Bạn đang đọc Nhóc Con Anh Yêu Em – Full – Chương 7
Sau một hồi vất vả với cái ghế. Cô Hương đuổi hết học sinh ra ngoài rồi âm thầm gọi điện cho giám thị lên giúp đỡ.
Trong căn- tin nhà trường,
“Ha ha ha ha, nhìn mặt bà cô mắc cười quá! Ha ha ha chắc tao chết mất ha ha… đau bụng quá!” Tinh My cười một cách nghiệt ngã.
“Hừ, tao thì đang tức nè” Trang hậm hực.
“Ha…ha…Tức gì?” Cô lấy tay quệt nước mắt, mặt méo đi trông thấy vì cười nhiều.
“Hồi nãy tao quên cho mắt mèo vào cái đống keo đó!” Trang nói không quên đưa lên bàn một đống mắt mèo(*).
“Sặc! Tránh xa tao ra! Đừng để cái đống đó trước mặt tao!” Cô quơ quơ tay .
“Mày thích không ? Nè… nè… ” Trang nói, chớp chớp mắt, giả bộ hất mắt mèo vào người cô.
“Aaa! Trang tỷ tỷ tha mạng!” Cô vừa la làng vừa chạy. Trang thấy vậy cũng dí theo.
“Mời bạn Dương Tinh My về phòng hội trưởng hội học sinh! Xin nhắc lại, mời bạn…” loa thông báo.
“Ê, lên hẹn hò với hotboy kìa mày!” Trang nháy mắt.
“Hẹn hò cái con khỉ! Haizzz, chắc là tên đó biết rồi.” Cô gãi đầu xong bỏ đi một mạch để lại Trang mặc dù bên ngoài vẫn cười nhưng bên trong… cơn ghen lại bùng lên.
Bởi Trang thích cái tên hotboy đó. Hotboy mà, sao lại không có fan chứ? Và Trang là một trong số đó.
Trang thở dài xong cũng quay lại căn- tin.
…………………
Đăng ngồi trong phòng hội trưởng đợi cô. Mới vô năm học mới, nghe tin cô Hương bị dính với cái ghế là cậu đã biết 99.99% là do cô làm.
“Hề hề, chào bạn Đăng đẹp trai.” Tinh My nham nhở.
“Hề hề gì chứ? Ngồi xuống!” cậu giả bộ nghiêm túc.
Hai người này là vậy đấy, khi ở ngoài thì cô là người có quyền hơn, không những vậy còn ăn hiếp Đăng. Nhưng ở tình trạng này thì khác, cô thiết nghĩ nó nên tỏ ra ngoan ngoãn một tí để nhận được sự khoan hồng.
Nhìn gương mặt giả bộ hiền, ngây thơ vô (số) tội của cô, Đăng không nhịn được cười, cậu cuối đầu xuống, cười khúc khích run run bã vai.
Cô ngớ mặt ra: *Dễ khóc vậy sao? Bộ thất vọng về mình lắm à?*
“Nè! Đừng khóc nữa mà. Tôi xin lỗi. Tha lỗi cho tôi đi! Tôi biết… Tôi làm cậu khó xử vì phải sử dụng cái chức danh hội trưởng hội học sinh để bảo kê tôi, nhưng bạn bè mà, đừng nhỏ nhen vậy chứ! Tha cho tôi lần này đi. Tôi biết lần này tôi “chơi” hơi nặng tay…. Lần sau tôi sẽ giảm level nha nha!”
Còn có lần sau?
Cái câu nói vế đầu là van xin tha thứ, vế hai là trách móc, vế ba là xin hứa của cô khiến Đăng cười muốn té ghế.
Mặt Tinh My ngu ra …cậu … cậu không khóc? Ra là nãy giờ cô tốn nước bọt vì cái gì chứ?
Cô giận lắm, nhưng vì đại sự nên cô không dám đánh Đăng.
“E hèm” Đăng hắng giọng: “vào vấn đề chính… ừm… đổ keo lên ghế giáo viên à…” Đăng tỏ ra đang suy nghĩ hình phạt cho cô.
Cô thì hồi hộp…
“Ừm… Tội của cậu đáng bị chạy mười vòng quanh sân. Hình phạt bắt đầu!” Đăng chắc nịch.
Mười vòng không phải là quá lớn đối với cô nhưng cô lén nhìn ra cửa sổ thấy cái cây đầy bóng mát, rồi sau cái cây là cái sân trường… mà cái sân trường thì đang ngập đầy nắng…mà bây giờ là 10 giờ.
Tinh My đưa mắt cún con nhìn Đăng.
“Không phải chứ, bắt tôi chạy mười vòng trong khi nắng gắt như vậy… chắc tôi thành thổ dân châu phi quá.”
Rồi cô chạy qua, nắm tay Đăng lay lay…
“Please, đổi hình phạt đi! Nha nha.”
Đăng thoáng đỏ mặt bởi thái độ đó của cô. Nhưng cũng lấy lại bình tĩnh nhìn cô.
“Được thôi!” Đăng nhìn cô, tuy ngoài miệng không cười nhưng trong mắt có ý cười cái sự ngô nghê đáng yêu của cô.
Mắt Tinh My sáng rực lên, chớp chớp mắt nhìn Đăng.
“Ừm… để tôi nghĩ coi nên phạt cậu làm gì?”
Đăng để tay lên cằm, ra vẻ suy nghĩ.
Cậu nhìn cô rồi xem xét lại mấy hình phạt, rồi suy nghĩ, đúng là một bài toán khó giải, bởi trên thực tế chưa có hình phạt nào là cô chưa nếm qua và cũng bởi chưa có hình phạt nào làm khó được cô.
“Tách” Đăng búng tay.
“Đúng rồi!” Cậu thốt lên, gương mặt đầy biểu cảm.
“Hơ…hơ…hở sao sao?” Tinh My đang lơ tơ mơ thì bị lời nói của Đăng làm giật mình.
“Hình phạt này cũng dễ thôi.” Đăng cười nham hiểm.
Cô đưa đôi mắt thơ ngây thơ nhìn cậu, gương mặt ý nói “không hiểu mô tê gì cả?”
“E hèm! Chủ nhật tuần này, từ 17 giờ đến 21 giờ, cậu phải làm osin cho tôi. ” Đăng hất mặt: “Chỉ nhiêu đó thôi!”
Mặt cô xám xịt….
“Nè? Tự nhiên bắt tôi làm osin là sao? Biết như vậy là vi phạm quyền làm người không? ” cô hét lớn.
“Ra vậy? Ok, không làm osin, ra ngoài chạy mười vòng đi rồi muốn nói gì thì nói.” Đăng đắc chí, bởi cậu biết cô là đứa lóc chóc, không thích nghe theo lời ai cả, không thích bất kì sự ràng buộc nào, nên việc cô phải nghe lời người khác răm rắp sẽ làm cô vô cùng ức chế.
Tinh My xụ mặt xuống nhìn ra ngoài sân đầy nắng, rồi nhìn Đăng.
*Tên chết bầm, lần này vì “làn da” nên ta tạm thời không xử mi. Đợi tới khi ra ngoài trường đi rồi biết tay bà* mặt cô hầm hầm nhìn Đăng như muốn ăn tươi nuốt sống.
“Đồng ý!” Cô hất mặt.
Đăng cười thầm.
“Vậy chủ nhật tôi sẽ cho xe tới đón cậu! Đừng lo, công việc rất nhẹ nhàng.” Đăng chậm rãi nói, gương mặt vô cùng bình thản, một gương mặt mà bây giờ cô chỉ muốn lao lên đấm cho cậu mấy phát rồi trói cậu vào tên lữa… bấm nút “send” cho cậu lên chơi với UFO trên sao hỏa.
“Hừ, tôi đi.” nói thật, ở đó thêm phút nào nữa là cô sợ sẽ có án mạng…
“Đi đi!” Đăng nói vọng theo.
Tinh My bỏ đi một mạch không quên đóng cửa một cách thô bạo.
_______________
Có thể bạn chưa biết, hoặc cũng có thể đã biết thừa rồi:
(*) Mắt mèo: Tên thông thường: cây mắt mèo, móc mèo, đậu mèo rừng, đậu ngứa, ma niêu, đậu mèo lông bạc.
Tên khoa học: Mucuna Pruriens.
Tên tiếng Anh: Velvet bean.
Có chứa hợp chất gây ngứa: tinh dầu thực vật Urushiol. Loại dầu này rất độc, thường bay trong không khí và đọng lại trên cây cỏ.