Bạn đang đọc Phụ Khoa Nam Y Sư: Chương 23: tâm sự với tỷ phu
Xế chiều, ông chủ Vu lại gọi tới cho Thường Nga. Thường Nguyệt nhìn thoáng qua khiến Thường Nga đành phải cúp điện thoại. ông chủ Vu tiếp tục gọi. Thường nga đành phải nghe: “Có chuyện gì không?”
“Thường nga, buổi tối tới đây chứ?”
“Điều này… Không được, nhà tôi còn có rất nhiều chuyện”
“Chuyện gì? Hay cô luyến tiếc cái tên Chu Cửu Giới kia?”
Thường nga không nói gì.
“Nếu cô không đến, ta sẽ làm cho Chu Cửu Giới sống không bằng chết.”
“Không… Không, đừng như vậy”
“Cô có tới hay không?”
“Được rồi, tôi… lập tức… lập tức tới ngay.”
Thường Nga cúp điện thoại, phát hiện Thường Nguyệt đứng bên cạnh, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Thường Nguyệt, em… Em nghe thấy gì?” Bạn đang đọc chuyện tại Truyện.YY
“Tỷ cùng ông chủ Vu đã làm chuyện gì?”
“Không có… Không có chuyện gì?”
“Không thể nào, không có chuyện gì mà tỷ lại khẩn trương như vậy ư?”
“Không có gì thật mà.”
“Tỷ không nói ra em cũng đoán được.”
“Em đoán được cái gì?”
“Hôm đó tỷ phu đi làm về rất mệt, nhưng trên mặt tỷ phu không có dấu hiệu mệt mỏi, em nghĩ nhất định là tỷ cho tỷ phu uống thuốc gì đó.”
“Làm sao em biết?” Thường nga giật mình .
“Quả nhiên là em đã đoán đúng.” Thường Nguyệt giậm chân hét lên: “Tỷ sao có thể làm như vậy với tỷ phu chứ.”
“Em nhỏ giọng một chút đi.”
“Không được, em phải nói ụ mụ, tỷ có lỗi với tỷ phu, tỷ phu… rất đáng thương.”
Thường Nga cười khổ: “Thường Nguyệt, em không hiểu được tỷ tỷ đâu.”
“Em không hiểu tỷ? Tỷ là tỷ tỷ em, em không hiểu tỷ sao?”
“Nhưng em không hiểu lòng tỷ tỷ.”
“Em hiểu rất rõ, lòng tỷ đã thay đổi, trở nên xấu xa.”
Thường Nga thở dài: “Thật ra tỷ tỷ nói cho em biết cũng không sao, tỷ phu của em đã biết bí mật của ông chủ Vu.”
“Bí mật gì?” Thường Nguyệt hỏi.
Thường Nga thở dài: “Là về chuyện xây dựng bệnh viện.”
“Vậy thì thế nào?”
“Tỷ cũng không biết, chỉ biết là ông chủ Vu rất không yên tâm về chuyện này.”
“Vậy tỷ cũng không thể cùng ông chủ Vu hại tỷ phu chứ?”
“Không phải, tỷ tỷ không hề biết thứ thuốc kia có vấn đề, là hắn lừa tỷ, có lần tỷ phu của muội đến lớp khiêu vũ vô tình thấy bản vẽ của hắn, hắn liền muốn hại chết anh ấy, hắn nhờ bằng hữu từ nước ngoài mang về một loại thuốc mà uống vào sẽ bị tắc mạch máu, nhưng hắn gạt tỷ nói là thuốc cảm mạo thượng hạng, tỷ là bị hắn lừa, may mà tỷ phu đã sống lại.”
“Rốt cuộc tỷ phu biết được bí mật gì của ông chủ Vu? Bản vẽ đó như thế nào?”
“Cái này… Em đừng hỏi nữa, biết nhiều không tốt, thế lực của ông chủ Vu rất lớn, chúng ta không động vào được.”
Thường Nguyệt hầm hừ: “Tỷ tỷ chính là tiểu quỷ nhát gan, sợ cái gì chứ, ông chủ Vu còn dám giết tỷ sao?”
Thường Nga biến sắc, cười khổ: “Tỷ tỷ biết mình sợ chết, nhưng tỷ tỷ cũng không đơn thuần vì mình, ông chủ Vu uy hiếp tỷ rằng nếu tiết lộ bí mật của hắn thì hắn sẽ giết cả nhà chúng ta, bao gồm cả ba mẹ. Haiz, tỷ tỷ lên phải thuyền giặc, giờ không xuống nổi. Được rồi, không nói nữa, tỷ phải đi một lát, nếu tỷ phu hỏi tới thì em bảo tỷ đến nhà bằng hữu nhé.”
“Tỷ tỷ…”
“Em đừng nói nữa, tỷ tỷ phải như vậy, chúng ta không chọc nổi ông chủ Vu.”
Vừa nói, Thường Nga vội vã rời đi.
Thường Nguyệt thở dài một hơi, đi tới tỷ tỷ phòng ngủ thấy tỷ phu đang nghịch máy vi tính.
Chu Cửu Giới hỏi: “Thường Nguyệt, tỷ tỷ em đi ra ngoài rồi à?”
“Vâng, tỷ ấy có việc phải đi.”
“Ừ, anh biết rồi, anh chơi cửa này xong thì đi nấu cơm, em đói không?”
“Không có chuyện gì, em không đói.” Thường Nguyệt ngồi bên giường hỏi: “Tỷ phu không nhớ được chuyện trước kia hả?”
“Đúng vậy, không nhớ rõ.”
“Hôm ấy tỷ phu đi làm về phát sinh chuyện gì, ăn cái gì cũng không có ấn tượng sao?”
“Chẳng cỏ một chút ấn tượng nào cả.”
Chu Cửu Giới thầm nghĩ: ta không những không có ấn tượng mà căn bản là không biết.
“Vậy chuyện trước kia tỷ phu đón muội đi học chuyện còn nhớ không?”
“Trước kia? Ta từng đón muội đi học sao?”
“Đúng vậy, khi đó tỷ phu còn chưa có kết hôn với tỷ tỷ.”
“Không nhớ.”
“Anh thử nhớ lại xem, khi đó lúc nào anh cũng che chở em, đi ở trên đường cái, không cho người đụng ta, em muốn cái gì anh cũng mua cho em.”
“Thế ư, anh tốt như vậy sao?”
“Ừ, khi đó em cảm giác thấy anh là người đàn ông tốt nhất thiên hạ, nhưng tỷ tỷ… tỷ tỷ lại không cho là như vậy.”
“Tỷ tỷ của em có cách nhìn đúng, anh không phải là người đàn ông tốt.”
“Anh cảm thấy tỷ tỷ đối xử với anh rất tốt sao?”
“Ư, cô ấy là người tốt.”
“Vậy ư, anh đánh giá tỷ tỷ như vậy thật sao?”
“Chẳng lẽ không đúng? Thường Nguyệt, hôm nay em làm sao vậy?”
“Không có chuyện gì, em chỉ muốn tâm sự với tỷ phu một chút.”
Vừa nói, Thường Nguyệt ngẩng đầu nhìn nóc nhà đến xuất thần.
“Em đang nghĩ gì thế?”
“Em đang nghĩ về cái ngày tỷ tỷ kết hôn với anh.”
“Ngày đó… Anh cũng không nhớ rõ lắm.”
“Nhớ ngày đó, em còn rất trẻ con .” Vừa nói, hai gò má Thường Nguyệt ửng hồng: “Em thấy anh bái thiên địa vơi tỷ tỷ mà rất đố kỵ, hận không được tân nương chính là mình.”
“Ha ha, có chuyện như vậy ư?”
“Thật.”
Thường Nguyệt hồi tưởng lại rất nhiều điều tốt mà Chu Cửu Giới đã làm ình, lại nhớ ngày đó thiếu chút nữa đã thất thân với hắn, trên mặt nóng như lửa đốt, vội nói: “Anh cứ ngồi chơi nhé, em đi nấu cơm đây!”