Bạn đang đọc Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của – Chương 5:
Chương 5:
Hi Tửu nhận điện thoại, đợi người bên kia trả lời.
“Tửu Tửu, sao bây giờ mới nhận điện thoại của anh? Lâu không gặp, lẽ nào em không nhớ anh?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Giọng nói này không đi làm diễn viên lồng tiếng thật có chút đáng tiếc.
Lười biếng, nhưng lại có chút quyến luyến.
Mặc dù giọng nói của Tạ Tứ rất gợi cảm, nhưng nó hoàn toàn khác với giọng này.
Vậy, vị huynh đệ này là ai?
Hi Tửu thử mở miệng nói: “Lúc nãy bận, bây giờ anh đang ở đâu?”
“Biểu diễn thời trang ở nước F vẫn chưa kết thúc, anh vẫn đang ở nước ngoài.” Người đàn ông kia vẫn rất tự nhiên nói, không phát hiện Hi Tửu có vấn đề gì.
Biểu diễn thời trang ở nước F? Hi Tửu bật máy tính, nhập vào, nhấn Enter. Trang đầu tiên đều toàn hiện lên tin tức của một người.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nó thậm chí còn là một trong 3 hot search đứng đầu trên Weibo.
Hi Tửu lại thử thăm dò, giọng điệu giễu cợt: “Anh đã xem hot search chưa?”
Điện thoại truyền đến tiếng cười khẽ, có chút rung động, đi vào lòng người: “Em thấy rồi?”
Hi Tửu đang xem video hot search trên Weibo. Người đàn ông bước đi trên sàn diễn thời trang có tỷ lệ cơ thể hoàn hảo khiến người ta hoài nghi về cuộc đời này. Vóc người ma quỷ giống như bước ra từ manhua. Vóc người đỉnh cấp, gương mặt cũng đỉnh cấp. Lông mày tinh xảo, mang hình dáng của con lai, nhìn vừa lười biếng vừa quyến rũ.
Có thể dùng từ trời sinh vưu vật để hình dung về anh ta.
Không có tên tiếng Trung, chỉ có tên tiếng Anh là Samael.
Hi Tửu nhìn mấy chữ tiếng Anh, chợt nhớ ra cái tên này xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết. Là một nhân vật phản diện ẩn núp. Bởi vì lời thoại oán hận có chút nhức não, cho nên Hi Tửu chỉ đọc lướt qua.
A a a a a! Cô thật hối hận!
Hi Tửu kích động đi chân trần vòng tròn trên sàn nhà. Tại sao nguyên chủ lại có quan hệ với một nhân vật phản diện khác? Nghe giọng điệu của đối phương nói chuyện với cô, còn giống như rất ám muội nữa.
Mấu chốt là nguyên chủ còn lưu tên anh ta là True! Love!
Chẳng lẽ nguyên chủ chính là cái loại “Em yêu anh, cũng thương anh ta. Ai cũng yêu sâu nặng nghiêm túc”?
Wow, chuyện này cũng quá kích thích rồi?!
Sau khi kích động qua đi, Hi Tửu quyết định tạm án binh bất động, hàn huyên qua loa mấy câu với Samael, rồi nói mệt mỏi, muốn ngủ.
“Ngủ ngon.” Samael không dây dưa, dùng giọng nói lưu luyến của mình nói một câu tiếng pháo: “Hẹn gặp lại trong giấc mơ.”
Thật là quyến rũ người khác mà.
Nếu như đổi thành cô gái khác, có lẽ đã không chịu đựng nổi rồi.
Từ nhỏ đến lớn chỉ có cô đi trêu chọc người khác, không ai có thể trêu chọc được Hi đại tiểu thư. Thậm chí còn bị cô trêu ngược lại. Cô sẽ nghĩ cách trêu chọc người ta còn nhiều hơn nữa.
Nhưng mà vì để không ooc, Hi Tửu đã gạt ham muốn thắng thua sang một bên, nói câu tạm biệt rồi cúp máy.
*OOC: là viết tắt của cụm từ Out of Character. Nghĩa là nhân vật trong fic không xử sự như tính cách vốn có của họ ở bên ngoài
Cúp điện thoại, Hi Tửu bắt đầu xem điện thoại của nguyên thân, hy vọng có thể tìm ra manh mối để cho cô biết rõ mối quan hệ giữa nguyên thân và Samael này.
Xem tới lúc buồn ngủ cũng không tìm được manh mối gì .
Sau khi tỉnh lại, Hi Tửu tắm rửa, mở máy tính lên. Tối hôm qua cô đã chọn được một trang web truyện tranh tiêu chuẩn tạm được mà lại hợp lý hợp pháp nữa.
Trước khi xuyên sách, công việc chính của cô chính là tiêu (đầu tư) tiền (vốn). Lúc rảnh rỗi, cô tùy tiện vẽ manhua 18+ đăng lên mạng. Nói là manhua 18+, nhưng chưa từng có hình ảnh lộ liễu, nội dung thấp kém.
Dục vọng đã đến còn muốn dừng lại, bỏ cuộc nửa chừng, chính là cú phanh xe quả quyết trước một bước kia khiến cho người xem cảm thấy được hài hòa.
Chính là để người xem sôi trào hơn là xem truyện ngôn tình giáo dục giới tính.
Hi Tửu nhớ đến khu vực bình luận dưới manhua của cô đều toàn là bình luận a a a a thật thoải mái, cô cong môi cười.
A, làm sao đây, cô thật là giỏi.
Tất nhiên, vẽ manhua thực sự không thể kiếm được nhiều tiền, nhất là trong giai đoạn đầu.
Vì vậy, cô đã đăng ký một tài khoản khác trên nền tảng livestream, chuẩn bị livestream quá trình cô vẽ.
Hi Tửu thấy tài khoản không có vấn đề gì thì tắt máy. Thời gian vàng để livestream chính là buổi tối. Hơn nữa cô còn muốn mua một cái bảng vẽ điện tử.
Lúc ra khỏi phòng, trong phòng khách xuất hiện một gương mặt mới.
Người đến mặc một váy trắng, tóc dài đen thẳng, gương mặt của mối tình đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm Tạ Tứ không chớp. Nghe thấy tiếng cô đi ra, người đó quay đầu lại nhìn cô, ánh mắt lóe sáng.
Dựa theo kinh nghiệm đọc tiểu thuyết nhiều năm của Hi Tửu, loại ánh mắt có thể chợt đến chợt đi này, 75% trong số đó đều là Bạch Liên Hoa tâm cơ sâu như biển.
Hi Tửu đi đến, ưu nhã chào hỏi Bạch Liên Hoa.
Tạ Tứ nhìn gương mặt tươi cười thân thiện của Hi Tửu với khách, mặt không thay đổi nhìn đám “Hi Tửu” đột nhiên xuất hiện. Bọn họ đều mặc loại váy dài như dàn hợp sướng, đứng thành nhiều hàng, chắp tay xúc động hát.
“Thật là một Bạch Liên Hoa xinh đẹp ~ Thật là một Bạch Liên Hoa xinh đẹp ~ Không có việc gì đến nhà người khác, yêu người đàn ông của cô đến mù quáng ~”
Tạ Tứ thu hồi ánh mắt, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Hi Tửu đang cực kỳ đạo đức giả.
Hi Tửu không biết Tạ Tạ có thể nhìn thấy trong lòng cô đang ca hát, mỉm cười đưa một ly nước trái cây đến cho Tạ Tứ. Còn chưa đưa cho anh, đã nghe Bạch Liên Hoa nhẹ giọng nói: “A Tứ, không thích uống nước trái cây.”
Bàn tay mảnh mai chuyên nghiệp pha một tách trà, ưu nhã rót một chén trà đưa cho Tạ Tứ.
Hi Tửu nhận được sự khiêu khích của Bạch Liên Hoa, có nghĩa là cô không hiểu Tạ Tứ bằng cô ta.
Thuận tiện biểu diễn kỹ năng pha trà nghệ thuật.
Tốt lắm, Bạch Liên Hoa rất xuất sắc.
Hi Tửu liếc mắt nhìn Bạch Liên Hoa, ánh mắt ngầm mang theo ý tán thưởng và cổ vũ.
A Liên, cố gắng lên, cố gắng tranh thủ đem Tạ Tứ đi, sau đó cô sẽ hoàn toàn được giải thoát, haha!
Nhìn thấy Tạ Tứ ghét bỏ ly nước trái cây của cô, bưng chén trà mà Bạch Liên Hoa pha lên uống một ngụm, Hi Tửu vui vẻ cảm thấy được chiến thắng đang gần trong gang tấc.
Trên mặt bày ra vẻ thất vọng, nhưng trong lòng lại cực kỳ hưng phấn. Sau đó là cố ý cho Bạch Liên Hoa được lật thẻ bài, Bạch Liên Hoa lần nào cũng không phụ lòng hy vọng của cô, đem ánh sáng của Bạch Liên Hoa phát huy đến cực kỳ mạnh mẽ.
Trong các câu chữ đều ngụ ý cô không thân thiết với Tạ Tứ bằng cô ta.
Cuối cùng, Bạch Liên Hoa cố ý đẩy Tạ Tứ đi. Hi Tửu kìm nén sự kích động.
Bạch Liên Hoa nhất định phải tạm thời lộ ra bộ mặt thật của mình, nói với cô rằng cô không xứng với Tạ Tứ, đưa ra một khoản tiền để cho cô rời đi.
Trong lòng Hi Tửu đang định giá Tạ A Cẩu. Bạch Liên Hoa lên tiếng, vẻ mặt không còn đáng yêu giống như ở trước mặt Tạ Tứ nữa, mà trở nên cực kỳ sắc bén: “Hi Tửu, em và A Tứ căn bản không hợp nhau! Em phải lập tức ly hôn với nó. Nó không thể nào yêu em được!”
Đến rồi! Hi Tửu bày ra vẻ khiếp sợ nhưng lại kháng cự: “Cô đang nói cái gì vậy? Anh ấy và tôi đã kết hôn!”
“Đó là bởi vì chị không có ở đây. Nếu có chị ở đây, nó không có khả năng kết hôn với em!”
“Cô và anh ấy…” Hi Tửu run rẩy che miệng, nước mắt lăn dài
Bạch Liên Hoa bắt đầu lấy túi xách hàng hiệu ra. Hi Tửu nhìn cô ta không chớp mắt, trong lòng kích động hét lên: Năm trăm vạn! Năm trăm vạn là có thể đưa Tạ Tứ đi!
Bạch Liên Hoa lấy trong túi xách ra một chiếc khăn tay.
Hi Tửu mỉm cười: Đúng như cô nghĩ, Bạch Liên Hoa chuẩn bị cho cô khăn tay… Chờ đã, khăn tay là cái quái gì vậy?
Không đợi cô kịp phản ứng, Bạch Liên Hoa đã ngồi xuống, dịu dàng và đau lòng lau nước mắt cho cô.
Hi Tửu ngốc lăng: Hả?… Xảy ra chuyện gì vậy?
Bạch Liên Hoa nhẹ nhàng nói: “Lời nói của chị có thể hơi tổn thương, nhưng chị là chị gái của A Tứ. Chị hiểu nó hơn em. Nó vốn không xứng với em. Nếu như trước đó chị ở Trung Quốc, chị sẽ không bao giờ cho phép em gả cho nó.”
Chị gái của Tạ Tứ?
Hi Tửu sắp không thở được nữa rồi.
Bạch Liên Hoa nắm lấy tay Hi Tửu, ánh mắt rực lửa nhìn Hi Tửu: “Người mà chị chưa có được, làm sao có thể tiện nghi cho nó được?”
Oa!
Cô quả thực không nhìn lầm. Đây đúng là Bạch Liên, nhưng đối tượng của Bạch Liên không phải Tạ Tứ, mà là nguyên thân!
Đây là nội dung vở kịch gì vậy?
Hi Tửu sắp phát điên rồi.
Nguyên thân không phải là nữ phụ pháo hôi sao?
Tại sao cô lại có loại cảm giác như đang ở trong Tu La Tràng vậy?
*Tu La Tràng: Là một cụm từ dùng để miêu tả những chiến trường bi thảm, cũng có nghĩa là một người đang phải chiến đấu đến chết trong một hoàn cảnh khó khăn.