Bạn đang đọc Phụ Khoa Nam Y Sư: Chương 22: bí mật của thê tử
Mấy ngày sau, Thường Nguyệt theo Thường Nga, Chu Cửu Giới trở lại cư xá.
Chu Cửu Giới quyết tâm làm một bác sĩ tốt, người chồng tốt, tỷ phu tốt. Về đến nhà thì đã chịu khó đi quét dọn phòng, thu gom quần áo giặt giũ. Hai tỷ muội nhìn Chu Cửu Giới loay hoay đầu đầy mồ hôi, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng tự nhủ: Chẳng lẽ anh ấy khôi phục rồi sao?
Chu Cửu Giới đột nhiên ngẩng đầu nói: “Thường nga, anh muốn đổi tên.”
Thường nga nói: “Anh muốn đổi tên gì?”
Chu Cửu Giới nói: “Em không cảm thấy cái tên của anh rất không thỏa đáng sao? Anh muốn sửa thành Chu Thất Giới.”
Thường Nguyệt phì cười.
Chu Cửu Giới ngạc nhiên: “Em cười cái gì? Chẳng lẽ anh nói không đúng sao?”
“Làm sao anh không đổi thành Trư Bát Giới?”
“Chu Bát Giới?”
Thường Nga nói: “Được rồi, đừng nghĩ lung tung nữa, Bát Giới cũng tốt, Cửu Giới cũng tốt, không phải là cái tên thôi sao, giới hay không giới còn không phải do anh à?”
Chu Cửu Giới thấy cũng đúng, lời của Thường Nga vô cùng có đạo lý, cái tên chẳng qua là một thứ để gọi, chỉ cần mình luôn kiềm chế là được.
Chừng năm giờ chiều, Thường Nga nhận được một cú điện thoại, thần sắc có vẻ không được tự nhiên. Chu Cửu Giới hỏi nàng, nàng ấp a ấp úng, cũng không nói là vì sao. Thường Nga do dự một lúc rồi đi ra ngoài.
Chu Cửu Giới hỏi Thường Nguyệt: “Tỷ tỷ của em hôm nay không phải đến lớp học khiêu vũ sao? Vội vã đi đâu vậy?”
Thường Nguyệt nói: “Sao anh không tự đi hỏi tỷ tỷ, em cóc biết?”
Chu Cửu Giới bèn đi bật máy vi tính, học kiến thức sử dụng đồ làm bếp.
Thường Nguyệt thấy hắn mê mẩn liền xuống lầu đi mua đồ ăn.
Đi ngang qua lớp học khiêu vũ, Thường Nguyệt vô tình thấy một người đàn ông đang đứng trên ban công cùng tỷ tỷ. Thường Nguyệt ngẩn ngơ, vội núp vào trong bóng tối nhìn, thấy tên kia rất mập mạp, chính là ông chủ Vu của lớp học khiêu vũ.
Thường Nguyệt mua đồ ăn về nhà, thấy Chu Cửu Giới vẫn bận rộn trong phòng bếp, miệng liền há hốc rồi ngậm lại.
“Thường Nguyệt mua thức ăn về rồi à? Thật tốt quá, em đi nghỉ đi, cơm tối cứ để anh làm.”
Chu Cửu Giới học được rất nhiều kiến thức, liền muốn bắt tay ngay vào làm.
Chừng bảy giờ, bốn món ăn được dọn lên bàn. Chu Cửu Giới nhìn ngoài cửa sổ xem nói: “Sao tỷ tỷ của em con chưa về nhỉ?”
Thường Nguyệt gập máy vi tính, đi ra nói: “Tỷ ấy không nói với anh sao?”
“Không có, cô ấy chỉ nói tới lớp học khiêu vũ có việc đã vội đi, cũng không nói bao giờ về nữa.”
Vừa nói, Chu Cửu Giới lấy điện thoại di động ra gọi vào máy Thường Nga nhưng tắt máy.
Thường Nguyệt nhàn nhạt nói: “Em thấy tỷ tỷ không trở về ăn đâu.”
“Sao lại thế? Cô ấy không về nhà thì đi đâu được chứ? Chúng ta cứ chờ một chút, đúng rồi, nếu em đói thì cứ ăn trước đi.”
“Em không đói.”
Thường Nguyệt nhìn Chu Cửu Giới mà thở dài, thầm nghĩ: tại sao tỷ tỷ phải làm như vậy, tỷ phu không phải rất tốt sao?
Trời dần dần tối, đột nhiên phương xa có một tia chớp xẹt qua hư không, tiếp theo, tiếng sấm truyền đến.
“Nguy rồi.” Chu Cửu Giới lo lắng: “Trời sắp mưa, Thường Nguyệt, trong nhà có áo mưa không?”
“Có một cây dù đó.”
“Anh đi đón Thường Nga đây.”
Vừa nói, Chu Cửu Giới lấy chìa khóa phóng xuống lầu
“Tỷ phu…!” Thường Nguyệt kêu.
“Có chuyện gì sao?” Chu Cửu Giới quay đầu lại hỏi.
“Anh… Anh không cần đi, tỷ tỷ không có ở lớp khiêu vũ.”
“Không ở đấy? Làm sao em biết?”
“Lúc em mua thức ăn đi ngang qua chỗ đó, thuận tiện hỏi một chút.”
“Cô ấy đã đi đâu?”
“Cái này em không biết, tóm lại, anh đi khắp nơi không tìm kiếm cũng không tốt, không bằng cứ ở nhà chờ là hơn.”
Nói xong, Thường Nguyệt ngồi xuống bàn ăn.
Chu Cửu Giới lại không chịu ăn, hắn ngồi trước cửa sổ lặng yên nhìn ra ngoài, tự nói với mình: ta muốn gánh vác cái gia đình này thay nàng, ta muốn làm một người chồng tốt, một người đàn ông tốt.
Thường Nguyệt nhìn hắn, trong lòng dần có chút oán giận tỷ tỷ. Nàng mở miệng mấy lần, định bảo Chu Cửu Giới không cần đợi nữa, rốt cục vẫn phải nhịn xuống.
Sáng ngày thứ hai, Thường Nga mệt mỏi trở về.
Chu Cửu Giới nghe thấy tiếng động ở cửa, xoay đầu lại, giương tràn đầy tia máu mắt nhìn Thường Nga.
“Thường Nga, em trở lại rồi, cơm tối còn ở trên bàn đó.”
Thường Nga ngẩn ngơ: “Anh… Anh cả đêm không ngủ sao?”
Chu Cửu Giới sững sờ: “Trời đã sáng rồi sao?”
Thường Nga nói: “Cũng 7h rồi.”
Thường Nguyệt đi ra từ trong phòng ngủ, vừa ngáp vừa nói: “Tỷ tỷ, hôm nay không đi làm sao?”
“Không cần, lớp khiêu vũ chưa tiếp tục, nhóm trước mới tốt nghiệp, học viên mới chưa tuyển được thêm.”
“Vậy tối hôm qua tỷ đi đâu?”
“Tỷ… Tỷ sửa sang lại sân huấn luyện, sau đó trời mưa, nên… nên không trở về.”
“Vậy sao? Tỷ tỷ vào đây đi, em muốn nói vài lời.” Thường Nguyệt hướng trong phòng ngủ đi tới.
Chu Cửu Giới nói: “Thường Nguyệt, để tỷ tỷ em ăn cơm trước đi, cô ấy chắc là đói lắm rồi.”
Thường Nga vẫn đi vào phòng ngủ Thường Nguyệt.
Thường Nguyệt đóng cửa phòng ngủ lại hỏi: “Tỷ tỷ, tại sao phải làm như vậy?”
Thường nga biến sắc: “Thường Nguyệt, em… Em đang nói cái gì vậy? Tỷ làm sao?”
“Tỷ còn không thừa nhận sao, thật ra ngày hôm qua em đi mua thức ăn đã thấy hết, từ trước đến nay tỷ vẫn ở cùng ông chủ Vu, phải không?” Truyện được tại YY Truyện
Thường nga cúi đầu: “Em đừng nói chuyện này với tỷ phu, được không?”
“Tỷ nếu dám làm tại sao không dám nói? Tỷ tỷ, tỷ phu có điểm nào không tốt? Nếu như anh ấy là người thay đổi thất thường, ở ngoài nuôi tình nhân, tỷ phản bội anh ấy cũng có tình có lí, nhưng tỷ phu là một người yêu thương gia đình, em… em muốn nói chuyện này ụ mụ.”
“Tỷ tỷ không phản bội anh ấy, van em, van em đừng nói có được không?”
“Ai, tỷ phu quá đàng hoàng.”
“Muội muội, tỷ tỷ cũng bất đắc dĩ, em đừng hỏi có được hay không?”
“Bất đắc dĩ? Hừ”
“Em không biết đâu, tiền nằm viện của cha hơn phân nửa cũng từ ông chủ Vu đấy.”
“Tỷ cùng tỷ phu cũng kiếm được tiền mà?”
“Tỷ có thể kiếm bao nhiêu chứ? Không có công việc chính thức, lớp khiêu vũ quanh năm suốt tháng chỉ có hai ngày làm ăn hoàn hảo chút ít, bình thường thì chẳng có mấy học viên, tỷ phu của em vừa mới có công việc mấy năm, cũng không tích lũy được bao nhiêu tiền, huống chi chúng ta còn phải thanh toán căn phòng này nữa.”
“Nhưng như vậy tỷ cũng không thể phản bội tỷ phu được.”
“Không có, thật không có, bệnh của cha thành như vậy, em có biết ở tỉnh thành nửa tháng tiêu xài bao nhiêu không? Gần ba vạn đó, tỷ nào có số tiền này.”
“Cũng bởi vậy mà tỷ tìm tới ông chủ Vu sao?”
“Không phải, chuyện này nhất thời không thể nói cho em hiểu được, tỷ và ông ta chỉ hợp tác thôi…”
“Hợp tác thôi sao? Muốn em không nói, tỷ hãy rời khỏi lớp khiêu vũ đi, dù sao cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.”
“Thế lực của ông chủ Vu lớn như vậy, tỷ tỷ không phải là không muốn bứt ra, nhưng… Tỷ tỷ biết chuyện của hắn, nếu như rút ra thì hắn nhất định sẽ trả thù.”
Thường Nguyệt hừ một tiếng.
(chú thích: có bạn đọc tới chỗ này cảm thấy khó chịu, cho là Thường Nga XO với tên kia. Nhưng sự thật là không phải, mọi người cứ đọc sẽ biết )