Quậy Tung Hogwarts

Chương 26: Ngân hàng Gringotts và thời kì lớn này


Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 26: Ngân hàng Gringotts và thời kì lớn này

Translator: Nguyetmai

Ngân hàng Gringotts.

Một gian phòng khách với lối trang trí hơi cổ quái.

Sở dĩ nói cổ quái là bởi vì bài trí của nó khác với cách bài trí phòng khách của đa số các ngân hàng khác, ở chính giữa gian phòng là một bục nhỏ hình tròn với những bậc thang cao.

Lúc này, một yêu tinh với khuôn mặt ngăm đen đang vung vẩy cánh tay thon dài, hét lên lo lắng, thúc giục những nhân viên tạp vụ bên cạnh nó:

“Trà, bánh quy đã chuẩn bị xong chưa? Mau mau mau, đừng có lề mề, thời gian chính là vàng bạc… Ôi trời ơi, họ đã tới rồi!”

Cùng với một luồng ánh sáng vặn vẹo, hai bóng dáng một cao một thấp xuất hiện trên sân khấu nhỏ hình tròn.

“Thưa ngài Dumbledore tôn kính, hoan nghênh ngài tới ngân hàng Gringotts, xin hỏi tôi có thể giúp ngài chuyện gì được đây?”

Yêu tinh nọ cúi người thật thấp chào hỏi, chòm râu nhọn đã sắp chạm xuống sàn nhà đến nơi rồi.

Là phù thủy mạnh nhất thời đại này, và là Hiệu trưởng trường Hogwarts, chỉ riêng nói đến trình độ giàu có cá nhân, không nghi ngờ gì cụ Dumbledore chính là một trong vài vị đứng đầu trong toàn giới pháp thuật. (Mặc dù có không ít người suy đoán rằng một phần rất lớn tài sản của ông tới từ chiến lợi phẩm đoạt được sau khi đánh bại Grindelwald).

Đối với các yêu tinh, cảm nhận trực quan nhất chính là hầu như mỗi lần cụ Dumbledore tới ngân hàng Gringotts đều có nghĩa rằng lại kí được một hợp đồng ủy thác với một khoản thù lao vô cùng khả quan.

“Có thể lần này phải khiến các anh thất vọng rồi, khách hàng lần này không phải là ta.”

Cụ Dumbledore đưa chiếc túi tiền cũ nát trong tay đặt lên trên khay kim loại bên cạnh rồi nhún vai.

“Làm phiền các anh đổi tiền giúp tiểu thư Alina Kaslana đây nhé, để tiện cho việc mua đồ dùng học tập cần thiết của cô bé sau này.”

Thông qua tin tức Giáo sư McGonagall đã chuyển tới cùng với quan sát của cụ, cụ Dumbledore cũng không nhắc tới chuyện liên quan tới tiền trợ cấp cho cô nhi nữa, đưa tay chỉ vào Alina vẫn còn đứng trên cái bục nhỏ lấm lét nhìn trái ngó phải, rồi giải thích với gã yêu tinh.


“Chỉ là đổi tiền thôi sao? Ngài không định đến xem thử hầm bạc sao?”

Giọng nói của yêu tinh trở nên càng gấp gáp và the thé hơn, Alina chú ý tới hai bàn tay thon dài của nó vặn chặt lại với nhau, hiển nhiên là vô cùng rầu rĩ.

“Không cần đâu, chỉ là đổi tiền mà thôi.” Dumbledore mỉm cười lắc đầu.

Sau khi nhận được câu trả lời của Dumbledore, khuôn mặt hưng phấn của gã yêu tinh dường như sụp đổ trong nháy mắt. Phải biết rằng để giành được cơ hội đón tiếp cụ Dumbledore lần này, nó đã phải trả cái giá không hề nhỏ.

Nó vốn cho rằng có thể kiếm được một khoản trích phần trăm hoa hồng không tồi giống như những đồng nghiệp trước kia.

Gã yêu tinh quan sát tỉ mỉ cô phù thủy nhỏ trông khoảng chừng mười tuổi trước mặt, nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

“Ồ, được rồi. Tôi tên là Gallywix… Vị tiểu thư Alina này, mời theo tôi đi lối này.”

Có điều, là nhân viên nghiệp vụ cao cấp của nhân hàng duy nhất ở thế giới pháp thuật, Gallywix đã nhanh chóng điều chỉnh xong tâm trạng của mình.

Cúi chào bằng tư thế không thể bới móc, sau đó Gallywix dẫn hai người vào một căn phòng khách đá cẩm thạch cao lớn.

Đây là một không gian vô cùng ầm ĩ, có khoảng hơn một trăm yêu tinh đang ngồi trên ghế cao phía sau một dãy quầy dài, có người thì đang dùng cân đồng để cân tiền tệ, có người thì đang dùng kính lúp để kiểm tra đá quý, đồng thời kê khai qua quýt vào cuốn sổ kế toán lớn.

Trong phòng khách lớn có vô vàn những cánh cửa, mỗi cái lại thông tới những nơi khác nhau, có rất nhiều yêu tinh đang dẫn người qua lại ra vào những cánh cửa này, nhóm người Alina chính là một trong số những người đi ra từ những cánh cửa đó.

Cùng với sự xuất hiện của cụ Dumbledore, tiếng huyên náo trong cả phòng khách dần dần biến mất.

Tất cả mọi người đều như bị làm phép, yên lặng quay đầu lại, nhìn theo lão phù thủy già với chòm râu màu trắng bạc đi xuyên qua phòng khách đó một cách ngơ ngác.

Cảm nhận được ánh mắt xung quanh, Gallywix kiêu ngạo ưỡn ngực, dẫn hai người tới trước một quầy còn trống.

Sau đó dưới ánh mắt kích động không yên của gã yêu tinh bên trong quầy, yêu tinh Gallywix hắng giọng, tránh người ra để lộ cô bé tóc bạch kim ở phía sau, nhỏ giọng nói:


“Khụ khụ, anh bạn, hãy giúp cô gái nhỏ này đổi Galleon nhé…”

“Chỉ là đổi Galleon thôi sao?”

Gã yêu tinh sau quầy nở nụ cười cổ quái, gã quan sát Gallywix có sắc mặt hơi lúng túng, rồi đột nhiên bật cười chế nhạo, quay đầu cười chói tai, nói với quầy bên cạnh:

“Các cậu đoán xem, Gallywix thông minh khôn khéo lần này đã giành được vụ làm ăn lớn như thế nào, giúp một học sinh của ngài Dumbledore đổi tiền, ha ha ha ha…”

“Trời ạ, quả nhiên suy nghĩ của ông vua giao dịch tương lai không giống chúng ta.”

“Tôi sợ chết mất, nhìn vẻ mặt của anh ta kìa, tôi suýt chút nữa còn tưởng rằng Wix đã đàm phán được một vụ làm ăn đáng giá cả một trăm ngàn Galleon chứ, ha ha ha…”

Giống như đột nhiên ấn vào nút truyền phát tin, đám yêu tinh xung quanh đều tỏ vẻ tức cười không nhịn được, đồng loạt cười ầm lên, cả sảnh đường vang lên những tràng cười chế nhạo.

Mà những người trong phòng khách cũng di dời sự chú ý, bắt đầu quay lại làm việc của riêng mình, mặc dù có chút kinh ngạc khi nhìn thấy cụ Dumbledore đích thân đưa học sinh mới tới Hẻm Xéo, nhưng đổi tiền thôi ấy mà, quả thật chẳng có gì đáng để quan tâm.

“Rốt cuộc cậu còn tiếp tục giải quyết công việc không? Nếu không thể làm việc thì mau chóng từ chức rồi cuốn xéo đi, đừng ảnh hưởng đến danh dự của ngân hàng Gringotts.”

Nghe được tiếng chế nhạo xung quanh, Wix cũng không nén được tức giận, trên khuôn mặt ngăm đen của gã có chút xấu hổ, ngón tay thon dài gõ mạnh lên chiếc bàn gỗ.

“Làm chứ… Công việc Wix thông minh đã dặn dò, tôi đương nhiên sẽ dốc sức giải quyết.”

“Căn cứ vào hợp đồng kí kết giữa ngân hàng Gringotts và phù thủy loài người, những phù thủy nhỏ trong thời gian ở trường có hạn ngạch đổi tiền mỗi năm là mười ngàn Galleon.”

Gã yêu tinh sau quầy lắc lư cái đầu, nhìn Alina nhỏ bé bằng ánh mắt đùa giỡn, khóe miệng cong lên.


“Xin hỏi, vị tiểu thư này, cô muốn đổi bao nhiêu tiền?”

“Hả? Hạn ngạch đổi tiền?”

Alina đang nhìn sang quầy bên cạnh một cách đầy hứng thú, nghe vậy liền quay đầu lại, chớp chớp mắt nghi ngờ. Điểm này hình như trong nguyên tác chưa từng nhắc tới.

“Đương nhiên, chắc cô không cho rằng, đồng tiền của Muggle có thể tiến hành hoán đổi vô hạn với vàng Galleon đó chứ?”

Gã yêu tinh giũa móng tay, mang theo sự ngạo mạn kiêu căng, chậm rãi nói.

“Đống tiền giấy của Muggle kia làm sao có thể đánh đồng với đồng vàng Galleon cao quý được. Đồng Galleon có thể dễ dàng đổi sang tất cả các loại tiền tệ của thế giới Muggle.”

Có thể hoán đổi tất cả các loại tiền tệ ư? Trong đầu Alina chợt lóe lên một khái niệm mơ hồ.

Dường như cô đã quên mất một chuyện rất quan trọng! Nhưng mà, đó rốt cuộc là chuyện gì nhỉ…

Chính vào lúc cô nhóc này đang vắt óc suy nghĩ thì quầy bên cạnh truyền đến một chuỗi tiếng tặc lưỡi kì quái, thu hút sự chú ý của cô.

“Ồ, Привет, Даварич, Дакне Мозтеви…”

Một vài phù thủy cường tráng, râu quai nón khắp mặt cũng đang đổi Galleon, lúc này dường như đang xảy ra tranh chấp với nhau vì vấn đề đổi bao nhiêu tiền.

Giọng nói cực kì đặc sắc, cùng ngoại hình cường tráng dũng mãnh vùng Bắc Âu, chỉ trong thoáng chốc đã khiến Alina nhận ra bọn họ tới từ nơi nào.

“Lại có thể là phù thủy tới từ Nga? Trình độ ngoại ngữ của các yêu tinh ở ngân hàng Gringotts thật lợi hại.”

Alina quan sát gã yêu tinh ở quầy bên cạnh cũng nói một tràng tiếng Nga lưu loát như vậy một cách hiếu kì, rồi thốt lên một tiếng thán phục.

“Nga? Không, bọn họ là phù thủy Liên Xô, một quốc gia phù thủy tương đối rộng lớn. Được rồi, chúng ta còn phải mau chóng đổi vàng Galleon xong rồi còn đến Hẻm Xéo mua sắm nữa!”

Cụ Dumbledore vỗ đầu cô bé tóc bạch kim nhìn đông ngó tây như một đứa trẻ tò mò, nói với vẻ bất đắc dĩ.

“Khoan đã! Giáo sư Dumbledore, ông vừa mới nói gì cơ?!”


Cô bé tóc bạch kim đột nhiên quay đầu lại, nhìn cụ Dumbledore hỏi, mái tóc dài màu bạch kim bởi vì động tác mạnh này mà tung bay.

“Chúng ta mau chóng đổi vàng Galleon, sau đó đi mua…”

Cụ Dumbledore sợ hết hồn, lặp lại một cách vô thức.

“Không đúng không đúng, câu trước đó nữa cơ!”

Alina nhanh chóng lắc đầu.

“… Phù thủy Liên Xô?”

Đôi mắt màu xanh lam của cụ Dumbledore tràn đầy nghi ngờ, trả lời lại với vẻ không chắc chắn.

Chính là cái này! Không phải Nga mà là Liên Xô.

Trong nháy mắt, một ánh chớp lóe lên trong đầu cô bé, Anlina lập tức nhận ra rằng suýt chút nữa cô đã bỏ lỡ một thời kì lớn chấn động nhất trong lịch sử loài người.

Hiện tại là ngày 31 tháng 7 năm 1991, mà chính vào ngày 25 tháng 12 năm nay, sẽ xảy ra một sự kiện lớn gây chấn động trong lịch sử nhân loại – Liên Xô giải thể!

Mà trong vòng mấy năm ngắn ngủi sau chuyện này, tư bản tài chính sẽ dùng phương thức cực kì tàn bạo, cướp sạch sành sanh tất cả tài sản tích lũy trong sáu mươi chín năm của nhân dân Liên Xô.

Bởi vì thiếu tư cách vào sân đấu, cho nên trước kia Alina vẫn luôn không để ý lắm tới chuyện này, nhưng mà nếu là thế giới pháp thuật…

Rầm!

Hai tay Alina vỗ mạnh lên chiếc bàn gỗ ở quầy trước mặt, tạo ra một tiếng vang cực lớn, hai mắt nhìn về phía trước như có lửa nóng, giọng nói bởi vì quá kích động mà hơi khàn khàn run rẩy:

“Ngân hàng Gringotts có thể cung cấp dịch vụ đổi đồng Rúp không? Có thể… cho, vay, không?!”

Đối diện với thời kì lớn sắp tới, chứng kiến và tham gia vào trong đó mới là phương thức mở cửa chính xác của thế giới!

Văn minh nhân loại, từ xưa đến nay chưa bao giờ thực sự bị tách rời


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.