Đọc truyện Những Người Bạn – Chương 48
-Đến giờ này mà cô vẫn còn cười được à?- Jun từ trên bàn đinh phía trên cúi người xuống.
-Anh đang làm cho tôi chết nhanh hơn đấy à?- Hana nghĩ rằng cô đang bị ảo giác nhưng ảo giác cũng tốt, chỉ cần được nhìn thấy Jun là được rồi
-Cô không sợ à?- Jun ngây ngô hỏi
-Vĩnh biệt-Hana cười tạm biệt Jun, cô đã sẵn sàng để ra đi
-Hì, cô nghĩ tôi sẽ để cho co chết dễ dàng vậy à? Tôi không muốn vẫn chưa kết hôn mà đã mang tiếng là góa vợ đâu nha!- Jun lắc lư sợi dây treo cái bàn sắt đồ sộ trên không, dùng sức kéo đứt nó rồi dung chân đạp nó bay sang hướng khác( y như phim kiếm hiệp )
Cái bàn sắt ấy theo đà bay thẳng đến chỗ tên điếc đang cố dìm chết Lucy, còn Jun đã nhẹ nhàng nhảy xuống kế bên Hana, cởi trói cho cô.. Cái tên điếc kia vẫn không hề hay biết có chuyện gì sắp xảy ra với mình, vẫn cứ nhắn đầu Lucy xuống nước. Kết quả là hắn chết không kịp ngáp mà Lucy thì hỏng bị cái bàn đinh đó chạm lấy một tẹo (kết thúc có hậu ). Về phần Lucy, ngay lúc cô sắp đặt bàn tay mình lên bàn tay tử thần để ông đưa cô đi, rời bỏ cái thế giới này thì bỗng có một bàn tay khác giữ cô lại, lôi cô khỏi mặt nước. Đó là Natsu, anh nhanh chóng đặt cô xuống, ép tay lên bụng Lucy để cô nôn hết nước ra nhưng không mấy khả quan. Natsu cầm hai tay của Lucy hết đưa lên lại đưa xuống, nói chung là làm mọi cách sơ cứu Lucy ( có cả hô hấp nhân tạo thì phải) cuối cùng cô nàng cũng thoát khỏi tay tử thần nhưng vẫn còn quá yếu. Natsu ngồi phịch xuống, thở hổn hể trong niềm vui khôn tả.
Riêng Cactar, hắn hoàn toàn không biết đàn em của mình đã bị các nam nhân vật chính hạ hết( thì có ai biết chuyện này đâu). Hắn cũng không ngờ Ren đã đứng phía sau từ lúc nào. Nhìn thấy những vết thương trên người Karry, Ren có cảm giác không thể kiềm chế bản thân khỏi ý niệm giết người ngày càng lớn trong anh. Khi Cactar vừa quay lại cái tiếng động sau lưng là gì(cái tiếng động khủng bố do Jun tạo ra á mà) ngay lập tức con dao vô tình trên tay Ren đưa một đường sắc ngọt cắt đứt sinh mạng của Cactar. Ánh mắt Ren vốn đang lạnh lùng, tàn nhẫn nhìn Cactar nhưng lại trở nên thật dịu dàng khi anh chàng cởi trói cho Karry. Karry vẫn còn tỉnh táo nhưng toàn thân không còn chút sức sống nào. Dây trói vừa bị đứt thì Karry đổ ập xuống, may mà Ren đỡ lại nếu không thì cô đã ngã vào vũng nước muối lênh láng trên mặt đất.
Carol chứng kiến cảnh các bạn mình được cứu từ đằng xa thì vô cùng hạnh phúc, sẽ không còn ai phải chết ngoài cô nữa. Dù sao cô cũng kiệt sức rồi vừa đúng lúc sợi dây trói kia đứt hoàn toàn. Carol rơi xuống, cô đã sẵn sàng để chết, cô chẳng còn nuối tiếc gì nữa. Thật mãn nguyện vì đến lúc chết cô cũng được bay, quãng đường 3 mét để Carol tiếp đất trở nên rất dài. Đến lúc sắp rơi vào miệng sư tử thì cơ thể Carol dường như được sưởi ấm, gió bên tai cô cũng đã bớt ồn ào. Carol vẫn chưa mở mắt, cô cứ nghĩ là mình rơi lên lưng của một con sư tử nào đó và nó đang đưa cô ra chỗ khác để ăn riêng.
-Này, lần cuối cô tắm là khi nào vậy?- Đây là giọng của Victor
-Anh cứu tôi à?- Carol mở to mắt ngạc nhiên
-Chứ cô nghĩ tôi đang làm gì? Tại cô mà tôi bẩn hết cả bộ đồ rồi, biết trước thế này tôi đã mặc xác cô rồi- Victor cau có.
Carol không nói gì bởi vì cô không còn đủ sức. Victor vừa đặt Carol xuống đất ngay lập tức cô khụy chân xuống mệt mỏi. Hana nhanh chóng lấy tay hứng nước ở chỗ Lucy vừa bị dìm đem đến cho Carol uống.
-Từ từ thôi, nếu cô cho cô ta uống nhiều nước quá, cô ta sẽ chết vì sốc đấy.- Victor nhắc nhở Hana.
-Tôi biết rồi.- Hana mỉm cười đầy ẩn ý ( đã là lúc nào rồi mà còn cười được nữa chị kia?0
-Cô ấy bị treo từ lúc nào vây?- Jun quan tâm
-Hôm nay nữa là ngày thứ hai.- Hana đáp
-Không ăn không uống hết một ngày một đêm sao?- Natsu hỏi.
-Ừ.- Hana vẫn ngắn gọn như mọi khi.
-Ai trong các cô cũng vậy à?-Ren liếc nhìn Karry
-Chỉ có mỗi Carol thôi còn lại thì được cho uống nước. Đáng lẽ tôi với Lucy được ăn nhưng cả hai quyết định nhịn nên cũng chẳng khác gì.-Hana tường thuật lại
-Và…-Ren có vẻ muốn biết thêm
-Karry mắng tôi xối xả vì tội phung phí thức ăn.- Hana hiểu ý Ren
-Y như rằng.- Ren chép miệng.
-Những chuyện khác để sau hãy tính, bây giờ điều quan trọng nhất là nhanh chóng thoát khỏi đây cái đã.- Jun nhắc