặt cô bé tóc bạch kim.
Nhân tiện nhắc nhở một câu, ngoại trừ đa số tiền Galleon ra, Serkis còn chu đáo sắp xếp tỉ lệ Sickle bạc và Knuts đồng nhất định cho Alina, để thuận tiện cho hành trình mua sắm tiếp theo của cô.
“Hóa ra đây chính là đồng Galleon, chế tác tốt đến bất ngờ.”
Alina hiếu kì miết một đồng vàng, quan sát thật cẩn thận, xét về kích thước quy định thì cũng không được coi là quá to, chỉ lớn hơn đồng xu một tệ ở kiếp trước 0,5 lần mà thôi.
Mặt chính của đồng vàng in hình một con rồng lửa được trừu tượng hóa, phần mép thì là một vòng chữ số, đó là số hiệu do yêu tinh đúc tiền ở ngân hàng Gringotts khắc lên, cũng là số hiệu của yêu tinh đúc tiền.
“Nhưng trọng lượng và chất liệu… hình như không đúng lắm?”
Một lúc sau, cô bé ước lượng đồng vàng trong tay, móng tay quẹt hơi mạnh lên mặt đồng tiền. Mặt đồng tiền nhẹ hều vẫn sáng bóng như cũ, không xuất hiện bất cứ vết lõm hay là vết xước nào.
Alina nhướng mày, bất luận là trọng lượng hay cảm nhận về chất, đồng Galleon ánh vàng chói lọi trước mặt chắc chắn không phải là đồng tiền vàng được đúc trực tiếp từ vàng tự nhiên.
Kiếp trước là fan trung thành của bộ truyện Harry Potter, đồng thời là một thạc sĩ Kinh tế lượng, Alina đã từng cùng nhiều người nghiên cứu tìm tòi về một vấn đề rất thú vị trong nhóm thảo luận fan hâm mộ sách “Hogwarts trên đầu lưỡi” số hiệu 862-074-819.
Là quốc gia thực thi chế độ sử dụng tiền vàng sớm nhất, cho dù sau này bước vào hệ thống tiền tệ theo chế độ tín dụng (cũng chính là chế độ sử dụng tiền giấy), đối với hệ thống kinh tế nước Anh vàng vẫn có sức ảnh hưởng hết sức to lớn.
Mà đồng vàng Galleon của giới pháp thuật, không nghi ngờ gì chính là sự thách thức lớn nhất đối với tiền tệ theo chế độ tín dụng.
Đó chính là một khi loại bỏ thuộc tính tiền tệ của đồng vàng Galleon, thì sau đó giá trị thực tế vốn có của nó sẽ cao hơn giá trị hối đoái của nó, vậy thì đối với cả hai thế giới đều sẽ là một cuộc đại khủng hoảng kinh tế.
Vào năm 1991 mà hiện nay Alina đang sống, giá của một ounce vàng là 360.75 Đô la Mỹ, cũng có nghĩa là giá của mỗi gam vàng ước chừng trị giá khoảng 8.68 Bảng Anh.
Phải biết rằng, trọng lượng của một đồng xu một tệ lõi thép mạ niken đại khái khoảng 6 gam, mà trọng lượng của vàng ròng cùng thể tích đại khái là khoảng 15.7 gam, ừm, trị giá 136 Bảng Anh.
Nhưng mà, tỉ giá hối đoái mà các yêu tinh ở ngân hàng Gringotts sử dụng lại là: một đồng vàng Galleon bằng năm Bảng Anh!
Nói trắng ra là nếu như sau khi nung chảy một đồng vàng Galleon, giá thành có thể bán ra của nó lại cao hơn nhiều so với giá tiền phải bỏ ra để hoán đổi, thì đầu tiên trữ lượng vàng của giới pháp thuật sẽ xuất hiện tình trạng tụt dốc không phanh, tiếp sau đó sẽ tình trạng phong tỏa hoán đổi tiền tệ sẽ xuất hiện, mãi cho đến khi đóng cửa hoàn toàn tất cả những con đường hoán đổi tiền tệ với thế giới Muggle mới thôi.
Tóm lại, dưới sự ràng buộc theo tỉ lệ thuận của sức mua và tỉ giá hối đoái, các yêu tinh và giới pháp thuật nếu muốn tiếp tục duy trì hệ thống tài chính bình thường, kết luận cuối cùng chỉ có một – phát hành tiền xấu trên quy mô lớn.
Vì vậy, đồng vàng Galleon hiện hành không phải là tiền vàng thật sự, nhiều nhất cũng chỉ là một loại tiền pháp thuật được chế tạo từ một lượng nhỏ vàng nguyên chất với hợp kim kim loại rẻ tiền mà thôi.
Như vậy, nhân tiện cũng đã giải thích một cách hoàn hảo chuyện khó tin là Bộ trưởng Bộ pháp thuật đương nhiệm – Fudge đã dùng một tay quẳng phần thưởng một ngàn đồng vàng Galleon cho Harry Potter trong nguyên tác “Harry Potter và chiếc cốc lửa”, đó là phần thưởng nặng gần 80 cân đó!
“Xin hỏi… tiểu thư Alina tôn kính, đồng vàng Galleon này có vấn đề gì sao?”
Andy Serkis hỏi với vẻ thấp thỏm không yên.
Kể từ sau khi lấy được vàng Galleon thì cô gái loài người hào phóng này giống như phát điên vậy, chỉ một đồng tiền vàng mà ngắm nghía, nhìn đi nhìn lại đến gần năm phút đồng hồ, cho dù là yêu tinh mê tiền nhất cũng chỉ đến mức độ thế này mà thôi.
“Ồ, không có gì. Chỉ là đột nhiên nghĩ tới một vài chuyện khác thôi.”
Alina hoàn hồn lại, lắc đầu, không trả lời lại mà khẽ búng ngón tay, bỏ đồng vàng Galleon trên tay vào trong chiếc túi vải nhỏ bên thắt lưng một cách linh hoạt, rồi quay người nhìn về phía Dumbledore hỏi:
“Vậy Giáo sư Dumbledore, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu đây?”
“Ừm… Tiếp theo dĩ nhiên là tới Hẻm Xéo chuẩn bị tất cả đồ dùng học tập của cháu rồi, để ta xem trước đã nào.”
Cụ Dumbledore lấy một cuộn giấy da còn dính vài vết mực nước ở mặt sau từ trong ngực ra, đẩy kính mắt, cẩn thận xem nội dung các mục đã được liệt kê ra, khẽ đọc: “Đồng phục, sách vở, đũa phép, đồ dùng học tập và ngoài những thứ này ra, học sinh có thể mang theo một… Khụ khụ, đại khái ta đã biết rồi.”
Lão phù thủy già đang đọc, đột nhiên cụ ho khẽ một tiếng với vẻ mặt cổ quái, không đợi Alina nhìn rõ nội dung trên tấm giấy da trong tay cụ, cụ đã nhanh chóng gập danh sách lại, nhét trở về ngực một lần nữa.
“Trước tiên là đi mua đồng phục cho cháu thôi, xét từ góc độ cá nhân, ta khá là tiến cử tiệm áo chùng của quý bà Madam Malkin.”
Dumbledore mỉm cười ôn hòa, kéo bàn tay nhỏ của Alina, không nói lời nào, đi ra ngoài cửa lớn ngân hàng Gringotts.
Không biết tại sao, vừa nãy cụ Dumbledore đột nhiên có một dự cảm không lành, giống như là nếu cụ tiếp tục cùng Alina ở lại ngân hàng Gringotts, có thể sẽ xảy ra một vài chuyện tương đối rắc rối vậy.
“Khoan đã, Giáo sư Dumbledore, có phải ông đã cố ý lược bớt thứ gì đó không?”
Đứng trên con phố thương mại với ánh nắng rực rỡ bên ngoài ngân hàng Gringotts, Alina trừng mắt nhìn cụ Dumbledore với vẻ bất mãn.
Nếu như cô nhớ không lầm, phía dưới cùng danh sách đồ dùng cần thiết của một học sinh mới đáng lẽ là ghi chú vô cùng rõ ràng: học sinh có thể mang theo một con cú mèo, một con mèo hoặc một con cóc làm thú cưng.
“Có sao? Vậy thì có thể cháu đã nghe lầm rồi. Là Hiệu trưởng của Hogwarts, ta tin chắc tất cả dụng cụ học tập mà cháu cần chính là những thứ này.”
Dumbledore nghi hoặc chớp chớp mắt, giải thích với cô bé tóc bạch kim một cách nghiêm trang, sự chân thành trong giọng nói kia, nếu như không phải bởi vì Alina đã đọc nguyên tác ít nhất không dưới mười lần thì suýt chút nữa cũng bị cụ đánh lừa.
“Thú cưng! Mỗi phù thủy nhỏ đều có thể đem theo một thú cưng vào Hogwarts! Tối qua cháu đã nhìn thấy danh sách bổ sung ở trang hai từ chỗ cha xứ Benítez. Giáo sư Dumbledore, sao ông có thể như vậy được cơ chứ!”
Alina phồng má, tức giận hất cánh tay của Dumbledore ra, cô cũng không phải ác ma gì, có cần thiết phải nghĩ cách tước đoạt cả cơ hội nuôi một con vật cưng nho nhỏ như vậy không?
“Ồ… Là vậy sao? Hóa ra là vậy, vết mực này vừa vặn đã che mất nội dung phía sau. Phải rồi, cháu muốn ăn kem vị gì nào?”
Dumbledore lấy tấm giấy da ra với vẻ mặt kinh ngạc, làm bộ làm tịch mở ra nhìn một cái, rồi bày ra vẻ mặt như bỗng nhiên tỉnh ngộ, bất thình lình chuyển chủ đề một cách gượng gạo.
Ha hả…
Lại dùng chiêu này.
Cô bé tóc bạch kim trợn trắng mắt, không thèm để ý đến cụ Dumbledore nữa, cô tự một mình đi tới tiệm áo chùng của Madam Malkin ở phố bên cạnh.
Đối với lão phù thủy già vô lương đến cái cớ cũng không kiếm cho đàng hoàng, nếu như không phải vì lực chiến chênh lệch nhau quá xa, thậm chí Alina đã định trực tiếp vặt trụi bộ râu của ông.
Từ trong khe hở của cánh cửa tiệm trang phục đang lắc lư qua lại, truyền ra giọng nói của cô bé.
“… Vị socola, hoặc là dâu tây. Tốt nhất là có thể rắc thêm chút vụn quả cứng lên phía trên.”