Bạn đang đọc Nữ phụ, cô ấy ngày càng phá của – Chương 23:
Chương 23:
Tạ Tứ lau tóc, làm bộ như không phát hiện Hi Tửu đang nhìn trộm dáng người của anh, khóe môi khẽ cong lên.
Anh có chút chờ mong, không biết hồ ly nhỏ sẽ sinh ra trí tưởng tượng như thế nào đối với thân thể của anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có người chọc vào sau lưng anh. Giọng nói của chibi Hi Tửu vang lên: “Xin lỗi… Anh có cơ bắp không?”
Cơ bắp? Tạ Tứ quay người lại. Chibi Hi Tửu nhìn thấy cơ bụng lộ ra của anh, hai mắt sáng lên, giống như biến thái, há miệng mê trai nhìn cơ bụng của anh: “Wow! Cơ bắp! Cơ bắp xinh đẹp!”
Gương mặt Tạ Tứ bình tĩnh, nhưng ý cười trong mắt càng ngày càng sâu.
Sau khi chibi Hi Tửu cẩn thận chạm vào cơ bụng của Tạ Tứ bằng đôi tay nhỏ bé của mình, nheo mắt lại, giống như một con hồ ly nhỏ ăn trộm được cái chân gà. Sau đó xòe đôi bàn tay nhỏ của mình ra, lớn mật vẽ vòng tròn trên cơ bụng rõ ràng của anh.
Tạ Tứ luôn ghét phụ nữ đến gần anh, chứ đừng nói là hành động mạo phạm đụng chạm da thịt này.
Nhưng Hi Tửu lại là một ngoại lệ. Cho dù là cô hay chibi Hi Tửu mà cô tưởng tượng, anh cũng không bài xích bọn họ đến gần. Giống như hành động chiếm tiện nghi của anh bây giờ, cũng không khiến cho anh cảm thấy không tốt.
Thay vào đó… Tạ Tứ hơi cúi đầu nhìn chibi Hi Tửu, để mặc cô làm càn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mái tóc đen ẩm ướt rũ xuống, hợp với đôi lông mày thanh tú của anh, trong mắt anh có một loại dịu dàng mà thậm chí anh không thể tưởng tượng được.
Có một loại cảm giác thành tựu kỳ lạ.
Chibi Hi Tửu nhắm mắt lại, càng sờ càng kích động, lẩm bẩm thần chú: “Nhiều cơ bắp hơn, lại nhiều cơ bắp hơn!”
Tạ Tứ thấy phần thân trên của anh bị kéo dài ra, tăng sinh thêm một đôi cơ bụng, trong nháy mắt liền biến thành…. Một quả bắp.
Tạ Tứ bị biến thành quả bắp: ….
Chibi Hi Tửu mở mắt ra, nhìn thấy kiệt tác của mình. Đầu tiên là kinh ngạc, sau đó nghiêm trang hắng giọng thét to: “Bắp, bắp hấp, vừa thơm vừa ngọt, chỉ cần năm tệ.”
Tạ Tứ chỉ cần năm tệ: ….
Chibi Hi Tửu lại thét to một lần nữa, hình như không có khách mua, thở dài: “Bắp hấp không dễ bán, vậy bán bỏng ngô đi.” Nói xong liền đưa tay gẩy khối cơ bụng của anh xuống giống như gẩy hạt bắp vậy.
“Hi Tửu.” Tạ Tứ không thể nhịn được nữa, gọi Hi Tửu chân chính đang rụt lại dưới chăn bông ra.
Hi Tửu đang muốn ngủ quên trong rạp hát nhỏ của mình, đột nhiên nghe thấy Tạ Tứ gọi tên mình, tâm tình cực kỳ không tốt thò đầu ra, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Ông xã, có chuyện gì vậy?”
Tạ Tứ nhìn chibi Hi Tửu biến mất: “Không có chuyện gì, em ngủ đi.”
Shake it!
Hi Tửu nghiến răng, trùm chăn bông lên đầu.
Tạ Tứ không ngạc nhiên khi nhìn thấy chibi Hi Tửu cầm roi nhỏ tức giận thở phì phò đi về phía anh. Nhưng khi vừa định giơ tay lên tát anh một cái thì đột nhiên dừng lại: “Hừ, hôm nay nể tình thẻ đen của anh, tha thứ cho hành vi anh quấy rầy giấc ngủ của tôi.”
Tạ Tứ nhìn chibi Hi Tửu biến cái roi da thành dây nhảy, đột nhiên hứng thú muốn đùa dai, nhỏ giọng nói: “Tửu Tửu.”
Anh muốn xem xem Hi Tửu vì tấm thẻ đen đó mà chịu đựng được đến mức nào.
Hi Tửu kéo chăn bông xuống, ánh mắt đòi mạng nhìn Tạ Tứ một giây, thật vất vả lắm mới nặn ra nụ cười: “Ông xã, anh rốt cuộc là muốn làm gì?”
Có để cho người ta ngủ không hả?
Tạ Tứ “Yêu thương” nhìn Hi Tửu: “Tướng ngủ của em thật đáng yêu, anh không nhịn được muốn gọi tên em.”
Trong mắt Hi Tửu như có dao nhỏ phóng về phía Tạ Tứ, nhưng giọng nói lại nũng nịu: “Ông xã, anh cũng rất đáng yêu. Nhưng em thật sự rất buồn ngủ. Chúng ta đi ngủ đi, có được không?”
“Được.” Tạ Tứ cũng duỗi tay, cực kỳ săn sóc dịch dịch chăn cho Hi Tửu: “Ngủ đi.”
Hi Tửu xoay người, vừa chuẩn bị tiến vào mộng đẹp, chợt nghe Tạ Tứ gọi như gọi hồn: “Tửu Tửu.”
A!!!
Tạ Tứ nhìn thấy núi lửa phun trào trên đỉnh đầu Hi Tửu.
Giọng nói cũng biến thành có chút tức giận: “Gì vậy?”
Tạ Tứ chỉ chỉ phía bên phải Hi Tửu: “Em còn chưa tắt ngọn đèn nhỏ bên phía em.”
Hi Tửu liếc mắt nhìn, quả nhiên vẫn chưa tắt, cười nói: “Cám ơn ông xã đã nhắc nhở.” Nói xong liền tắt đèn, chui vào chăn bông.
Vẫn không có chibi Hi Tửu vác dao đến chém anh, xem ra thẻ đen thật sự rất hữu dụng.
Tạ Tứ cười tủm tỉm không trêu chọc cô nữa, chuẩn bị xem tin tức rồi đi ngủ.
Nhưng đột nhiên anh cảm thấy chiếc khăn tắm của anh bị thứ gì đó kéo ra. Anh nhìn xuống thì thấy thân dưới mình của mình có một bông hoa rất lớn đang nở.
Chibi Hi Tửu vẻ mặt ngái ngủ vừa ngắt cánh hoa, vừa lẩm bẩm: “Tạ Tứ bị bệnh, Tạ Tứ không bệnh, Tạ Tứ bị bệnh, Tạ Tứ không bệnh…”
Tạ Tứ chịu đựng một lúc, thực sự không chịu nổi cảm giác kỳ quái phía dưới: “Hi Tửu.”
Hi Tửu không nhúc nhích, hình như là đang ngủ say không nghe thấy.
Mà chibi Hi Tửu đang ngắt cánh hoa chợt hắc hóa, ánh mắt đỏ rực biến thành hình dao phay, hành động ngắt cánh hoa nhanh đến mức chỉ để lại hư ảnh, tốc độ nói vừa nhanh vừa tức giận như đạn pháo: “Tạ Tứ bị bệnh! Bệnh! Bệnh!!”
——
Tối hôm qua chơi đùa như vậy, Tạ Tứ hiếm khi ngủ thẳng một giấc. Lúc tỉnh dậy đã thấy Hi Tửu ngồi ở bên giường, ánh mắt trìu mến nhìn anh: “Ông xã, dậy ăn sáng đi.”
Chibi Hi Tửu và Hi Tửu ngồi tư thế giống nhau, nụ cười cũng giống nhau, chỉ có lời nói là ngược nhau: “Đại Lang*, ngồi dậy uống thuốc.”
*Đại Lang: là Võ Đại Lang, là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết cổ điển Trung Quốc Thủy hử của Thi Nại Am. Trong Thủy Hử có đoạn Phan Kim Liên dan díu với Tây Môn Khánh, sau đó Phan Kim Liên bỏ thạch tín vào bát canh, đút cho Võ Đại Lang, hại chết Võ Đại Lang. Sau Võ Tòng trở về, biết chuyện, chém chết ả ngay tại chỗ sau đó đi giết Tây Môn Khánh.
“Ông xã, anh thật sự không muốn ăn sáng sao?” Hi Tửu lộ ra vẻ mặt mất mát.
Cũng đã gọi anh là Đại Lang rồi, anh còn dám ăn sao?
Tạ Tứ ngồi trong phòng khách, ngón tay gãi nhẹ sống mũi: “Hôm nay tham gia một sự kiện với tôi.”
Tham dự sự kiện?
Nghe có vẻ nhàm chán.
Hôm nay cô muốn đi cà thẻ đen cả ngày.
Trong lòng Hi Tửu thở dài, trên mặt lại ngoan ngoãn đồng ý. Lật nửa ngày trong đống chiến lợi phẩm mua được ngày hôm qua, thật vất vả lắm cũng chọn được một bộ lễ phục tương đối bảo thủ. Trang điểm đơn giản rồi đi ra ngoài cùng với Tạ Tứ.
Sự kiện mà Tạ Tứ nói là lễ trao giải doanh nhân Dark Horse mỗi năm một lần của nước A.
Tại sự kiện có rất nhiều phóng viên, và sẽ được phát sóng toàn bộ quá trình trao giải trên một vài kênh truyền hình.
Tạ Tứ không thích lộ mặt. Khiêm tốn mang theo Hi Tửu đi lối đi dành chi khách VIP, đi thẳng vào bên trong hội trường. Có phóng viên bị thu hút bởi giá trị nhan sắc của Hi Tửu và Tạ Tứ, nhanh tay lẹ mắt chụp hai bức ảnh, nhưng đều bị vệ sĩ cưỡng chế xóa đi.
Hi Tửu không thích loại hoạt động ngồi phía dưới vỗ tay cho người khác. Từ khi lễ trao giải bắt đầu, cô vẫn luôn không yên lòng.
Đột nhiên cô nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp trên màn hình.
Mắt thoáng trợn to.
Đây không phải là người mẫu nam được nguyên thân lưu tên True Love đó sao, Samael?
Không phải anh ta là một người mẫu sao?
Sao có thể xuất hiện tại lễ trao giải Dark Horse dành cho các doanh nhân?
Hi Tửu có chút chột dạ liếc nhìn Tạ Tứ ngồi ở bên cạnh.
Có điều cô chỉ chột dạ hai giây. Dù sao cô cũng ngồi dưới khán đài, Samael kia cũng không nhìn thấy cô. Cô giả bộ hoàn toàn không quen biết người này, Tạ Tứ lại không có năng lực gì đặc biệt, làm sao có thể đoán được bọn họ có quan hệ được?
Hi Tửu yên tâm chống cằm, tiếp tục xem Samael phát biểu nhận giải trên sân khấu.
Samael xứng danh là siêu mẫu. Vóc người cửu đầu thân* còn hoàn hảo hơn cả so với hình vẽ trên manhua. Hơn nữa nhan sắc siêu phàm có thể xem là phù hợp khiếu thẩm mỹ của các cô gái đang theo đuổi bấy giờ. Đứng ở nơi đó, tỏa sáng lấp lánh.
*Cửu đầu thân: Có nghĩa là tỷ lệ đầu so với tỷ lệ cơ thể là 1:9; đây là dáng người hoàn hảo theo tỷ lệ vàng, chiều cao tối thiểu phải đạt 1m72 trở lên thì mới có thể đạt được tiêu chuẩn này.
Vừa mở miệng, âm thanh từ tính khuếch tán đến mọi ngóc ngách trong hội trường:
“Để có thể có được như ngày hôm nay, tôi nhất định phải cảm ơn một người.”
“Tên người đó chính là.”
Người đàn ông cong môi, hiện lên một nụ cười quyến rũ, đôi môi mỏng nói lên một cái tên.
“Hi Tửu.”
Một giây trước cô còn đang thả lỏng vì gian tình không có khả năng bị phát hiện. Hi Tửu bị điểm danh trong một giây tiếp theo: ……
Khẽ quay đầu lại, liền nhìn thấy gương mặt bình tĩnh của Tạ Tứ đang sâu xa nhìn cô.