Đọc truyện Phàm Nhân Lộ – Chương 120: Chiến!
Rít…
Tiểu Xảo ném một quả cầu sắt nhỏ lên không trung, nó lập tức nổ bung ra phát ra tiếng động chói tai. Lạc Phi cũng không chậm trễ, quát:
– Thần Long Ấn Pháp, Long Văn Kim Thân.
Lớp vảy rồng trên da nó tiếp tục lan ra toàn thân. Tất cả bộ vị của nó đều được bảo vệ một cách chặt chẽ, chỉ lộ ra đôi mắt. Khí tức hỗn loạn đặc trưng của ám thuộc tính tỏa ra nồng nặc. Lần trước khi đánh với Minh của Ma Tộc, lớp Long Văn Kim Thân của Lạc Phi có màu vàng, nhưng kể từ khi nó đột phá Thần Long Đoạt Pháp tầng tiếp theo, bắt đầu dung hợp ám thuộc tính vào chiêu thức. Mọi ấn kỹ, bí kỹ của nó đều biến thành hắc sắc thuần túy.
– Tiểu Long, thấy thế nào?
– Nếu chỉ kiên trì trong một nén hương thì không thành vấn đề. – Tiểu Long Quân khẳng định – Nhưng vị Giáo sư này cũng thật là. Phong Lang Ngũ Trọng Thiên không đơn giản đâu.
– Nếu cần thiết thì dùng đến chiêu đó. Ta sẽ không sử dụng Hắc Ám Vĩnh Hằng, mạo hiểm quá lớn.
– Được, cẩn thận một chút.
Lạc Phi như một tia chớp đen lao tới Phong Lang Thủ Lĩnh, một tay lại biến thành Hắc Ám Đột Thứ. Phong Lang Thủ Lĩnh không hề sợ hãi, hú lên một tiếng dài. Cả bầy Phong Lang tỏa ra xung quanh, ý định bao vây mọi người. Tiểu Xảo bắt ấn quyết, quát:
– Nguyên Linh Giới, Chuyển!
Cả Phong Lang Thủ Lĩnh và Lạc Phi bị dịch chuyển ra xa trăm trượng. Xung quanh cả hai liền mọc lên từng lớp dây leo có gai sắc nhọn, cực kỳ chắc chắn.
– Oa, có cần dùng đến Mạn Tử Đằng không? Tiểu Lị Na, cái này thấy máu là chết người đó. – Lạc Phi nhìn thấy đống dây leo thì giật mình hô lên.
– Vậy thì đừng để nó thấy máu. – Giọng nói bình thản của Y Lị Na vang lên nhưng không thấy thân hình cô bé ở đâu, chỉ thấy lớp dây leo tiếp tục mọc lên, ngày càng dày.
Tiểu Long Quân bật cười:
– Ai bảo hôm trước ngươi chê Tiên Tri Nhãn của Tiểu Lị Na. Đây người ta goi là nghiệp quật đó. Đáng đời.
– Nghiệp gì chứ, chậc, con gái thật khó hiểu. – Lạc Phi lắc đầu ngao ngán.
****
Bầy Phong Lang phát hiện con đầu đàn biến mất nên tiết tấu tấn công bắt đầu hỗn loạn. Chúng không còn giữ được đội hình bao vây như trước, mệnh con nào con đó chạy. Mục tiêu là cắn xé hai con mồi trước mắt. Tiểu Xảo tay bắt ấn kỹ, quát:
– Nguyên Linh Giới, Phong!
Không gian bao quanh bầy Phong Lang bị phong ấn lại bằng những bức tường vô hình. Bầy Phong Lang đâm thẳng vào liền văng ra, lăn lộn thành một đoàn trên mặt đất.
– Kỳ Linh Pháp Quyết, Miên Sinh Hoa!
Y Lị Na xuất hiện phía sau bọn chúng, một tay ấn xuống đất, tay kia vẫn tiếp tục bắt ấn quyết để sử dụng thêm một loại bí kỹ khác, cực kỳ phức tạp. Từng bông hoa trắng tinh khiết mọc lên, bao bọc từng con Phong Lang vừa ngã ra đất. Quan trọng là khu vực giao chiến vẫn nằm trong phạm vi của Băng Phong Vạn Lý nên Phong Lang bị trơn trượt, khó đứng dậy hơn bình thường.
Miên Sinh Hoa cực kỳ dẻo dai, bó chặt lấy bầy Phong Lang. Tu vi Tam Trọng Thiên gần như không thể dãy dụa, Tứ Trọng Thiên có bốn con vẫn có thể đứng dậy, cắn xé để thoát ra. Thiếu niên Bộ Lĩnh quát:
– Băng Đống Thuật. Tiểu Xảo, phá phong. Khả Vi, tấn công!
Mộc Khả Vi vừa chạy tới, cùng lúc Bộ Lĩnh sử dụng Băng Đống Thuật, Tiểu Xảo hóa giải tầng không gian phong ấn. Từng giọt nước bám trên lông Phong Lang từ lúc trước nay lại đông kết thành băng, dính lại với nhau. Tuy không thể đóng băng Phong Lang Tứ Trọng Thiên nhưng hạn chế được phần nào hành động của chúng. Hai tầng Miên Sinh Hoa và Băng Đống thuật chỉ cố gắng để kéo dài thời gian vô hiệu hóa hoạt động của những con Tứ Trọng Thiên mạnh nhất, chờ Mộc Khả Vi ra tay.
Tiểu cô nương Khả Vi không cần nghỉ ngơi, lấy ra vũ khí của mình. Đó là một loại vũ khí kỳ lạ, có hai phần, giống như hai vầng trăng khuyết, mỗi tay cầm một phần. Hít một hơi thật sâu, cô bé gắn hai mảnh vũ khí lại với nhau, hình thành trăng tròn hoàn chỉnh rồi ném đi.
– Nguyệt Lượng Pháp Quyết, Nguyệt Luân!
Nguyệt Luân xoáy tròn cực nhanh, phát ra tiếng rít rất khủng bố nhắm tới bốn con Phong Lang Tứ Trọng Thiên mạnh nhất đang cố gắng thoát ra.
Xoạt…
Đầu con Phong Lang thứ nhất rơi xuống, Nguyệt Luân tốc độ không giảm bắn đến con thứ hai, rồi con thứ ba, đến con thứ tư, cũng là con Phong Lang Tứ Trọng Thiên to lớn nhất chỉ sau Phong Lang Thủ Lĩnh, Nguyệt Luân bị móng vuốt của nó đánh bật ra, quay ngược về vị trí của Khả Vi. Tiểu cô nương nhanh chóng bắt lấy, lại chia ra cầm hai tay. Cả thân thể không ngừng lại, xoay tròn bắn tới, tốc độ càng lúc càng nhanh:
– Nguyệt Lượng Pháp Quyết, Nguyệt Vũ Y!
Con Phong Lang Tứ Trọng Thiên giãy thoát được hai chân trước ra khỏi khống chế của Băng Đống Thuật và Mạn Sinh Hoa liền gầm lên. Nó cảm nhận được sự nguy hiểm cực lớn từ Mộc Khả Vi. Phong nhận gần như ngay lập tức được hình thành trong miệng nó, bắn thẳng vào tiểu cô nương đang thi triển Nguyệt Vũ Y. Phong nhận xét về độ sắc bén cũng rất bá đạo, hoàn toàn có thể cắt đôi cô bé.
– Tiểu Xảo! – Bộ Lĩnh quát.
– Muội biết, muội biết. Nguyên Linh Giới, Chuyển!
Phong nhận bắn xuyên qua Nguyệt Vũ Y, là tàn ảnh! Mộc Khả Vi xuất hiện ngay trên đầu Phong Lang, Nguyệt Vũ Y với khí thế khủng bố chém xuống. Phong Lang hoàn toàn bất ngờ, nó không kịp làm ra hành động nào khác để phòng ngự.
Rầm!
Thân thể không đầu của Phong Lang ngã xuống. Mộc Khả Vi đáp xuống đất, lập tức ngồi xuống uống thuốc hồi phục Khí. Sử dụng liên tục hai đại chiêu khiến cơ thể tiểu cô nương chịu sức ép rất lớn, Khí gần như bị rút cạn. Bí kỹ của Y Lị Na cũng đã hoàn thành, bên dưới bầy Phong Lang mọc ra một thảm cỏ rất lớn tạo thành hình tam giác, trong đó Y Lị Na đứng ở một đỉnh. Cô bé gật đầu với với Bộ Lĩnh. Thiếu niên cùng Tiểu Xảo chạy tới đứng ở hai đỉnh còn lại. Ba người cùng truyền Khí xuống vị trí đứng của mình:
– Trận Kỹ, Thảo Thượng Lưu Huyết, Tế!
Bầy Phong Lang bị Miên Sinh Hoa và Băng Đống Thuật trói chân gầm lên đau đớn, từng tia máu trong cơ thể chúng bị Miên Sinh Hoa trắng tinh khiết hút ra. Đóa hoa ngày càng đỏ tươi, thân thể chúng ngày càng héo rũ, cho đến khi chỉ còn da bọc xương, nằm im không nhúc nhích.
Tiểu Xảo không đành lòng nhắm mắt lại:
– Đầu heo, như vậy có quá ác độc không?
Thiếu niên bình tĩnh lắc đầu:
– Tiểu Xảo, muội cần phải làm quen với việc này. Trong cái thế giới người chết ta sống, mạnh được yếu thua, chúng ta cần vận dụng mọi thủ đoạn để đẩy kẻ thù tới chỗ chết, nếu không người chết chính là chúng ta. Chiêu thức nào cũng là để giết người, không phân biệt ác độc hay không. – Nó ngẩng đầu nhìn về phía lồng giam Mạn Tử Đằng, nơi Lạc Phi đang giao chiến cùng Phong Lang Thủ Lĩnh. Nói đúng hơn là Lạc Phi đang bị đánh phải chạy trối chết. – Chúng ta còn một mục tiêu, đi thôi.