Bạn đang đọc Người Lớn Và Trẻ Nhỏ – Freenbecky – Chương 22: 18
Chap 18
Nam thúc nhẹ vai Becky ra hiệu: “Freen say chắc rồi, sắp có trò vui rồi đó bé!”
Becky nhìn sang Nam cảm thán: “Chưa tới hai lon bia mà Freen đã xỉn rồi, tửu lượng chị ấy kém như vậy sao?”
Nam nhún vai đáp: “Lon thứ hai chị lừa Freen nói chỉ có soda thôi, trước đó chị có pha với chút rượu, vì lon đầu Freen đã uống bia nên chẳng còn cảm giác gì nữa đâu.”
3
Đôi mắt sáng rỡ lên ngộ ra được chân lý, Becky vỗ tay tán thưởng người chị tận tâm và tinh tế này, dám chơi lớn như vậy vì bé con: “Tuyệt quá chị ơi!”
Nhìn lại Freen đang ngồi gục trên ghế trước mặt, Becky cảm thấy có chút thất vọng: “Nhưng chị Freen say quá đã ngủ luôn rồi, có gì thú vị nữa đâu.”
Nở nụ cười gian đầy ý đồ, Nam đưa tay lay nhẹ vai Freen: “Chuyện vui chỉ mới bắt đầu thôi, đừng nôn nóng bé à!”
Freen lười biếng mở mắt vì bị đánh thức, cô nhìn chăm chăm vào Nam chờ đợi.
“Freen, em có yêu chị không nào?” – Nam tinh nghịch hỏi, ánh mắt không quên nhìn sang Becky chờ xem phản ứng kinh ngạc của bé con sau khi nghe câu trả lời của Freen.
“Có! Em yêu chị rất nhiều!”
Becky tưởng rằng hàm của mình vừa rơi luôn xuống đất, cô từng thấy qua nhiều người say xỉn nhưng đến mức thế này quả là lần đầu tiên, đặc biệt hơn lại là Freen.
“Chưa đâu! Freen ôm chị cái nào!” – Nam dang rộng vòng tay để Freen rướn tới trước ôm cô thật chặt, vẻ mặt đắc ý nhìn Becky: “Freen mỗi lần uống say sẽ như thế này đó, em bảo gì em ấy cũng đều ngoan ngoãn làm theo hết.”
Becky chưa kịp vui mừng vì biết được bí mật thú vị này từ Nam, dù thế chứng kiến cảnh người thương đang tay trong tay ôm ấp với người khác không phải là mình, bé con làm sao thoải mái cho được. Đưa tay tách hai người họ ra xa, Becky thắc mắc hỏi: “Freen khi say rất nguy hiểm, trước giờ chị ấy có hay uống say như vậy không chị?”
Nam nửa đùa nửa thật đáp: “Em có biết qua Sam là bạn thân của Freen rồi phải không?”
“Dạ! Em có gặp chị ấy vài lần rồi chị.”
“Tính ra đây là lần thứ hai chị nhìn thấy Freen uống say, còn lần trước đó là nhờ Sam tiết lộ, lúc ấy chị cũng sốc như em vậy.” – Nam bật cười vì Freen đang ôm chặt cánh tay mình tựa đầu vào vai cô nũng nịu, nụ cười càng rộng hơn khi chạm phải ánh mắt khó coi cố kiềm nén của một đứa trẻ khác đang nhìn vào.
“Chị Sam sao ạ?”
“Đúng vậy! Lần đó chính mắt chị đã thấy Sam bảo Freen hôn em ấy, Freen không hề do dự đã hôn lên má Sam ngay trước mặt chị. Nếu bình thường đời nào Freen làm thế.” – Cao hứng đáp, Nam chợt nhận ra bản thân đã nhiều chuyện quá đà khi nói những lời không nên nói trước mặt Becky, nhưng vừa hay để cô có thể kiểm tra xem đứa trẻ này thích em gái của cô nhiều đến mức độ nào. Và xem ra sự yêu thích của Becky đối với Freen đã rất nhiều rồi, bao nhiêu buồn vui đều thể hiện hết ra ngoài nét mặt đáng yêu kia.
6
“Được rồi, chị giao Freen cho em đó! Thành sự hay không phải trông chờ vào em, chị không làm kỳ đà hai đứa nữa. Chị về trước đây.”
Rút tay ra, Nam đứng dậy ngoắc Becky ngồi thay chỗ của mình để Freen không bị mất điểm tựa.
“Chị! Như thế không hay lắm đâu…” – Lần này bé con có chút ngượng ngùng nắm lấy cánh tay Nam ngăn cô lại: “Hay chị ở lại đây với bọn em vẫn hơn…”
Nam nháy mắt nhìn Becky hỏi lại: “Em có chắc đó là điều em muốn? Cơ hội này không có lần thứ hai đâu đấy.”
Đảo mắt suy xét một lượt, Becky cười giả lả: “Vậy chị về cẩn thận nhé! Em sẽ cảm ơn chị sau.”
“Becky, lựa chọn sáng suốt đó em! Chúc hai đứa một đêm thật vui vẻ.”
Rời khỏi nhà Freen, Nam tinh ý không quên khóa trái cửa để hai người họ có được không gian riêng tư dành cho nhau, khóe môi cong lên nụ cười thành tựu: “Mày đúng là giỏi quá đó Nam! Nhanh như thế đã tác thành cho một cặp thật đẹp đôi!”
2
Quay trở lại căn phòng khách, Becky có chút hồi hộp nhìn xuống Freen vẫn đang gục trên vai mình, bình thường nghịch ngợm là thế nhưng vào thời khắc quyết định, Becky lại có chút thoái chí.
“Freen… chị có yêu em không?”
“Chị yêu em!”
Mở màn với câu hỏi tình cảm, Becky dần lấy lại sự tự tin hỏi tiếp, tay với lấy điện thoại ra đặt trên góc bàn quay lại: “Thế Freen có yêu Becky không?”
“Freen yêu Becky!”
“Freen yêu Becky nhiều không?”
“Freen yêu Becky nhiều lắm!”
Dù chỉ là những lời nói trong cơn say nhưng Becky đã vô cùng hạnh phúc bật cười khúc khích, bàn tay chầm chậm đưa ra mơn trớn lên má Freen, Becky chậm rãi nói tiếp: “Chị hôn em được không?”
Mi mắt chớp nhẹ, Freen từ tốn dịch người tới chủ động đặt môi cô lên môi Becky, nhẹ nhàng chạm vào.
Chính là loại cảm giác lâng lâng vui đến quên cả thở này, Becky rất khát khao được Freen chủ động hôn cô, mặc cho lý trí có phản kháng rằng đó chỉ là do bia rượu tạo nên.
1
Ban đầu chỉ muốn có được cảm giác yêu thương do Freen chủ động, thế nhưng việc chỉ dừng lại ở cái chạm môi là chưa đủ với Becky, bé con dần trở nên tham lam hơn, dùng lưỡi của mình lướt nhẹ lên môi Freen thăm dò, nhân lúc đôi môi ấy vừa hé mở liền chớp thời cơ tiến vào, tìm lấy người bạn đồng hành quấn quýt không rời.
Lần đầu tiên Becky đê mê trong một nụ hôn nhiều như lúc này, cô càng muốn nhiều hơn nữa, môi thì thầm những lời đứt quãng giữa những nụ hôn sâu của họ: “Chị… cởi áo ra đi…”
Freen không hề do dự ngoan ngoãn đưa tay lên bắt đầu cởi cúc áo sơ mi trắng cô đang mặc.
“Đợi đã!”
Becky nhớ ra điện thoại của mình vẫn đang quay đưa tay ra ấn nút lưu lại rồi đặt úp luôn xuống bàn: “Những gì tiếp theo không cần quay lại nữa.”
.
.
.
TBC.
Chúc các bạn ngủ ngon và mơ đẹp ^^