Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 6:
Mấy ngày nay Tiêu Tề lo lắng mãi, số tiền phải trả cho chiếc xe bị xước không hề nhỏ.
Nhưng mấy ngày sau, không thấy ai đến nhà đòi tiền, cũng không thấy ai đến trường gây khó dễ cho cậu.
Cậu nhớ lại ánh mắt của người đàn ông nọ nhìn Tô Hạ, trong lòng càng khó chịu, cậu luôn cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, vì thế cậu bỏ tiết học buổi tối để đến gặp Tô Hạ.
Tô Hạ không có ở trường.
Đêm trước khi Lục Trấn An đi công tác về, Lục Xuyên không về nhà, đã bốn ngày rồi Tô Hạ không gặp anh.
Thời tiết đã ấm hơn, Tô Hạ thay đồng phục quần dài của mình sang váy, điều này không lạ ở các trường quý tộc, hầu hết nữ sinh đều đã đổi đồ, thậm chí có một số còn cắt ngắn váy.
Tần Hoài là một Thiên Bình điển hình, dễ xiêu lòng trước người đẹp*, nên tất cả người bạn nữ của anh ta đều phải cao ráo, ưa nhìn.
*Từ gốc là nhan khống.
Không có cô gái nào trẻ mãi không già, nhưng gái trẻ và ngọt nước thì chẳng thiếu.
Mười lăm, mười sáu tuổi, véo một cái là chảy nước, đôi chân thon dài trắng nõn dưới chiếc váy học sinh, nụ cười vừa trong trẻo vừa mê người, nốt ruồi mỹ nhân ở đuôi mắt cực kỳ quyến rũ.
“Em gái”, Tần Hoài châm một điếu thuốc, lười biếng dựa vào khung cửa, đôi mắt đào hoa lướt nhìn cô nhóc, “Em tìm ai?”
“Lục Xuyên”.
“Lục Xuyên à, cậu ấy đang bận, em có vấn đề gì nói với tôi cũng giống vậy thôi”.
“Không giống… mà nhỉ?” Tô Hạ biết Tần Hoài, người nghiêm túc nhã nhặn như Lục Xuyên, chắc nhân phẩm của bạn bè anh cũng không tệ lắm. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.
“Để tôi nói trực tiếp với anh ấy thì hơn, anh giúp tôi gọi anh ấy ra ngoài được không?”
“Tôi không gọi cậu ấy được”, Tần Hoài giễu cợt, “Hay là, tôi đưa em vào?”
Đột nhiên gã nghiêng người kề sát Tô Hạ, Tô Hạ không tránh đi, cô chỉ hơi nhíu mày.
“Không làm phiền nữa, tôi sẽ đợi ở ngoài”.
Tần Hoài đứng thẳng người, thấy cô nhóc đưa lưng về phía mình, không khỏi cảm thấy buồn cười.
Ghi thù rồi.
“Tần thiếu gia, cậu vừa mới quay về Trung Quốc đã có mấy em tìm tới cửa, sức quyến rũ của cậu không hề giảm!” Có người nói đùa.
“Tôi thấy cô nhóc này rất xinh đẹp”, Tần Hoài kéo ghế bên trái Lục Xuyên ngồi xuống, ra vẻ tiếc nuối, “Đáng tiếc, không phải tới tìm tôi”.
Anh ta nhìn Lục Xuyên cười đầy ẩn ý, người bên cạnh lập tức hiểu ra.
“Hả,đạo diễn Lục?!!”
Nếu không phải Lục Xuyên từng có bạn gái thì bạn bè xung quanh đều nghi ngờ rằng anh có vấn đề.
Một người đàn ông trưởng thành chắc chắn phải có nhu cầu sinh lý.
Lục Xuyên lạnh lùng nhìn Tần Hoài, giọng điệu khó chịu, “Lại nữa?” Gia giáo Tần gia rất nghiêm, mỗi lần Tần Hoài trêu hoa ghẹo bướm, hoa bướm đến cửa làm ầm ĩ đều đẩy hết cho Lục Xuyên. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.
“Oan cho tôi, thật sự tìm đến cậu đấy”. Tần Hoài nhướng mày cười xấu xa, “Tự mình chọc phải hoa đào sao không tự trách mình đi?”
Giữa đàn ông không cần phải kiêng dè gì, cái gì cũng nói được.
Nhất là khi đạo diễn Lục chưa bao giờ gần gũi nữ giới, có scandal, tất nhiên mọi người sẽ không buông tha cơ hội tốt này, còn nói đùa rằng phải ra ngoài xem.
Có điều thân là đương sự mà Lục Xuyên chẳng buồn ngẩng đầu lên.
“Không ra xem thử à?” Tần Hoài cười híp mắt, “Buổi tối ở đây nhiều người ra vào, gái xinh rất dễ bị nhớ thương”.
Tô Hạ bị một đám người chặn đường ở con hẻm gần nhà hàng.
Nữ sinh tóc đỏ cầm đầu là người nhiều lần nhốt Tô Hạ trong nhà vệ sinh, bạn trai cũ của cô ta là con trai của giám đốc một công ty lớn, Tô Hạ chuyển tới lớp của cậu ta hai người làm bạn cùng bàn, một tuần sau đó cậu ta tỏ tình với Tô Hạ.