Phù cẩm

Chương 118


Bạn đang đọc Phù cẩm – Chương 118:

118
Kỳ Quy Hải đi theo của hồi môn của Tống Tinh Dao đến Hàn phủ, hiện giờ đang ở ngoại viện, tạm thời chưa có việc làm.
 
Nhớ tới Kỳ Quy Hải, Tống Tinh Dao khó tránh khỏi có chút áy náy, trước đây bởi vì Triệu Duệ An, nàng đã lạnh nhạt xa lánh hắn một thời gian dài, tính cách của hắn lại chất phác lặng lẽ, chưa bao giờ tranh thủ cho bản thân cái gì, mỗi khi thấy nàng cũng đều đứng ở rất xa để tránh hiềm nghi, chưa từng quá phận một chút xíu nào, trái lại khiến cho nàng cảm thấy mình không niệm tình xưa, có việc tìm hắn, không có việc gì thì đẩy ra xa, không khỏi quá mức máu lạnh, bây giờ nghe Lâm Yến nhắc tới, nàng chỉ coi là lại giống như Triệu Duệ An, trong lòng có chút không vui, mặt mày hơi lạnh, nói: “Làm sao vậy? Chàng cũng thấy ta không nên mang theo hắn à? Nghi ngờ quan hệ giữa ta và hắn à?”
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Cũng? Nếu như ta thật sự cảm thấy hắn không nên xuất hiện ở đây thì thậm chí hắn còn chẳng có cả cơ hội bước vào Hàn phủ, Yêu Yêu, nàng đừng đánh đồng ta với người khác.” Lâm Yến bình tĩnh phản bác nàng: “Hôm nay ta nhắc đến hắn với nàng, chỉ vì thấy hắn là một nhân tài, có chút đáng tiếc mà thôi. Nhìn chung ba năm nay hắn giúp đỡ ở bên cạnh nàng, còn có biểu hiện ở đám cháy trong nhà họ Mạc ngày đó, chứng tỏ năng lực của hắn không tầm thường, chỉ có điều bởi vì sự hạn chế của thân phận nên khó mà thể hiện tài năng cũng như có chỗ phát triển, nàng có muốn giúp hắn có tương lai hay không?”
 
“Thật xin lỗi.” Tống Tinh Dao nói xin lỗi, Lâm Yến… và Triệu Duệ An không giống nhau: “Lúc trước khi cữu cữu đưa hắn cho ta, đã từng đề cập tới thân thế của hắn.” Nàng kể vắn tắt về thân thế của Kỳ Quy Hải, lại nói tiếp: “Ta đã từng đồng ý với cữu cữu là sẽ chăm sóc thật tốt cho hắn, không để hắn phải chịu nỗi khổ lưu lạc, nhưng ngoại trừ một chỗ ăn cơm một mái ngói che đầu, thì ta cũng không thể cho hắn được thứ gì khác. Hắn là tiện tịch, ta còn chưa có năng lực giải trừ tịch cho hắn.”
 
Có lẽ về sau nàng sẽ có, nhưng khi đó đôi bên đều già rồi nhỉ?
 
“Nàng không có năng lực, nhưng Trưởng công chúa có.” Lâm Yến lập tức trả lời: “Phật Trản bị nhổ cỏ tận gốc, nhưng người Hồ hoạt động trong Kinh Thành quá nhiều, khó tránh khỏi có chút sóng ngầm sôi trào không muốn để cho người khác biết. Vì phòng ngừa tình huống giống như Phật Trản tái hiện, điện hạ có ý định tìm người chuyên giao thiệp với người Hồ, phụ trách thành lập một liên minh thương nhân. Điện hạ vẫn còn chưa chọn được người, nếu là người Hán, chỉ sợ trong lòng đối phương vẫn còn thành kiến và cảnh giác, không dễ hòa nhập, nếu là người Hồ thì tốt, nhưng người Hồ có thể tin được lại không dễ tìm, vừa có năng lực lại vừa tin được thì càng khó hơn.”
 
“Ý của chàng là… Tiến cử hắn với điện hạ ư?” Tống Tinh Dao nghe vậy thì dừng đũa.
 
Lâm Yến gật đầu: “Chúng ta không có năng lực giải trừ tiện tịch cho hắn, nhưng điện hạ thì có.”
 
“Nếu hắn có thể giải trừ được tiện tịch, vậy thì có thể lấy thê sinh con như bình thường, cuối cùng không cần tiếp tục lo lắng thê nhi bởi vì hắn mà biến thành tiện dân, tương lai sau này cũng sẽ không tệ, còn tốt hơn là đi theo ta.” Tống Tinh Dao vừa nghe một chút đã thông suốt.

 
“Kỳ thật hắn đi theo nàng thì có chỗ tốt khi đi theo nàng, ít nhất có thể bảo đảm an toàn cho nàng, Hàn gia cũng sẽ không để cho hắn thiếu ăn thiếu mặc, tất nhiên có thể bảo đảm cho hắn không lo cơm áo, so với việc bán mạng cho điện hạ, thì an toàn thoải mái hơn một chút.” Lâm Yến cân nhắc lợi hại, cũng không vội vã muốn biết câu trả lời: “Hắn đi hay ở nàng tự quyết định đi, có điều tốt nhất là nhanh một chút, việc này đã kéo dài mấy tháng, bên phía điện hạ đã có mấy ứng cử viên rồi, có lẽ sắp tới sẽ chọn một người để đảm nhiệm.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Ta biết rồi, ta tìm thời gian hỏi hắn một chút.” Tống Tinh Dao ghi nhớ việc này ở trong lòng, nhìn hắn nói: “Lâm Yến, cảm ơn.”
 
“Cảm ơn ta làm gì? Sao nàng biết ta không phải giống như người kia, cũng có suy nghĩ đuổi Kỳ Quy Hải đi?” Lâm Yến hỏi lại nàng.
 
“Cho dù là như thế, chàng cũng có tâm.” Tống Tinh Dao lãnh đạm nói.
 
Sống hai đời, nàng đương nhiên hiểu rõ, con người đều có lòng riêng, đơn giản nếu đặt mình vào vị trí của hắn, nếu lúc này bên cạnh Lâm Yến cũng có một hồng nhan tri kỷ, e rằng nàng cũng không thể thoải mái được, bản thân nàng cũng không thể vượt qua rào cản đó, thì làm sao có thể yêu cầu người nam nhân bên cạnh phải rộng lượng? Chẳng qua chỉ tìm một biện pháp vẹn cả đôi đường mà thôi, đó là suy nghĩ của người trưởng thành, mà không phải việc làm có nghĩa khí một cách xúc động.
 
Mà thế gian này, việc khó khăn nhất thường chính là biện pháp để vẹn cả đôi đường.
 
Hắn bằng lòng để tâm, nàng đương nhiên sẽ cảm kích, bất kể có giữ lại Kỳ Quy Hải hay không, thì lúc này, nàng đều muốn cảm ơn hắn vì đã có lòng quan tâm tới cảm xúc của nàng, cùng với việc thật lòng thật dạ suy nghĩ cho Kỳ Quy Hải.
 
Lâm Yến cười cười, lại gắp hai miếng rau xanh rồi ăn một chút, sau đó không hề động đũa nữa.
 

“Ăn vậy đã no rồi à? Không giống với sức ăn của chàng nha.” Tống Tinh Dao cười hắn.
 
Một bàn này đều là món ăn thanh đạm, là Yến Đàn sắp xếp, tuy rằng đồ ăn dùng canh loãng hầm cũng rất tươi ngon, nhưng vẫn là thanh đạm, nghĩ đến việc Yến Đàn bị vẻ bề ngoài của hắn lừa gạt, nàng ấy cũng cảm thấy phải làm chút rau xanh đậu hũ cho hắn.
 
“Biết rõ còn hỏi.” Lâm Yến liếc xéo nàng một cái.
 
Tống Tinh Dao cười xùy xùy.
 
Đến buổi tối, kiểu thức ăn đã thay đổi, đều biến thành thức ăn mặn có mùi thơm nồng nàn bốn phía, Lâm Yến liên tục ăn thêm hai bát cơm dưới ánh mắt kinh ngạc của Yến Đàn.
 
Khi dọn chỗ, Yến Đàn vẫn còn nhắc đi nhắc lại.
 
Người này… Sợ là một hòa thượng uống rượu ăn thịt.
 
Không thịt không vui.
 
————
 

Bởi vì thành thân, Lâm Yến được nghỉ bảy ngày, hắn cũng không đi đâu, chỉ ở lì trong nhà với Tống Tinh Dao.
 
Hai ngày đầu, hắn đưa nàng về Lâm phủ một chuyến, hành lễ với Lâm tướng quân. Nhưng không gặp Lâm Vãn, xem chừng nàng ta vẫn bị cấm túc ở trong phòng, chuyện nàng ta thích Lâm Yến không thể che giấu được, chọc cho trong kinh đồn đãi sôi nổi, khiến cho Lâm tướng quân vô cùng tức giận.
 
Ngày thứ ba về lại mặt, nhưng hôm thành thân thật sự quá mức giản dị, Lâm Yến chỉ sợ nhạc gia* bất mãn, cho nên đã bỏ đủ công sức cho lễ lại mặt, đưa Tống Tinh Dao về nhà mẹ đẻ một cách phô trương long trọng.
 
*nhạc gia: nhà bố mẹ vợ.
 
“Phô trương như vậy làm gì?” Tống Tinh Dao nhìn mấy xe lễ vật thì líu lưỡi phàn nàn với hắn.
 
“Khi thành thân đã khiến cho nữ nhi nhà người ta chịu thiệt thòi, chỉ có thể lấy lòng nịnh nọt khi về lại mặt.” Hắn kéo nàng lên xe ngựa.
 
“Nhưng ta không để ý, huống chi cũng là thành thân dựa theo yêu cầu của ta mà.” Tống Tinh Dao cảm thấy lần thành thân này cực kì nhẹ nhàng, không chỉ nhẹ nhàng, mà cuộc sống sau khi thành thân cũng vô cùng thoải mái, không có chút áp lực nào.
 
“Nàng không để ý, không có nghĩa là nhạc phụ nhạc mẫu và cữu huynh cũng không để ý, lát nữa bọn họ đuổi ta ra khỏi cửa thì phải làm sao đây?” Hắn vừa nói vừa cười với nàng, vẻ mặt hưng phấn vui vẻ.
 
“Vậy ta sẽ ra ngoài cửa nhặt chàng về có được không?” Nàng cười hì hì trả lời.
 
Trong lúc nhất thời, cũng có chút cảnh tượng phu thê ân ái.
 
————

 
Sau lễ lại mặt, hai người thành thật làm ổ ở trong nhà.
 
Có thể nói lần này Tống Tinh Dao có toàn quyền quản lý đại trạch, không có hai ngọn núi bà bà và tiểu cô đè đầu cưỡi cổ ở phía trên, đúng là cơ hội để thể hiện bản lĩnh, nàng bận bịu lập quy củ, sắp xếp công việc các nơi, chọn lựa quản sự. Sau này nàng vẫn muốn tiếp tục làm việc cho Trưởng công chúa, không có cách nào dành ra quá nhiều thời gian để xử lý việc ở hậu trạch, cho nên trước mắt cần phải lập quy củ cho ổn thỏa, cũng phải chọn người thật tốt.
 
May mà đã có kinh nghiệm quản lý lúc trước ở trong phủ Trưởng công chúa, hơn nữa mỗi người trong phủ đều do nàng tự mình chọn về, Lâm Yến lại buông tay không can thiệp thêm, chỉ làm hậu thuẫn cho nàng, nàng làm việc càng điêu luyện hơn, mơ hồ có vài phần phong thái sấm rền gió cuốn của Triệu Ấu Trân, chỉ mấy ngày ngắn ngủn đã thu xếp nhà cửa ổn thỏa.
 
Ngày cuối cùng của bảy ngày nghỉ tắm gội, thuộc hạ cũ của Hàn gia đến thăm, một người trong đó chính là Phan Viên, thống lĩnh của Thần Tự Bộ.
 
Bọn họ đến đúng lúc sắp tới giờ ăn cơm, phòng bếp lại làm nhiều đồ ăn, Tống Tinh Dao quả quyết mời mấy người bọn họ ở lại dùng cơm, lại bảo Yến Đàn lấy hai vò rượu ngon tới. Nhưng Phan Viên lại có chút việc khó nói, bởi vậy hắn khó xử nhìn Lâm Yến.
 
Đáng lẽ Phan Viên và Tống Tinh Dao cũng coi như là người quen cũ, sau khi trải qua việc ở nhà họ Mạc, Phan Viên cũng không dám coi thường Tống Tinh Dao nữa, bình thường gặp chuyện phải về bẩm báo thì cũng không cố ý lảng tránh, nhưng không biết vì sao lần này lại bắt đầu úp úp mở mở.
 
“Ngồi đi, nếm thử đồ ăn của tẩu tử ngươi, uống hai ly với ta.” Lâm Yến lại rất cao hứng, ngày tháng như vậy, kiếp trước chưa từng có bao giờ: “Có chuyện thì nói, không cần phải giấu, giữa ta và tẩu tử của ngươi, không có gì không thể nói.”
 
Phan Viên nghe Lâm Yến nói như vậy, lại thấy Tống Tinh Dao nhiệt tình không thể chối từ, hắn và thuộc hạ nhìn nhau, đành phải ngồi xuống, thở dài nói: “Chủ thượng, là tin tức truyền về từ quận Đông Bình. Thế tử Đông Bình đã trốn về Đông Bình rồi.”
 
Lời này vừa ra, chỗ ngồi lặng ngắt.
 
Phan Viên lộ ra vẻ mặt khổ sở—— Nhìn đi, không phải để cho hắn nói à, hắn nói xong thì lại lúng túng, ôi chao!
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.