Phản ứng quá độ

Chương 5


Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 5:

Sáng sớm, Lục gia.

Lục Trấn An đi công tác ở ngoài thành phố, không có ở nhà, Dương Lộ đang giận dữ chờ Tô Hạ về.

“Về rồi, về rồi”.

“Hạ Hạ về rồi”. 
 
Lúc Tô Hạ vừa bước vào nhà, một cái tát vang dội ập đến, dì Lương sợ đến sững sờ.

“Tô Hạ, con bao nhiêu tuổi rồi? Vẫn chưa qua thời kỳ nổi loạn à? Sắp đến kỳ thi tốt nghiệp trung học mà còn không biết suy nghĩ. Con tưởng chú Lục sắp xếp cho con vào lớp trọng điểm dễ lắm ư? Con có biết học phí của con bây giờ đắt như thế nào không?”

“Nếu con còn không nghe lời nữa, mẹ sẽ từ con!”

Tô Hạ cúi đầu nhận sai, “Con xin lỗi, con biết sai rồi”.


Dương Lộ lạnh lùng đi lên lầu.

Dì Lương quan tâm hỏi Tô Hạ có đau không, Tô Hạ mỉm cười lắc đầu.

Lục Xuyên nghe điện thoại xong thì đi vào nhà, đi thẳng qua phòng khách đến nhà nhỏ ở phía sau, dì Lương biết anh không muốn biết chuyện của mẹ con Tô Hạ nên không nói nhiều, chuẩn bị pha cà phê mang qua. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Tô Hạ ở lầu ba đợi một lúc lâu, cầm quyển vở đi xuống lầu, vờ như vô ý hỏi, “Dì Lương, muộn rồi sao dì còn pha cà phê mạnh vậy? Chú Lục về rồi ạ?”

Dấu tay trên mặt cô đã biến mất, khi đứng gần mới thấy được khuôn vẫn còn sưng.

“Ông chủ chưa về, cà phê này là cho Tiểu Xuyên, cậu ấy thích làm việc vào buổi tối”, dì Lương quan tâm nói – “Cháu đi ngủ sớm đi, mai còn đi học, nhớ bôi thuốc”.

Quan hệ giữa hai mẹ con này không tốt lắm.

Tô Hạ thở dài, “Cháu chưa làm bài tập xong ạ, toán khó quá cháu không làm được. Dì Lương, dì có thể dạy cháu không?”

“Sao dì biết chứ? Lúc Tiểu Xuyên đi học, bài kiểm tra toán nào cũng được điểm tối đa, hay là để dì hỏi giúp cháu”.
 
“Cháu tự hỏi được không ạ?”

“Chuyện này… cũng được”.

Sau khi tắm xong Lục Xuyên làm việc trong phòng làm việc. Đây là bộ phim điện ảnh đầu tiên của anh, chỉ kịch bản thôi mà đã chuẩn bị ba năm.


Lục Xuyên vốn lạnh lùng, thích yên tĩnh nên bình thường dì Lương chỉ đến dọn dẹp khi anh đi ra ngoài. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Tô Hạ đứng ở trước cửa phòng duy nhất bật đèn, nhẹ nhàng gõ cửa.

“Vào đi”.
 
Một giọng nói lạnh lùng vang lên, Tô Hạ nhíu mày, cong môi đẩy cửa đi vào.

Người đàn ông mặc quần áo ở nhà tối màu đơn giản, mái tóc ngắn vẫn còn ướt, cả người toát lên khí chất cấm dục.

Tô Hạ nhắm mắt lại, sức hấp dẫn của đàn ông trưởng thành khiến cho lòng người ta ngứa ngáy mà.

“Anh”.

Cà phê không đường và sữa, hương vị đắng đậm lan tỏa hòa quyện với hương hoa của cô.

Tay cầm con chuột của Lục Xuyên dừng lại, anh ngẩng đầu lên khỏi máy tính, khuôn mặt tươi cười ngọt ngào của cô gái phản chiếu trong con ngươi của anh, hơi thở ngày càng lạnh lùng hơn.


“Biết rồi, ra ngoài, em sẽ ra ngay”, Tô Hạ nói trước hai chữ “Ra ngoài” của Lục Xuyên, “Em chỉ đến cảm ơn anh, không làm phiền anh làm việc”.

Cô đặt cà phê lên bàn rồi xoay người bước ra ngoài.

“Ừm…” Cô đứng ở cửa nhìn Lục Xuyên, cau mày, hình như đang phiền muộn gì điều đó. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Cuối cùng, cô nói: “Thức khuya hại tinh, nghỉ ngơi sớm”.

Cửa đóng lại, Lục Xuyên trầm tĩnh, không khí yên tĩnh.

Trong màn đêm bao trùm, dường như anh có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng Tô Hạ bước xuống lầu.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.