Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 28: Vàng Galleon không phải là tiền vàng
Translator: Nguyetmai
Sau khi trả hai tờ năm mươi Bảng Anh làm phí tư vấn, quá trình đổi tiền vàng Galleon của Alina thuận lợi ngoài dự kiến.
Trong vòng chưa đến mười lăm phút, gã yêu tinh Serkis đã hoàn tất một loạt những thủ tục rườm rà bao gồm đăng kí thông tin, mở tài khoản, đổi tiền… sau đó đưa túi vải chứa đầy tiền tới trước mặt cô bé tóc bạch kim.
Nhân tiện nhắc nhở một câu, ngoại trừ đa số tiền Galleon ra, Serkis còn chu đáo sắp xếp tỉ lệ Sickle bạc và Knuts đồng nhất định cho Alina, để thuận tiện cho hành trình mua sắm tiếp theo của cô.
“Hóa ra đây chính là đồng Galleon, chế tác tốt đến bất ngờ.”
Alina hiếu kì miết một đồng vàng, quan sát thật cẩn thận, xét về kích thước quy định thì cũng không được coi là quá to, chỉ lớn hơn đồng xu một tệ ở kiếp trước 0,5 lần mà thôi.
Mặt chính của đồng vàng in hình một con rồng lửa được trừu tượng hóa, phần mép thì là một vòng chữ số, đó là số hiệu do yêu tinh đúc tiền ở ngân hàng Gringotts khắc lên, cũng là số hiệu của yêu tinh đúc tiền.
“Nhưng trọng lượng và chất liệu… hình như không đúng lắm?”
Một lúc sau, cô bé ước lượng đồng vàng trong tay, móng tay quẹt hơi mạnh lên mặt đồng tiền. Mặt đồng tiền nhẹ hều vẫn sáng bóng như cũ, không xuất hiện bất cứ vết lõm hay là vết xước nào.
Alina nhướng mày, bất luận là trọng lượng hay cảm nhận về chất, đồng Galleon ánh vàng chói lọi trước mặt chắc chắn không phải là đồng tiền vàng được đúc trực tiếp từ vàng tự nhiên.
Kiếp trước là fan trung thành của bộ truyện Harry Potter, đồng thời là một thạc sĩ Kinh tế lượng, Alina đã từng cùng nhiều người nghiên cứu tìm tòi về một vấn đề rất thú vị trong nhóm thảo luận fan hâm mộ sách “Hogwarts trên đầu lưỡi” số hiệu 862-074-819.
Là quốc gia thực thi chế độ sử dụng tiền vàng sớm nhất, cho dù sau này bước vào hệ thống tiền tệ theo chế độ tín dụng (cũng chính là chế độ sử dụng tiền giấy), đối với hệ thống kinh tế nước Anh vàng vẫn có sức ảnh hưởng hết sức to lớn.
Mà đồng vàng Galleon của giới pháp thuật, không nghi ngờ gì chính là sự thách thức lớn nhất đối với tiền tệ theo chế độ tín dụng.
Đó chính là một khi loại bỏ thuộc tính tiền tệ của đồng vàng Galleon, thì sau đó giá trị thực tế vốn có của nó sẽ cao hơn giá trị hối đoái của nó, vậy thì đối với cả hai thế giới đều sẽ là một cuộc đại khủng hoảng kinh tế.
Vào năm 1991 mà hiện nay Alina đang sống, giá của một ounce vàng là 360.75 Đô la Mỹ, cũng có nghĩa là giá của mỗi gam vàng ước chừng trị giá khoảng 8.68 Bảng Anh.
Phải biết rằng, trọng lượng của một đồng xu một tệ lõi thép mạ niken đại khái khoảng 6 gam, mà trọng lượng của vàng ròng cùng thể tích đại khái là khoảng 15.7 gam, ừm, trị giá 136 Bảng Anh.
Nhưng mà, tỉ giá hối đoái mà các yêu tinh ở ngân hàng Gringotts sử dụng lại là: một đồng vàng Galleon bằng năm Bảng Anh!
Nói trắng ra là nếu như sau khi nung chảy một đồng vàng Galleon, giá thành có thể bán ra của nó lại cao hơn nhiều so với giá tiền phải bỏ ra để hoán đổi, thì đầu tiên trữ lượng vàng của giới pháp thuật sẽ xuất hiện tình trạng tụt dốc không phanh, tiếp sau đó sẽ tình trạng phong tỏa hoán đổi tiền tệ sẽ xuất hiện, mãi cho đến khi đóng cửa hoàn toàn tất cả những con đường hoán đổi tiền tệ với thế giới Muggle mới thôi.
Tóm lại, dưới sự ràng buộc theo tỉ lệ thuận của sức mua và tỉ giá hối đoái, các yêu tinh và giới pháp thuật nếu muốn tiếp tục duy trì hệ thống tài chính bình thường, kết luận cuối cùng chỉ có một – phát hành tiền xấu trên quy mô lớn.
Vì vậy, đồng vàng Galleon hiện hành không phải là tiền vàng thật sự, nhiều nhất cũng chỉ là một loại tiền pháp thuật được chế tạo từ một lượng nhỏ vàng nguyên chất với hợp kim kim loại rẻ tiền mà thôi.
Như vậy, nhân tiện cũng đã giải thích một cách hoàn hảo chuyện khó tin là Bộ trưởng Bộ pháp thuật đương nhiệm – Fudge đã dùng một tay quẳng phần thưởng một ngàn đồng vàng Galleon cho Harry Potter trong nguyên tác “Harry Potter và chiếc cốc lửa”, đó là phần thưởng nặng gần 80 cân đó!
“Xin hỏi… tiểu thư Alina tôn kính, đồng vàng Galleon này có vấn đề gì sao?”
Andy Serkis hỏi với vẻ thấp thỏm không yên.
Kể từ sau khi lấy được vàng Galleon thì cô gái loài người hào phóng này giống như phát điên vậy, chỉ một đồng tiền vàng mà ngắm nghía, nhìn đi nhìn lại đến gần năm phút đồng hồ, cho dù là yêu tinh mê tiền nhất cũng chỉ đến mức độ thế này mà thôi.
“Ồ, không có gì. Chỉ là đột nhiên nghĩ tới một vài chuyện khác thôi.”
Alina hoàn hồn lại, lắc đầu, không trả lời lại mà khẽ búng ngón tay, bỏ đồng vàng Galleon trên tay vào trong chiếc túi vải nhỏ bên thắt lưng một cách linh hoạt, rồi quay người nhìn về phía Dumbledore hỏi:
“Vậy Giáo sư Dumbledore, tiếp theo chúng ta sẽ đi đâu đây?”
“Ừm… Tiếp theo dĩ nhiên là tới Hẻm Xéo chuẩn bị tất cả đồ dùng học tập của cháu rồi, để ta xem trước đã nào.”
Cụ Dumbledore lấy một cuộn giấy da còn dính vài vết mực nước ở mặt sau từ trong ngực ra, đẩy kính mắt, cẩn thận xem nội dung các mục đã được liệt kê ra, khẽ đọc: “Đồng phục, sách vở, đũa phép, đồ dùng học tập và ngoài những thứ này ra, học sinh có thể mang theo một… Khụ khụ, đại khái ta đã biết rồi.”
Lão phù thủy già đang đọc, đột nhiên cụ ho khẽ một tiếng với vẻ mặt cổ quái, không đợi Alina nhìn rõ nội dung trên tấm giấy da trong tay cụ, cụ đã nhanh chóng gập danh sách lại, nhét trở về ngực một lần nữa.
“Trước tiên là đi mua đồng phục cho cháu thôi, xét từ góc độ cá nhân, ta khá là tiến cử tiệm áo chùng của quý bà Madam Malkin.”
Dumbledore mỉm cười ôn hòa, kéo bàn tay nhỏ của Alina, không nói lời nào, đi ra ngoài cửa lớn ngân hàng Gringotts.
Không biết tại sao, vừa nãy cụ Dumbledore đột nhiên có một dự cảm không lành, giống như là nếu cụ tiếp tục cùng Alina ở lại ngân hàng Gringotts, có thể sẽ xảy ra một vài chuyện tương đối rắc rối vậy.
“Khoan đã, Giáo sư Dumbledore, có phải ông đã cố ý lược bớt thứ gì đó không?”
Đứng trên con phố thương mại với ánh nắng rực rỡ bên ngoài ngân hàng Gringotts, Alina trừng mắt nhìn cụ Dumbledore với vẻ bất mãn.
Nếu như cô nhớ không lầm, phía dưới cùng danh sách đồ dùng cần thiết của một học sinh mới đáng lẽ là ghi chú vô cùng rõ ràng: học sinh có thể mang theo một con cú mèo, một con mèo hoặc một con cóc làm thú cưng.
“Có sao? Vậy thì có thể cháu đã nghe lầm rồi. Là Hiệu trưởng của Hogwarts, ta tin chắc tất cả dụng cụ học tập mà cháu cần chính là những thứ này.”
Dumbledore nghi hoặc chớp chớp mắt, giải thích với cô bé tóc bạch kim một cách nghiêm trang, sự chân thành trong giọng nói kia, nếu như không phải bởi vì Alina đã đọc nguyên tác ít nhất không dưới mười lần thì suýt chút nữa cũng bị cụ đánh lừa.
“Thú cưng! Mỗi phù thủy nhỏ đều có thể đem theo một thú cưng vào Hogwarts! Tối qua cháu đã nhìn thấy danh sách bổ sung ở trang hai từ chỗ cha xứ Benítez. Giáo sư Dumbledore, sao ông có thể như vậy được cơ chứ!”
Alina phồng má, tức giận hất cánh tay của Dumbledore ra, cô cũng không phải ác ma gì, có cần thiết phải nghĩ cách tước đoạt cả cơ hội nuôi một con vật cưng nho nhỏ như vậy không?
“Ồ… Là vậy sao? Hóa ra là vậy, vết mực này vừa vặn đã che mất nội dung phía sau. Phải rồi, cháu muốn ăn kem vị gì nào?”
Dumbledore lấy tấm giấy da ra với vẻ mặt kinh ngạc, làm bộ làm tịch mở ra nhìn một cái, rồi bày ra vẻ mặt như bỗng nhiên tỉnh ngộ, bất thình lình chuyển chủ đề một cách gượng gạo.
Ha hả…
Lại dùng chiêu này.
Cô bé tóc bạch kim trợn trắng mắt, không thèm để ý đến cụ Dumbledore nữa, cô tự một mình đi tới tiệm áo chùng của Madam Malkin ở phố bên cạnh.
Đối với lão phù thủy già vô lương đến cái cớ cũng không kiếm cho đàng hoàng, nếu như không phải vì lực chiến chênh lệch nhau quá xa, thậm chí Alina đã định trực tiếp vặt trụi bộ râu của ông.
Từ trong khe hở của cánh cửa tiệm trang phục đang lắc lư qua lại, truyền ra giọng nói của cô bé.
“… Vị socola, hoặc là dâu tây. Tốt nhất là có thể rắc thêm chút vụn quả cứng lên phía trên.”