Những Người Bạn

Chương 47


Đọc truyện Những Người Bạn – Chương 47


Sau tiếng hét đó là Lucy tiếp tục bị nhấn nước , Karry chẳng còn chút sức lực nào, sợi dây liên kết sự sống của Carol lại đứt thêm 1 chút . Hana nhìn các bạn với ánh mắt thật dịu dàng , không còn vẻ lạnh lùng nữa ( cái vẻ lạnh lùng nó chạy mất tiu òi ) . Bằng cách nào đó mà các bạn của cô đều cảm nhận từ đôi mắt ấy thông điệp vĩnh biệt. Hana bị cột chặt cả 2 tay, 2 chân trên 1 chiếc bản bằng phẳng, phía trên là những cây đinh sắt bị rỉ sét, gớm ghiếc với đầy máu khô nhưng chẳng còn chiếc màn bao xung quanh nào nữa. Tên Catcar muốn các bạn của Hana phải nhìn thấy cô chết như thế nào
-Thằng khốn ! Thả Hana ra . – Lucy gào thét trong tuyệt vọng
Catcar ra hiệu nhấn chết Lucy cho cái tên điếc kia và hắn vâng lời . Lucy nhấn xuống nước rất lâu mà không được lôi lên cho dù cô có cố gắng quẫy cựa như thế nào .
-Bỉ ổi, tao mà ra khỏi đây thì mày sẽ chết rất thê thảm – Karry nhìn Catcar căm hận

-Ôi, tôi sợ quá đi ! – Hắn ta giễu cợt Karry rùi quay người lại sai người hầu – mang nước với muối lại đây cho ta
Có 2 tên khệ nệ khiêng 1 chậu nướcđến chân hắn . 1 tên khác lại đưa cho hắn 1 bịch muối lớn . Hấn ta mỉm cười hài lòng rồi đổ ¼ bịch muối xuống chậu
-Đây chỉ là màm mở đầu thôi – Catcar lấy tay khuấy đều chậu nước
Karry không hề tỏ ra sợ hãi gì vì đơn giản cô ko hề biết nước muối có tác dụng tuyệt vời như thế nào đối với vết thương của mình . Từ nhỏ đến giờ Karry rất ít bị thương mà cho dù có bị thương cũng chẳng tiếp xúc với nước muối nên ko biết cũng là điều dễ hiểu thôi . Àooo! Catcar hất một nửa số nước trong chậu lên người Karry
-Áaaaaaaaaa!!!- Karry hét lên đau đớn
Cơ thể của Karry trở nên rát bỏng hơn bao giờ hết, cả người Cô ướt sũng , run rẩy và thê thảm ( tội cho cô gái đó ! thư kí tác giả không thể kiềm chế )
-Karry! – Carol, Hana, Lucy quay đầu lại nhìn Karry đau khổ
Lucy đã được nhấc lên khỏi mặt nước, như bao lần khác, cô ho sặc sụa. Còn Carol, cô chắc chắn là chỉ còn một lần nữa thôi cô sẽ chết. Carol đã chuẩn bị tinh thần để chịu cảnh bị xé xác. Cactar đứng một góc tận hưởng thú vui man rợ một cách trọn vẹn nhưng vẫn chưa làm hắn ta thỏa mãn, hắn còn muốn hơn như thế nữa cơ. Cactar cho toàn bộ số muối còn lại trong bịch vào chậu, vừa khuấy vừa ra lệnh cho tụi đàn em:

-Hạ bàn đinh xuốn, dìm chết con nhỏ tóc nâu luôn đi, còn con kia chắc sắp toi rồi.
Carol cũng linh cảm được mình chẳng còn nhiều thời gian nữa. Cô cất giọng nói yếu ớt và khô khan vì chẳng có giọt nước nào trong miệng:
-Các cậu , chúng ta sẽ chết sao?
Chẳng ai đáp lại lời của Carol ( bị bơ ). Karry sắp phải chịu một chậu nước muối đậm đặc vào những vết thương còn đang rỉ máu. Hana phải đối mặt với các mũi đinh sắt bén vô tình ngay trên đầu. Lucy bị dìm xuống nước. Cô không thể thở được. Trong lúc đầu óc đang dần mụ mị đi, Lycy chợt nhớ đến những lần cãi nhau với Natsu. Cô nhơ khuôn mặt đẹp trai, đa tình với cái vẻ sát gái của hắn. Chợt cô muốn gặp lại Natsu trước khi chết nhưng cô biết là không thể nào. Điều cuối cùng cô nghĩ trước khi chìm vào giấc ngủ có lẽ là mãi mãi trong làn nước là: “ Xin lỗi nhé, Natsu! “
Hanna không hay biết Lucy đang gần chết nhưng cô ý thức rằng tất cả sắp chết. Cô giương đôi mắt màu tím tuyệt đẹp nhìn những cây đinh sắt hạ dần dần xuống từ trên cao, tự nhiên nở một nụ cười bất cần. Hana sẽ chết theo cách mà chị Lena đã chết, cô nên cảm thấy đau khổ hay hạnh phúc đây? Bất giác cô cất tiếng dặn các bạn:
-Các cậu cứ lên thiên đường trước đi, tớ sẽ biến thành ác quỷ và ở lại đây để giết hết bọn chúng. Cứ để tớ trả thù cho tất cả chúng ta.

-Hana!- Karry gọi khẽ
-Tất cả là do cô tự chuốc lấy thôi. Nếu cô chịu chấp nhận làm bạn gái tôi thì có lẽ tôi sẽ nhẹ tay hơn với cô.- Cactar chuẩn bị hất toàn bộ chậu nước muối vào người Karry.
Karry không nói gì, cô bặm môi chịu đựng. Còn Hana, cô không còn quan tâm đến những gì đang xảy ra nữa, cô đang bận đuổi theo những suy nghĩ của mình. Hình như cô hơi ấn tượng với cái khí chất vương giả và sự quyết đoán của Jun, hẳn anh chàng là một nhà lãnh đạo tài ba. Ơ??? Cô đang nghĩ cái quái gì thế này? Hana mỉm cười vô cớ cho sự khó hiểu của mình. Cô cứ nhắm mắt, cười, chờ đợi…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.