Bạn đang đọc Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 23: 19
Chap 19
Dắt Freen vào phòng của cô ấy, Becky muốn tìm một nơi thật thoải mái để tận hưởng thế giới riêng của hai người, vào lúc này.
Cùng ngồi xuống giường, Becky mỉm cười lần nữa đưa tay chạm lên má Freen, yêu thương ngắm nhìn khuôn mặt nhuốm hồng vì say rất đáng yêu, người trước mặt bây giờ ngoan đến đáng kinh ngạc, làm cho Becky có chút không nỡ làm chuyện xấu.
“Chị có thích hôn em không?” – Becky tiếp tục đặt câu hỏi như một sự khích lệ bản thân mình hãy tiến tới, cô không phải quân tử, cô chỉ là một đứa con gái đang khao khát được yêu thương từ người mình thích.
“Có, chị thích hôn Becky!”
Đôi mắt mê mẩn đắm chìm trên khuôn mặt thanh tú, Becky biết rằng Freen rất xinh đẹp, nhưng càng ngắm càng nghiện đến động tà tâm như lúc này đây thật sự không ổn chút nào, bao nhiêu lý trí còn sót lại đều tan biến sạch với cái liếm môi chết người của Freen, bình thường đã đủ khiến Becky điêu đứng, nay còn trong không khí ám muội thế này, làm sao Becky có thể cưỡng lại được.
Becky hoàn toàn mất tự chủ tiến tới chạm vào đôi môi cám dỗ phía trước thưởng thức.
Mềm, ngọt, ấm nóng và có chút ẩm ướt, hương vị mà Becky luôn yêu thích không muốn rời đi, cô nói giữa những nụ hôn ngắn: “Hé miệng chị ra đi…”
Freen chau mày hơi khó thở vì nụ hôn mãnh liệt của Becky, song vẫn rất ngoan ngoãn thuận tình làm theo, từ từ hé miệng, chiếc lưỡi rụt rè bên trong rất nhanh đã được đầu lưỡi bên ngoài xâm nhập quấn lấy lần nữa, tê dại hòa theo từng cơn sóng tình cuồng nhiệt nối tiếp nhau.
“Ưm…”
Tạm buông tha cho đôi môi sưng đỏ của Freen, Becky tìm đến thú vui mới lủi mặt mình xuống cần cổ kiêu kỳ và nhạy cảm hôn lên, vô tình hay cố ý để lại những vết ngân đỏ chói mắt.
“Becky…”
Becky chợt ngưng lại khi nghe tên mình được thốt lên từ Freen một cách đầy nhục dục, nó là sự khích lệ rất lớn để Becky có thêm động lực tiếp tục.
Bàn tay đưa ra cởi đi nút áo sơ mi cuối cùng trên người Freen, Becky nhẹ nhàng kéo vai áo xuống để lộ bờ vai trần gợi cảm, nơi cô đặt một nụ hôn nhẹ lên đầy trân quý.
“Em yêu chị nhiều lắm…”
Cơ thể khẽ run run khi đôi môi ấm nóng hôn lên những nơi mẫm cảm trên người mình, Freen mím môi, hô hấp có phần nặng nhọc, tay bất giác đưa ra vụng về bám vào cổ Becky: “Chị cũng yêu em rất nhiều…”
Sự hưng phấn được dâng trào đến cực điểm, Becky nối lại nụ hôn với Freen, triền miên tận hưởng viên kẹo ngọt bất tận không hồi kết, tay lần xuống tìm đến khóa quần của Freen…
“Chờ đã…”
Mi mắt chợt mở ra kinh ngạc, Becky đột ngột tách khỏi môi Freen với vẻ mặt khó coi, bên dưới của cô đang biểu tình như có thứ gì sắp tuôn trào ra ngoài.
“Không xui như vậy chứ? Dì cả lại ghé thăm vào lúc này sao?”
Freen hơi chun mũi giọng thều thào thốt: “Chị buồn ngủ…”
Becky chỉ biết cười gượng kéo áo Freen lên đắp lại, vuốt vuốt mái đầu cô đáp: “Vậy chị nằm xuống ngủ đi! Em ra ngoài có chút việc.”
Trong lúc Freen đang vô tư nằm xuống chiếc nệm êm ái của mình chìm vào giấc ngủ ngon, cô không biết rằng bản thân đã may mắn như thế nào khi vừa thoát khỏi âm mưu đen tối của đứa trẻ nhỏ. Ngược lại với giấc ngủ bình yên của Freen, Becky tỏ ra rất ấm ức vì cơ thể phản chủ không chịu nghe lời, làm cô mất hết cả hứng.
(Becky không phải quân tử, Becky chỉ là một cô gái, mà cô gái này xu quá thế)
.
.
.
Sáng.
Nhăn mặt tỉnh dậy với cái đầu đau buốt của mình, Freen mơ màng nhớ ra đêm qua cô đã bị Nam chuốc say, còn chưa kịp tỉnh táo lại, Freen ý thức được bản thân và Becky đang ôm nhau. Không dừng lại ở đó, chiếc áo sơ mi tối qua cô mặc hoàn toàn không cài nút để lộ cả áo ngực màu đen hớ hênh ra ngoài.
Thản thốt nhìn xuống, vừa đúng lúc bé con trở mình cọ cọ mặt vào ngực cô, Freen giật thót tim nhưng không dám phản ứng, sợ rằng bé con thức giấc cô sẽ càng xấu hổ hơn.
“Chuyện gì đã xảy ra đêm qua thế này?” – Freen rơm rớm nước mắt như sắp khóc tới nơi, cô không ngờ bản thân lại có ngày hôm nay, Freen không dám tưởng tượng những gì đã xảy ra đêm qua giữa mình và Becky nữa.
Hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh, Freen trước mắt phải thoát ra khỏi tình huống oái oăm này. Cẩn thận gỡ tay Becky khỏi eo mình, Freen chống tay ngồi dậy nhưng rất nhanh vòng tay quen thuộc lại ôm chặt lấy eo cô không chịu buông.
“Chị đừng đi! Em đang đau bụng… chị nằm với em thêm một lúc đi!”
“Hả?!” – Freen ngạc nhiên thốt, lúc này quan sát kỹ mới để ý khuôn mặt có phần nhợt nhạt của Becky, nó khiến cô mềm lòng không nỡ bỏ đi, tiếp tục nằm im trên giường làm gối ôm thịt cho bé con.
“Em không sao chứ?”
“Chỉ là tới tháng thôi, không nghiêm trọng lắm…” – Becky cố mở mắt lên để nhìn khuôn mặt đang lo lắng của Freen, nhưng sự mệt mỏi của bé con đã chiến thắng, Becky khép hờ mi mắt lại tiếp: “Đêm qua chúng ta không có xảy ra gì đâu, chị yên tâm đi…”
Freen mím môi rất muốn hỏi vì sao cúc áo của cô lại bung hết nút nhưng đã nhịn xuống không hỏi, tay rụt rè đưa ra vỗ vỗ lên vai Becky như để xoa dịu cơn đau của bé con.
“Chị cứ thế này em sẽ yêu chị nhiều hơn mất.”
“Đã lúc nào rồi em còn trêu đùa được.”
“Là chị luôn muốn nghĩ rằng em trêu đùa chị, những lời em nói đều là thật. Chị nên bắt đầu nhìn nhận lại cảm xúc của mình dành cho em là gì đi! Vì em thật sự nghiêm túc yêu chị.”
“…”
“Vỗ vai cho em tiếp đi, em lại đau rồi!”
4
.
.
.
TBC.