Phản ứng quá độ

Chương 16


Bạn đang đọc Phản ứng quá độ – Chương 16:

Người Tô Hạ toàn là mùi đồ nướng, cô chen vào trong phòng, vào nhà tắm tắm rửa sạch sẽ.

Điện thoại bị cô ném trên ghế sofa, chưa được mấy phút đã đổ chuông, trên màn hình hiển thị tên người gọi là: Tiêu Tề.

Đối phương gọi hết cuộc gọi này đến cuộc gọi khác, điện thoại vừa dừng rung là lại bắt đầu lần rung mới.

Lục Xuyên nhớ đây là tên của thanh niên hư hỏng không được dạy dỗ ở đồn cảnh sát.
 
Mười sáu, mười bảy tuổi, không biết sợ là gì, tụ tập chạy xe mô tô rêu rao khắp nơi, cô nhóc ngồi sau ôm eo cậu trai, gió thổi bay mái tóc dài của cô, cô cất tiếng cười khanh khách.

Khi Lục Xuyên hoàn hồn, y đã vuốt màn hình nhận cuộc gọi.

“Tớ tin thế nào bà cô cậu cũng bắt máy mà, tới trường chưa?”

“Cô ấy đang tắm”.
 
“…”

“Đệt mợ! Mẹ nó mày là ai? Mày dám động vào cậu ấy tao không tha cho mày đâu!”
 
Cửa kính nhà tắm hé mở, một cái đầu thò ra ngoài, Lục Xuyên cúp điện thoại, tắt máy rồi ném về chỗ cũ, suốt quá trình mặt chẳng hề đổi sắc.

“Tắm xong rồi?”
 
“Có ai mà tắm nhanh vậy?” Tô Hạ ghé vào trên cửa, nhìn chằm chằm Lục Xuyên không chớp mắt, cất giọng nũng nịu ngâm rượu, “Tay em đau”.

Lục Xuyên không buồn nhìn cô, gọi điện cho quầy lễ tân yêu cầu mở thêm một phòng khác. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Quay đầu lại, cô nhóc đã đứng cách anh hai bước.

Cô cởi hết chỉ để lại bộ đồ lót màu đen bó sát người, eo rất nhỏ, làn da trắng nõn.


Tóc ướt dính vào cổ, giọt nước theo xương quai xanh trượt xuống, từ từ trượt xuống khe rãnh rồi biến mất trong nội y.
 
“Em không có sức, không thể cởi được”. Đôi môi đỏ thắm cua cô hé mở, đôi mắt say mơ màng, nét cười nơi khóe mắt từng chút từng chút nhuốm dục vọng. 
 
Cô bước đến gần, nắm lấy tay Lục Xuyên đặt lên bờ ngực mềm mại của mình, “Anh bóp rồi, anh phải chịu trách nhiệm”.

Lục Xuyên nhìn chằm chằm vào đôi mắt cáo của cô.

Tìm được rồi.

Bắt đầu từ đêm mộng xuân ướt át kỳ lạ kia, Lục Xuyên đã tìm ra nguyên nhân gây mất ngủ 31 ngày nay.

Người Lục Xuyên khá lạnh, bàn tay bóp quai hàm Tô Hạ cũng lạnh, cô sợ hãi ngẩng đầu lên, môi người đàn ông áp xuống, cô mỉm cười kiễng chân lên đón.

“Ưm…”

Nụ hôn của Lục Xuyên hoàn toàn không phù hợp với khí chất và phong cách của anh, mãnh liệt và mạnh mẽ như một cơn cuồng phòng lướt qua, anh trực tiếp đưa lưỡi vào trong miệng Tô Hạ, xen lẫn tức giận không rõ, nụ hôn càng hôn càng sâu.

Bàn tay vuốt ve bộ ngực của cô, cách một lớp nội y cảm giác không tốt chút nào, Lục Xuyên vòng tay qua lưng cô cởi móc áo lót, hai bầu ngực mềm mại xuất hiện.

Nó không to nhưng vừa đủ để một tay bóp chọn.

Da cô mềm mại mịn màng như ngọc mỡ dê, lòng bàn tay của Lục Xuyên thì thô ráp, có thể cảm nhận được đầu nhũ hoa dần cương cứng trong tay anh rõ ràng.

Chỉ hôn thôi không đủ để thỏa mãn anh.

Môi và lưỡi dần di chuyển xuống, để lại vết đỏ trên cổ cô, xuống phía dưới nữa…

Bầu không khí như muốn bốc cháy, hai bóng người quấn lấy nhau in trên thảm.

Tô Hạ dựa vào vòng tay của Lục Xuyên thở dốc, đôi mắt ngập tràn ý cười say mê, để mặc cho anh muốn làm gì thì làm.

“Ngứa quá”, Tô Hạ đẩy nhẹ vai anh nhưng người cô lại dán sát vào Lục Xuyên.

Cô giật mạnh cà vạt của Lục Xuyên, tiếng cười khàn khàn nịnh nọt tự nhiên, cô muốn hôn anh nhưng lại bị đẩy vào nhà tắm và bị ép vào tường, cái chạm lạnh lẽo kích thích các dây thần kinh, bầu ngực bị bóp đến biến dạng, đôi môi mỏng của Lục Xuyên dán lên xương bướm của cô. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Không phải hôn.

Lục Xuyên đang cắn cô.

Tô Hạ gần như không đứng vững nổi, tiếng rên sau quyến rũ hơn tiếng rên trước, cái mông vểnh lên như có ham muốn cọ sát với hạ bộ của Lục Xuyên.

Bàn tay to đang véo eo bỗng nhiên rút ra.

Cửa kính được mở ra, Tô Hạ gắng sức dựa vào tường đi đến vòi hoa sen.

Sau khi tắm và lau khô tóc xong, cô quấn khăn tắm đi ra ngoài, đáy mắt lạnh lùng đã biến mất từ ​​lâu, mỗi một ánh mắt của Lục Xuyên đều dịu dàng như nước.

“Em có thể tiếp tục ở ký túc xá không?”

Lục Xuyên không đáp, kéo chăn bông đắp từ đầu đến chân cho Tô Hạ.

Từ lúc Tô Hạ vào phòng đến giờ, Lục Xuyên chẳng nói gì ngoài câu ‘Tắm xong rồi’.


Tô Hạ bò ra khỏi chăn, nhìn anh qua cửa kính, anh rũ mắt, mặt nghiêng lạnh lùng, trước mặt là ánh đèn phố xá.

Yết hầu trượt lên trượt xuống khi đàn ông trưởng thành hút thuốc gợi cảm y như hơi thở khàn khàn khi hôn.

Tô Hạ tắt đèn đi ngủ.

 …

Chứng nghiện thuốc lá của Lục Xuyên không nghiêm trọng nhưng anh đã hút cả đêm ở ngoài ban công.

Tần Hoài cũng sống trong khách sạn này, phòng ở ngay đối diện, sau khi tận hưởng cuộc sống về đêm, đến sáng mới quay về ngủ.

Tần Hoài đứng ở hành lang, tay đang tìm thẻ phòng thì trùng hợp Lục Xuyên vừa ra khỏi phòng.

“Chào buổi sáng, anh Lục, hừm… sao mùi khói thuốc trên người cậu còn nặng hơn tôi vậy? Mẹ nó! Mất thẻ phòng rồi, buồn ngủ chết đi được, con chó nào ăn trộm thật đáng ghét, anh Lục, tôi đến chỗ cậu ngủ một lát”.

Cậu ta vừa định đi vào, cửa phòng đã bị Lục Xuyên đóng lại.

“Mở phòng khác”.

Tần Hoài sửng sốt một lúc.
 
 Xét về người đáng bại dục vọng, trong số những anh em chơi với nhau từ nhỏ thì ông chủ Thẩm đứng đầu, sau đó là anh Lục.

Bất cứ thứ gì được đánh dấu của hai người này, người khác đều không thể động vào.

Đặc biệt là phụ nữ.

“Cậu vậy là không đúng rồi anh Lục”, Tần Hoài nhướng mày cười cười, ánh mắt sâu xa, “Có người ở bên trong à?”

“Có con mẹ cậu”.

“…”

Tô Hạ tỉnh lại thấy trong phòng không có người, cô ngủ rất ngon, không biết Lục Xuyên rời đi lúc nào.


Sau khi rửa mặt xong, Tô Hạ cài cúc áo đồng phục trên cùng để che dấu hickey.

Cổ tay vẫn còn hơi đau.

Khi Lục Xuyên chơi đùa cô chẳng có chút thương hương tiếc ngọc gì cả.

“Tiểu Hạ”, tài xế nhìn thấy Tô Hạ ra khỏi thang máy, lập tức chào hỏi.

“Chú Triệu?”

“Ăn sáng trước đi, sau khi ăn xong chú sẽ đưa cháu đi học”.

Tô Hạ mỉm cười, lễ phép nói cảm ơn, “Vâng, vất vả rồi chú Triệu”.

Nhà hàng ở lầu một không có nhiều người lắm, dễ dàng nhìn thấy được cô gái mặc đồng phục học sinh ngồi dựa vào cửa sổ.

    Tần Hoài ngồi xổm nửa tiếng mới biết có phụ nữ qua đêm trong phòng Lục Xuyên, không ngờ lại là người quen.

“Chậc, anh Lục chó thật, xuống tay với cả vị thành niên”.

“Cậu Tần đừng nói bậy, đó là tiểu thư mới của chúng tôi đấy, vẫn còn đang đi học, thành tích rất tốt”, chú Triệu nói nhỏ, “Cậu đừng đùa thế này”.

“Ai?” Tần Hoài trố mắt, “Chú nói cô nhóc đó là ai?”

“Tiểu Hạ là con của bà chủ mới, còn nhỏ mà hiểu chuyện lắm. Khôn ngoan đến mức làm người ta đau lòng, chắc là nghĩ cậu chủ không về nhà vì mình nên mới đi tìm cậu chủ”. Chuyển ngữ bởi team luvevaland.Bắc Phủ. Nếu bạn có đọc ở trang khác xong cũng hãy dành chút thời gian qua trang chủ Luvevaland.co đọc để ủng hộ nhóm dịch nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn vào page Sắc – Cấm Thành.

Tần Hoài: Hóa ra cô gái đó là em gái hời của anh Lục, quá kích động.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.