Nếu Em Là Vampire... Anh Còn Yêu Em Không?

Chương 9: Nhớ!


Đọc truyện Nếu Em Là Vampire… Anh Còn Yêu Em Không? – Chương 9: Nhớ!

Lily dứt lời một lũ bạn của cô ta nhìn Magaret bằng ánh mắt khinh miệt. Magaret không hiểu thẩm mỹ là gì nhưng nghe bốn từ “quyến rũ đàn ông” kia thì thấy mình đang bị Lily nhục mạ. Cô cuộn chặt hai tay thành nắm đấm. Trừng mắt Lily. Lily nhếch môi

“Chắc tôi nói đúng rồi nên không phản kháng được chứ gì?”

“Cậu đừng có nghĩ tôi giống cậu. Lần hôm qua tôi đã bỏ qua rồi, lần này tha cho cậu để cậu suy ngẫm những lời cậu nói với tôi… Lần sau!…” Magaret chỉ tay vào mặt Lily nói rõ ràng đủ cả lớp nghe thấy “Nếu còn có lần sau tôi sẽ không nhẫn nhịn cậu. Dù có là Tiểu thư con Hiệu Trưởng đi nữa cũng sẽ không nương tay! Cậu hãy coi trừng đấy! Đừng coi thường tôi!!”

Nghe câu đầu tiên sắc mặt Lily khó coi, sau đó lại là nực cười. Cô cảm thấy như đó là một trò cười thật hư cấu. Cô che miệng cười ha ha, đám bạn cô cũng cười theo

“Ha ha…! Cậu á?” Lily cứ tiến gần rồi lấy tay đẩy vai Magaret làm như thế liên tiếp còn Magagret chưa vội phản kháng thì cứ lùi xuống “Cậu cho rằng mình là ai vậy? Cậu muốn làm gì tôi nào? Hả? Sợ quá đi mất! Magaret học sinh mới vừa mới cảnh cáo dọa nạt tôi này mọi người!!”

Được một lúc Magaret liền lấy tay giữ chặt cổ tay Lily. Trừng mắt với Lily

“Tôi nói rồi đừng có tự tiện động vào người tôi! Tôi cũng không phải là loại người dễ bắt nạt!”

“Vậy sao?” Tiếng nói ở cửa vọng đến, Kenneth đút tay trong túi quần bước vào, môi hơi nhếch

Lily liền giật tay ra chạy bên cạnh cậu ta, làm mặt đáng thương mếu máo nói

“Hoàng Tử vừa cậu nghe thấy chưa? Cậu ta bắt nạt tôi đấy”


Magaret nhìn thấy ngứa mắt lẩm bẩm chửi Lily là đồ giả tạo rồi ngồi vào chỗ và không quên lườm Kenneth. Cậu ta đi lướt qua cô nói nhỏ

“Đây mới chỉ là khởi đầu thôi!”

“Reng… Reng… Reng”

Cậu ta vừa dứt lời thì chuông báo vào học vang lên. Magaret không thèm để ý mà chỉ hừ một tiếng.

– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –

“Magaret vừa nãy trong lớp cậu oai thật!” Hilary đi bên cạnh giơ ngón tay trước mặt cô ngưỡng mộ cũng không quên ngó ngó thăm dò

Magaret không nói gì lẳng lặng đi lấy xuất cơm trưa, lúc lâu quay ra hỏi

“Cậu không sợ bị bọn họ phát hiện à?”

“Tôi chỉ coi chừng một số thành phần như Lily và bạn của cậu ta thôi chứ còn lại bọn họ không rảnh hơi đi mách lẻo đâu bởi vì tôi biết họ không xấu như cậu ta”


“Hilary! Cậu không sợ hậu quả sẽ giống Magaret sao?”

Magaret phì cười còn Hilary thì bực bội không thể làm gì được Lily. Hilary nói nhỏ

“Mình đi trước đây” rồi chuồn đi mất

Lily liếc Magaret một cái rồi cũng đi mất, cô bĩu môi nhủ thầm chắc Lily chưa nghĩ ra việc gì quấy rối cô hoặc có thể đấu không lại. Nghĩ đến đấy Magaret cười đắc chí.

Magaret ngồi vào một bàn trống tiếc rằng hôm nay Hilary không ngồi cạnh cô, có cảm giác hơi cô độc. Ăn được vài miếng cô thấy dường như mọi ánh mắt đang đổ dồn về phía cô chỉ chỉ trỏ trỏ, cô quay sang chỗ nào thì chỗ đấy lại cúi đầu ăn như không có chuyện gì xảy ra. Mọi người đang săm soi cô, cô nghe rõ từng tiếng nói pha chút coi thường. Chỉ vì mỗi lần hôm qua mà mọi người đều nhìn cô hết sức kì lạ nói rằng cô là người đầu tiên to gan dám đối mặt với cậu ta, cũng khinh bỉ cô, cũng nói cô kiếm cớ quyến rũ,… Nghe những lời đó cô không những cô đơn mà còn thấy rất tủi thân. Tự nhiên cô nhớ nhà, nhớ gia đình của cô quá nhưng lời nói của anh cô lại hiện lên trong đầu giúp cô có sức mạnh để đối chọi hơn. Tự nhẩm rằng mọi chuyện xảy ra với mình chỉ mới là mở đầu. Phải thật mạnh mẽ để trải qua các chuyện xảy ra tiếp theo.

Tối đó, cô ngồi trên ghế tay chống lên thành cửa sổ ngắm những ngôi sao lúc ẩn lúc hiện trên bầu trời đen mịt kia, mắt liếc nhìn trăng lưỡi liềm rồi thầm nhủ

“Lúc trăng tròn mình sẽ chọn cách ra đi. Nhưng đợi đến bao giờ đây? Sao nó không nhanh một chút? Haizz…” Magaret rũ mắt thở dài, vẫn chưa đến trăng tròn thứ nhất thì cơ hội biến mất còn rất lâu, cô không muốn gia đình phải lo lắng và bị coi là gánh nặng của họ. Nên cô chọn cách không tồn tại nữa.

Nhưng sau một thời gian cái ý nghĩ tiêu cực đó của cô bị vùi dập bởi chính cô.


– – – – – – – – – – – – – – – – – – –

Sớm, cô vùi mặt vào cánh tay đang đặt trên thành cửa sổ ngủ ngon lành. Đột nhiên bị tỉnh giấc bởi tia nắng sớm làm rát bỏng cánh tay cô. Cô bèn rụt tay lại sau đó nhanh tay kéo tấm rèm che cái ánh nắng đáng ghét kia.

Cô xoa xoa tay chỗ bị tia nắng chiếu vào sau đó nhắm mắt làm lành vết bỏng rát

Ánh nắng sớm là nguy hiểm nhất! Cô lẩm bẩm.

Cô chạy vội vào lớp, cánh cửa mở hé hé cứ thế cô không đề phòng mà đẩy ra thì

“ÀO…”

Cô giật mình chưa hiểu vấn đề gì cả người đã bị ướt sũng cô cuộn chặt tay lại kìm nén, cái xô bắt đầu rơi xuống trước mặt cô. Gần như chạm đất thì Magaret dùng hết sức đá mạnh cái xô về phía trước trúng vào người một tên con trai đang cười nhạo cô. Tên con trai kia ôm bụng mặt tái mét nhăn nhó nhìn Magaret bằng ánh mắt sợ sệt. Magaret trừng mắt lại định lên tiếng mắng chửi cậu ta thì đằng sau có tiếng trêu chọc của Lily phát ra

“Nhìn kìa còn tính bắt nạt cả con trai à không định đánh người. Cậu cũng không coi quy định của nhà trường ra gì thì phải. Con Hiệu trưởng như tôi không thể khoanh tay đứng nhìn. Mất mặt quá cơ!”

Magaret quay đằng sau giọng tức giận hỏi

“Là cậu? Là cậu bày ra chuyện này đúng không?”

Lily nhún vai bình thản trả lời


“Phải! Là tôi làm! Cũng là một phần kế hoạch của Hoàng Tử. Sao nào? Cậu định ra tay với tôi và Kenneth sao?”

“Thế mà còn tự hào xưng là con Hiệu Trưởng à? Cậu cũng không coi quy định ra gì rồi”

“Tôi chỉ dạy bảo học sinh mới là cậu phải biết chút phép tắc ở đây thôi. Tôi đã bạo lực với cậu bao giờ chưa?” Lily lấy ngón tay đẩy Magaret sang một bên, thái độ khinh ghét “Eo! Không khác gì con chuột lột! Làm ơn đừng làm ướt người tôi”

Sau đó Lily bước vào thêm điệu cười cợt nhả. Magaret nghiến răng quay người rời khỏi lớp vào nhà vệ sinh làm khô người cũng may sao nước bị đổ một tí ở ngoài cặp nên bên trong không bị sao cả.

Vào lớp vẫn nghe thấy điệu cười của cậu ta cộng thêm mấy người bạn nữa. Lily thấy cô bước vào, lên tiếng

“Tắm miễn phí mát nhỉ còn vừa sạch nữa. Haha…!”

Magaret tiện tay lấy cốc nước của một học sinh đang uống hất vào mặt Lily. Học sinh đó trố mắt nhìn bị giật bất ngờ suýt sặc nước. Lily chưa kịp phản ứng, mặt đã bị ướt sũng sau đó chỉ biết hét lên. Phấn trắng trên mặt cô trôi xuống, son trên môi cũng bị nhoèn đi. Bản mặt của Lily bây giờ rất thảm hại. Mấy người bạn xung quanh cũng to mắt kinh ngạc. Magaret nhếch môi cười trả lại

“Có lẽ cậu mới là người thích hợp…để gột sạch cái bản mặt giả tạo đó đi đấy. Mát nhỉ!” Định đi về chỗ, cô sực nhớ ra “Tôi cũng chưa có hành vi nào bạo lực với cậu đâu nhé! Có đi thì có lại thôi”

Magaret cười hì hì

“Eo! Mặt cậu trông ghê quá! Ít ra mình tắm còn sạch. À đúng rồi là con của Hiệu trưởng thì phải làm gương tốt cho các bạn. Đừng nên động chân động tay sẽ mất hình tượng đấy!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.