Nói yêu em 7 lần

Chương 73


Bạn đang đọc Nói yêu em 7 lần – Chương 73

Mà Tuấn Anh cũng thật kiên nhẫn đứng im lặng chờ đợi. Nhưng chị gái kia, đúng thật là gan thỏ đế, cứ ấp úng mãi chữ “ Em..” mà chẳng nói thêm được lời gì. Có lẽ thái độ trầm tĩnh xem như chuyện sắp được tỏ tình là không có gì của Tuấn Anh khiến chị gái kia chẳng dám tỏ tình vì sợ bị từ chối.
Tùng Linh là người ngoài cuộc mà còn sốt ruột hơn cả cô gái nữa, lòng cứ thúc giục cô gái mau chóng tõ tình.
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học bỗng vang lên cắt đứt không khí sặc mùi bao trùm kia, cô gái nghe tiếng chuông càng như gà mắc tóc, lúng túng đển phát khóc. Tuấn Anh đưa mắt nhìn cô bạn gái đó rồi nói:

– Hay để ra về đi. Anh phải vào lớp đây.
Chị gái kia chỉ biết cắn môi gật gật đầu chấp nhận mà thôi. Sau đó thở dài thất vọng, siết chặt lá thư trong tay mình hơn nữa, mồ hôi tay của chị ấy đổ ra làm là thư cũng bét nhè theo.
– Anh đi đây.

Tuấn Anh chẳng đợi thêm gì, nhanh chóng quay người bước đi về lớp. Tùng Linh thấy vậy thì tức khí, chẳng lẽ bỏ công đi rình mà chẳng thu lại được gì, nhỏ quên mất là mình đang rình trộm người ta, một hành vi được xem là vô văn hóa, nhỏ đứng dậy kêu lên:
– Đi gì mà đi, khó khăn lắm người ta mới có can đảm đi tỏ tình mà, chưa nghe xong đã bỏ đi là thế nào?
Cả hai người đếu đồng lọat quay đầu nhìn Tùng Linh. Tùng Linh lúc này mới nhận ra nguy cơ, nhỏ há miệng mắc quai rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.