Đọc truyện Phàm Nhân Lộ – Chương 119: Sơ đấu phong lang
Lan Chi thoải mái ngồi xuống ghế. Nhắc tới những đệ tử của mình, nàng không giấu được sự tự hào:
– Hác bá bá, con không biết kết quả cuộc chiến sẽ ra sao. Nhưng con đảm bảo ít nhất Trinh Sát Tổ sẽ toàn vẹn quay về. Với tiểu tử Bộ Lĩnh, chuyện có thành viên tử vong là điều cực kỳ khó.
Hác Lão bật cười:
– Có thể tốt hơn con năm đó sao?
– Đâu chỉ tốt hơn. – Lan Chi tự đắc nói – Nếu xét về khả năng truy tung thì tiểu tử đó không thể sánh bằng Mộc Khả Vi, sức chiến đấu không thể so với Y Lị Na, sự biến hóa không bằng Tiểu Xảo, lực bộc phát lại càng không thể bằng Lạc Phi. Tuy nhiên nó lại là một thủ lĩnh bẩm sinh, là Tổ Trưởng Trinh Sát Tổ xuất sắc nhất con thấy từ trước đến nay!
***
– Băng Phong Vạn Lý.
Thiếu niên Bộ Lĩnh bắt ấn quyết. Trong vòng trăm trượng mặt đất đóng băng, cây cối đóng băng, các loại động vật nhỏ cũng đóng băng. Bầy Phong Lang lao tới với tốc độ cao không thể hãm lại, trơn trượt ngã ra xung quanh. Phong Lang Tam Trọng Thiên gần như không có chút chống cự nào, lăn lộn trên mặt đất. Phong Lang Tứ Trọng Thiên mất một nhịp để lấy lại thăng bằng. Riêng Phong Lang Thủ Lĩnh gần như không mất một chút thời gian thừa nào, tiếp tục lao tới thiếu niên. Nó hú lên một tiếng, dưới chân bầy Phong Lang đều xuất hiện một tầng Phong thuộc tính nho nhỏ, hỗ trợ bầy Phong Lang tiếp tục tiến lên.
Bộ Lĩnh vì mất thời gian ra chiêu nên bị chậm lại. Phong Lang Thủ Lĩnh chồm lên, chỉ một chút nữa đôi móng vuốt to lớn sẽ xé xác cơ thể thiếu niên. Bộ Lĩnh vẫn rất bình tĩnh, quát:
– Tiểu Phi, Tiểu Xảo, lên.
Lạc Phi đột ngột xuất hiện bên dưới bụng Phong Lang, cùng lúc đó Bộ Lĩnh biến mất, là không gian thuật của Tiểu Xảo!
– Hắc Ám Đột Thứ!
Một cánh tay của Lạc Phi hóa thành một cây thương đen ngòm, phát ra khí tức đáng sợ đâm vào đầu Phong Lang Thủ Lĩnh. Phong Lang vồ trượt Bộ Lĩnh, lật người né được một chiêu của Lạc Phi. Nó gầm lên, phong nhận bắn ra từ miệng nó với tốc độ cực nhanh.
Tiểu Xảo quát:
– Nguyên Linh Giới, Chuyển.
Lạc Phi trong nháy mắt xuất hiện bên cạnh cô bé và Bộ Lĩnh, nó trầm giọng nói:
– Trong hoàn cảnh như vậy mà vẫn có thể né được, không hổ danh là Yêu Thú hệ Phong.
Phong Lang Thủ Lĩnh rơi xuống, cặp mắt nó đóng đinh vào thiếu niên Bộ Lĩnh ở phía xa. Con mồi lần này có vẻ khó xơi, nhưng nó cũng tự tin vào bầy của mình. Về cơ bản ngoại trừ một con Tam Trọng Thiên bị đánh bất ngờ nên chết đi thì cả bầy vẫn hoàn hảo. Thậm chí Băng Phong Vạn Lý của Bộ Lĩnh còn không thể đóng băng con nào, chỉ để lại từng giọt nước đọng lại bên ngoài bộ lông của chúng.
– Muội chỉ còn có thể sử dụng Nguyên Linh Giới năm lần nữa, đầu heo… Bộ Lĩnh ca ca, chúng ta làm gì?
– Lực phong ngự tự thân của chúng quá mạnh, chiêu thức quần công không có hiệu quả. Tiểu Lị Na đã vào vị trí chưa? – Bộ Lĩnh hỏi.
– Đã sẵn sàng.
– Tiểu Vi chắc cũng sắp đến rồi. Tiểu Phi, đệ có thể kiên trì với Phong Lang thủ lĩnh bao lâu?
– Một nén hương. – Lạc Phi nói, da nó dần dần hóa thành vảy rồng màu đen, lấp lánh dưới ánh mặt trời. – Đệ không thể đảm bảo thời gian lâu hơn.
– Vậy đủ rồi. – Bộ Lĩnh gật đầu. – Tiểu Xảo, muội phát tín hiệu cho Y Lị Na, tấn công!
***
– Ta vẫn chưa hình dung ra một đám nhóc Tam Trọng Thiên có thể làm gì để chống lại một bầy Phong Lang với thủ lĩnh đạt tới Ngũ Trọng Thiên. Chúng là những kẻ săn mồi thực sự đáng sợ. – Tiểu Hắc Hắc nghi hoặc nhìn Lan Chi. Cô nương này đang nhâm nhi một chén nước, trên mặt hiện rõ sự thích thú.
– Hắc Hắc tiền bối, đối với người bình thường thì chuyện này là không thể. Nhưng đây là Phá Diệt Viện. – Lan Chi mặt ngửa lên nhìn trần nhà, rất có cảm giác của cao thủ tịch mịch vô địch thủ. – Đệ tử của ta tuy chỉ là Tam Trọng Thiên nhưng hoàn toàn có đủ cơ sở để chiến thắng Tứ Trọng Thiên, đánh ngang ngửa với Ngũ Trọng Thiên. Đương nhiên cũng còn tùy đối phương là ai. Nếu là các thiên tài Yêu Tộc hay Ma Tộc thì chắc chắn không thể ngu ngốc đi đánh vượt cấp như vậy. Nhưng trong trường hợp này là một bầy Yêu Thú thì Trinh Sát Tổ bằng chiến thuật hợp lý có thể xử lý được.
– Nói mới nhớ, hình như trong các đệ tử của con có một tiểu nha đầu sở hữu Tiên Tri Nhãn?
– Tiên Tri Nhãn – Tiểu Hắc Hắc giật mình thốt – Là Tiên Tri Nhãn xếp thứ ba trong Thập Nhãn?
Lan Chi gật đầu, rồi lại lắc đầu:
– Đúng là Tiểu Lị Na có Tiên Tri Nhãn, nhưng còn rất yếu. Con đã kiểm tra, hiện tại chỉ có khả năng phòng thủ là chính. Ngoài ra chỉ có thể đọc được hành động của đối phương trong tương lai gần. Có thể trong tương lai Tiên Tri Nhãn thức tỉnh thành Tiên Tri Thần Nhãn sẽ có sự thay đổi đáng sợ, nhưng hiện tại con đánh giá sức chiến đấu với Mộc thuộc tính của Tiểu Lị Na cao hơn Tiên Tri Nhãn rất nhiều.
Nàng gõ gõ mặt bàn, hơi trầm tư:
– Thông thường tu luyện giả Mộc thuộc tính sẽ thiên về trị thương, hỗ trợ đồng đội. Nhưng Tiểu Lị Na thì khác. Cô bé có khả năng triệu hồi một loại thực vật kỳ lạ, có thể bố trí được trận kỹ gần như ngay lập tức. Nói cách khác, chỉ cần cung cấp cách thức bố trí trận kỹ và đầy đủ năng lượng, Tiểu Lị Na sẽ biến thành một trận bàn sống!