Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 7: Đụng Độ
Mặt trời đã lên cao,trong phòng của trưởng lão Gorgon có một cô gái mặc đồng phục học sinh trường Witchcraft đang đứng trước gương ngắm nghía mình cho thật kĩ càng.
Cô trầm cô ngợi khen bộ đồng phục trường “đẹp quá”! Tông màu chủ đạo là đen và xám, mỗi học sinh đều được phát một cái áo choàng đen có mũ, một nón nhọn đen vành rộng và một áo khoác mùa đông có dây thắt màu xám. Nam cô không biết rõ nhưng nữ thì phải mặc váy xếp ly lục đi chung với vớ lên tận đầu gối. Mùa thu không mang áo choàng mà xỏ áo gió có vai thủy thủ, và dĩ nhiên nó cũng màu đen. Trông khá lạ mắt và rất thú vị. (đoạn giới thiệu đồng phục này zin từ THPT1 nhá)
Trưởng lão từ ngoài cửa bước vào,bà nhìn thấy cô mặc đồng phục rất đẹp cũng phải chầm chồ khen zina:
– Cháu mặc đồng phục đẹp lắm!
– Cảm ơn trưởng lão_cô cười tươi ơi là tươi
– Cháu đi theo ta đến gặp hiệu trưởng để nhận lớp nhé!_rồi bà quay người ra cửa còn cô thì lẽo đẽo chạy đi theo bà.
~ QUAY LẠI QUÁ KHỨ
~Tối hôm qua,trưởng lão Gorgon đã đến gặp hiệu trưởng và kể về cô bé cho thầy hiểu trưởng nghe!Thầy hiệu trưởng trường Witchcraft vẫn là ba của Ayane nhé! Bà đã kể về dấu ấn hộ pháp ánh sáng ở sau gáy zina cho thầy hiểu trưởng nghe,ông nói:
– Vậy giờ ta phải làm sao?
– Hiện giờ chúng ta sẽ giữ kín chức vụ của zina,không để ột ai biết cô bé ấy là hộ pháp ánh sáng trong tương lại.Hãy cho cô bé vào học ở lớp Ánh sáng quý tộc đi!_bà ôn tồn nói
– Liệu có ổn không?_thầy hiệu trưởng hỏi lại Gorgon
– Cứ quyết định vậy đi!_rồi bà đứng lên bước ra khỏi phòng.
~ Hiện tại
~Zina và trưởng lão Gorgon đang đứng trước của phòng hiệu trưởng.Bà gõ ” cốc cốc ” vào cửa và sau đó cửa tự giác mở ra để bà và cô vào.
Hiệu trưởng xem xét cô một lượt và nghĩ ” cô bé này rất giống với trụ cột của gia tộc ánh sáng là ông Kaito Miyano”.Ông cất giọng nói chầm bổng:
– Em sẽ học ban Ánh Sáng lớp Quý Tộc.Em ở Ký túc xá A phòng A19 nhé!
– Vâng thưa thầy!_zina lễ phép
– Thôi em đi tìm ký túc xá của mình đi!Ta có chuyện muốn nói với trưởng lão một lát_Ông nói với cô
Zina hiểu chuyện lên quay người đi ra khỏi phòng.Cô bắt đầu đi tìm phòng mình sẽ ở.Cô sẽ có một cuộc sống mới ở đây!Hít một hơi thật sâu cô đi tìm Ký tóc xá A phòng A19.
* Profile nhân vật :
Himea Atsushiko: Đại tiểu thư gia tộc Atsushiko, tính tình kiêu ngạo, không coi ai ra gì. Phù thủy ánh sáng, thuộc lớp quí tộc.
***
Rời khỏi phòng hiệu trưởng như vừa thoát khỏi nhà giam, Zina nhểnh mũi, hít một hơi thật sâu, thật căng, không khí nơi đây rất trong lành, không nhiễm độc rác thải, cũng không chịu sự chèn ép của thành phần CO cao từ khói bụi đường phố, cuộc sống hòa nhập với thiên nhiên, thực rất thoải mái, nếu được ở trong một môi trường tốt thế này, dù có là phù thủy hay con người, cô đều chấp nhận. Lật ra tấm bản đồ Witchcraft, Zina nghiêng đầu đọc chỉ dẫn. Đột nhiên, khứu giác cô đánh hơi được hương gà rán, trong gió thoảng mùi đồ ăn, có rất nhiều, rất nhiều món tụ tập. Cái mũi đang thay cái bụng biểu tình. Zina lấp liếm, tâm thầm cảm thán.
Thơm quá đi!
Và ý nghĩ tiếp theo là nơi bắt nguồn mùi hương đó. Có thể chui vào tận lỗ mũi cô, chắc chắn chỉ ở đâu đó quanh đây. Vòng vo trong đầu một chập, bóng đèn thông minh của cô bỗng phát sáng, Zina đưa tay “tắt đèn”, sau đấy chăm chăm vào tấm bản đồ, nơi có đồ ăn, nhất định là nhà bếp, nhưng nhà bếp nằm ở đâu? Câu trả lời, xin xem bản đồ Withcraft để biết thêm thông tin chi tiết. Hiệu trưởng kêu cô đi tìm kí túc xá, nhưng hướng tỏa ra hương thơm món ngon lại ngược đường đi lên phòng kí túc. Giữa hiệu trưởng và đồ ăn, cô nên chọn ai? Chọn ai? Chọn ai bây giờ?
Hiệu trưởng. Không được. Ngài ấy không giúp cô no bụng. Nhưng nếu cô trái ý ngài…
Thôi, quyết định chọn đồ ăn. Ăn no mới đi tìm phòng được, để bụng đói chính là tự đày đọa bản thân, thân thể cô rất “non nớt”, rất “mỏng manh”, vì vậy, phải ăn mới có sức khỏe, có sức khỏe mới đủ sức đi, theo tính chất bắc cầu, suy ra, cô nên ăn trước rồi kiếm chỗ ở sau. Mùi thức ăn càng ngày càng thơm. Ôi, hạnh phúc quá đi mất!
Xúc động một màn tưng bừng trong lòng, bản năng của kẻ nghèo đói, chính thức lấn át lí trí Zina, không một chút do dự, cô ba chân bốn cẳng phóng về hướng đại sảnh đường – căn tin ở Witchcraft.
***
Trong căn phòng yếu ớt ánh đèn chập choạng, thiết kế theo phong cách trung cổ Châu Âu quí tộc, hiệu trưởng Miyamoto mặc ple đen, mái tóc lấm tấm sợi bạc, uy quyền ngồi sofa thượng hạng, hai chân bắt chéo, đôi tay khoanh tròn trên bàn làm việc, đối diện là trưởng lão Gorgon, bà vẫn khoác áo choàng phù thủy đen tuyền, tay cầm quyền trượng hỏa ngọc, ung dung dạo quanh giá sách phòng hiệu trưởng một vòng. Khi ngọn nến cuối cùng vụt tắt, quả cầu thủy tinh trên bàn chợt phát sáng. Hình ảnh một người phụ nữ tóc vàng, tỏa ánh hào quang lung linh xinh đẹp hiện lên rõ nét, Kazuo và Gorgon cung kính cúi chào, Libra gật đầu miễn lễ, song ôn tồn hỏi thăm tình hình trái đất trong mấy tháng qua.
– Không có điều gì bất thường ở Witchcraft chứ? – Giọng nữ hoàng vang lên thánh thót từ quả cầu sáng rực.
Kazuo kính cẩn trả lời.
– Mọi chuyện vẫn ổn, thưa nữ hoàng.
Nghe được tin tốt, Libra mỉm cười hài lòng. Sau khi lên ngôi nắm quyền, hiệu trưởng Miyamoto đã từng có ý di dời Witchcraft về lại vương quốc pháp thuật, nơi ngôi trường nên hạ tọa. Libra đắn đo rất lâu, đến cuối cùng, bà quyết định để yên ngôi trường đặt tại địa cầu, đó là nơi đem đến cho bà những niềm vui đầu tiên trong cuộc sống, bà không muốn kí ức của bà bị mang đi nơi khác, Witchcraft vốn sinh ra là thuộc về trái đất, hành tinh phù thủy không nhất thiết cần ngôi trường quay lại, không phải dưới địa cầu cũng tồn tại không ít cư dân phù thủy sao? Nếu con người không chấp nhận họ, thì Witchcraft sẽ chấp nhận, vì đây là trường học phù thủy, nơi sản sinh ra những phù thủy vĩ đại nhất vương quốc pháp thuật, ví dụ như Libra, bà là một minh chứng điển hình. Mặc dù pháp sư Suria đã chết, nhưng thế lực hắc ám của bà ta reo rắc chưa hoàn toàn diệt vong, chúng không thể xâm hại hành tinh phù thủy, vì nơi đó có nữ hoàng quyền năng, nhưng còn trái đất, chúng có thể để yên cho cư dân địa cầu sao? Điều ấy là không thể, một con mồi béo bở như trái đất, tuyệt đối đã rơi vào tầm nhắm của chúng, nhiệm vụ và trọng trách Witchcraft gánh vác, là đào tạo ra những hộ pháp tài ba, những phù thủy anh dũng, nguyện chiến đấu vì cái thiện, tiêu diệt mọi cái ác. Tương lai vương quốc pháp thuật, nửa phần đều trông cậy vào Witchcraft.
Hết công chuyện báo cáo, quả cầu liên lạc tắt ngấm, nữ hoàng cười hiền thay lời tạm biệt, biến mất sau lớp kính dày trong suốt. Kazuo phất tay kéo rèm cửa, từng tia sáng trưa hè bỏng rát xuyên vào trong phòng, ngập tràn ấm áp. Đăm chiêu vân vê quả cầu trên tay, hiệu trưởng bất giác lên tiếng.
– Tại sao lại im lặng?
– Chưa phải lúc để nữ hoàng biết chuyện. – Gorgon băng lãnh đáp lại.
Hiệu trưởng Kazuo đan hai bàn tay, khẽ nhắm hờ mắt, lặng lẽ thở dài. Có thật Zina là hộ pháp ánh sáng? Hay đó chỉ là sự hiểu lầm của Gorgon trưởng lão? Bà ấy… muốn né tránh nữ hoàng, lí do tại sao chứ?
Vì thân phận cô, không chỉ đơn giản là nữ thủ lĩnh hộ pháp ánh sáng thông thường.
***
Trước cửa đại sảnh đường Witchcraft, bỗng xuất hiện một con ma rách rướm, quần áo làu nhàu, mặt mày dơ bẩn, tóc tai lù xù, khóe miệng ứa ra nước miếng tòng tọc. Một cảnh tượng kinh hãi, khiến các học viên vừa về trường chuẩn bị cho lễ khai giảng phải tránh xa mấy mét. Zina vẫn mặc nguyên bộ đồ ăn xin bươm nát, mắt dán vào mấy món sơn hào hải vị đặt dài trên chiếc bàn lớn. Phong cách Buffe là kiểu ăn thoải thích trong đại sảnh đường này, mọi món ăn đều miễn phí, không tốn một đồng bạc nào, học viên chỉ cần lấy đĩa ở quầy phục vụ, đến bàn tiệc lớn, tự chọn ình những món ăn ngon nhất, ăn thỏa thích, không giới hạn. Trưa tới, mọi người tập trung về đây rất đông, nhưng phần lớn là để ngắm trai đẹp, chỉ 1% duy nhất, là quan tâm đến đống đồ ăn dư thừa trên bàn, và 1% ấy, chính là Zina Miyano cô đây. Cũng giống như bao người khác, Zina khuân về một núi đồ ăn, thịt rau trứng cá đều đầy đủ không thiếu thứ gì, nhìn qua ngó lại, cô nhắm được ình một chỗ ngồi khá ưng ý, đó là chiếc bàn ô van cẩm thạch đặt sát cửa sổ, vừa có thể ăn, lại vừa ngắm được cảnh đẹp, đúng là vẹn cả đôi đường. Mặc kệ ánh mắt kì thị của mọi người cứ dính vào mình, cô tỉnh bơ ôm “quả núi” đặt trên chiếc đĩa, chạy lại chỗ mình đã chọn.
Cắn vào một miếng đùi gà, vị ngọt tan đều trong miệng. Nhai… nhai…và nuốt. Đùi gà hảo hạng, ngon. Rất ngon. Thử tiếp món khác, rồi món khác, rồi món khác nữa, quai hàm Zina hoạt động không ngớt. Cô hết nhai lại nuốt, nuốt lại nhai. Lựa chọn đồ ăn, quả không sai, ngày nào cũng được như thế này, có chết cô cũng cam lòng.
Bữa ăn vẫn diễn ra suôn sẻ, bỗng đĩa thức ăn Zina đang cật lực xử lý chợt không cánh mà bay, đáp thẳng xuống dưới nền đất bụi bặm. Sau đó là một sắc giọng chua ngoa kiêu kì đay nghiến vang lên.
– Giống gì đây? Ai lại to gan thả cẩu tạp chủng chạy lung tung thế này?
Cẩu… tạp… chủng. Zina cuộn tay thành nắm đấm, huyết quản sôi sục mùi máu, đôi ngươi đen láy nổi lên tia phẫn nộ tuột cùng. Nghiến răng, ngẩng mặt, Zina kiên định nhìn thẳng vào mắt cô gái vừa xúc phạm mình. Trớ trêu thay, người lăng nhục cô chính là con nhỏ kiêu căng cô đã cứu mạng trên phố Tokyo hôm nọ, ả cũng nhìn cô bằng con mắt ngạc nhiên không kém, có lẽ ả nhận ra cô. Chớp mắt liên tục như không dám tin những gì đang hiện hữu trước mặt, Himea Atsushiko – trưởng nữ gia tộc hùng mạnh hành tinh phù thủy khẽ khẩy cười, ngoắc ngoắc thêm vài đàn em phía sau tiến lên một bước.
– Thế giới này nhỏ bé thật đấy, ta còn đang định đi tìm ngươi tính sổ tội xúc phạm đại tiểu thư Atsushiko, không ngờ ngươi lại biết điều, vượt sông vượt núi, tới đây tạ lỗi. Thế này đi, nể tình ngươi có thành ý, chuyện ở Tokyo, ta có thể cho qua, nhưng còn dám lớn mật chiếm đoạt chỗ ngồi của bản tiểu thư, cái này. Không – thể – tha – thứ. – Nói đoạn, Himea ngồi xổm xuống, nhướn một mắt, hếch cằm nhìn Zina đầy thách thức.
Chuyện gì nữa đây, ả ta lại muốn kiếm cớ gây sự à? Đại tiểu thư gia tộc giàu có, nữ phù thủy xinh đẹp, thì sao chứ, ỷ mình giàu, muốn làm gì thì làm ư? Zina Miyano này, tung hoành tự do tự tại suốt mười ba năm nay, chưa bao giờ biết đến hai chữ “sợ hãi” viết như thế nào, chỉ bằng hai ba câu nói tầm thường mà cũng lên mặt hăm dọa cô sao? Đúng là tưởng bở giữa ban ngày.
– Này cô kia. – Hùng dũng đứng bật dậy, Zina chống hai tay lên hông. – Tôi và cô, không thù không oán. Chỗ ngồi đây vốn dành cho tất cả học viên trong trường, không đề tên cô. Cô không có quyền, nói tôi lấn chiếm bất hợp pháp.
– Học viên trong trường? – Himea nghệch mặt, chỉ tay vào Zina. – Cô là học viên Witchcraft?
– Phải. – Zina gật đầu khẳng định.
Bất giác Himea phá lên cười lớn, mấy đứa con gái theo sau mặc dù không hiểu tiểu thư vì cái gì mà cười, nhưng rồi cũng bắt trước cười hùa cho có phong trào tập thể. Cả khán phòng đại sảnh đường bỗng rộ lên tiếng xì xầm bàn tán to nhỏ, ai ai trong Witchcraft đều biết, bản chất con người Himea ra làm sao, ả ta cậy quyền hiếp yếu, ỷ lớn hiếp nhỏ, chẳng coi hội bảo vệ quyền lợi học sinh ra cái đinh rỉ gì. Kể từ ngày Ayane tiền bối – thủ lĩnh hội bảo vệ quyền lợi học sinh ra trường, tôn nghiêm hội trong Witchcraft giảm sút trầm trọng, thậm chí, đám học viên còn đè đầu cưỡi cổ người trong hội, xem hội tồn tại như không. Điển hình là Himea Atsushiko, ả không những không ngó mặt trưởng hội, lại còn tự do gây mất trật tự trường lớp. Kẻ nào dám ngáng chân ả, kẻ đấy chỉ có nước sống không bằng chết trong ngôi trường này.
Chát!
Khuôn mặt Zina in hằn đủ năm ngón tay Himea, ả nhếch môi cười thầm, rút từ túi áo ra chiếc khăn mùi xoa, cẩn thận lau hai bàn tay, kiểu như mình vừa chạm phải thứ gì đó cực kỳ nhơ nhuốc. Zina loạng choạng va vào mép bàn, một bên má đỏ lừ sưng tấy. Tất cả mọi người bịt miệng nín thở. Chưa bao giờ, họ tận mắt chứng kiến, đại tiểu thư Himea Atsushiko ra tay trực tiếp đánh người, những kẻ chọc vào ả, đa phần đều bị lũ đàn em của ả xử đẹp, con trai thì bầm dập, con gái thì cắt tóc, mức độ thâm độc trong từng kiểu bạo lực học đường do Himea bày ra đều được thế lực gia tộc Atsushiko che chở. Vì vậy, ở Witchcraft, ngoại trừ những người thuộc gia tộc Mitsuke và Hondo, hầu hết luôn tỏ ra kính nể tiểu thư Himea kiêu kì. Nhưng có một người khác, lại không hề hay biết về thân phận Himea. Và đó, chính là cô – Zina Miyano.
– Hả giận rồi chứ? Tiểu thư cao quý. – Thay vì đau đớn và tức giận, Zina xoa xoa mảng má bị đánh, hếch người về Himea khiêu khích.
Mọi người lại được một phen hãi hùng, chưa ai dám dùng giọng đó nói chuyện với Himea, còn cả gan lên mặt, khích tướng ả ta. Cô nàng học viên mới này, thật không biết thế nào là trời cao đất dày.
Bấy giờ, Himea đã tức trào cả máu, hai tay vung cao, quai hàm bạch rộng, chuẩn bị cho cái tát thứ hai dáng tiếp lên khuôn mặt lem luốc của Zina. Zina cũng chẳng thua kém, ngang nhiên vênh cao cằm, trợn mắt thách thức Himea. Khi bàn tay ả Himea đang toan đánh tới, một giọng nói băng lãnh, nhưng uy quyền bất chợt vang lên.
– Dừng tay. – Phá hỏng một màn hồi hộp mà các học viên chờ đợi.
Tất cả mọi người hướng mắt, chép miệng thương thay cho kẻ liều mạng, dám xen vào chuyện riêng tư của đại tiểu thư Atsushiko. Kể cả Zina cũng kinh ngạc không kém, có mấy ai nghĩa hiệp ra mặt giúp cô chống lại ả chằn tinh này, chắc người đó vô cùng dũng cảm.
Tiến lại chỗ Zina là hai cô gái tóc vàng cực kỳ xinh đẹp, một nàng dáng người mỏng manh, ngũ quan lạnh lẽo, mặc dù là đứng ở xa nhưng Zina vẫn cảm thấy hơi lạnh đang dần lan tỏa khắp phạm vi cô gái đó lướt qua. Một nàng dung mạo trong sáng, ánh mắt toát lên vẻ hồn nhiên hoạt bát, trên tay cầm cây chổi xông sáo đạp đất khí thế bừng bừng. Nhặt lên đĩa thức ăn của Zina bị Himea hất đổ xuống đất, cô nàng linh hoạt hếch mặt lên tiếng.
– Phí phạm đồ ăn cũng bị coi là vi phạm nội quy nhà trường đấy, tiểu thư Atsushiko.
Lời nói cô gái ấy tuy rất nhẹ nhàng, nhưng trong câu ẩn chứa vô số điều mỉa mai. Với bộ não thông minh quí tộc, Himea dĩ nhiên hiểu ý cô gái kia muốn ám chỉ gì. Nhưng, trông Himea không có biểu hiện nào của sự tức giận. Ngược lại, ả còn lên mặt đốp cháp.
-Rika tiểu thư, có vẻ rất thích lo chuyện bao đồng của người khác nhỉ? Hình như tiểu thư đi hơi quá với chức vụ học viên bình thường rồi đấy.
– Không đâu Himea. – Lời Himea vừa dứt, một giọng nói băng lãnh khác vang lên, đóng băng bầu không khí, khiến mọi người trong đại sảnh đường ai nấy đều ôm tay xuýt xoa. Nhẹ bước đến gần Zina và Rika, cô gái lạnh căm xoáy cái nhìn đầy hỗn tạp đối chấp với con ngươi kiêu ngạo phách lối của ả Himea.
– Cô nên nhớ rõ, ta là hội trưởng hội bảo vệ quyền lợi học sinh. Hành động của cô bây giờ, có thể khép vào tội phá hoại tài sản trường Witchcraft, sử dụng bạo lực trong học đường. Án phạt có thể là đình chỉ việc học, hoặc đuổi khỏi trường. Xin cô, hãy thận trọng trong từng cử chỉ và hành vi ứng xử.
Chika Mitsuke – nguyên hội trưởng hội bảo vệ quyền lợi học sinh Witchcraft, nổi tiếng là người đẹp băng giá của khối lớp Thủy quí tộc. Từ khi nhậm chức tới giờ, chưa lần nào cô nhúng tay vô mấy vụ lộn xộn ở trường lớp, địa vị cô trong trường, vốn dĩ chỉ là hư danh, nhưng cô gái bị hất đổ thức ăn, ăn mặc rách rướm bên góc cửa sổ ở đại sảnh đường, lại mang đến cho cô một linh cảm rất mơ hồ, giống như cô gái ăn mày đó, đang từ chối sức mạnh xâm nhập ý thức của Chika, cực kỳ mãnh liệt. Cô gái ấy, là ai? Sao lại xuất hiện ở ngôi trường này? Khắp cơ thể cô ta, ngoài mùi hôi do lâu ngày không tắm, không hề có hương phù thủy. Vậy, cô ta… là người? Là phù thủy? Hay là ác ma địa ngục?
– Được. Lần này coi như ngươi may mắn, nhưng còn lần sau, đừng bao giờ mơ mộng thoát khỏi tay ta.
Hừ lạnh trong họng, Himea tức tối kéo đám đàn em rời khỏi đại sảnh đường, sau lời bàn tán xôn xao, đối thủ của Himea, cuối cùng cũng xuất hiện.
Gia tộc Mitsuke, ả không thể lỗ mãng đắc tội, nhưng còn Zina Miyano, không cho con nhỏ ấy một trận nên người, Himea này sẽ không mang họ Atsushiko nữa. Thề – danh – dự.
– Bạn không sao chứ? – Đợi bóng Himea khuất dạng, Rika liền hạ chổi, nhảy chồm sang phía Zina, khoác vai cô một cách tự nhiên. – Mình là Rika, còn đây là Chika, chị gái mình. Trông bạn không giống học viên lâu năm, bạn mới nhập học hả?
Chuyện Himea khiến Zina hơi bấn loạn, lại thêm cử chỉ thân mật tỉnh rụi của Rika, làm đầu cô cứ quay mòng mòng. Rũ bỏ mấy việc xui xẻo qua một bên, Zina mỉm cười gật gù.
– Mình là Zina, Zina Miyano.
– À, Zina sao? Tên bạn đẹp thật đấy. Muốn ăn trưa cùng chị em mình chứ? Hôm nay có rất nhiều món ngon. – Vẫn là Rika nhiều chuyện tự nhiên nhất. Kéo tay Zina ra bàn tiệc lấy thức ăn, Rika nhanh nhẹn chọn cho cô thật nhiều đồ ăn mới, mặc kệ Chika đằng sau vẫn điềm đạm bước đi.
Rika rất tốt bụng, lại cực kỳ xinh xắn, nhưng còn Chika, hình như không được thân thiện với cô cho lắm. Cô ta luôn nhìn mọi thứ bằng đôi mắt hờ hững, cả người tỏa ra hàn khí lạnh lẽo. Zina cảm thấy, hai chị em nhà này, hoàn toàn trái ngược nhau. Nhưng không sao. Cuối cùng cô cũng tìm được những người bạn đầu tiên trong trường, vậy, từ nay về sau, khái niệm bị cô lập vì là kẻ nghèo nàn rách nát, đã không còn tồn tại nữa. Zina Miyano, có bạn rồi nhé. Là hai người bạn luôn đấy, mặc dù một người có vẻ hơi trầm tĩnh.
Ôi, ông trời không tuyệt đường sống. Witchcraft, dù là trường gì cũng được, cho cô miếng ăn, trao cô chỗ ở, lại giúp cô quen bạn mới. Cô chấp nhận học.
Kí tên đóng dấu. Từ giờ trở đi, Zina Miyano là một trong những học viên của thiên đường Witchcraft.