Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 )

Chương 8: Cô Nàng Kì Lạ


Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 8: Cô Nàng Kì Lạ


Đem theo một ít bánh ngọt từ đại sảnh đường, Zina hồn nhiên vừa ăn, vừa đi tìm kí túc xá nữ. Nguyên trưa nay cô đã kham cả chục đùi gà rán, sushi các loại, khoai hầm nước dừa, hải sản, cốt lết nướng,… nói tóm lại, rất rất rất nhiều đồ ăn bị cô xơi tái, không đếm xuể hết được, chưa bao giờ cô được ăn một bữa no nê tới vậy từ lúc cô năm tuổi tới giờ. Kể ra cũng lạ, mặc dù đã ăn vô số đồ ăn, uống quá trời nước, nhưng cô vẫn chưa thấy no, bụng còn nhét đủ một nồi thịt kho tàu. Chắc tại lâu năm thiếu cái ăn, nên giờ phải ăn bù để lấp đầy dạ dày tội nghiệp.
Mút sạch mẩu kem dính trên năm đầu ngón tay, Zina chép miệng sờ bụng, hình như còn đói. Mãi nghĩ ăn uống mà cô quên mất bộ dạng hiện tại, cả tuần nay cô đã không tắm, mặt mũi chưa rửa, quần áo chưa thay, tóc cũng chưa chải. Thôi chết, như vậy có bẩn lắm không nhỉ? Chắc không sao, bây giờ đi kiếm nước rửa mặt trước, quần áo xí thay sau, dù gì cũng là học viên Witchcraft, cô không nên thường xuyên tiết kiệm điện nước giống hồi ở chợ đen nữa, vậy là không cần phải ở dơ rồi. Vui quá đi.
Tung tăng nhảy chân sáo băng qua các tòa tháp hình chóp cao chót vót, Zina thắng cái kít trước một hồ nước to ơi là to, bên cạnh còn có bãi cỏ xanh mướt, và một cây anh đào rợp lá rì rào trong gió. Ngoắc đầu ngó qua ngó lại, cô rón rén tiến đến bên hồ nước trong vắt, thò đôi tay dơ dáy xuống đó, kì kì thật nhanh, rồi chùi lên vạt áo, lấp liếm bỏ đi. Thế cho tiện, nước nơi này chắc chỉ để trưng, có nhiễm khuẩn một chút, có lẽ cũng chả ai biết.
Có thật sự là không ai nhìn thấy? Xin lỗi nhưng hình như cô đã sai. Trên cành cây anh đào, tồn tại một chàng trai tuấn tú, mái tóc hung đỏ rối xù, làn da trắng không tì vết, lông mày vừa dày vừa cong, đôi môi đỏ hồng lôi cuốn, đặc biệt, cặp mắt đỏ dịu của anh, đang nheo lại quan sát hành vi kì lạ ở cô gái rách rướm dưới kia. Đột nhiên anh thấy tò mò, chăm chú một lát, anh chàng liền nhận ra, cô gái ấy đang cố ý phá hoại môi trường sinh thái trong trường. Witchcraft tuy không phải ngôi trường quí tộc gì, nhưng không có nghĩa để ăn mày lạc đường vào trường xin cơm. Nhưng lạ một điều, con người bình thường, sao có thể đi xuyên kết giới vào được Witchcraft? Hay cô ta là phù thủy? Học viên mới? Hoặc gia nhân của trường vừa thuê?

Cô gái mọi rợ ấy vốn bốc mùi loài người nồng nặc, đặc biệt là cái mùi hôi ở chợ trời, cho dù Witchcraft có ngoại lệ nhận con người làm học viên, cũng không điên tới mức đem ăn mày về dạy dỗ. Nếu là gia nhân thì lại càng không có khả năng, việc bếp núc giọn dẹp, trước giờ đều do hệ thống những chú gia tinh đảm nhiệm, chúng là loài động vật thường đóng vai trò quản gia, chuyên làm việc nhà, và cực kỳ trung thành với chủ nhân. Witchcraft không thiếu gia tinh. Vậy, cô ta là ai? Và từ đâu tới? Cái vẻ lén lút trong sáng của cô, thực khiến anh vô cùng thú vị. Cô ăn mày này, dường như rất đặc biệt, vừa vô được nơi học của phù thủy, vừa khơi dậy tính hiếu kỳ trong anh. Khả năng cảm hóa lòng người của cô, có vẻ đã phát huy hiệu lực.
***
Vương quốc pháp thuật vẫn yên bình êm ả, cư dân sống trong hạnh phúc sung túc, sự sống được trãi đều trên khắp đất nước, hành tinh sưởi ấm nhờ ánh sáng của mẹ mặt trăng Atenist dịu hiền. Tại cung điện hoàng gia, Libra ngồi trên ngai vàng, cơ thể tỏa sáng lung linh, bên cạnh là Riuzo – nhà vua của cả vương quốc.
Cánh cửa chính điện bật mở, thân ảnh chàng trai tóc vàng, mắt xanh, mình khoác hoàng bào, tay cầm quyền trượng bạch kim lấp lánh, oai vệ bước vào. Quì gập một gối, khom lưng cúi đầu, chàng trai giõng giạc cất tiếng.

– Nhi thần thỉnh an nữ hoàng, thỉnh an đức vua. Hai người vẫn khỏe chứ ạ?
Riuzo mỉm cười hài lòng, Libra quay xuống nhìn con trai âu yếm. Chỉ mới xa cậu ba ngày, bà đã không chịu nổi, vậy mà trưởng lão Gorgon còn muốn bà kêu thằng bé tới nhập học ở Witchcraft. Nhiệm vụ điều tra và tiêu diệt thế lực hắc ám tại địa cầu đã được hoàng tử Yuki nhẹ nhàng xử lý, cậu quả đúng là một kì tài kiệt xuất, rất xứng đáng làm con trai của nữ hoàng huyền thoại Libra. Nếu cậu có cơ hội học tập trong môi trường tập thể, tiếp xúc với nhiều nguồn sức mạnh mới hơn, lạ hơn, chắc chắn cậu sẽ giỏi hơn bây giờ bội phần. Trong tương lai Yuki sẽ làm vua, một vị vua hùng dũng, vĩ đại, lời Gorgon nói đúng, Witchcraft là ngôi trường thích hợp nhất với cậu nhóc, lại còn được bảo vệ bởi màng ngăn vững chắc, Libra sẽ không phải lo cậu gặp nguy hiểm. Huống hồ chi, Tooya còn là giáo sư dưới đó, nếu giao Yuki cho Tooya, bà cũng yên tâm hơn nhiều. Ra lệnh cho hoàng tử đứng dậy, Libra dịu dàng ban bố.
– Yuki, ta muốn con nhập học ở Witchcraft, ngôi trường của những phù thủy tại trái đất.
Các vị đại thần bắt đầu bàn tán, tiếng xì xào ra vào không ngớt. Riuzo vẫn lãnh đạm ngồi trên vương vị óng ánh, Libra bình thản nói tiếp.

– Bốn hộ pháp tương lai đều ở đó, con cần tạo mối quan hệ tốt với họ, diệt trừ lũ quái thú địa ngục dưới đấy, giúp loài người thoát khỏi những vấn đề mà phù thủy chúng ta đào thải. Đây không những là một mệnh lệnh, mà còn là nhiệm vụ của con. Hoàng tử Yuki Tsutoshi, con làm được chứ?
– Vâng, thưa nữ hoàng. – Phất áo cúi mình, Yuki kính cẩn đáp trả. Mặc dù có hơi ngạc nhiên một chút, nhưng nếu mẹ Libra đã nói là nhiệm vụ, cậu đành tuân mệnh thực thi, chẳng qua là đi học xa nhà, có gì phải đắn đo, nghe nói Hotaru cũng học ở đó, vậy cậu không cần lo việc tìm oshin riêng, nhưng vẫn còn một chuyện, hình như tên Haru Natakira đáng ghét đấy có học ở Witchcraft. Thế thì hay rồi, kẻ mà cậu căm thù nhất, đều tề tựu đông đủ trên trường học phù thủy đó, vậy, Witchcraft phải rất lợi hại nhỉ? Toàn nhân tài học không, nếuvđến đấy, chắc cậu sẽ có đối thủ. Vả lại, cô gái ăn mày hôm ấy, không biết ra sao rồi, tại bữa đó cậu nghe tiếng động lạ, nên đành rời đi kiểm tra một tí, ai ngờ lúc quay lại, mọi thứ đã biến mất, kể cả cô nàng mắt đen đấy. Cậu rất muốn gặp lại cô một lần, rất muốn nhìn thật sâu vô đôi mắt quen thuộc trong veo đó. Hình như, cậu đang… nhớ đến cô.
Kết thúc buổi họp trong lời xì xầm bàn tán, Yuki thở dài lết áo về điện hoàng tử. Tiêu diệt cái ác, bảo vệ con người, từ khi nào phù thủy trở thành siêu anh hùng vậy? Mẹ cậu đúng là lo xa mấy chuyện bao đồng. Nhưng được trở lại hành tinh xinh đẹp đấy, cậu cũng thấy vui vui. Tại sao ư? Đây là một bí mật, của riêng chàng hoàng tử Yuki lạnh lùng.
***
Zina lật bản đồ, chăm chăm nhìn vào dãy nhà đồ sộ trước mắt, kéo dài gần chục mét. Dãy nhà được xây theo kiến trúc trung cổ Ý, hai bên cố định bằng cột đá to oạch, tường sơn trắng muốt, trạm trổ vô số hoa văn hình thù tinh xảo. Đây chính là kí túc xá nữ phía Đông, gồm hơn năm mươi phòng, mỗi phòng hai học viên, được quản lý nghiêm ngặt bởi các kí túc xá trưởng.

Zina đi dọc hành lang dài hun hút, âm u, lạnh lẽo, bao trùm trong màu trắng băng giá. Dừng chân trước cửa phòng XX, cô tra chìa khóa theo lời thầy Miyamoto bảo, tiếng “Cạch” vang lên giòn giòn, cô từ từ mở cửa, lò đầu vào bên trong. Căn phòng cô ở không quá nhỏ bé, tông màu chủ đạo là trắng và xanh, cạnh cửa sổ có bàn học bài, phía góc giường là tủ quần áo, trên tường chi chít tranh phù thủy phép thuật đẹp mắt, chiếc giường tầng sừng sững nổi bật nhất phòng. Kiểm tra quần áo và sách vở mới, Zina nhoẻn miệng cười hạnh phúc, cái bụng bắt đầu biểu tình. Cô lại tiếp tục đói sau chưa đầy hai tiếng ăn trưa, vỗ vào dạ dày đánh đét, Zina quyết định, xuống đại sảnh đường, tìm đồ bỏ bụng.
Cẩn thận khóa chặt cửa, cô nhảy chân sáo đến thiên đường đồ ăn, quên luôn cả việc tắm gội, và để ý cô nàng tóc vàng cùng phòng, đang ngáy o o trên tầng giường phía trên. Đi ngang qua hồ chứa nước – nơi cô phóng thích lũ vi khuẩn trên bàn tay dơ hồi trưa, Zina bất giác khựng lại, lỗ mũi khụt khịt thám thính. Dường như trong cơn gió, phảng phất mùi bánh mì, kẹp … chả, bơ, và xúc xích heo nóng… theo phân tích do khứu giác đảm nhiệm, hương thơm quyến rũ ấy, bay đến từ chỗ hồ nước. Chứng tỏ, ở đâu có mùi bánh mì kẹp, ở đó có đồ ăn. Thế là không suy nghĩ nhiều, cô ba chân bốn cẳng phóng lẹ kẻo hết món ngon.
Trong lúc ấy, tại hồ chứa nước Witchcraft, Haru – anh chàng tóc đỏ ngồi trên cây anh đào, đang ung dung vắt vẻo chân, chờ đợi con mồi… sập bẫy. Khóe miệng anh khẽ nhếch, dương lên nụ cười trăng khuyết tuyệt đẹp.
Zina Miyano – Tân học viên lớp ánh sáng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.