Bạn đang đọc Nếu Em Là Tuyết! Anh Nguyện Là Mùa Đông – Chương 15
Duy Phong bước vào phòng , tiến đến bàn làm việc của mình ,kéo chiếc ghế văn phòng ra ngồi xuống , tay với lấy chiếc laptop apple, bắt đầu công việc của mình…
Thực ra thì Duy Phong vẫn luôn giúp đỡ ba mình , anh luôn quan sát tập đoàn từ xa với chiếc laptop ,nhiều bước vọt của Âu Dương đều có công của anh.thật đáng là một nhà lãnh đạo đức cao vọng trọng trong tương lai…(>. Bỗng hình ảnh chiều nay lại ập đến anh , cô gái mang hương hoa hồng trưa nay.
phải chăng là người giống người ? đôi mắt shapphire màu xanh biển êm dịu đó ! hàng mi đó ! mùi hoa hồng đó ! và nhất là sợi dây chuyền đó ! nhưng mà không thể , người con gái đó đã chết rồi …..
anh mệt nhoài ngã người ra phía sau , một lần nữa anh lại nhớ đến chuyện mà anh đã tự hứa với lòng sẽ quên đi , không nhớ nữa..
—–
Đó là mùa đông ở Việt Nam , vì giải quyết một số chuyện nên anh đã về VN.
Hồi đó Duy Phong không lạnh lùng như bây giờ đâu , tuy không gọi là cởi mở nhưng cậu ta vẫn còn biết mĩm cười.
Tình cờ Duy Phong gặp một người bạn trước kia từng có khoảng thời gian anh chơi cũng thân ở Mĩ , anh ta rủ Phong dự buổi tiệc sinh nhật anh trong mấy ngày tới đây ( sinh nhật làm 3 ngày _ _!) . vì là nghĩa bạn bè anh không thể từ chối được , với lại công việc cũng giải quyết xong rồi . nên anh gật đầu đồng ý.
Buổi tối hôm đó – buổi tối định mệnh…
Anh mặc đồ cũng không quá sang trọng , áo thun bên trong và áo khoác ngoài màu đen sắn tay ( 15t mặc vest không đẹp >.