Bạn đang đọc Người Vô Hình, Tôi Bắt Được Cậu Rồi: Chương 10: Khiêu Chiến Đỉnh Cấp
[Thần Vũ, tôi có cách đối phó hacker nhưng…rất mạo hiểm.] Dương Quân Nhiên đắn đo một chút vẫn là nói phương pháp mình vừa nghĩ ra cho Lý Thần Vũ.
“Như thế nào? Cậu phải biết đối phương là một kẻ trình độ rất cao, hơn nữa cũng rất có kinh nghiệm, những thủ đoạn thông thường rất khó qua mắt được y.” Lý Thần Vũ nheo mắt nhìn những kí tự mã hóa nảy lên không ngừng, tường lửa đang chịu sự uy hiếp vô cùng lớn.
[Vi-rut song sinh tôi tạo ra hôm trước, tôi muốn dùng nó để đối phó hacker.] Vi-rut song sinh là do Dương Quân Nhiên mất vài tiếng đồng hồ mới tạo ra được. Đặc điểm của nó là khá giống với vi-rut làm nhiễu bộ nhớ mềm. Ưu điểm là trong nháy mắt bị kích mở sẽ đem toàn bộ dữ liệu máy khóa lại, đồng thời làm nhiễu bộ nhớ mềm khiến người điều hành máy không những trở tay không kịp, còn làm máy mất kiểm soát, gần như không có cơ hội ngăn chặn. Hơn nữa Dương Quân Nhiên gọi loại vi-rut này là vi-rut sinh đôi tức là ngoài nguồn vi-rut chính còn có một nguồn phụ. Trong trường hợp người điều hành không kích hoạt vi-rut, nếu đem vi-rut bài trừ, dù là bất cứ hình thức nào cũng sẽ không hoàn toàn lọc sạch được vi-rut mà vẫn sẽ luôn lọt lại phần vi-rut phụ, vì yếu và hoạt động ẩn nên sẽ không bị quét hiện lên, lập tức phần vi-rut phụ sẽ bị kích hoạt. Mặt khác, trong trường hợp người lập trình không phát hiện ra vi-rut hoặc vì lý do nào đó không kích hoạt cũng không diệt vi-rut thì sau nửa tiếng vi-rut phụ vẫn sẽ được kích hoạt và đóng vai trò như vi-rut chính, đem dữ liệu từng chút phá hủy. Nói tóm lại, một khi thành công truyền dữ liệu chứa vi-rut thì chắc chắn sớm hay muộn nó cũng đem dữ liệu máy hủy hết. Nhưng loại vi-rut song sinh này cũng có nhược điểm, nó chỉ tồn tại cho đến khi hoàn thành nhiệm vụ, tức là sau khi hủy hết dữ liệu máy nó cũng theo đó mà biến mất như chưa từng tồn tại.
“Chiếu theo nhược điểm của vi-rut song sinh, chỉ cần chờ nó đem dữ liệu hoàn toàn ăn sạch thì người lập trình vẫn có khả năng “hủy đi xây lại”. Đến lúc đó tốc độ “xây lại” còn nhanh hơn nhiều so với hiện tại.” Lý Thần Vũ khẽ lắc đầu, ưu điểm của vi-rut song sinh hiển nhiên làm kẻ địch không có cách chống đỡ nhưng ngược lại cũng không thể khiến hắn nhận thua. Đó chỉ là cách hoãn binh mà thôi.
[Đương nhiên phải có hậu chiêu.] Dương Quân Nhiên cười, ánh mắt tràn ngập tự tin trước nay chưa từng xuất hiện. [Vi-rut song sinh không có khả năng hoàn toàn đem hacker kia đánh bại, tôi hiểu rõ điểm ấy. Chính vì vậy vi-rut song sinh chỉ là món khai vị thôi, món chính là vi-rut dung hợp khóa.]
“Vi-rut dung hợp khóa ?” Lý Thần Vũ kinh ngạc. Đó là loại vi-rut có cấu tạo rất tinh vi phức tạp mà hiệu quả lại gần như nhắm vào một số đối tượng nhất định nên rất ít được giới hacker sử dụng. Đã vài năm trôi qua vi-rut dung hợp khóa chỉ còn lại cái tên, không ai còn có thể tái tạo nó lần nữa. “Cậu lấy được nguồn vi-rut đó ở đâu ?”
[Tôi đọc được một số ghi chép về loại vi-rut này trên cuốn sách lịch sử ngành tin học lập trình bảo mật của Đức.]
“Cuốn sách đó vốn là của tôi, chính tôi cũng từng đọc, như thế nào lại không nhớ có phần hướng dẫn tạo vi-rut này ?” Lý Thần Vũ có điểm khó hiểu.
[Trong đó chỉ có một vài ghi chép ngắn gọn, nhưng tôi thông qua miêu tả đã thử tạo dựng, quả thực tác dụng khá giống trong ghi chép, nhưng cũng không thể chắc chắn đó là vi-rut dung hợp thực sự, dù sao tôi cũng chưa từng thấy cũng chưa từng được chỉ dẫn, trong khi nó quá phức tạp.]
“Để tôi nhìn xem, tôi từng thấy qua vài lần, hẳn là có thể giúp cậu giám định một chút.”
Dương Quân Nhiên từ trong ngăn tủ lấy ra một chiếc đĩa màu bạc, nhét vào ổ.
Tít tít tít.
Màn hình đột nhiên xám trắng, sau đó hiện lên mấy ngàn vạn ký tự mã hóa rườm rà rắc rối. Lý Thần Vũ cau mày xem xét kỹ lưỡng đám mã hóa.
“Không quá giống”, Lý Thần Vũ chỉ vài điểm trên màn hình, “Nơi này, nơi này, cả ở đây nữa, tất cả đều không có thành phần lược hóa như vậy. Cậu chắc chắn tác dụng của nó giống vi-rut dung hợp khóa chứ ?”
Vi-rut dung hợp khóa là loại vi-rut phức hợp chỉnh thể, sau khi truyền vào đầu máy sẽ tự động kích hoạt kể cả khi máy không hoạt động. Tác dụng của nó gần như là để đối phó với nhóm người thuộc số ít trong xã hội: hacker. Vi-rut ban đầu sau khi xâm nhập sẽ không quá mức phô trương thanh thế, tránh bị những kẻ trời sinh mẫn cảm với các loại vi-rut phát giác được, mà lặng lẽ, âm thầm ẩn tàng trong từng kí tự của dữ liệu, từng chút đem các dữ liệu mã hóa thay đổi, đến khi người điều hành phát hiện ra thì quá trình dung hợp đã hoàn tất rồi. Ngoại trừ vi-rut dung hợp khóa còn hơn 500 loại vi-rut có chung đặc điểm trên, vì thế các hacker dù biết máy tính mình nhiễm vi-rut cũng không có khả năng ngay lập tức biết nó là loại gì, phải đối phó như thế nào. Trong quá trình người điều hành chỉnh lý máy, đối phó với vi-rut thì “khóa” sẽ diễn ra. Lúc này mọi thao tác phức tạp của người điều hành đều biến thành một loại khóa dành cho chính máy của họ. Các khóa này sẽ được lưu giữ trên cả phần cứng lẫn phần mềm của máy, trừ khi người điều hành đoán được số khóa so với sao trên trời còn dày đặc hơn, nếu không sẽ không bao giờ có thể tiếp tục dùng máy hay dữ liệu. Khác với tính không di truyền của vi-rut song sinh, vi-rut dung hợp khóa có tính lây nhiễm cực cao, hơn nữa mỗi lần lây nhiễm số khóa ở các bên đều sẽ tăng theo cấp số nhân.
[Tôi đã thử qua, tác dụng so với trong mô tả quả thực không khác biệt nhiều, thậm chí ưu việt hơn.] Dương Quân Nhiên cảm thấy cách thức không quan trọng bằng kết quả, giống như việc giết người dù bằng phương thức gián tiếp hay trực tiếp cũng đều là giết người cả.
“Tiểu Nhiên, thiên phú của cậu so với trong tưởng tượng của tôi còn hơn nhiều lắm.”
Dương Quân Nhiên nhìn thấy trong ánh mắt của Lý Thần Vũ ngoại trừ ôn nhu ấm áp còn nhiều hơn một chút cảm xúc nào đó mà cậu không thể nắm bắt, trái tim nhỏ bé lại bắt đầu mãnh liệt nảy lên không ngừng.
“Kế hoạch cụ thể chúng ta bàn một chút, kẻ này dù là ai nếu đã có chủ ý đối với chúng ta thì nhất định phải khiến y thua thảm, dập tắt hoàn toàn mưu đồ của y.”…
“Giám đốc Tiêu, sếp tổng đến.” Lâm Uyển Nhu vì lo lắng cho người vô dụng hưởng lương 3 vạn một tháng trực tiếp bị sếp mắng đến chết đi sống lại mất sạch mặt mũi, biết Lý Thần Vũ muốn xuống quan sát tình hình lập tức báo cho gã biết.
“A…”
Tiêu Khương Vĩ chỉ kịp kêu lên một tiếng, Lý Thần Vũ đã bước vào cửa.
“Tình hình hiện tại thế nào ?”
“Này…” Tiêu Khương Vĩ thân người run run, gã so với hắn rõ ràng nhiều tuổi hơn nhưng nếu so về khí thế thì quả thực là kiến và voi. Lại nói khí thế cùng tuổi tác cái nào quan trọng, đương nhiên là khí thế rồi. Tiêu Khương Vĩ đột nhiên cảm thán số mình thực thảm.
Lý Thần Vũ hừ lạnh một tiếng, ghét bỏ nhìn Tiêu giám đốc run run thân mình, một bộ cây cao đón gió, trực tiếp tiến vào giữa đám chuyên viên đang điên cuồng gõ đến bàn phím cũng muốn gãy đôi. Tiêu Khương Vĩ xoa xoa trán, vội vàng bước theo sau hắn.
“Cử 5 người có thực lực nhất, thiết lập một hệ thống giả phân tầng phức hợp, 4 cửa ngõ đều phải mở, tường lửa cũng phải làm chặt một chút.” Lý Thần Vũ nhàn nhạt mở miệng phân phó.
“Sếp, ngài là định…?” Tiêu Khương Vĩ có chút mơ hồ, không hiểu Lý Thần Vũ định làm gì. Lúc này hacker đã muốn xuyên thủng tường lửa đến nơi, không lo ngăn chặn còn thừa tinh lực đi làm chuyện vô ích ? Lập hệ thống giả đâu phải muốn là được, từ thiết kế, đặt dữ liệu, chu trình hoạt động đến bảo mật đều mất rất nhiều thời gian, căn bản là không thể kịp đem đối phó hacker. Cái này không phải là mất bò mới lo làm chuồng sao ?
“Không cần nhiều lời, cứ làm theo là được.” Lý Thần Vũ nhíu mày, rất không kiên nhẫn với tên vô dụng này. Tiêu Khương Vĩ ngắn mặt, trong lòng âm thầm thở dài, ai bảo người ta trẻ tuổi tài cao, là sếp của gã, thân ở dưới quyền chỉ có thể nghe theo mà thôi. Bực dọc không chỗ phát tiết, Giám đốc Tiêu rất nhanh chỉ huy lấy 5 người có thực lực nhất làm theo lời Lý Thần Vũ, mồm thét ra lửa ầm ầm chửi đám chuyên viên.
“Anh đem tài liệu chỉnh sửa tốt rồi chứ ?” Lý Thần Vũ nói với trợ lý Ngô qua điện thoại. Vài tiếng trước hắn giao cho anh nhiệm vụ đem toàn bộ tài liệu hệ thống chỉnh sửa thành một bản mới.
“Đã làm tốt, thưa sếp.” Năng lực làm việc của Ngô Thanh quả thực rất kinh người.
“Tốt lắm, anh đem xuống phòng bảo mật hệ thống đi.”
“Vâng, tôi lập tức đem đến.”
“Sếp, đây là tài liệu đã qua chỉnh sửa.” Ngô Thanh rất nhanh đã đem tài liệu đưa đến.
“Anh đem toàn bộ đưa vào một máy tính bất kỳ, Giám đốc Dương Nhiên sẽ tiếp nhận chỉnh lý phức hợp.” Giám đốc Dương Nhiên trong lời Lý Thần Vũ đương nhiên chính là Dương Quân Nhiên, giám đốc giám sát bảo mật hệ thống mới nhậm chức cách đây nửa ngày, Ngô Thanh là một trong số ít những người không thuộc phòng bảo mật hệ thống biết được điều này.
“Vâng.”
[Tài liệu đã nhập đầu máy.] Lý Thần Vũ nhắn tin cho Dương Quân Nhiên.
[Tôi đã biết.] Dương Quân Nhiên mỉm cười, đầu ngón tay bay múa trên bàn phím, tạo nên những âm thanh lạch cạch vui tai.
“Sếp, đội ngũ thiếu đi 5 người xuất sắc nhất nên hệ thống càng thêm suy yếu, hacker thông qua lỗ hổng đã sắp lấy được một vài tư liệu hạng trung rồi. Tôi thấy không bao lâu nữa gã sẽ thành công phá vỡ tường lửa mất.” Tiêu Khương Vĩ đã nóng nảy đến chạy vòng quanh rồi.
“Cố gắng kéo dài thời gian, càng lâu càng tốt.” Lý Thần Vũ biểu tình cũng là ngưng trọng. Tiểu Nhiên, kế hoạch của chúng ta nhất định phải thành công.