Phản ứng quá độ

Chương 7


Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 7:

Nữ sinh tóc đỏ đẩy vai Tô Hạ một cái, chặn cô trong góc hẻm, túm tóc đè vào tường.

“Tô Hạ, mày kiêu căng lắm!”

“Bình thường trước mặt đàn ông là gái điếm lẳng lơ, hôm nay làm gái đứng đường, định quyến rũ người trong nhà hàng à? Mấy nhà giàu ăn cơm lầu ba, không phải mày không biết xấu hổ à? Lên đó câu đồ ngốc* nào đó đi, trước cửa không có nhiều cơ hội tiếp cận, ôi, tao quên mất, nhà hàng năm sao này không phải chó mèo nào cũng vào được”.
 
*Từ gốc là 凯子, ban đầu có nghĩa là “kẻ ngốc”, bây giờ được dùng để chỉ một người đàn ông bị phụ nữ lừa tiền mà không nhận được bất kỳ lợi ích nào.

“Nói gì đi, câm rồi?”

“Giả bộ đáng thương hả, ở đây không có đàn ông thương tiếc cho mày đâu”.
 
Sự châm chọc trong mắt Tô Hạ làm nữ sinh tức giận, cô ta tát vào mặt Tô Hạ một cái rồi túm tóc Tô Hạ kéo về phía trước, ép Tô Hạ quỳ xuống, đám lâu la tiến lên vây quanh Tô Hạ.

Nữ sinh nhổ nước bọt xuống đất, một tay ấn đầu Tô Hạ xuống đến móng tay út son đỏ bị gãy.


“Liếm đi, liếm sạch vào! Nếu mày có thể nhặt lại đồ chơi của tao thì mày cũng có thể ăn đồ tao nôn ra”.
 
Bọn họ đông người, nếu Tô Hạ phản kháng chỉ khiến bọn họ làm dữ hơn. Da đầu đau rát, mấy đôi chân trước mặt cô lắc qua lắc lại, dưới ánh đèn đường mờ tối, hình như cô nhìn thấy người kia. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

“Là vì Triệu Chí sao?” Tô Hạ ngẩng đầu khẽ cười, “Chẳng trách cậu ta nói, không chơi với mày được”.

Thoáng chốc tất cả mọi người đều sững sờ.

“Mày nói gì đó?!”

“38* thối tha! Mày nói lại lần nữa xem!”
 
*Từ ngữ miệt thị chỉ phụ nữ người Hồng Kông hay dùng. Vì ngày 8/3 là Ngày Quốc tế Phụ Nữ nên dùng số 38 kèm theo các từ như thối tha, xấu xa… để thành câu chửi. 

Cảnh sát ở gần đó chạy đến hét lên: “Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, tất cả đứng yên!”

Nữ sinh tóc đỏ chửi thề một câu, cô ta phản ứng rất nhanh vội vã kéo Tô Hạ lên, tốc độ thay đổi biểu cảm nhanh như bấm chuột, còn làm ra vẻ vô tội.

“Bọn cháu là bạn học, chúng cháu đang đang đùa nhau thôi, chú cảnh sát còn quản cả chuyện này à?”

“Đùa?” Ánh mắt của cảnh sát dừng trên mặt Tô Hạ, “Học sinh, có ai bắt nạt cháu không?”

Tô Hạ vỗ bụi trên váy mỉm cười, “Chúng cháu là bạn học, chúng cháu chỉ đang đùa thôi”.

“Toàn nói là bạn học, thật là phiền”. 
 
Cảnh sát không đi xa, đứng ở đầu ngõ, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn. Nữ sinh tóc đỏ mất kiên nhẫn nhưng không muốn gây chuyện nên để cho bọn chị em đi trước, hôm nay tha cho Tô Hạ.


Trước khi đi, cô ta còn quay lại nhìn Tô Hạ, “Bạn học Tô, ngày mai gặp ở trường!”

Tô Hạ nhặt cặp sách lên ra khỏi ngõ.

Bảo vệ của nhà hàng là một sinh viên đại học, buổi tối cậu đi làm thêm, khoảng hai mươi tuổi, Tô Hạ dễ dàng gạt cậu ta. Xe của Lục Xuyên đậu trong hầm, cậu ta đưa Tô Hạ vào bằng lối đi bộ. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Trong hầm giữ xe không có nhiều đèn, ánh sáng lờ mờ, không gian trống trải, nhiệt độ ban đêm khá lạnh.

Cũng may, Tô Hạ đợi không lâu lắm.

Một nhóm người đi từ trong thang máy ra, nói nói cười cười đi về phía cô, mấy chiếc xe đậu bên cạnh cô cũng lần lượt nổ máy.

Lục Xuyên đi phía trước, đang nói chuyện với Thẩm Như, đột nhiên bước chân dừng lại, hờ hững nhìn phía trước.

Cảm giác ghê tởm thoáng qua giữa lông mày.

Tần Chiêu, đại thiếu gia nhà họ Tần, tuổi nổi loạn đến muộn, bạn bè xung quanh đều đã cưới vợ lập nghiệp, chỉ còn mình anh ta chơi trò trốn đi chơi.

Nói đơn giản thì anh ta chính là đồ ngốc lắm tiền, một người liều lĩnh.
 

“Bạn gái nhỏ của anh Lục?” Anh ta ló đầu ra khỏi xe nhìn cô gái ở cạnh xe cười như không cười.

Tô Hạ không phủ nhận, chỉ mỉm dào dạt tình cảm với Lục Xuyên.

Người xưa cho rằng đàn ông môi mỏng có tướng bạc tình.

Tô Hạ không quan tâm câu đó có đúng hay không, cô chỉ cảm thấy dáng môi của Lục Xuyên quá hợp để hôn. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

“Còn mặc đồng phục, học sinh à! Anh Lục, tôi hiểu lầm cậu rồi, cậu đúng là mất nhân tính!”

“Ha ha ha ha, cút đi, Tiểu Tần, cậu sắp bốn mươi rồi, đừng ngây thơ như vậy”.

“…”

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.